Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 190

Chương 190 -
Chương 190 -

Ngày 10 tháng 13, Quân Tiểu Nam cùng 100 đội viên đội hàng hải còn lại và phân đội nhỏ của Ma La ở bộ lạc Tiềm bước lên hai con thuyền lớn quay về nơi xuất phát.

Từ khi bọn họ bắt đầu xuất phát từ thị trấn phía Tây đến nay đã gần một tháng.

Tóm lại, thu hoạch trong hành trình lần này vẫn khiến Quân Tiểu Nam tương đối hài lòng.

Vốn dĩ cô chỉ định tìm hiểu đôi chút về tình hình của bộ lạc Tiềm và bộ lạc Bồn Địa mà thôi. Không ngờ còn có thể chèo kéo các tộc nhân của bộ lạc Tiềm đến thị trấn phía Tây, đây cũng xem như là niềm vui bất ngờ.

Kỳ thật tình hình như các dã nhân ở bộ tộc Thuật mới tương đối phù hợp với dự đoán.

Nếu mạnh mẽ dùng vũ lực tấn công bộ lạc Bồn Địa, cũng không phải việc gì khó. Nhưng dựa vào vũ lực để chinh phục các tộc nhân thì có ích lợi gì cơ chứ.

Lòng người không thuận, không phải tất cả các dã nhân đều nguyện ý nghe theo Quân Tiểu Nam chỉ huy, đến lúc đó chắc chắn sẽ phát sinh không ít chuyện phiền phức, rất khó để phát triển ổn định và lâu dài.

Không bằng cứ chậm rãi hợp tác, cuối cùng hình thành cộng đồng quần thể dã nhân thì mối quan hệ mới có thể ngày càng vững chắc hơn.

Từ bờ biển phía Bắc của lục địa xanh về thị trấn phía Tây, đoàn người Quân Tiểu Nam không may phải đối mặt với gió ngược. Nhưng đến ngày 18 tháng 13, hai con thuyền lớn vẫn luôn lảo đảo lắc lư cuối cùng cũng an toàn trở về vịnh biển gần thị trấn phía Tây nhất.

“Nhìn kìa! Là đoàn người của Thánh Nữ!”

Các đội viên đội hàng hải đứng gác ở cảng là những người đầu tiên phát hiện ra bóng dáng Quân Tiểu Nam đang đứng ở đầu thuyền.

“Mau thông báo xuống dưới, Thánh Nữ đã trở về!”

“A a a cuối cùng Thánh Nữ đã trở về!”

“Quá tốt rồi!”

Các đội viên hoan hô vui vẻ khua chân múa tay.

Hiện giờ, những đội viên đội hàng hải đang đứng gác chỉ có một vài dã nhân đến từ khu vực phía Tây.

Bởi vì ban đầu số lượng dã nhân ở khu vực phía Tây cũng không nhiều lắm, nên sau khi tuyển thêm hộ vệ cho các bộ phận khác thì hiện tại phần lớn đội viên là những dã nhân đến từ dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn ở khu vực trung bộ.

Đối với những dã nhân đó thì Quân Tiểu Nam chính là thần minh chân chính trong lòng bọn họ. Là người kéo bọn họ về từ vực thẳm cận kề cái chết, mang đến cho bọn họ cuộc sống tốt đẹp khó có thể tưởng tượng.

Quân Tiểu Nam rời khỏi thị trấn phía Tây một thời gian như vậy, không chỉ dã nhân trong tám bộ lạc có quan hệ thông gia thuộc liên minh khu vực phía tây, mà những dã nhân thuộc dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn mới gia nhập sau này, cũng đặc biệt chờ đợi cô quay về.

Nhóc Nam đã trở lại, người đáng tin cậy đã trở lại.

Ma La đã tiếp xúc với Quân Tiểu Nam một thời gian dài, tuy rằng Ma La từng nghe các đội viên đội hàng hải trên thuyền gọi cô là Thánh Nữ, nhưng hắn cũng chỉ cho rằng xưng hô Thánh Nữ này giống với đội trưởng một phân đội nhỏ như hắn. Chẳng qua, số lượng dã nhân thuộc phân đội nhỏ mà Quân Tiểu Nam lãnh đạo nhiều hơn số lượng dã nhân trong đội nhỏ của hắn mà thôi.

Trong quá trình chung đụng với Ma La, Quân Tiểu Nam không cố tình giấu giếm nhưng cũng không giải thích rõ ràng.

Do đó giờ phút này, khi Ma La nhìn thấy các đội viên đội hàng hải trên bờ đều hoan nghênh Quân Tiểu Nam như vậy, trong lòng không tránh khỏi có chút chua xót.

Mặc dù hắn là dũng sĩ đại dương lợi hại trong bộ lạc Tiềm, lại là con của thủ lĩnh tiền nhiệm, nhưng lại không nhận được nhiều sự yêu mến từ các tộc nhân bộ lạc Tiềm như Quân Tiểu Nam ở thị trấn phía Tây.

Thế nhưng Ma La không hề hay biết rằng những gì hắn đang chứng kiến, cũng chỉ là một góc của tảng băng mà thôi.

Hai con thuyền lớn chậm rãi đến gần bến tàu, ván gỗ ở đây được chống đỡ bởi những thanh gỗ bên dưới mặt biển, từ đất liền kéo dài đến nơi giao nhau giữa vùng biển gần bờ và khu vực ngoài khơi.

Đoàn người Quân Tiểu Nam muốn từ thuyền lớn quay về bờ cũng không cần chuyển sang thuyền nhỏ, mà có thể trực tiếp đáp trên tấm ván gỗ ở bến tàu.

Lần này khi quay về, số lượng dã nhân trên hai con thuyền lớn cũng không đạt đến giới hạn, do đó với tư tưởng cá miễn phí dại gì không vớt thế là Quân Tiểu Nam đã dùng lưới đánh cá vớt một lượng cá lớn.

Khi Quân Tiểu Nam xuống thuyền, các đội viên đội hàng hải liền chạy tới nghênh đón, niềm vui hiện rõ trên gương mặt mỗi người, lời nói cũng không che giấu sự phấn khích.

“Kỷ luật.” Trong lòng Quân Tiểu Nam cũng rất vui vẻ, nhưng vẫn cố ý xụ mặt nhắc nhở các đội viên không được rối loạn đội hình.

Chỉ là khóe miệng không nhịn được cong lên, đã sớm tiết lộ tâm trạng vui vẻ của cô khi về đến nhà.

“Trên thuyền có không ít cá, mọi người sắp xếp người đến lấy mang về thị trấn, thêm món ăn cho buổi tối.”

“A a a! Thánh Nữ thật tốt!”

“Ha ha lại có phúc lợi rồi!”

Các đội viên lại vui vẻ hoan hô thêm lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment