Thời điểm nghe nói những kẻ tự xưng là dòng cấp cao này trong tương lai cũng sẽ gia nhập thị trấn, trong lòng nhóm dã nhân dòng cấp thấp cực kỳ bất mãn.
Những kẻ tự xưng là dòng cấp cao kia không chỉ thất hứa, mà sau khi lừa gạt cha chú bọn họ gia nhập bộ lạc Phàn còn đối đãi với bọn họ như nô lệ.
Trong thời gian hạn hán, bất chấp sự sống chết của những dã nhân dòng cấp thấp, bắt bọn họ đi đến nơi rất xa để tìm kiếm thức ăn.
Gần đây nhất là mùa hè năm nay, không biết đã khiến bao nhiêu dã nhân thuộc dòng cấp thấp mất mạng!
Thật sự đáng giận!
Những dã nhân dòng giống cấp thấp, hận không thể ăn thịt, uống máu những kẻ tự xưng là dòng cấp cao ấy để xoa dịu nỗi đau khi mất đi người thân.
Nhưng không được.
Thánh Nữ đã từng nói, bọn họ phải đoàn kết và tập hợp tất cả những lực lượng có thể, lúc ấy mọi người vẫn không hiểu.
Bất quá lúc ấy Thánh Nữ cũng giải thích, trước khi nhóm bộ tộc thuộc dòng giống cấp cao gia nhập thị trấn, sẽ nhận được sự trừng phạt thích đáng. Sau khi mọi người nghe thấy nội dung hình phạt cụ thể, quả thật cảm thấy có thể tiếp nhận.
Nhưng hôm nay, mọi người đã hiểu nguyên nhân vì sao phải đoàn kết và tập hợp tất cả lực lượng.
Trước sự tồn vong của cả đại lục, nên tạm thời buông xuống thù hận của bộ lạc Phàn bọn họ, chờ sau này khi yên ổn rồi từ từ giải quyết.
Quân Tiểu Nam dừng một lát rồi nói tiếp: “Còn một thế lực cuối cùng, bộ lạc Bồn Địa. Bộ lạc này cũng được tạo thành từ nhiều bộ tộc nhỏ, hơn nữa bọn họ tương đối bài xích người ngoài.”
“Tin tức lần này đội hàng hải mang về cũng không có nhiều tiến triển. Nhưng bộ lạc Bồn Địa bị hạn chế bởi địa hình, nên không gây ảnh hưởng gì lớn đến khu vực bên ngoài. Trước tiên, chúng ta cứ tập hợp dã nhân của ba bộ lạc khác, cuối cùng mới giải quyết vấn đề của bộ lạc Phàn.”
Quân Tiểu Nam vừa phân tích tình hình trước mắt, vừa đơn giản vẽ lại bản đồ của lục địa xanh lên bảng đen phía sau.
Đối với những dã nhân đã đi học, bọn họ vừa xem hình vẽ địa hình chính đơn giản và bốn phương hướng của quần thể dã nhân trên bản đồ đã hiểu ngay, kỳ thật cũng không có gì khó khăn.
Nhìn thấy địa hình cư trú không có lợi cho sự phát triển của bộ lạc Bồn Địa, biết bọn họ không có vũ khí sắc bén hay thân thủ hơn người, cũng không có khái niệm sản xuất tiên tiến. Đến lúc đó cho dù nhân số đông đảo thì cũng khó mạnh hơn thị trấn phía Tây bọn họ. Trong lòng những người đang ngồi đây cũng dần dần thả lỏng một chút.
Mọi người đã sớm không còn là những dã nhân ngốc nghếch, chỉ dựa theo nhân số mà phán đoán thực lực của các bộ lạc khác.
Vũ lực quan trọng nhưng trí tuệ lại càng quan trọng hơn.
“À đúng rồi, Ma La, phiền ngươi sau khi trở về bộ lạc Tiềm, hãy thương lượng một chút với mấy người thủ lĩnh Ma Đà. Về sau, bộ lạc Tiềm tốt nhất nên tạm thời dừng hoạt động giao dịch với bộ lạc Bồn Địa.”
“Cân nhắc đến việc thống nhất và phát triển toàn bộ đại lục, nên phải tạm thời tiến hành phong tỏa tin tức đối với bộ lạc Bồn Địa.”
Tuy rằng nhóc Ma La không hiểu bản đồ trên bảng đen, nhưng đại khái vẫn có thể hiểu được tình hình hiện tại bọn họ phải đối mặt.
Trạng thái hiện tại của đại lục bọn họ tương đương với một bộ lạc được tạo thành từ 4 nhóm dã nhân, phải cùng nhau hợp sức đối phó với bộ lạc khác. Ngay lúc này, nếu 4 nhóm dã nhân đó xảy ra nội chiến thì chắc chắn sẽ thua!
Do đó nhất định phải 3 đánh 1 để chinh phục con nhím còn lại. Sau đó 4 nhóm dã nhân này sẽ đoàn kết lại với nhau đánh đuổi người ngoài, như vậy dã nhân của cả bộ lạc (mảnh vỡ lục địa xanh) mới có thể sống sót.
Vì thế Ma La cẩn thận trả lời: “Yên tâm, ta nhất định sẽ nói với a phụ và a huynh.”
“Ừm.”
Quân Tiểu Nam yên tâm, bắt đầu vẽ bản đồ của toàn bộ Hỗn Độn Đại Lục ở bên kia bảng đen.
“Chia đơn giản theo hướng Bắc Nam, ở vùng biển phía Bắc, có tất cả ba lục địa trôi lơ lửng.”
“Ba lục địa đó từ trái sang phải, lần lượt là hồng, cam, vàng.”
“Mà ở vùng biển phía Nam, lại có bốn lục địa. Về cơ bản dựa theo thứ tự từ trái sang phải sẽ là lục địa xanh lá, xanh dương, xanh lam và tím.”
”Sáu dã nhân khác cũng có hoàn cảnh sống và thời gian học tập kiến thức tương tự như ta.”
Kỳ thật, Quân Tiểu Nam đang nói đến khoảng thời gian cô xuyên đến đây. Nhưng đối với những dã nhân này, thì đó là khoảng thời gian cô từ một đứa ngốc trở nên thông minh.
Trong toàn bộ thị trấn phía Tây, quả thật không một dã nhân nào không biết, không một dã nhân nào không rõ về sự thay đổi thần kỳ của Quân Tiểu Nam.
Thậm chí còn được các a mẫu biên soạn thành những câu chuyện kể cho các ấu tể nghe trước khi đi ngủ.
Nên khi Quân Tiểu Nam vừa nhắc đến chuyện này, mọi người đều hiểu là chuyện của một năm trước.
“Hiện tại, chúng ta cũng không biết tiến độ phát triển của mảnh vỡ lục địa nào là nhanh nhất. Tin tức này, sớm nhất cũng phải chờ đến giữa tháng 16 mới có thể biết được.”
“Do đó, trước thời điểm ấy, các vị đang ngồi đây phải giữ kín những chuyện mà ta nói trong hội nghị ngày hôm nay.”
Vừa dứt lời, Quân Tiểu Nam nhìn thoáng qua Ma La, ý bảo trước khi hắn về bộ lạc Tiềm đừng nên lỡ miệng nói ra bí mật này.
Nhóc Ma La ngoan ngoãn gật đầu.
“Được rồi, đã nói xong tình hình cơ bản, thời gian còn lại chúng ta sẽ sắp xếp công việc trong mấy tháng tới một chút.”
Sau khi mọi người biết được nguy cơ khủng khiếp này, tâm trạng vốn dĩ đang lo lắng thấp thỏm, dần dần bị khí thế trầm ổn của Quân Tiểu Nam trấn an.
Nhìn thấy từng hành động đâu vào đấy của Quân Tiểu Nam, rất nhiều dã nhân đã bình tĩnh lại.
Đúng thế, có lúc nào Thánh Nữ không đáng tin cậy!
Nếu Thánh Nữ dám nói ra, vậy chắc chắn trong lòng đã có đối sách!
Chỉ cần làm tốt những việc Thánh Nữ nói, thì sẽ không cần lo lắng không thể vượt qua!
Nghĩ đến đây, mọi người lại cầm lấy bút, chuẩn bị ghi chép kỹ càng.