Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 215

Chương 215 -
Chương 215 -

Kỳ thật vào đầu tháng 14, Ma La đã dẫn theo phân đội bắt cá do hắn chỉ huy lên thuyền đưa cá về bộ lạc Tiềm.

Sau đó, nhóc Ma La đang khiếp sợ không biết nên làm thế nào cho phải liền bị a phụ và a huynh kéo về nhà giáo dục lại một lần.

Quả nhiên gừng càng già càng cay, khi nghe tin trên thế giới này còn tồn tại các mảnh vỡ lục địa khác, Ma La hoang mang đến mức ngủ không được, nhưng lão thủ lĩnh Ma Nạp của bộ lạc Tiềm lại nhanh chóng tiếp nhận.

Thậm chí thủ lĩnh đương nhiệm của bộ lạc Tiềm - huynh trưởng Ma Đà của Ma La, chỉ lo lắng mấy ngày, sau đó cũng nhanh chóng ổn định cảm xúc.

Chuyện này đã tồn tại từ rất lâu, chỉ là bọn họ không biết mà thôi.

Hiện tại, tuy rằng đã biết mọi chuyện nhưng lo lắng cũng chẳng ích lợi gì cả, vì cũng không thay đổi được điều gì.

Thời điểm biết được tình hình cụ thể của nơi gọi là thị trấn phía Tây thông qua các tộc nhân trong phân đội đánh bắt cá của Ma La, lão thủ lĩnh Ma Nạp đã nhanh chóng đưa ra quyết định.

Bộ lạc Tiềm bọn họ, nhất định phải ôm chặt cái đùi to - thị trấn phía Tây.

Đi theo đại ca, đại ca lại rất hiền lành tốt bụng, vậy thì đâu cần phải lo lắng chuyện gì nữa.

Giả sử lão đại ca như thị trấn phía Tây cũng không thể giải quyết chuyện này, thì mấy đàn em như bộ lạc Tiềm bọn họ có thể làm được gì đây.

Dù sao trong lòng Ma Nạp cũng rất thoải mái.

A phụ Phật hệ, Ma Đà rất nhanh cũng ổn định được tâm trạng.

Nhìn a phụ và huynh trưởng nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, Ma La cảm thấy quầng thâm mắt của bản thân mấy ngày nay đã vô ích.

Bất quá sau khi thương nghị với đông đảo lão tộc nhân của bộ lạc Tiềm, bọn họ cảm thấy nên tăng cường liên hệ giữa tiểu đệ và đại ca.

Nói trắng ra là, hiện tại thị trấn phía Tây muốn chơi với bộ lạc Tiềm là may mắn của bộ lạc Tiềm bọn họ.

Chẳng may một ngày nào đó, dã nhân thị trấn phía Tây không muốn dẫn theo bộ lạc Tiềm cùng nhau phát triển, vậy thì bộ lạc Tiềm bọn họ cũng không còn cách nào khác, do đó cần phải chủ động hơn một chút mới được.

Nếu Quân Tiểu Nam biết được suy nghĩ của dã nhân bộ lạc Tiềm, có thể sẽ cảm thấy dở khóc dở cười.

Bởi vì ngay từ đầu, Quân Tiểu Nam nhất định phải dẫn theo bộ lạc Tiềm cùng nhau phát triển mới có thể hoàn thành nhiệm vụ để quay về Lam Tinh.

Bất quá hiện tại hai bên đều không biết tình huống của đối phương, một bên tìm mọi biện pháp để thông đồng, một bên dùng hết thủ đoạn để ôm đùi, trùng hợp lại vô cùng ăn khớp với nhau.

Tuy nhiên đầu óc của dã nhân rất đơn giản, nghĩ tới nghĩ lui, những lão dã nhân của bộ lạc Tiềm cũng chỉ nghĩ được cách liên hôn.

Đối với dã nhân, ngoại trừ việc cùng nhau tạo ra ấu tể đời sau mang dòng máu của hai bên thì không còn cách nào khác để củng cố quan hệ giữa hai bộ lạc.

Dù gì hiện tại ngoại trừ thị trấn phía Tây ra, những nơi khác đều không có phương thức kỷ luật hay bảo vệ lợi ích như: luật pháp, khế ước hay tòa án…

Vì thế, Ma La đã nhận được tử lệnh.

Là dũng sĩ đại dương ưu tú của bộ lạc Tiềm, là nhịp cầu nối quan trọng để bộ lạc Tiềm kết đồng minh với thị trấn phía Tây, Ma La cần phải tìm một giống cái đến từ thị trấn phía Tây.

Lúc này Ma La choáng váng...

Hắn… hắn… hắn còn mấy tháng nữa mới thành niên a! Cũng quá sớm rồi!

Hơn nữa đột nhiên lại đề cập đến việc liên hôn với thị trấn phía Tây, nhưng ngoại trừ Quân Tiểu Nam ra, Ma La không quen biết giống cái nào khác.

Ma La buồn rầu, nhưng rất nhanh hắn đã thỏa hiệp. Bởi vì hắn cảm thấy, nếu thật sự không có sự lựa chọn nào khác thì Quân Tiểu Nam cũng rất thích hợp.

Không phải chỉ nhỏ hơn hắn hai mươi tuổi thôi sao, tuổi thọ của dã nhân rất dài, cùng lắm thì hắn có thể chờ.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Ma La nói ra suy nghĩ của bản thân với a phụ và huynh trưởng để bọn họ nghe thử.

Ma Nạp nghe xong cũng không quá khiếp sợ, lần trước hắn đã phát hiện, mỗi lần con trai út đụng phải tiểu giống cái tên Châm Nam kia, thì đầu óc bắt đầu không dùng được.

Năm đó, khi Ma Nạp theo đuổi giống cái nhà mình cũng trong trạng thái ngây ngốc như vậy.

Tuy rằng Ma Đà cảm thấy, tuổi tác của đệ đệ và người ta kém nhau rất nhiều. Nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ lại, hắn cảm thấy nếu cả hai thật sự có thể thành đôi thì cũng khá tốt.

Dù gì đối phương cũng được xem như là thủ lĩnh của khu vực thị trấn phía Tây, cùng lắm thì đệ đệ của hắn có thể đến đó ở rể.

Ma La hoàn toàn không biết chuyện mình đã bị xem như công chúa đưa đi hòa thân, còn đắm chìm trong cảm giác bản thân thật thông minh, dũng sĩ đại dương thật dũng mãnh.

Bất quá, phải mất một thời gian dài nữa Châm Nam mới thành niên; đối với dã nhân, thân thể sau khi trưởng thành mới có thể sinh con, có con thì cuộc liên hôn mới có hiệu lực.

Do đó, sau khi các dã nhân của bộ lạc Tiềm kết thúc buổi thảo luận liền đưa ra cách giải quyết tạm thời.

Trước mắt, Ma La không thể đứng ra cũng không sao, bộ lạc Tiềm bọn họ còn có rất nhiều giống đực giống cái ưu tú đang ở độ tuổi độc thân!

Đúng lúc, nhóm dã nhân đầu tiên đến thị trấn phía Tây học tập có thể thỏa điều kiện này.

Về chuyện đánh bắt cá lúc trước đã bàn bạc thống nhất với Châm Nam chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng. Dù sao vào mùa đông, bộ lạc Tiềm bọn họ cũng không có chuyện gì làm.

Hơn nữa sau khi có thuyền đánh cá, việc đánh bắt cá cũng không cần nhiều người như vậy. Rảnh rỗi không có việc gì làm thì nên ra ngoài học tập vài thứ hay ho rồi quay về.

Vì thế, vào đầu tháng 15, thuyền đưa cá lại đến thị trấn phía Tây, lần này ngoại trừ phân đội đánh bắt cá của Ma La, còn có 500 tuấn nam mỹ nữ.

Ai nấy cũng đều tuấn tú quyến rũ, một người so với một người đều mạnh nẽ cường tráng hơn.

Chờ đến khi thuyền đánh cá lại lần nữa quay về bộ lạc Tiềm, xưởng đóng tàu của thị trấn phía Tây đã chế tạo ra thuyền lớn tiên tiến hơn, nên liền cung cấp hai chiếc thuyền mới đó cho bộ lạc Tiềm.

Những món hải sản mới lạ đến từ bộ lạc Tiềm đều là hàng ngon giá rẻ, đảm bảo chất lượng, nên bán rất chạy ở thị trấn phía Tây.

Quân Tiểu Nam còn cung cấp thêm một vài dụng cụ đánh bắt, nhờ đó đối phương cũng tăng thêm nguồn cung hải sản.

Bình Luận (0)
Comment