Cố Diễn đi vào tầng một bên trong toà nhà tiếp viện, mở màn hình lên, quả nhiên có một thông báo mới vừa gửi đến.
【Chúc mừng người tham gia của lục địa xanh lơ, phát triển nhiệm vụ thuận lợi.】
【Xếp hạng mới nhất của tất cả những người tham gia sẽ được công bố vào ngày một tháng sau, vui lòng chờ đợi.】
Sau khi xem xong thông báo, Cố Diễn liền rời khỏi tầng một, tùy tiện tìm một chiếc giường lớn thoải mái trong cửa hàng nội thất rồi nằm xuống ngủ.
Làn da vốn có màu lúa mì của người đàn ông trải qua hơn một năm đã trở nên trắng nõn, càng giống với màu da lúc đầu của Cố Diễn ở Lam Tinh. Nhưng hiện tại, ngũ quan trên gương mặt lại rất khác so với Cố Diễn trước kia.
Dáng vẻ ban đầu của anh thuộc kiểu đẹp trai thanh thoát, bất kỳ ai gặp mặt lần đầu đều sẽ cảm thấy đây là một tiểu ca ca dễ tiếp xúc. Nhưng hiện tại, ngũ quan của thân thể này có góc cạnh rõ ràng, đôi mắt thâm thúy, càng thêm tính công kích.
Bất quá diện mạo hiện tại cũng chỉ phụ họa cho tính cách ban đầu của anh mà thôi.
Sau khi mái tóc của thủ lĩnh Diễn được chính tay anh cạo sạch, thì hiện giờ đã phát triển thành kiểu tóc đầu đinh gọn gàng.
Người ta đều nói đầu đinh là kiểu tóc kiểm nghiệm nhan sắc nhất, nhưng hình tượng mới cũng chỉ khiến gương mặt này càng thêm sắc bén mà thôi.
Đôi lông mày trên gương mặt điển trai đó dính chặt vào nhau, dường như trong mơ đang gặp phải chuyện gì đó rất khó quyết định.
Kỳ thật Cố Diễn đã sớm chuẩn bị tốt việc tấn công vào mảnh vỡ lục địa tiếp theo.
Nhưng sau khi anh hoàn thành việc thống nhất lục địa xanh lơ, đợi nửa tháng cũng không thấy bất kỳ động tĩnh gì từ các lục địa khác. Trên màn hình bên trong toà nhà tiếp viện cũng không có bất kỳ nhắc nhở gì.
Cố Diễn tức giận đến mức đánh một quyền làm nát màn hình.
Tuy rằng một lát sau, những mảnh vỡ thủy tinh trên đất cũng tự mình khôi phục lại như ban đầu.
Sau một hồi suy nghĩ, Cố Diễn cảm thấy dù anh đã lấy ra rất nhiều đồ dùng hiện đại như quần áo hay sách vở, nhưng những thứ đó vẫn chưa đủ.
Cần phải làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ để những dã nhân đó học chữ đọc sách? Phiền phức.
Cuối cùng, nhóc Diễn sợ phiền phức đã nghĩ ra một cách tiết kiệm thời gian và công sức nhất - chính là phát cho mỗi binh lính một quyển từ điển hiện đại của Lam Tinh, bắt đầu từ chữ cái đầu tiên, mỗi người sẽ học cách viết và cách dùng một chữ.
Trên lục địa xanh lơ này, tổng cộng có hơn một vạn dân, mỗi người học một chữ thì vẫn dư sức. Sau đó sẽ để những dã nhân đó học tập lẫn nhau.
Trong mấy ngày này, ngoại trừ việc dạy bảng chữ cái ra, chuyện mà Cố Diễn làm chính là thúc giục các tộc nhân xây dựng phòng ốc.
Tuy rằng lúc trước hắn chưa từng xây nhà ở, nhưng sau một hồi tham khảo sách báo trong thư viện, thì việc xây dựng nhà nhỏ một tầng cũng không thành vấn đề.
Cứ như vậy, cuối cùng hôm nay, Cố Diễn cũng đã nhận được thông báo từ màn hình bên trong toà nhà tiếp viện.
Đã đến ngày 1 tháng 1 của năm mới.
Tháng 1 là tháng đầu tiên của mùa xuân, nhiệt độ không khí chính thức tăng lên hơn 0 độ, nhiệt độ tối đa vào ban ngày có thể đạt khoảng từ 0 - 10 độ.
Việc xây dựng ở thị trấn phía Tây diễn ra sôi nổi, tiến hành khẩn trương nhưng rất trật tự.
Trước mắt, tất cả cư dân vốn ở khu vực phía Tây đều đã học đến chương trình lớp 1 trung học phổ thông.
Thậm chí nhóm người Tượng Vu đã từng là dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn, chỉ vừa gia nhập thị trấn phía Tây một thời gian ngắn nhưng cũng đều sắp bước vào lớp 3 - lớp học cấp tốc chương trình trung học cơ sở.
Càng ngày càng có nhiều tộc nhân bộ lạc Tiềm đến đây học tập, thậm chí lão thủ lĩnh Ma Nạp cũng tự mình tới đây tham quan một chút.
Quan hệ của bộ lạc Tiềm và cư dân thị trấn phía Tây ngày càng gắn bó, Quân Tiểu Nam còn đưa hai nhóm dã nhân này vào lực lượng phòng vệ chủ yếu trên đất liền.
Đã qua thời kỳ ngủ đông, nhóm bồ câu lớn trong cô xá cũng lấy lại tinh thần.
Mỗi ngày sau khi nhóm thú Ột Ột ăn no, sẽ cùng nhóm kỵ binh bay quanh bầu trời lục địa xanh tuần tra, quan sát vùng biển ở nơi xa xem có xảy ra bất thường gì hay không.
Bé con 37 và ba đàn em bồ câu của nó đang cố gắng học cách bay lượn.
Vào ba bữa cơm, mái nhà bên ngoài căng tin đã trở thành địa điểm tụ tập yêu thích của các bạn nhỏ bồ câu. Mấy nhóc con bồ câu được nhóm thú Ột Ột thành niên ngậm lên mái nhà rồi thả xuống, theo lực đó bọn chúng có thể bay đi rất xa.
Nhóm phạm nhân hai bộ tộc Du Chương - cũng chính là nhóm phạm nhân đầu tiên đến viễn hải lao phòng nếu biểu hiện tốt, sẽ thường xuyên được đưa đến đất liền lao động.
Hiện tại bọn họ đã học đến chương trình học lớp 2 tiểu học, ngoại trừ việc không được dạy võ thì tất cả những chương trình học khác đều giống với nhóm cư dân chính thức.
A Lỗ thúc của bộ phận xây dựng dẫn theo đội xây dựng cùng các phạm nhân hai bộ tộc Du Chương, bắt đầu xây dựng thị trấn phía Nam ở vị trí kế cạnh mỏ than.
Thị trấn phía Nam chủ yếu sẽ là nơi phát triển công nghiệp.
Nhóm cư dân đầu tiên chính là các phạm nhân vừa trở lại đất liền.
Nghe nói là xây dựng ký túc xá cho mình, các phạm nhân hai bộ tộc Du Chương quả thật vui mừng đến phát khóc.
Cuối cùng cũng có thể quay về đất bằng, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy núi cao và rừng rậm!
Thiên tính của dã nhân vẫn yêu thích cuộc sống trên đất liền, có nhà để về khiến bọn họ cảm thấy an tâm hơn.
Qua mấy lần vào thành mua sắm, các phạm nhân càng muốn nhanh chóng hoàn thành án phạt hơn trước kia, như vậy có thể trở thành cư dân chính thức.
Nhìn nhóm dòng cấp thấp trước kia thử xem, bây giờ họ sống tốt biết bao! Nhóm phạm nhân hy vọng vọng bản thân cũng có thể giống như bọn họ, cố gắng trở thành một dã nhân tốt, cảm giác làm phạm nhân thật sự rất tệ.
Sáng ngày 2 tháng 1, trên bến tàu gần thị trấn phía Tây, các đội viên đội hàng hải đang tuần tra đột nhiên phát hiện một thứ gì đó giống như mảnh vỡ lục địa đang di chuyển rất nhanh về phía bọn họ.
“Nhanh lên! Nhanh chóng quay về thông báo cho Thánh Nữ! Có chuyện rồi!”