Quân Tiểu Nam nghe đội viên đội hộ vệ hoảng hốt báo cáo, vội vàng cưỡi bồ câu lớn bay lên bầu trời.
Bình thường bồ câu lớn không muốn để người khác cưỡi trên cổ nó, nên không cần gia nhập đội kỵ binh bầu trời và tham gia hoạt động tuần tra hàng ngày.
Cũng may sau khi bồ câu lớn thoát khỏi trạng thái mệt mỏi vào mùa đông, lại bắt đầu điên cuồng dính lấy Quân Tiểu Nam, lúc này đang ở bên dưới nhà ăn chơi đùa với bốn nhóc con bồ câu.
Khi bước ra khỏi toà nhà văn phòng, biểu cảm của Quân Tiểu Nam cực kỳ nghiêm túc, bồ câu lớn cũng cảm nhận được sự việc nghiêm trọng.
Vì vậy bồ câu lớn bay rất nhanh, chưa được mấy phút đã chở Quân Tiểu Nam đến bến tàu ở bờ biển phía Tây.
Có một mảnh vỡ lục địa khác đang di chuyển rất nhanh.
Vừa nãy, các đội viên đội hàng hải phải dùng ống nhòm mới có thể quan sát được mảnh vỡ lục địa kia, bây giờ chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng đã thấy được đại khái hình dáng của nó.
Bên dưới mảng cây cối sum xuê tươi tốt trên bờ biển đối diện dường như có một nhóm binh lính dã nhân đang đứng.
Trên người những binh lính dã nhân này mặc kiểu áo như áo giáp, trên tay cầm một loại vũ khí giống với trường mâu và cung tiễn đã cải tiến.
Rất nhanh, khoảng cách giữa hai mảnh lục địa chỉ còn khoảng mười mấy km. Toàn bộ lục địa nhanh chóng di chuyển, tạo nên những cơn sóng khổng lồ trên mặt biển.
Từng đợt sóng biển vỗ vào bờ, hơn nữa biên độ càng ngày càng lớn, Quân Tiểu Nam đang đứng ở phía trước nên rất nhanh quần áo đã ướt một mảng.
Vừa nãy Quân Tiểu Nam đã để bồ câu lớn nấp ở giữa những ngọn núi nhỏ phía sau bến tàu. Vẫn chưa thể xác định ý đồ của đối phương nên cô không muốn để lộ thực lực quá sớm.
Mọi người đều đến từ xã hội hiện đại, nếu có thể giải quyết trong hoà bình thì Quân Tiểu Nam cũng không muốn trực tiếp khai chiến, hao tài tốn của.
Tuy rằng bồ câu lớn ở rất gần Quân Tiểu Nam, nếu có nguy hiểm thì nó có thể bay đến ngay lập tức. Nhưng thời gian quá gấp rút, nếu hai bên thật sự đánh nhau thì phải nghĩ cách thông báo cho cư dân trong thị trấn nhanh chóng rút lui.
Chỉ là thời gian trôi qua từng phút từng giây, Quân Tiểu Nam phát hiện dường như lục địa đối diện không phải đang di chuyển thẳng đến lục địa xanh của bọn họ mà trôi về hướng Đông Bắc.
Dường như nghĩ đến chuyện gì đó, Quân Tiểu Nam lắc mình đi vào toà nhà tiếp viện, mở bản đồ trên màn hình ra xem xét.
Quả nhiên, lục địa đang di chuyển là lục địa màu xanh lơ, nhưng lục địa xanh lơ chỉ đi ngang qua lục địa xanh của bọn họ. Điểm đến thật sự chắc hẳn là lục địa màu vàng ở phía Bắc.
Bởi vì khoảng cách trên biển khá xa, nên đội viên đội hàng hải cũng không thể xác định được có phải lục địa đó muốn đến chỗ của bọn họ hay không.
Hiện tại đã nhìn thấy rõ, lục địa này di chuyển đến khu vực cách bọn họ mười km, thì rẽ một vòng rồi tiếp tục đi về phía Bắc.
Nhóc Nam: Trứng cá đối... Dọa Nam tỷ vui lắm đúng không.
(*)Trứng cá đối là một từ thông dụng trên mạng, có nghĩa là không nói nên lời.
Thị trấn phía Tây tạm thời an toàn, nhưng Quân Tiểu Nam cũng không buông lỏng cảnh giác mà vội vàng cưỡi bồ câu lớn bay về toà nhà văn phòng.
Sự tình đã có sự thay đổi, phải nhanh chóng điều chỉnh binh lực đã triển khai lúc trước.
Hôm qua, trên màn hình ở tầng một bên trong toà nhà tiếp viện của Quân Tiểu Nam đã nhận được xếp hạng mới nhất của từng người tham gia.
Vị trí thứ nhất là lục địa màu xanh lơ
Vị trí thứ hai là lục địa màu đỏ
Vị trí thứ ba là lục địa màu lam
Vị trí thứ tư là lục địa xanh
Vị trí thứ năm là lục địa màu cam
Vị trí thứ sáu là lục địa màu vàng
Vị trí thứ bảy là lục địa màu tím
Lục địa xanh của bọn họ ở vị trí thứ tư, không cao không thấp, thực lực không tính là quá mạnh.
Tuy nhiên trong lòng Quân Tiểu Nam hiểu rõ, bảng xếp hạng này chỉ đánh giá trên hai phương diện là phát triển và thống nhất.
Nếu cô không phong tỏa tin tức của bộ lạc Bồn Địa, mà trực tiếp dẫn người đến đánh chiếm, thì thứ hạng hiện tại chắc hẳn có thể tăng lên đôi chút.
Hơn nữa, trong thông báo hiển thị vào ngày hôm qua, chỉ có thứ hạng mà không có thông tin về tiến độ hoàn thành nhiệm vụ thực tế của mỗi người tham gia, do đó không thể biết được ai đã hoàn thành bao nhiêu phần trăm.
Quân Tiểu Nam nhìn chằm chằm bản đồ trên màn hình hiển thị hơn nửa ngày, vị trí của bảy lục địa với những màu sắc khác nhau vẫn như trước, không có gì thay đổi cả.
Lúc ấy, cô nghĩ rằng mọi chuyện vẫn ổn, mặc dù tiến độ của mọi người có nhanh có chậm, nhưng hẳn là nếu chưa hoàn thành nhiệm vụ thống nhất thì vị trí của lục địa sẽ không đổi, lục địa xanh của bọn họ vẫn còn thời gian.
Nhưng nào ngờ, chỉ trong một đêm, cả mảnh vỡ lục địa to như vậy suýt chút nữa đã đụng phải bọn họ!
Thật sự quá đáng sợ...
Vì sao thế giới này lại không khoa học như thế!
Lúc này Quân Tiểu Nam nhìn thấy trên bản đồ, lục địa màu xanh lơ xếp vị trí thứ nhất đang trôi dạt về phía lục địa màu vàng xếp thứ sáu. Chắc hẳn không bao lâu nữa hai mảnh vỡ lục địa đó sẽ hợp lại thành một.
Sau khi quay về toà nhà văn phòng ở thị trấn phía Tây, cô nhanh chóng gọi người phụ trách các bộ phận đến để triển khai cuộc họp khẩn cấp.
Ban đầu, sự phân bố của các lục địa trên bản đồ hiển thị trên màn hình, bất kể là từ khoảng cách hay phương hướng đều cho thấy vị trí của thị trấn phía Tây sẽ trở thành tiền tuyến đầu tiên của chiến trường.
Do đó, trong khoảng thời gian này Quân Tiểu Nam đã bố trí binh tướng cũng như xây dựng chiến hào, tháp canh và các khu vực tác chiến, tất cả đều tập trung ở khu vực ven biển phía Tây.
Thế nhưng, khi nhìn thấy các mảnh vỡ lục địa trên bản đồ di chuyển nhẹ nhàng như vậy, Quân Tiểu Nam lại có chút mơ hồ.
Bởi nếu căn cứ vào tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của những người tham gia, ai biết được rốt cuộc lục địa nào sẽ di chuyển đến đây trước cơ chứ.
Vì thế, bốn hướng đông tây nam bắc, không thể buông lỏng phòng thủ bất kỳ hướng nào, không có bờ biển nào an toàn tuyệt đối cả.
May mắn là dã nhân bộ lạc Phàn đã bị bắt về hết, nên nhân lực ở viễn hải lao phòng cũng khá đông đủ.
Nếu không Quân Tiểu Nam thật sự có chút đau đầu, biết tìm đâu ra nhiều người làm việc như vậy.
Kể từ khi lục địa màu xanh lơ di chuyển vào tháng 1, qua gần nửa năm, lục địa màu đỏ xếp vị trí thứ hai cũng bắt đầu trôi đi.
Đến giữa tháng 6, lục địa màu đỏ đã liên kết với lục địa màu cam xếp ở vị trí thứ năm.
Cuối tháng 10, lục địa màu lam xếp thứ ba trôi về phía lục địa màu tím xếp thứ bảy ở phía Tây.
Không biết là may mắn hay xui xẻo, lục địa xanh lục của Quân Tiểu Nam lại xếp thứ tư.
Ba người tham gia nằm trong top 3 đã đối đầu với ba người tham gia xếp ở những vị trí cuối.
Với vị trí thứ tư, Quân Tiểu Nam xếp vị trí ở giữa, nhưng cũng nhờ vào đó mà tạm thời yên ổn.
Thế nhưng, đợi đến khi sáu người tham gia ở ba chiến trường kia quyết định thắng thua, về sau bất kể thế lực nào đối đầu với lục địa xanh lục thì bên có ít người hơn vẫn luôn là lục địa xanh lục bọn họ.