Sau khi phát hiện ra mỏ dầu, tốc độ phát triển công nghiệp cũng ngày một tăng tốc.
Đặc biệt, những dã nhân không cần tự mình bắt đầu nghiên cứu từ con số 0 mà như đạp lên vai người khổng lồ, sau khi học tập kiến thức từ sách vở ở Lam Tinh, bèn dựa theo lý thuyết mà coi mèo vẽ hổ.
Ngành sản xuất chế tạo là ngành công nghiệp phát triển nhanh chóng nhất.
Nhóm dã nhân tìm thấy một loại chất mà tảo biển tiết ra, có thể xử lý và chế tạo thành các sản phẩm như nhựa dễ phân hủy.
Nhờ có loại vật liệu cách nhiệt và không thấm nước này mà dây điện đã nhanh chóng được sản xuất với số lượng lớn.
Bốn thị trấn Đông Tây Nam Bắc, đều đã được lắp đèn chiếu sáng.
Việc sưởi ấm hay nấu cơm, cũng dần được thay thế bằng năng lượng điện.
Lượng điện năng này đến từ các cơ sở điện gió trên mấy ngọn núi thuộc dãy núi Tích Địa, vừa cung cấp lượng điện năng ổn định lại thân thiện với môi trường.
Từ khi Quân Tiểu Nam sắp xếp đội xây dựng tạo ra mấy khoảng trống khổng lồ ở dãy núi Tích Địa, thì khí hậu khắp lục địa xanh lục cũng ôn hòa hơn.
Mùa đông vừa qua, phía Tây rõ ràng lạnh hơn khu vực trung bộ. Mặt khác khi hạn hán xảy ra, khu vực trung bộ rất ít mưa.
Hiện tại, gió biển và không khí lạnh có thể dễ dàng thông qua các cửa ngõ của dãy núi Tích Địa, nên vào mùa đông, nhiệt độ không khí ở khu vực phía Tây đã tăng hơn vài độ, khu vực trung bộ cũng không cần lo lắng vấn đề thiếu hụt lượng mưa hay nước mưa quá nhiều không thể thoát ra.
Hơn nữa, Quân Tiểu Nam còn xây dựng một vành đai khép kín dọc theo đường bờ biển giữa bốn thị trấn này.
Thị trấn phía Tây chủ yếu phụ trách việc huấn luyện quân sự khắp lục địa, thị trấn phía Nam có nhiệm vụ cung cấp năng lượng và là nơi tập trung các ngành sản xuất trên cả lục địa, thị trấn phía Đông trở thành căn cứ nông nghiệp và dược liệu mới.
Khu vực bồn địa đã từng là nơi lạnh lẽo ẩm ướt được khai phá thành một kho tàng nông nghiệp khổng lồ. Nhiệt độ không khí ở nơi này tương đối ẩm ướt và ổn định quanh năm, rất thích hợp cho việc gieo trồng lương thực với số lượng lớn.
Mà thị trấn phía Bắc có khả năng là sẽ nơi trực tiếp đối mặt với lục địa xanh vàng, bình thường sẽ có ba thị trấn khác thay phiên đến nơi này đóng quân, ở đây cũng không có cư dân thường trú hay phát triển công nghiệp.
Bốn thị trấn này ở gần biển, nên tất cả đều được xây dựng bến cảng để tàu thuyền dễ dàng neo đậu.
Hiện giờ, các bến cảng đều được bao quanh bởi các thuyền lớn, chỉ một con thuyền đã có thể chứa được 500 dã nhân.
Mỗi buổi sáng, các đội viên đội hàng hải đều sẽ lái thuyền đi tuần tra xung quanh vùng biển lân cận.
Nhóm hải quân này là lá chắn đầu tiên khi dã nhân lục địa xanh lục gặp nguy hiểm.
Những chiếc thuyền kia là con đường cuối cùng để bảo vệ tính mạng cho tất cả dã nhân.
Xuân về hoa nở, chớp mắt đã đến tháng 4 năm mới.
Mắt thấy đã sắp bước vào mùa hạ mà màn hình bên trong toà nhà tiếp viện của Quân Tiểu Nam, vẫn chưa có tin tức gì mới.
Nhóc Nam sắp bước sang tuổi 24 cảm thấy mấy năm nay cô đã cao hơn một chút.
Dáng người thiếu nữ thẳng tắp, khuôn mặt thanh tú, nhưng đôi mắt sống động và uy nghiêm khiến người ta không dám khinh thường.
Nhưng gần đây thiếu nữ lại có chút vô ưu vô lo, suốt ngày cưỡi bồ câu lớn nay ngày càng thêm cường tráng đi tuần tra vùng biển xung quanh.
Theo như trạng thái phát triển hiện tại của lục địa xanh lục bọn họ, nếu so sánh với bảy người tham gia khác, Quân Tiểu Nam thậm chí tự tin rằng cô có thể xếp thứ nhất.
Nhưng hiện tại đã không còn là sự cạnh tranh giữa bảy người tham gia của bảy lục địa nữa, mà chỉ còn bốn.
Có vẻ như trước khi người tham gia của hai lục địa liên kết với nhau phân thắng bại, thì sẽ không có tin tức gì mới.
Dạo gần đây, không biết tại sao vào ban đêm Quân Tiểu Nam luôn nhớ đến cảnh tượng xảy ra vào một năm rưỡi trước, khi lục địa màu xanh lơ đi qua vùng biển của lục địa xanh lục.
Phía trước đám binh lính dã nhân ở bờ biển đối diện, có thể nhìn thấy một người đàn ông với vẻ bề ngoài tương đối nổi bật.
Người đàn ông thân hình cao ngất cường tráng, trên người không phải áo giáp thô ráp bình thường như binh lính, mà là quân trang khéo léo mang đậm hơi thở hiện đại.
Quân Tiểu Nam luôn cảm thấy kiểu dáng quân trang vô cùng quen mắt.
Hình như... Hình như cô đã nhìn thấy ở một cửa hàng nào đó trong toà nhà tiếp viện.
Bên dưới chiếc quần màu xanh đậm là đôi giày quân đội dễ đi lại, mặt bên đôi giày còn có một thanh dao găm sắc bén.
Nhưng những điều này không phải là thứ khắc sâu trong đầu Quân Tiểu Nam. Điều khiến cô khó có thể quên được, là ánh mắt của đối phương.
Ánh mắt đối phương không chỉ sắc bén mà còn có tính công kích mạnh mẽ, khiến người khác sinh ra cảm giác áp bức nặng nề.
Thế nhưng Quân Tiểu Nam lại cảm thấy, ánh mắt của người này vô cùng quen thuộc. Dường như từ nhỏ đến lớn cô đã gặp qua rất nhiều lần.
Trong ấn tượng, từ tấm bé đến thuở niên thiếu, lại đến khi trưởng thành, đôi mắt này ban đầu có chút thấp thỏm dần trở nên bình tĩnh không gợn sóng.
Nhưng không thể nào là người đó được... Sao có thể trùng hợp như vậy.
Hơn nữa, cô xuyên qua khi đang ở trung tâm thương mại, đồng thời cũng bởi vì chuyện của Cố gia mà đã rất lâu bọn họ không thể bình tĩnh gặp mặt nhau.
Ai, càng nghĩ càng đau đầu, mặc kệ, bây giờ phải đi ngủ thôi.
Cuối cùng Quân Tiểu Nam cũng không chống đỡ được cơn buồn ngủ, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
Đến tháng 6, màn hình bên trong toà nhà tiếp viện của Quân Tiểu Nam cuối cùng cũng đã có tin tức mới.
【Người tham gia của lục địa xanh lơ VS Người tham gia của lục địa màu vàng - lục địa màu xanh lơ chiến thắng】
Lục địa màu xanh lơ và lục địa màu vàng chính thức biến mất, đổi tên thành lục địa xanh vàng.
Vào tháng 8, lục địa xanh vàng lại bắt đầu di chuyển. Lần này, chắc chắn là di chuyển đến lục địa xanh lục.
Sau khi Quân Tiểu Nam nhìn thấy sự thay đổi trên bản đồ, liền dẫn người đi tới bến tàu ở thị trấn phía Bắc.
Không bao lâu sau, mặt biển yên tĩnh lại cuồn cuộn sóng lớn.
Phía bên kia cũng có một nhóm binh lính dã nhân đứng khắp bờ biển, đang nhanh chóng tiếp cận lục địa xanh lục
Mà sau nhiều ngày, Quân Tiểu Nam lại lần nữa nhìn thấy ánh mắt quen thuộc kia.