Mấy dã nhân đi đầu cũng trợn tròn mắt, vừa nãy bọn họ còn tưởng rằng thánh nữ của bộ lạc Châm muốn hy sinh lừng lẫy!
Ai ngờ tình thế đột nhiên đảo ngược, cả bầy hổ đều bị đánh ngã lăn quay!
Còn thánh nữ của bộ lạc Châm thì đột nhiên biến mất?
Đương nhiên Quân Tiểu Nam không muốn chết, cô vẫn muốn quay về Lam Tinh, nhưng nếu một mình chiến đấu, dù thân thủ cô lợi hại đến đâu thì cũng thật sự không làm được...
Bất đắc dĩ nên chỉ có thể chơi chơi “ám chiêu”.
Hơn nữa, gần đây trong đầu cô đều là những suy nghĩ liên quan đến việc trang trí nhà cửa thôn xóm, theo bản năng, phản ứng đầu tiên chính là sử dụng mấy chiếc giường lớn đập vào đầu bọn chúng.
Cân nặng của một con hổ răng kiếm trưởng thành đại khái chưa đến 400 kg.
Trọng lượng của một chiếc giường lớn bằng gỗ đặc là khoảng 200 cân. (1 cân = 0,5 kg)
Sự chênh lệch giữa hai bên là khoảng 4 lần.
Hơn nữa, hổ răng kiếm có thân hình chắc khỏe và vô cùng dẻo dai.
Vì vậy, sau khi bị chiếc giường gỗ lớn đập xuống, hổ răng kiếm vẫn chưa chết mà chỉ bị choáng.
Sau khi đàn hổ lần lượt giãy giụa đứng lên, bọn chúng càng thêm giận dữ hơn.
Tên lùn này cư nhiên cả gan dám giở trò trêu chọc hổ lão đại đến tận hai lần! Chịu chết đi!!
Ấy? Người đâu?
Hổ lão đại vừa bị đánh vào đầu, hiện tại vẫn còn có chút choáng váng.
Nhưng mục tiêu của nó rất rõ ràng - tên lùn đáng ghét đó nhất định phải chết trước!
Thừa dịp chiếc giường lớn đập vào đầu lão hổ, những dã nhân ở phía trước đã hoàn thành việc phân phát lưỡi liềm cho nhau.
Hơn nữa, Nam đã đánh một cú trời giáng trúng mục tiêu, khiến các dã nhân vô cùng tin tưởng.
Nhìn xem! Tuy rằng đàn hổ răng kiếm rất lợi hại! Nhưng bọn họ còn có thánh nữ!
Làm theo lời thánh nữ nói không chừng có thể sống sót!
Nếu không làm gì, chắc chắn sẽ tiêu đời.
Nhóm dã nhân chiến đấu chống lại dã thú qua nhiều thế hệ, trời sinh tràn ngập dã tính cùng nhiệt huyết.
Hiện tại trong tay lại có vũ khí, lúc này liền bất chấp tất cả xông ra ngoài!
“Giết bọn chúng!”
“Đúng vậy!”
“Gừ!”
Người hổ đại chiến chính thức bắt đầu.
Sau khi Quân Tiểu Nam biến mất được một lúc, trong đầu cô bắt đầu tính toán thời gian phản ứng của hổ răng kiếm.
Sau khi đếm khoảng 30 giây, cô lại một lần nữa xuất hiện ở trung tâm chiến trường.
Ngay khi Quân Tiểu Nam vừa xuất hiện, cô lập tức rắc một lượng lớn muối ăn dạng mịn xung quanh.
“Ngao!!”
Mấy con hổ răng kiếm xung quanh nhanh chóng bị trúng chiêu, bị muối làm cay mắt.
Ban đầu, đám lão hổ chỉ nghĩ là do nhìn không rõ, vì bình thường khi bọn chúng chạy nhanh, thỉnh thoảng bị gió cát làm cay mắt.
Đám lão hổ không ngừng lắc đầu qua lại, chờ nước mắt rửa sạch chất bột này đi.
Kết quả không ngờ sau khi chảy nước mắt thì đôi mắt lại càng thêm khó chịu!
Đau quá!!
“Ngao! Ngao!”
Thân thể của mấy con hổ răng kiếm nặng nề ngã xuống đất, bọn chúng liên tục lăn lộn trên mặt đất, cố gắng giảm bớt sự đau đớn trong đôi mắt.
Thấy vậy, Nam khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Thành thật xin lỗi hổ răng kiếm, ta không muốn đối xử với các ngươi như vậy, nhưng các ngươi muốn cắn chết của ta, điều đó tuyệt đối không thể.
Lúc này, nhóm dã nhân nhìn thấy đàn hổ bị tấn công vẫn chưa thể mở mắt nên vội chạy đến bổ thêm vài đao.
Ba con hổ răng kiếm cứ như vậy đi đời nhà ma.
Khi hổ lão đại đột nhiên xuất hiện trước mặt Quân Tiểu Nam Tể, bởi vì đầu của nó hướng về phía dã nhân, Nam lại ở phía sau nó nên may mắn thoát khỏi “đòn muối công kích”.
Nhưng tiếng kêu của hổ tiểu đệ đã thu hút sự chú ý của nó.
Hổ lão đại xoay người lại, chuẩn bị một lần nữa công kích Quân - chú lùn - tiểu dã nhân - Tiểu Nam đáng ghét.
Đây là lần đầu tiên nhóm dã nhân hợp sức giết chết ba con hổ răng kiếm chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nên sĩ khí tăng vọt.
Về phần đàn hổ răng kiếm, lần đầu tiên bị con mồi sắp dâng đến tận miệng liên tiếp giết chết ba thành viên, dần dần bắt đầu có ý định rút lui.
Chỉ là e ngại hổ lão đại vẫn chưa hạ lệnh, nên không có con hổ răng kiếm nào dám tự ý rời đi.
Dựa theo quy củ của bầy hổ, nếu lúc này chạy trốn, về sau nhất định sẽ bị hổ lão đại cắn chết.
Tuy rằng không dám dứt khoát rút lui, nhưng khi chiến đấu, kém dũng mãnh một chút cũng chẳng sao, đúng không!
Sau khi một vài con hổ răng kiếm bị lưỡi liềm chém bị thương, chúng bắt đầu vừa đánh vừa rút lui, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng chạy trốn.
Mặc dù bọn chúng có hình thể cường tráng, nhưng bên dưới lớp lông dài bằng một ngón tay kia là máu thịt mềm nhũn, lưỡi liềm sắc bén rất dễ khiến bọn chúng bị thương.
Quân Tiểu Nam nhìn thấy vẻ bất an và thiếu kiên định trong mắt mấy con hổ răng kiếm, cô vừa vung lưỡi hái trong tay thu hút sự chú ý của hổ lão đại, mặt khác lại nhanh chóng ném một lượng lớn thịt heo sống ra xung quanh.
Đàn hổ săn dã nhân vì đói bụng.
Quân Tiểu Nam ném một lượng lớn thịt heo sống ra xung quanh là vì muốn thu hút sự chú ý của hổ răng kiếm.
Hy vọng sau khi bọn chúng có được thức ăn có thể từ bỏ nhóm dã nhân xương cốt cứng cáp khó gặm này.
Quả nhiên, đàn hổ răng kiếm đã nhịn đói lâu ngày, một số thành viên bắt đầu không chịu nổi sức hấp dẫn của những miếng thịt tươi, béo bở và mềm mại, liền ngậm nửa miếng sườn heo vào miệng rời đi.
Nơi này không có chỗ cho hổ dung thân thì vẫn còn nơi khác, cùng lắm thì đổi lão đại, dù sao cũng phải ăn no trước rồi nói tiếp.
Tổng cộng có mười ba con hổ răng kiếm, ba con đã chết, hai con bỏ chạy, còn ba con bị nhóm dã nhân vây đánh ngã lăn ra đất không đứng dậy nổi.
Còn lại năm con hổ răng kiếm, bao gồm cả hổ lão đại, dần dần siết chặt đội hình và tập hợp lại với nhau.
Về phần nhóm dã nhân thì cầm chắc lưỡi liềm trong tay, bao vây bọn chúng ở giữa.
Quân Tiểu Nam đứng đối diện với hổ lão đại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt nó, ra sức giao tiếp.
Cô vung tay, lại ném ra bảy tám miếng thịt heo, sau đó chỉ vào những miếng thịt heo này nói với hổ lão đại.
“Sức chiến đấu của chúng tôi cũng rất mạnh, không bằng các ngươi cầm lấy số thịt này rồi rời đi, thế nào?”
Trên thực tế, cô cũng không biết liệu những con hổ răng kiếm này có thể nghe hiểu ngôn ngữ của dã nhân hay không.
Nhưng dù sao cũng phải thử xem, hiện giờ nhóm lão hổ bị thương rất nghiêm trọng, nhóm dã nhân cũng có vài người bị thương, nếu không cầm máu và kịp thời chữa trị có thể sẽ mất mạng.
Tuy rằng nếu tiếp tục chiến đấu như thế này, phe lão hổ nhất định sẽ thua cuộc, nhưng cũng không tránh được sẽ tổn thất một vài dã nhân.
Đối với Quân Tiểu Nam, mỗi một dã nhân đều rất quan trọng và cô không muốn đánh mất bất kỳ ai.
Lúc này, hổ đầu đàn ngậm chặt miệng, chỉ để lộ ra hai chiếc răng dài sắc nhọn.
Nó đứng im bất động nhìn chằm chằm Quân Tiểu Nam, không biết có nghe hiểu ý tứ của Nam hay không.