Sáng sớm ngày hôm sau, toàn bộ nhân viên của ba tiểu đội thuộc đội bảo vệ đồng loạt xuất phát.
Bóng đêm vẫn lơ lửng trên đỉnh đầu, giẫm lên sương mù dày đặc giữa rừng, bọn họ lặng lẽ đi về phía bộ lạc Viêm.
Trải qua khoảng thời gian tập huấn cường độ cao, mọi người đều được đào tạo thành bộ đội đặc chủng của Hỗn Độn Đại Lục trong tương lai.
Có thể chịu đựng khổ nhọc, dũng cảm không sợ hãi, lắng nghe và chấp hành mệnh lệnh của chỉ huy.
Không thể trách Quân Tiểu Nam xuống tay tàn nhẫn, bởi vì những dã nhân này là lực lượng vũ trang nồng cốt của thôn, tương lai lâm trận đều có thể lấy một chọi mười, thống lĩnh đội ngũ.
Huống chi, mỗi lần huấn luyện, Nam cũng luyện tập với các thành viên trong đội bảo vệ, hơn nữa nội dung huấn luyện đều chỉ nhiều hơn chứ không ít.
Đây cũng chính là nguyên nhân mọi người phục tùng, đối phương chỉ là một cô gái nhỏ chưa thành niên cũng có thể làm được, vì cái gì bọn họ lại không thể?
Dù có khổ nhọc và mệt mỏi đến đâu cũng chỉ có thể cắn răng luyện tập, sau đó trong lòng âm thầm mắng chửi, thánh nữ không phải dã nhân! Ô ô ô...
Khi trời vừa hừng sáng, các thành viên trong đội bảo vệ đã đồng loạt xuất đến nơi cư trú của bộ lạc Viêm.
Mỗi ngày chạy bộ leo núi di chuyển đá tảng, nên khoảng cách này đối với bọn họ mà nói căn bản không tính là gì.
Lúc này, thủ lĩnh của bộ lạc Viêm - Hỏa đã dẫn theo tất cả các dã nhân đứng chờ ở cửa sơn động.
Buổi tối hôm qua bọn họ đã thu dọn hết các vật dụng tuỳ thân, nhưng thật ra cũng chẳng có gì nhiều, chỉ có vài tấm da thú rách nát mà thôi.
Thời điểm đống lửa vừa được dập tắt, mọi người đồng loạt bắt tay vào việc.
Để khích lệ các tộc nhân từ bên ngoài chuyển vào thôn, Quân Tiểu Nam đã hứa sẽ chuẩn bị đầy đủ vật dụng sinh hoạt cần thiết trong nhà mới.
“Thủ lĩnh Hỏa, xin hỏi hiện tại có thể xuất phát hay chưa?”
Tiểu đội trưởng phân đội một đại đội bảo vệ của bộ lạc Châm - Tốc tiến lên dò hỏi Hỏa.
Hỏa quay đầu lại kiểm tra số lượng tộc nhân bên người, sau đó nhìn thoáng qua sơn động hắn đã sinh sống hơn chín mươi năm lần cuối cùng, liền nhanh chóng nhìn về phía đội bảo vệ gật gật đầu.
“Đi thôi.”
Trên đường đến bộ lạc Viêm, thành viên đội bảo vệ đi nhanh như bay, lúc trở về bởi vì muốn che chở cho các tộc nhân của bộ lạc Viêm nên không khỏi đi chậm lại.
Bọn họ chia làm ba đường, phía trước mở đường, phía sau hộ tống, ở giữa tùy thời hỗ trợ lẫn nhau, kiên quyết không thể lại để phát sinh chuyện không nhìn thấy vật cản như lần trước.
Cuối cùng, vào giữa trưa, mọi người đã đến liên minh thôn xóm khu vực phía tây.
Lúc này, các bạn nhỏ của bộ lạc Châm đã chờ đợi trong nhiều giờ, đứng ở cửa lớn cầm đóa hồng nhỏ và các loại trái cây nghênh đón đối phương.
“Là nhóm người a mỗ và a cữu!” Tiểu Thạch Đầu nhiệt liệt hoan nghênh, không ngừng nhảy lên nhảy xuống, cao hứng đến mức có thể bay lên trời.
Bất quá rất nhanh liền bị a phụ hắn vỗ một cái vào đầu.
“Qua hai ngày nữa sẽ phải tìm vợ sao vẫn không đàng hoàng như vậy!
Tiểu Thạch Đầu xoa xoa đầu không thèm để ý chút nào, hắn mới không muốn tìm vợ đâu nhé, hắn đã giao ước với huynh đệ tốt - Khảm rằng năm nay trước hết phải tốt nghiệp tiểu học, sang năm mới tìm vợ.
Bất quá không thể nói chuyện này với a phụ, nếu không lại bị đánh.
Quân Tiểu Nam cũng nhìn thấy một nhà a cữu Hỏa, cô mừng rỡ cùng chào hỏi tiểu biểu đệ Tiêu và những người khác.
Ôi má ơi, tiểu biểu đệ vẫn đáng yêu như vậy! Tuy rằng không mặc áo da thú rộng thùng thình, mà thay bộ quần áo trẻ em do nhà cô đưa qua nhưng lại càng trở nên đáng yêu hơn!
Sau này, cô nhất định phải thay trang phục cho tiểu biểu đệ mỗi ngày!
“A cữu, mợ, ở bên này!”
Dù sao Tiểu Bắc cũng là con trai trưởng, không hoàn toàn bị tiểu biểu đệ đáng yêu mê hoặc, vẫn biết phải tiếp đón cả nhà a cữu.
Kỳ thật, nếu hai bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ chuyển nhà cùng một ngày, thời gian eo hẹp sẽ khiến bộ lạc Châm bận rộn hơn.
Tuy nhiên, để mang đến cho các thôn dân những trải nghiệm tốt hơn về cuộc sống, ngày đầu tiên dọn vào thôn đã được các tộc nhân của bộ lạc Châm cung cấp bộ ba dịch vụ tại nhà bao gồm: Tắm rửa, đuổi rận và cắt tóc.
Tức là mỗi một hộ gia đình ở bộ lạc Châm sẽ phải phụ trách một số tộc nhân của bộ lạc Viên. Đồng thời trong ngày đầu tiên sẽ chiêu đãi bọn họ ăn uống, giải thích về tiền lương và một số kiến thức cơ bản khác, giúp bọn họ nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống thôn xóm.
Bởi vì nhân số của hai bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ cũng xấp xỉ với bộ lạc Châm nên chuyện này cũng không tính là khó khăn.
Mặt khác, vài hộ gia đình vốn dĩ đã có quan hệ thông gia với nhau, cũng có rất nhiều dã nhân từ bên ngoài đến đây làm việc, nên cơ bản hai nhóm dã nhân này đều quen biết tất cả các tộc nhân của bộ lạc Châm.
Về phần những dã nhân khác của bộ lạc Viêm, mặc dù chưa từng qua lại với các tộc nhân của bộ lạc Châm cũng nhân cơ hội này muốn làm quen với nhau.
Tuy rằng phương thức cư trú mỗi nhà một hộ mang đến không gian riêng tư, nhưng không tránh khỏi sẽ khiến mối quan hệ của mọi người dần trở nên xa cách hơn.
Nam đang tận dụng mọi cơ hội để gia tăng sự gắn kết giữa các thôn dân.
Giúp đỡ lẫn nhau chính là khởi đầu.
Hơn nữa, nhóm tộc nhân bộ lạc Châm đảm nhận những việc này cũng không phải không được trả lương, trong thôn quyết định trích quỹ khen thưởng mỗi người 100 đồng.
Nhóm người bộ lạc Viêm vừa đến, mỗi người cũng nhận được 100 đồng.
Lý do phát tiền thưởng là vì gần đây tất cả mọi người đã hoàn thành các mục ngắn hạn, phần tiền thưởng này xem như phúc lợi.
Còn một nguyên nhân khác là có thể kích thích nhu cầu tiêu dùng, đồng thời giúp nhóm dã nhân quen với “tiền tệ” hơn.
Có khát vọng mua sắm sẽ muốn kiếm tiền nhiều hơn, từ đó sẽ ngày càng tích cực tham gia vào công việc và học tập hơn.
Tầng hai của khu mua sắm cùng với phần lớn các khu vực ở tầng một phải đến ngày mốt mới khai trương.
Nhưng đêm nay, khu vực rau tươi đã chính thức mở cửa, hơn nữa đều được giảm giá sâu.
Lão dã nhân Hồng phụ trách bộ phận sinh hoạt, gần đây đang gấp rút gia tăng nguồn nhân lực, hai ngày nay chuyển nhà cũng không nấu cơm tập thể.
Thật ra, bộ phận sinh hoạt là bộ phận vất vả nhất, tuy rằng không cần dãi nắng dầm mưa, nhưng các bộ phận khác luôn có thời gian nghỉ phép, ngược lại bọn họ mỗi ngày phải đi làm, gánh nặng trên đôi vai Hồng cũng không nhẹ.
Lần này, nếu bộ phận sinh hoạt có thể chiêu mộ thêm một số công nhân, Nam dự định sẽ để bọn họ làm việc theo ca, bảy ngày sẽ làm việc năm ngày và nghỉ hai ngày.