"Vật này tất nhiên là Thánh vật chuyên dùng luyện khí cùng luyện đan, ta có thể cảm nhận được trong đó phát ra đan hương rất kinh người. Nếu như bên trong không có đan dược thì chắc chắn nó đã từng luyện chế ra đan dược cực kỳ đáng sợ !" Có người không tự kìm hãm được nói.
Lời này cho dù hắn không nói, những người khác cũng đều có thể nhìn ra.
Kim lô này trước kia tồn tại trong đại sơn, lại có hư ảnh lúc ẩn lúc hiện trên đỉnh núi kia đã cho thấy rất rõ ràng chỗ quý giá của nó.
"Ai dám cùng ta đoạt bảo, ta sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn!"
Ma Cửu U nhìn chòng chọc vào Kim lô, hô hấp đều dồn dập.
Hắn có dự cảm, Kim lô này là Thánh Vật tương đương với cái lúc trước Vân Diệp Đại Minh Vương ở Cự Nhân Đảo đã đạt được. Nếu như mình có thể lấy được nó, thân phận và địa vị tất nhiên sẽ tăng vọt.
Nhưng mà, chẳng ai để ý tới lời dọa nạt của hắn. Tuy rằng hắn là thiên tài Trường An sơn môn, càng là một trong những người có thân phận cao nhất ở đây. Nhưng Thánh vật đã bày ra trước mắt, chỉ vì kiêng kỵ thân phận của hắn mà từ bỏ hay sao?
"Xoạt!"
Đám người đang nhìn chăm chú , Kim lô phát ra hào quang tỏa sáng như một mặt trời thứ 2 vô cùng lộng lẫy.
"Đoạt!"
Ma Cửu U hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lao ra, đón tiếp một tảng đá đang bay tới, đưa tay hướng Kim lô chộp tới.
Tảng đá kia hoành không mà đến, ngoài thân thể Ma Cửu U lại xuất hiện một đạo quang mang, quang mang kia nhanh chóng hóa thành một cái áo giáp trông rất uy phong lẫm liệt.
Cùng lúc đó, một thanh trường đao màu bạc xuất hiện trong tay Ma Cửu U, hắn vung lên mạnh mẽ, đao mang khổng lồ dài hơn mười trượng thoáng hiện ra, bịch một tiếng bổ vào phía trên cự thạch kia.
"Răng rắc!"
Dưới một bổ này, cự thạch kia trực tiếp bị cắt chém thành hai nửa, mà thân ảnh của Ma Cửu U lại từ trong đó xuyên qua.
"Thật sắc bén!"
Liễu Phong đang bận chạy trốn ở nơi xa nhìn lại thấy một màn này của Ma Cửu U, cực kỳ khiếp sợ.
Loại đá bay khổng lồ này, nặng phải đến ngàn vạn cân. Trước đó nó còn có thể sinh sinh đem một tên thiên tài của tông môn Nhị lưu đập chết, mấy tên bảo hộ đến phản ứng còn không kịp. Nhưng Ma Cửu U ra tay lại khác, chỉ một đao đem nó chém thành 2 nửa.
"Hậu bối của số ít thế lực lớn này, tuy rằng chỉ có tu vi Long Linh cảnh đỉnh phong nhưng trong tay bọn hắn có rất nhiều bảo vật, giống như trường đao ánh bạc này, chỉ sợ ít nhất cũng là vũ khí tử kim cấp trung phẩm!" Liễu Phong thầm than.
Vũ khí tử kim cấp trung phẩm a, giá trị ít nhất phải mười ức, vài thế lực lớn này thật giàu có.
Trong khi hắn còn than thân trách phận, những người khác cũng đều thể hiện thực lực của bản thân, hướng Kim lô phóng tới.
Giờ khắc này, bọn hắn đã kịp phản ứng, với thủ đoạn của mình, bọn chúng có thể nhẹ nhàng né tránh công kích của đá rơi.
Cho dù có bị đá đập trúng nhưng toàn thân trên dưới của bọn hắn đều có trang bị bảo hộ, căn bản sẽ không chết được, thậm chí không thụ thương, nhiều lắm thì bị tảng đá kéo dài một ít thời gian.
"Ta thật sự không có hy vọng rồi."
Liễu Phong nhìn thấy rất nhiều thân ảnh lao đến, rốt cục triệt để từ bỏ.
Muốn cướp đoạt bảo vật trước mặt nhiều hậu bối của thế lực lớn như vậy là điều không thể, thật quá khó khăn, làm không cẩn thận sẽ đem mạng của mình góp vào cuộc tranh giành này.
Cùng so sánh với những tông môn cửu lưu khác, thậm chí là tông môn bát lưu thì trang bị trên người mình được xem như xa hoa, thậm chí rất giàu có thế nhưng đặt trên người mấy tên hậu bối của số ít thế lực lớn này thì chẳng xem vào đâu, có thể nói là người nghèo.
"Cút!"
Trong hư không truyền đến tiếng hét lớn của Ma Cửu U. Một tên nam tử mang y phục xanh lam với tốc độ cực nhanh đã chay tới trước mặt Ma Cửu U, mắt thấy sắp vượt lên phía trước.
Ma Cửu U lập tức ra tay, trường đao ánh bạc quét ngang qua trực tiếp bổ về phía nam tử áo lam.
Tên này thực sự biến sắc, hắn vừa rồi cũng thấy được uy lực từ trường đao ánh bạc này phát ra, lập tức hừ lạnh một tiếng, dùng tốc độ cực nhanh né tránh sang một bên.
"Lam Y Sầm, ngươi dám cùng ta cướp đoạt Kim lô sao?"Hai con ngươi Ma Cửu U lộ ra sát khí. (Sầm có nghĩa xấu xí)
" bảo vật Thiên Địa, người người đều muốn, Kim lô này, cũng không phải là của ngươi."
Nam tử mặc áo lam kia cũng chính là 'Lam Y Sầm' trong miệng của Ma Cửu U cười lạnh một tiếng, lúc này hắn bước chân đạp không mà đi, tốc độ lần nữa tăng lên, trong chớp mắt đã siêu việt Ma Cửu U.
Vẻ mặt Ma Cửu U trở nên âm trầm đến đáng sợ, Lam Y Sầm cũng là người của tông môn Nhất lưu Dạ Cực, luận thân phận, mảy may không thua kém hắn, chỉ có điều cái tông môn Dạ Cực này cùng với Trường An sơn môn nội tình có chút chênh lệch mà thôi.
"Dạ Cực tông này quá hèn mạt, tu luyện công pháp thiên về tốc độ, chiêu Lam Y Sầm thi triển, chắc chắn là Côn Bằng thân pháp một trong những chiêu bài Long kỹ của Dạ Cực tông."
Ma Cửu U vẻ mặt khó coi: "Luận thực lực, hắn không phải là đối thủ của ta, nhưng luận về tốc độ, ta căn bản cũng không cùng cấp bậc với hắn!"
"Lý lão, 2 người các ngươi ngăn lại tên hèn hạ này cho ta !" Ma Cửu U nhìn về phía một bên lão giả.
"Vù vù!"
Hai bóng người lập tức lao ra, bản thân bọn hắn chính là Long Thần cảnh, áp chế tu vi tiến vào nơi đây. Tuy rằng thực lực cũng theo đó bị áp chế rất nhiều, nhưng cảnh giới còn tại đó suy ra thân pháp cũng không thay đổi mấy. Cho nên tốc độ của bọn hắn tự nhiên rất nhanh.
"Lý Thành Lâm, thủ hộ giả tiến vào nơi đây cũng không phải chỉ có các ngươi."
Theo người Lam Y Sầm bên kia ,cũng có hai người vọt tới, đây là hai lão ẩu.
Gần như chỉ trong chớp mắt, bốn người đã tiếp xúc nhau, phát sinh va chạm rầm trời.
Trong quá trình này, Ma Cửu U cùng Lam Y Sầm đều tiếp tục chạy về phía Kim lô.
"Kim lô này là của ta!"
Mắt Lam Y Sầm sáng lên rực rỡ, hắn quay đầu liếc Ma Cửu U, chỉ thấy tên kia cách mình còn một đoạn không ngắn, hoàn toàn có cơ hội đoạt bảo trước mặt Ma Cửu U, bắt Kim lô này tới tay.
"Dừng lại cho ta!"
Ma Cửu U lên tiếng gào thét, trường đao bỗng nhiên vung ra, đao mang kinh thiên từ giữa hư không xẹt qua dài đến vài chục trượng, so trước đó còn muốn cường hoành hơn mấy lần.
Đao mang kia xé rách hư không, dùng tốc độ cực nhanh thẳng hướng Lam Y Sầm.
"Luận thực lực, ta đánh không lại ngươi, nhưng luận về tốc độ, ngươi còn kém xa!"
Lam Y Sầm hừ lạnh một tiếng, thân ảnh dần trở nên hư ảo.
Đao mang kia bổ ở trên người hắn, chẻ thành hai nửa, nhưng không có chút nào máu tươi chảy ra.
"Tàn ảnh?"
Người xem kinh hô, nhưng trong chớp mắt tiếp theo lại nhíu mày, bởi vì hư ảnh kia, căn bản cũng không phải là tàn ảnh của Lam Y Sầm tạo ra. Theo tốc độ của hắn còn chưa có nhanh đến trình độ có thể lưu lại tàn ảnh.
"Xoạt!"
Thân ảnh Lam Y Sầm xuất hiện tại một chỗ khác gần đó, hướng Ma Cửu U cười lạnh một tiếng, một tay hướng phía Kim lô chộp tới.
Nhưng cũng vào thời khắc này, một bàn tay lớn màu vàng óng đột nhiên từ hư không xuất hiện, lại nhanh hơn cả Lam Y Sầm.
"Cầm Long Thủ?"
Lam Y Sầm biến sắc, chợt quát lên: "Hoa Vân, vật này là đồ của ta, ngươi dám cùng ta đoạt sao ? !"
"Hài hước."
Sau lưng Lam Y Sầm cách đó không xa, đang có một bóng người cấp tốc đến đây.
"Ngươi cũng đã nói, Thiên Địa bảo vật, người người đều muốn, làm sao Kim lô này đã trở thành đồ của ngươi rồi ?"
Thời khắc người này nói chuyện, bàn tay cũng vũ động, bàn tay vang trên hư không kia theo hướng vũ động đó, sắp bắt trúng Kim lô.
Ma Cửu U vẻ mặt âm trầm, Lam Y Sầm càng khó coi hơn. Tất cả mọi người đều nghĩ Kim lô này sắp trở thành vật trong túi Hoa Vân.
Không nghĩ đến, ngay tại thời điểm Hoa Vân sắp bắt trúng Kim lô, nó bỗng nhiên lắc một cái, lại hóa thành một đạo lưu quang, bay thẳng đến nơi xa.
Mà phương hướng Kim lô lao tới. . . Chính là chỗ Liễu Phong đang đứng!