Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 224 - Chương 224 - Tránh Xa Ta Ra!

Chương 224 - Tránh xa ta ra!
Chương 224 - Tránh xa ta ra!

"Hưu!"

Kim lô lao đến với tốc độ nhanh đến mức cực hạn, vung xa đám người Lam Y Sầm cùng Ma Cửu U 28 con phố, bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy có kim quang lóe lên, sau đó cái Kim lô kia đã không thấy tăm hơi.

"Ừm?"

Trong lòng Hoa Vân cảm giác rất nặng nề, trước một cái chớp mắt vừa rồi, Kim lô sắp bị hắn cướp được, lại không nghĩ rằng Kim lô lại tự thân chạy trốn!

"Không hổ là chí bảo, còn có linh tính như thế."

Đám người chẳng những không thất vọng, ngược lại cực kỳ mừng rỡ.

Bảo vật có linh tính, càng thêm trân quý!

"Hưu hưu hưu!"

Từng đạo thân ảnh đuổi theo kim quang đang chạy đi cực tốc.

Ngược lại tại một nơi xa, Liễu Phong đang chạy nhanh hết sức có thể.

Hắn hết sức quả quyết, đến không lấy được gì thì không ở nơi đây lãng phí thời gian.

Nếu như vẫn còn cố đấm ăn xôi lưu lại nơi này, nói không chừng mạng còn không có để dùng.

"Không biết Các chủ cùng với Đại trưởng lão đã đi nơi nào. Nếu như Các chủ có mặt ở đây, Kim lô này, tuyệt đối là vật trong lòng bàn tay của người." Liễu Phong thở dài.

Với hắn hoặc là bất kỳ kẻ nào trong Đồ Thần các mà nói, Tô Hàn chính là thần, chỉ cần hắn ra tay sẽ không có việc gì làm không được.

"Hưu!"

Một vệt kim quang từ sau lưng xuyên không mà đến.

Liễu Phong có cảm ứng, quay đầu nhìn lại, liền biến sắc.

"Kim lô? !"

Không riêng gì thấy được Kim lô, càng thấy được phía sau Kim lô có hàng loạt thân ảnh đang đuổi theo.

"Giời ạ, tại sao lại chạy tới chỗ của ta ?"

Liễu Phong không nói hai lời, xoay người chạy!

Hắn không có một tý ý muốn nào cầm Kim lô tới tay mình.

Trò cười, sau lưng mình thiên tài yêu nghiệt nhiều như vậy, chính mình có thể thắng một tên trong đó hay không là hai chuyện, chớ nói chi là bị vây công.

Nhưng mà, trời không toại lòng người.

Liễu Phong chạy, cái Kim lô kia cũng đuổi theo. Tốc độ của Liễu Phong căn bản cũng không thể so sánh với Kim lô.

"Thiên Long Cửu Bộ!"

Liễu Phong cắn răng quyết định thi triển ra thân pháp bí thuật mà Tô Hàn đã ban tặng cho bọn hắn —— Thiên Long Cửu Bộ.

Khi thi triển Thiên Long Cửu Bộ, trong nháy mắt, thân ảnh Liễu Phong lập tức trở nên hư ảo, mắt trần chỉ có khả năng nhìn thấy một bóng mờ đang chạy trốn rất nhanh chóng.

Thời khắc này tốc độ của hắn so với trước đó nhanh vô số lần, so với Lam Y Sầm không sai biệt nhiều.

"Không hổ là Thiên Long Cửu Bộ, nhưng thứ này tiêu hao. . . Cũng quá lớn!"

Trong lòng Liễu Phong lo lắng, hắn có thể cảm nhận được, linh khí trong cơ thể mình đang đang nhanh chóng tiêu hao. Không những thế ở nơi đây không có chút linh khí nào tồn tại không dùng cách hấp thu linh khí tự nhiên được cho nên biện pháp duy nhất, chỉ có đan dược.

"Các chủ từng ban cho chúng ta một số đan dược cấp hoàng kim, còn có mười hạt không biết là đan dược phẩm cấp gì. Lúc ấy Các chủ nói qua, không phải vạn bất đắc dĩ, không thể phục dụng mười viên thuốc này."

Liễu Phong suy nghĩ một lát, xuất ra một viên đan dược cấp hoàng kim hạ phẩm, trực tiếp nuốt vào.

"Oanh!"

Đan dược kia hóa thành một luồng linh lực khổng lồ, nhưng không đợi hấp thu đã bị Liễu Phong lấy thời gian nhanh nhất dùng sạch sẽ cho Thiên Long Cửu Bộ.

"Nhanh như vậy?"

Liễu Phong giật nảy mình.

Đan dược cấp Hoàng kim đấy, tuy rằng nó chỉ là hạ phẩm, nhưng cũng có giá trị mấy trăm vạn kim tệ, lại vẻn vẹn mới xài được trong một phút chốc đã bị Thiên Long Cửu Bộ cho tiêu hao hơn phân nửa.

"Đây vẫn chỉ là bước đầu tiên mà tốn như thế, Thiên Long Cửu Bộ tên như ý nghĩa có tới 9 bước. Nếu ta thi triển bước thứ 2 chắc chắn tiêu hao lớn hơn gấp mấy lần?"

Liễu Phong nghiến răng nghiến lợi, căm hận nhìn về phía Kim lô kia.

Cái Kim lô kia cũng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chính mình nhanh, nó cũng nhanh, chính mình chậm, nó liền chậm, luôn giữ thế cân bằng với chính mình, giống như đang cố ý trêu đùa mình vậy.

"Ngươi đi nhanh lên dùm cái!"

Liễu Phong hướng Kim lô hô: "Ta cũng không muốn lấy ngươi đâu, đằng sau có rất nhiều người muốn có ngươi đó, đừng đến làm phiền ta nữa!"

Thánh vật Luyện đan thì thế nào? Thánh vật Luyện khí thì làm sao?

Cho dù ngươi chính là Thánh vật đệ nhất vũ trụ cũng trân quý thua xa với mạng của lão tử!

Đằng sau có rất nhiều đệ tử của thế lực lớn đang nhìn chằm chằm kim quang mà đuổi theo, Liễu Phong vô cùng hiểu rõ, một khi mình cầm Kim lô này trong tay, tất nhiên sẽ dẫn tới bọn người kia vây công.

"Ông ~ "

Giống như nghe được lời thỉnh cầu của Liễu Phong, tốc độ Kim lô bỗng nhiên tăng vọt, siêu việt Liễu Phong.

Thấy cảnh này, Liễu Phong cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Mục tiêu của đám người Ma Cửu U là Kim lô, chỉ cần cái bảo vật quỷ quái này cách mình xa một chút chắc chắn an nguy của mình cũng được đảm bảo.

Khiến Liễu Phong không nghĩ tới chính là, sau khi Kim lô tăn thêm tốc độ thì nó lại ngăn cản trước mặt Liễu Phong khoảng 10 mét và..... trực tiếp ngừng lại.

Tốc độ Liễu Phong quá nhanh, khoảng cách mười mét chỉ cần chớp mắt là qua, kém chút nữa tông vào nó.

Hắn vội vàng dừng thân ảnh, lập tức hung hăng trợn mắt, xúc động muốn chửi thề cái Kim lô quỷ quái kia.

Càng làm hắn phẫn nộ chính là Kim lô một lần nữa vọt tới trước chặn đường đi của mình.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm cái mẹ gì?"

Liễu Phong hận không thể cho luộc sôi 2 quả trứng chim của cái Kim lô này. Mỗi lần nó ngăn cản đều là trở ngại cho tốc độ của mình.

Ném tiếp một viên đan dược cấp hoàng kim hạ phẩm vào miệng, Liễu Phong lại bỏ rơi Kim lô.

Nhưng hết sức hiển nhiên, Kim lô này cũng không tính buông tha hắn, lần thứ ba ngăn tại trước mặt hắn.

"Đại gia ngươi!... Ta xxx N lần! Mặt ngươi dày như tường thành rồi đó. Ngươi nha còn có chút ít mặt mũi nào hay không hả? Ta không có thèm ngươi đâu!"

Lúc này lông mày Liễu Phong dựng ngược lên: "Lão tử cùng ngươi không cừu không oán, ngươi cản đường của ta làm gì? Đằng sau có nhiều người như vậy, một khi bị đuổi kịp, lão tử sẽ ngỏm củ tỏi đó, tha đi mà!"

Kim lô thờ ơ.

"Lên mặt em gái ngươi!"

Bạch nhãn Liễu Phong hung hăng đảo qua một chút.

"Đem Kim lô lưu lại đây, ta có thể tha chết cho ngươi!"

Lúc này, cái kia Ma Cửu U đám người rốt cục đuổi theo.

"Tiểu tử, Thánh vật này cũng không phải là đồ ngươi có thể chạm vào, tốt nhất nên thức thời một chút, nếu không chết cũng không biết chết như thế nào." Lam Y Sầm ở đằng sau cũng hô lên.

"Xoạt!"

Tên Hoa Vân kia càng không nói hai lời, thi triển Cầm Long Thủ thêm lần nữa.

Bàn tay vàng khổng lồ từ giữa hư không hiển hiện, mục tiêu của hắn là Kim lô, nhưng cũng hết sức hiển nhiên khi hắn muốn bắt luôn cả Liễu Phong!

"Ta không cần Kim lô này, các ngươi thấy thích cứ lấy, không liên quan gì tới ta !"

Liễu Phong vô tội hô to, đồng thời vội vàng né tránh Cầm Long Thủ của Hoa Vân.

Hắn né tránh, Kim lô liền né tránh theo, hắn chạy trốn, Kim lô cũng chạy trốn theo, hắn dừng lại, Kim lô bắt đầu dừng lại luôn.

Tóm lại, Kim lô này tựa như một con quỷ, vẫn luôn quấn lấy Liễu Phong, ngăn tại trước người hắn bắt hắn bồi tội.

"Hả ?"

Đám người Ma Cửu U hiển nhiên cũng nhìn thấy màn này, bọn hắn chợt nhớ tới những ghi chép trong cổ thư của tông môn, đã nói linh chí bảo có thể tự mình lựa chọn chủ nhân.

Hẳn là. . . Kim lô này đã tuyển cái thằng nhát gan trước mặt này hay sao ?

"Cũng tốt, Kim lô này mặc dù hành động theo tên này, chỉ cần tên này dừng lại, vậy chúng ta có thể bắt lấy Kim lô!"

Ma Cửu U thầm nghĩ trong lòng, bỗng nhiên trên mặt hiện ra ý cười, hướng Liễu Phong hô: "Vị huynh đài này, mục tiêu của chúng ta, chỉ là Kim lô này, ngươi tạm thời dừng lại để cho cái Kim lô này cũng dừng lại theo. Sau khi chúng ta có thể bắt Kim lô tới tay, tự nhiên sẽ thả ngươi đi."

"Ta dừng lại ta chính là thằng mất não!"

Liễu Phong bạch nhãn mãnh liệt đảo, căn bản vẫn chạy không ngừng lại, giống như không nghe được lời của Ma Cửu U.

"Ta thật sự nghiêm túc!" Ma Cửu U cau mày nói.

"Nghiêm túc cái đầu gối ngươi!"

Trong lòng Liễu Phong thầm mắng một tiếng, chẳng những không dừng, tốc độ còn nhanh hơn trước.

Bình Luận (0)
Comment