Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 225 - Chương 225 - Kim Lô Nhận Chủ

Chương 225 - Kim lô nhận chủ
Chương 225 - Kim lô nhận chủ

Trò cười, nếu chỉ có Ma Cửu U đang đuổi theo Liễu Phong thì cũng thôi đi. Liễu Phong nói không chừng thật tin vào lời của hắn rồi dừng lại để Ma Cửu U đạt được Kim lô này.

Nhưng bây giờ, giời ạ có một đám người như vậy đang đuổi bắt mình đó, Không những thế còn có ánh mắt của 2 tên Hoa Vân và Lam Y Sầm như muốn ăn tươi nuốt sống mình luôn!

Nếu như mình dừng lại thật, khẳng định sẽ có người lấy được Kim lô, nhưng Kim lô cũng chỉ có một cái thôi, những tên không lấy được thì làm sao?

Liễu Phong khẳng định ngay và luôn những tên không được lợi ích gì chắc chắn sẽ giận lây sang người mình. Còn nếu đạt được KIm lô rồi cũng không quan tâm đến mình nữa.

Cho nên, hắn căn bản không thèm nghe Ma Cửu U nói, thừa dịp hiện tại bản thân còn cách mọt đoạn so với bọn chúng nên có thể chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

"Nếu như ngươi không dừng lại ngay, cũng đừng trách ta hạ thủ vô tình!" Ma Cửu U sắc mặt cũng trầm xuống.

Liễu Phong sớm đã bị cái Kim lô này bức cho điên rồi, nghe được lời Ma Cửu U nói, tại chỗ phát tiết luôn, hướng Ma Cửu U nói: "Nếu lão tử dừng lại, các ngươi sẽ bỏ qua lão tử sao ?."

"Chỉ cần ta lấy được Kim lô này, tất nhiên sẽ không ra tay với ngươi!" Ma Cửu U nói.

"Còn bọn hắn thì sao ? Ngươi có thể bảo chứng bọn hắn không sẽ động thủ với ta?" Liễu Phong hô.

Ma Cửu U tự nhiên hiểu rõ, Liễu Phong theo như lời 'Bọn hắn 'chính là đám người Lam Y Sầm cùng với Hoa Vân.

"Ta hợp sức giúp ngươi ngăn cản bọn hắn." Ma Cửu U lại nói.

"Coi ta là đứa trẻ 3 tuổi hả !"

Liễu Phong bỗng nhiên vỗ tay, phịch một tiếng đập vào phía trên cái Kim lô kia.

"Còn ngươi nữa, cái đồ vật chết tiệc này, lão tử không có thèm ngươi, ngươi không cần phải đi theo lão tử, tranh thủ thời gian cút sang một bên dùm!"

"Ong ong ~ "

Kim lô rung động, phát ra tiếng vù vù, không ngờ vẫn lao đến, bịch một tiếng đâm vào trên thân Liễu Phong.

Liễu Phong lảo đảo một cái, kém chút nữa ngã xuống đất.

Cái Kim lô kia có lực lượng quá lớn, chẳng qua cũng không gây tổn thương gì cho hắn. Giống như nó đập Liễu Phong một chưởng kia chính là vì cảm thấy bất mãn với lời nói của tên này.

"Giời ạ, còn học được trả thù?"

Liễu Phong trừng mắt, không tiếp tục để ý tới nó.

Chẳng qua trong lòng của hắn, đối với linh tính của Kim lô này vẫn cực kỳ khiếp sợ.

Bởi vì Tô Hàn từng nói qua, đồ vật có linh tính như vậy chắc chắn là chí bảo, cho dù đặt nó ở trong tinh vực cũng là thứ cực kỳ trân quý.

"Muốn hay không. . ."

Liễu Phong nhìn kỹ cái kia Kim lô, trong lòng rối rắm.

Lúc mới bắt đầu, hắn thật sự không muốn.

Nhưng bây giờ, cho dù là hắn không cần, Kim lô này vẫn như cũ đi theo mình.

"Muốn hay không đều phải chết, vì sao không chọn muốn!"

Liễu Phong lộ ra quả quyết bắt lấy Kim lô này.

Quả nhiên, Kim lô cũng không có phản kháng, ngược lại còn phát ra tiếng ông ông và run run không ngừng, giống như nó vô cùng hưng phấn.

"Đừng run nữa, lực lượng của ngươi quá lớn, nếu run tiếp lão tử bắt không được bây giờ !" Liễu Phong hô.

Động tác của Kim lô dừng lại, kim quang toàn thân cũng thu lại, dừng run.

"Hả ?"

Khi bọn người Lam Y Sầm nhìn thấy màn này, Ma Cửu U mới quát: "Tên nghèo hèn này, ngươi dám!"

"Vật này ngươi cầm được nhưng có mạng dùng hay không, cho nên vẫn nên giao ra đi."

"Giao ra ngay bây giờ sẽ tha mạng cho ngươi!"

Rất nhiều tiếng hét to từ đám người đằng sau truyền ra.

Trước kia Liễu Phong còn có chút sợ hãi nhưng hiện tại lòng hắn hoàn toàn thả lỏng.

"Đuổi tiếp đuổi nữa đi, chỉ biết đuổi theo thôi hả, đuổi cái đầu cha ngươi!"

Liễu Phong hướng đám người Ma Cửu U quát: "Không phải chỉ là một cái bếp lò nát sao? Đuổi theo cái rắm, nếu các ngươi mong muốn như vậy thì gọi ta một tiếng gia gia đi. Ta sẽ bố thí cho các ngươi, còn nếu uy hiếp ta ở nơi đây thì có lợi ích gì hả ? Nói cho các ngươi biết mấy tên khốn kiếp này, lão tử không để mình bị sai khiến đâu!"

"Ngươi lặp lại lần nữa ta xem? !"

Âm thanh lạnh lùng, giống như là trăm miệng một lời theo đám người Ma Cửu U truyền ra.

Bọn hắn hoàn toàn sợ ngây người, tên gia hỏa này thật danh bất hư truyền dám nói như vậy với bọn hắn ?

Phải biết, trong đám người này, tùy tiện lôi ra một tên thôi cũng ít nhất là người của tông môn Nhị lưu trở lên rồi. Cho dù là Ma Cửu U, Lam Y Sầm hay đám người Hoa Vân đều không dám lớn lối như vậy.

"Ta nói các ngươi chính là một đám đầu heo, đầu heo ngu ngốc!" Liễu Phong thanh âm từ tiền phương truyền đến.

"Tốt tốt tốt!"

Đám người Ma Cửu U hít thở sâu, vẻ mặt âm trầm giống như cảnh trời sắp mưa.

"Rầm rầm rầm!"

Lúc này, Vô số công kích phô thiên cái địa hướng Liễu Phong tấp tới.

Hầu như mỗi một đạo công kích, đều có uy lực cực kỳ khủng bố. Dưới sự phẫn nộ đám người Ma Cửu U trực tiếp thi triển toàn lực, không có ý muốn nương tay.

Mục tiêu của bọn hắn đích thật là cái Kim lô kia, nhưng giờ phút này, thứ đầu tiên muốn xử lý chí là tên Liễu Phong này!

"Má ơi!"

Liễu Phong giật nảy mình, lúc này hắn xuất ra một cái bình ngọc, rót một mạch 8 viên đan dược cấp hoàng kim còn lại vào trong miệng.

"Oanh!"

Những đan dược kia tất cả đều hòa tan tạo thành dòng linh khí khổng lồ từ trong cơ thể của Liễu Phong bắn ra.

"Bước thứ hai!"

Liễu Phong bỗng nhiên hét to, tốc độ hiện tại của hắn tăng lên dữ dội. Một đạo bóng đen với tốc độ kinh người trực tiếp lưu lại một đường quỹ tích trên hư không bay thẳng tới chân trời, chỉ trong một cái chớp mắt, thân ảnh của Liễu Phong đã biến mất không thấy đâu.

"Nhanh như vậy?"

Bọn người Ma Cửu U như chết đứng, nhất là Lam Y Sầm, hắn là người của Dạ Cực tông, có lẽ đối với phương diện công kích và phòng ngự của Dạ Cực tông có hơi khiếm khuyết. Nhưng luận về tốc độ, tuyệt đối đứng trong top 3 vị trí đứng đầu của tông môn Nhất lưu.

Nhưng dù có xem như thế đi nữa, Lam Y Sầm cũng khiếp sợ không thôi.

Tốc độ của Liễu Phong thật sự quá nhanh, tuy rằng mình còn chưa tới trình độ lưu lại tàn ảnh. Nhưng tên kia có thể lưu lại quỹ tích trong hư không, kém chút đã phá không. Cái này so với tàn ảnh cũng không khác biệt mấy!

"May mắn, người này còn chưa đạt tới trình độ lưu lại tàn ảnh, chỉ cầnđể lại quỹ tích này, chúng ta có thể đuổi kịp hắn." Lam Y Sầm thầm nghĩ trong lòng.

"Đuổi theo!"

Ma Cửu U hét to.

Trong khi đó, tại một địa phương cách bọn chúng khoảng mất chục cây số, Liễu Phong ngồi thở hổn hển vẻ mặt trắng bệch.

Thiên Long Cửu Bộ bước thứ hai tiêu hao thật sự là quá lớn, so với bước đầu tiên đã vượt xa tính toán của hắn không biết bao nhiêu lần. Tám viên đan dược cấp hoàng kim hạ phẩm kia khi hóa thành linh dược thì chỉ hầu như trong nháy mắt đã bị rút sạch sẽ.

Đương nhiên, tiêu hao lớn, tốc độ cũng nhanh kinh khủng, trong nháy mắt, Liễu Phong đã chạy trốn ra xa mấy chục cây.

"Ngươi hại lão tử thật thảm!"

Liễu Phong quất trên thân đan lô kia một bàn tay, cắn răng nghiến lợi nói: "Tranh Giành chi môn hạn chế mang theo đồ vật, lão tử lần này tiến vào cũng đã mang hết thảy mười bình đan dược rồi đó. Bây giờ chưa hết một ngày, ta phải tiêu hao hết cả một bình, ngươi nha nếu phải lão tử là một người tốt bụng đã đem ngươi thiêu hủy mất xác rồi!"

"Ông ~ "

Kim lô giống như nghe hiểu lời Liễu Phong nói, hơi chấn động một chút, hào quang màu vàng óng kia lần nữa tán phát ra.

"Muốn làm gì hả?"

Liễu Phong trợn mắt nói: "Ngươi chỉ biết run run chấn chấn, chấn cái đại gia ngươi, chấn qua chấn lại mà cái rắm gì cũng không thả."

"Ong ong ~ "

Kim lô lại chấn động, không đợi Liễu Phong mở miệng lần nữa, bỗng nhiên nó rời khỏi tay hắn, bịch một tiếng đâm vào trên ngực Liễu Phong.

"Phốc!"

Liễu Phong trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, Kim lô lập tức xông lên phía trước, hấp thu hoàn toàn lượng máu nàu.

"Xoạt!"

Trong chớp mắt này, ánh sáng vàng trên thân Kim lô đại phóng, cực kỳ loá mắt.

Liễu Phong càng cảm thấy được giữa mình và Kim lô giống như xuất hiện một liên kết nào đó.

"Lão tử có ý muốn để ngươi nhỏ máu! Là nhỏ máu đó, ngươi hiểu không? Cái đầu heo này."

Một giọng nói cực kỳ ngạo khí từ trong lòng Liễu Phong vang lên.

Liễu Phong: ". . ."

Bình Luận (0)
Comment