Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 303 - Chương 303 - Ta Muốn Một Trang Giấy Này!

Chương 303 - Ta muốn một trang giấy này!
Chương 303 - Ta muốn một trang giấy này!

"Ai. . ."

Tiếng thở dài lần nữa theo Âm Vương trong miệng truyền ra. Hắn nhìn Tô Hàn rất lâu nhưng lại chưa từng nói thêm nữa một chữ.

"Lần này ta tới, là muốn tìm một số người, nhưng Hắc Bạch Vô Thường không cho ta xem Sách sinh tử." Tô Hàn nói.

"Hiểu lầm, hiểu lầm rồi!"

Hắc Bạch Vô Thường liền run rẩy lên, vội vàng nói: "Yêu Long cổ đế, cũng không phải là hai người chúng tôi không cho ngươi xem Sách sinh tử, thật sự là vật này quá mức trân quý, chính là căn nguyên của Âm phủ đó. Toàn bộ âm phủ, ngoại trừ Âm Vương ra thì cũng chỉ có 2 người chúng tôi nắm giữ thôi!"

"Không cần sợ hãi, ta không có ý oán trách các ngươi." Tô Hàn nói.

"Đưa Sách sinh tử cho hắn." Âm Vương bỗng nhiên nói.

Tô Hàn giống như cười mà không phải cười nhìn lấy Âm Vương, nói: "Vật trọng yếu như vậy, liền không sợ ta mang đi hoặc hủy đi sao?"

"Sợ chứ."

Âm Vương gật đầu, chợt lại nói: "Nhưng dùng tu vi trước mắt của ngươi mà xem thì mang không đi cũng như hủy không được đâu."

"Đa tạ."

Tô Hàn phất tay, tiếp nhận Sách sinh từ từ trong tay Hắc Bạch Vô Thường, tâm niệm vừa động, bắt đầu tìm tòi tính danh của người trên đại lục Long Võ.

Sách Sinh tử nhìn như rất mỏng nhưng trên thực tế, bên trong ghi lại tên nhiều đến mức căn bản là đếm không hết. Cho dù có để cho Tô Hàn khôi phục ại tu vi kiếp trước thì muốn đọc toàn bộ từ đầu dến cuối cái này cũng mất ít nhất hàng ngàn vạn năm.

"Quả nhiên là như thế."

Sau một lát, ánh mắt Tô Hàn ngưng tụ.

Dưới sự tìm kiếm của hắn đã có một ít tên xuất hiện.

Tô Vân Minh, Tiêu Vũ Nhiên, Tiêu Vũ Tuệ, Tiêu Hành Sơn, Lưu Vân, Hồng Thần. . .

"Đều đã chết."

Mắt Tô Hàn híp lại thật sâu.

Không riêng gì bọn hắn, còn có phần lớn tên người của Đồ Thần các đều được khắc họa tại một trang giấy này.

"Tìm được rồi sao?" Âm Vương hỏi.

"Ừm."

Tô Hàn gật đầu, nghiêm túc nói: "Ta muốn một trang này."

Nghe đến lời này, Hắc Bạch Vô Thường liền run lên.

Bọn hắn hiểu rõ, nếu như Tô Hàn lấy đi một trang giấy này đó là đại biểu cho những tên người được ghi lại trên nó đều được hắn quản lý, cũng đại biểu cho. . . Bọn họ sống hay chết, chỉ có Tô Hàn mới định đoạt được!

Theo thường lệ, phàm là những thứ được Sách sinh tử ghi chép thì chắc chắc sẽ là thể xác tử vong, linh hồn tiến vào âm phủ. Ngoại trừ tên Tô Hàn là loại người trốn tránh thiên mệnh đây.

Lúc Tô Hàn nhìn thấy tên đám người Tô Vân Minh cũng đã thở ra nhẹ nhàng.

Chỉ cần linh hồn của bọn hắn không diệt thì Tô Hàn có biện pháp để cho bọn hắn một lần nữa phục sinh.

Đương nhiên, nếu như chỉ vẻn vẹn có được linh hồn thì cũng là phục sinh lại mà thôi.

Nhưng nếu lấy được trang giấy kia của Sách sinh tử vậy thì bọn hắn chẳng những có thể phục sinh mà còn có thể khôi phục tu vi, trí nhớ, thể chất, thiên phú,..vv hết thảy mọi thứ trước kia khi còn sống.!

"Ngươi thật làm khó ta rồi." Âm Vương nhíu mày.

"Ta không có làm khó ngươi đâu."

Tô Hàn bình tĩnh nhìn Âm Vương, trầm ngâm nói: "Bây giờ ta, đã không phải là Yêu Long cổ đế, nhưng ngươi nếu như cho ta một trang giấy này, ta đây liền thiếu ngươi một cái nhân tình."

Hắn không có nói rõ, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

“Hiện giời ta không có tu vi như kiếp trước nhưng ta vẫn là ta, nếu như ngươi để mắt ta thì cho ta một trang này còn nếu xem thường ta thì thôi coi như ta chưa nói gì qua”.

Âm Vương yên lặng, tựa hồ là đang suy nghĩ.

"Những người này, cũng không có tu vi cao bao nhiêu, cũng không phải loại người ác lớn bao nhiêu, bọn hắn chẳng qua chỉ là thân nhân cả đời này của ta thôi." Tô Hàn lại nói.

"Thôi. . ."

Sau một lát, Âm Vương rốt cuộc nói: "Ngươi trốn qua thiên mệnh, nhưng thiên mệnh vẫn tồn tại như cũ, ta có thể cho ngươi những người này. Nhưng ta không cần nhân tình của ngươi, thứ ta muốn đó chính là tại thời điểm ngươi phá thiên mệnh cũng có thể giúp ta phá thiên mệnh!"

"Được."

Tô Hàn trực tiếp gật đầu: "Ta không có nhìn lầm ngươi. . . Mây sạch."

Nghe nói lời ấy, Âm Vương cái kia vẫn luôn bình tĩnh vẻ mặt bỗng nhiên chấn động, chợt có một vệt nụ cười, càng lúc càng lớn.

Mây sạch, là bản danh Âm Vương.

Chỉ bất quá, người biết bản danh hắn, rất rất ít, sẽ không vượt qua số lượng năm ngón tay.

Tô Hàn chính là một cái trong số đó.

"Xoẹt!"

Sau khi Tô Hàn kéo xuống tờ giấy kia. Hắn trực tiếp trở lại bên cạnh đám người Long Liệt, quay đầu lại, ôm quyền nói: "Cáo từ."

"Thánh Vực lộn xộn, hạo kiếp sắp nổi, Yêu Long không còn, thiên mệnh hoành không."

Âm Vương nhìn xem Tô Hàn, chậm rãi nói: "Ngươi có cơ hội hồi trở lại Thánh Vực, nhưng ta hi vọng, ngươi không cần sử dụng ám toán để phải đưa tới quá nhiều linh hồn đến đây."

Tô Hàn nhướng mày.

Hắn biết Âm Vương nói như thế là có ý gì, hiển nhiên là không muốn để cho Tô Hàn tạo nên quá nhiều giết chóc.

"Cứ yên tâm, ta sẽ không để lại cho Âm phủ quá nhiều linh hồn đâu, bởi vì. . ."

Nói đến chỗ này, Tô Hàn ngữ khí trở nên cực kỳ băng lãnh.

"Bởi vì những tên đã làm phản ta đều sẽ hồn phi phách tán!"

Thoại âm rơi xuống, Tô Hàn hướng Long Liệt ra hiệu, Long Liệt vung bàn tay lên, cùng đám người Tô Hàn rời đi âm phủ.

"Đại thế không thể trái a!"

Nhìn bóng lưng đám người Tô Hàn rời đi, Âm Vương lẩm bẩm nói: "Nguyên Linh, ngươi sáng tạo ra quá nhiều giết chóc, cho dù có ngồi vị trí chủ tọa của Thánh Vực thì lại có thể làm thế nào đây?"

. . .

Tranh Giành chi môn.( lối đi, lối ra)

"Hưu hưu hưu!"

Có từng đạo thân ảnh hiển hiện, đúng là đám người Tô Hàn.

"Giúp ta một lần, mở ra cửa ra vào thế giới Ma Thần." Tô Hàn hướng Long Liệt nói.

Hắn biết đám người Long Liệt có thể dễ như trở bàn tay tiến đến, cũng có thể dễ như trở bàn tay ra ngoài.

"Được."

Long Liệt nói: "Đã hồi đến đại lục Long Võ, hết thảy mọi thứ cũng đều cần nhờ chính ngươi làm. Ta có thể dùng tu vi đỉnh phong đem đại lục Long Võ phong ấn. Nhưng ta lại không thể đi vào đó, dùng tu vi của ta, một khi bước vào đại lục Long Võ chắn chắn sẽ lập tức để cho trung tâm thế giới đại lục Long Võ sụp đổ. Đến lúc đó thì toàn bộ đại lục Long Võ đều sẽ hủy diệt."

"Ta hiểu rõ." Tô Hàn gật đầu.

. . .

Đại lục Long Võ, huyện Viễn Sơn, trụ sở tông môn Đồ Thần các.

Rất nhiều siêu cấp tông môn đều đã rời đi.

Nơi đây lặng ngắt như tờ, hoàn toàn yên tĩnh, có không ít người đến đây vây xem, đều đang nhìn cái thời mà Đồ Thần cường thịnh nhất thì giờ phút này lại tan hoang bừa bộn như vậy.

Còn có mấy ngàn đệ tử Đồ Thần các còn sót lại,. Sâu trong hốc mắt của bọn hắn chỉ lặng lặng nhìn những thi thể nằm đầy đất kia giống như muốn khóc mà khóc không được.

"Chậc chậc chậc, cái này là uy thế của siêu cấp tông môn á!"

"Nếu không phải là Diệp Long Thần bỗng nhiên xuất hiện thì... thời khắc này Đồ Thần các, chỉ sợ đã bị diệt sạch."

"Đồ Thần các có mạnh hơn nữa thì cuối cùng cũng chỉ là một cái tông môn cửu lưu. Chênh lệch giữa nó với siêu cấp tông môn chân chính là không cách nào dùng lời nói mà hình dung được. CHỉ là không biết đến cùng vì sao đắc tội đến bọn họ."

"Mặc kệ là vì sao, chung quy vẫn là Đồ Thần các không biết lượng sức, cũng không biết suy nghĩ một chút, siêu cấp tông môn là quái vật khổng lồ cỡ nào? Há lại để cho bọn hắn trêu chọc?"

"Sự việc lần này qua đi, thực lực Đồ Thần các đại tổn, trước đó thì tông môn bát lưu đều có thể so sánh, giờ phút này. . . Đến tông môn cửu lưu cũng không sánh nổi."

"Đúng vậy a, phó Các chủ tử vong, mấy tên đội trưởng thần vệ đoàn cũng đã chết gần hết, còn sót lại mấy tên kia, cùng với người vẫn luôn chưa từng ra mặt Tô Bát Lưu, thật không có quá lớn uy hiếp."

Rất nhiều bóng người đứng ở đằng xa vây xem. Chuyện xảy ra trước đó ở nơi này đã nổ vang chấn thiên khiến cho bọn hắn đi ngang qua hay là ở trong huyện VIễn Sơn tự nhiên cấp tốc chạy tới.

Bình Luận (0)
Comment