Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 323 - Chương 323 - Ta Đã Tới!

Chương 323 - Ta đã tới!
Chương 323 - Ta đã tới!

"Oanh!"

Có điều, dù nói thế nào đi nữa Uông Tuyền cũng là cường giả Long Đan cảnh.nên tốc độ phản ứng của hắn cực nhanh.

Thời điểm gần tiếp cận Tô Hàn, Uông Tuyền vung bàn tay về phía hư không sau lưng hắn tạo ra một cỗ lực phản chấn to lớn tác động khiến thân ảnh của hắn nhờ thế mà dừng lại, dồng thời phóng tới nơi xa.

Nhưng mà, thân ảnh y phục trắng Tô Hàn kia đang đứng lặng yên ở truyền tống trận từ nãy giờ, lại là chẳng biết lúc nào, đã xuất hiện ở phía trước mặt Uông Tuyền khoảng chưa tới 10 mét.

Vẻ mặt Uông Tuyền liền đại biến!

Nếu như bọn hắn không phải người ở quận Vân Dương nên dù nói thế nào đi nữa cũng chỉ là từng nghe nói sự mạnh mẽ của Tô Bát Lưu thôi cũng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy thực lực chân chính.

Giờ này khắc này, vẻn vẹn dựa vào tốc độ như quỷ mị của Tô Hàn, Uông Tuyền đã biết thực lực Tô Hàn ít nhất cũng là Long Thần cảnh!

Thậm chí Long Thần cảnh sơ kỳ theo hắn từng nhìn thấy cũng không có tốc độ nhanh như Tô Hàn!

Tô Hàn đưa tay, phất ống tay áo một cái, không gian trước mặt Uông Tuyền phá toái.

Cũng không nhìn thấy Uông Tuyền bị Tô Hàn bắt trúng. Nhưng thân xác Uông Tuyền trong lúc nầy tự nhiên phịch một tiếng nổ tung, không có bất kỳ điều gì báo trước.

"Uông trưởng lão!"

"Cái gì?"

"Uông trưởng lão. . . Cứ thế mà chết đi?"

Những đệ tử Kinh Thần tông kia đều không thể tin vào tình huống mình xem được trước mắt này, sắc mặt bọn họ tái nhợt.

Thực lực Uông Tuyền chính là Long Đan cảnh đó, tại trong lòng của mấy tên cao nhất chỉ có Long Linh cảnh phổ thông như bọn họ thì y vẫn luôn là cường giả cao cao tại thượng.

Nhưng chính loại đại cường giả này lại bị nổ nát thể xác trong tích tắt?

"Hừ!"

Ánh mắt Lưu Vũ Hiên trầm thấp, trong lòng hắn hừ lạnh, cảm giác thoải mái cực kỳ.

Hắn biết mình khẳng định cũng sẽ chết, nhưng trước khi chết, có thể kéo lấy tên Uông Tuyên gián tiếp chặn đường sống của mình xuống địa ngục làm đệm lưng cũng đáng giá!

. . .

Tại trung tâm quận Nam Thanh có một tòa kiến trúc thật to.

Kiến trúc này rộng phải mấy trăm cây số, gần như đã chiếm cứ toàn bộ trung tâm quận Nam Thanh.

Cho dù là đứng tại vùng rìa quận Nam Thanh đi nữa cũng đều có thể thấy một tòa kiến trúc lớn cao vút thẳng tắp mà đứng trong mây, tựa như một ngọn núi, khiến cho người ngưỡng mộ.

Đây là một cái trụ sở tông môn, mà cái trụ sở tông môn này đúng là của Kinh Thần tông.

Đến mức toà kiến trúc lớn vĩ đại xuyên thẳng mây xanh kia chính là tòa nhà trung tâm Kinh Thần tông!

Tòa nhà trung tâm này cao tới 108 tầng được Kinh Thần tông tổn hao vô số tiền tài tạo dựng, chỉ có đệ tử xếp hạng đỉnh tiêm cùng với thân truyền mới được tiến vào bên trong.

Đệ tử Kinh Thần tông so với Lưu Tuyết tông còn nhiều hơn, đã vượt qua hai mươi vạn.

Gần như tất cả đệ tử đều xem tòa nhà này như Thánh Địa. Bởi vì ở đây có công pháp làm bọn hắn phát thèm nhỏ dãi, có chỗ tu luyện khiến cho bọn hắn hâm mộ, tu luyện nơi đó càng có khả năng cảm ngộ Long kỹ trên' Long thạch' .

Nghe nói, khối long thạch này chính là nhờ Tông chủ đời thứ nhất Kinh Thần tông dươi cơ duyên xảo hợp đạt được. Trong đó có trọn vẻn bảy loại Long kỹ, 7 loại này có 5 loại Long Kỹ cấp hoàng kim, 2 loại còn lại cấp tử kim hạ phẩm..

Đến cùng có thể cảm ngộ ra 2 loại kia hay không thì phải xem ngộ tính của bản thân hắn.

Đúng là có khối long thạch này mới làm cho cả Kinh Thần tông trong thời gian rất ngắn tăng lên tổng thực lực vô số lần. Đến nay đã trưởng thành tới tông môn bát lưu chiếm cứ quận Nam Thanh trở thành bá chủ nơi đây.

Bên trong tòa kiến trúc này có rất nhiều đệ tử đang ở từng tầng lầu tu luyện.

Ngoài rìa tòa nhà trung tâm cũng có vô số người hiện đang tu luyện.

Nhưng trong thời khắc này, bọn hắn tựa hồ đã cảm ứng được gì đó nên đều ngừng động tác lại, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không xa xa.

Trên khoảng không kia có mây đen lượn lờ, bầu trời trở nên âm trầm đáng sợ như muốn mưa to.

Những người đệ tử bình thường chỉ thể thấy mảng mây lớn này thôi, lại không thể nhìn thấy thứ khác.

"Xoạt!"

Vào thời khắc này, một đường sóng ánh kiếm to lớn bỗng nhiên xuất hiện, sinh sinh đánh tan những dải mây đen kia tạo nên việc xé rách hư không. Nó dùng tốc độ không thể nào hình dung cùng uy thế kinh khủng, bổ vào vùng trời tòa nhà này, oanh một tiếng.

"Ông ~ "

Trong chớp mắt này, tòa nhà trung tâm như đã phát giác ra nên cho cường giả ra tay lại làm xuất hiện một đường ánh sáng to lớn xuất hiện ở tầng ngoài ở tòa nhà trung tâm.

Kiếm mang sắp bổ trúng tòa nhà trung tâm kia cùng với đạo ánh sáng này giao nhau. Trong thời khắc tiếp xúc, cả 2 đều tạo ra chấn động cực mạnh, chợt đường ánh sáng kia tiêu tán mà màn kiếm kia vẫn dùng đạo ánh sáng kia tiếp xúc, tại tiếp xúc nháy mắt, cả hai đều là chấn động, chợt hào quang oanh một tiếng tiêu tán, mà kiếm mang kia, thì là dùng thế nhẹ nhàng như bỡn, trực tiếp bổ vào trên tòa nhà trung tâm!

"Ầm ầm ầm!"

Tiếng vang vọng to lớn truyền ra ngay tức thì khiến cho tất cả các đệ tử Kinh Thần tông đều động dung.

Bọn hắn có thể thấy, sau khi đường ánh sáng kiếm kia hạ xuống thì tầng cao nhất của tòa nhà trung tâm đang nhanh chóng... Bị phá hủy!

Tầng 108, tầng 107, tầng 106. . .

Gần như trong nháy mắt, liền có hơn hai mươi tầng lầu đã bị kiếm mang kia chém thành hai nửa.

Có vô số mảnh vụn tan nát của các mảnh ngói từ trên không rớt xuống, mang theo hàng loạt bụi bẩn khiến cho toàn bộ những đệ tử ở gần tòa nhà trung tâm đều hướng về phía nơi xa né tránh đi.

"Tê! ! !"

Thời điểm khi thấy kiếm mang kia đã quét ngang đến hơn năm mươi tầng, những đệ tử Kinh Thần tông rốt cuộc nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.

"Người nào lớn mật như thế, lại dám công kích kiến trúc tín ngưỡng của Kinh Thần tông ta!"

"Hèn nhát! ! !"

"Cái long thạch kia ở vào tầng 49 của tòa nhà trung tâm, sẽ không phải cũng bị kiếm mang này bổ nát rồi chứ?"

Hàng loạt đệ tử đồng thanh hét to, trong lòng đều lo lắng.

Long thạch kia thế nhưng là một trong tam đại bảo vật của Kinh Thần tông.

Nhưng mà, đối phương tựa như cũng không hề để ý tới bọn hắn. Kiếm mang kia vẫn như cũ không dừng lại chút nào. Trong chớp mắt nó đã đến tầng 50, mắt thấy sắp bổ tới tầng thứ 49.

"Cút!"

Cũng vào thời khắc này, một tiếng hét to bống nhiên truyền ra.

Ngay sau đó, thân ảnh thẳng tắp của Đồ Kình Thiên không biết từ khi nào xuất hiện. Hắn cầm trong tay 2 thanh cự phủ lập lòe tử kim chợt bổ ra liên tiếp 2 đạo mãnh liệt tiến về phía kiếm mang kia.(cự phủ ~ rìu lớn)

Kiếm mang chấn động, cùng cự phủ sinh ra giao phong, có điều chỉ sau một lát cả 2 đều bị đánh tan.

"Người nào lén lén lút lút như thế, còn không hiện thân ra cho ta? !" Vẻ mặt Đồ Kình Thiên âm trầm nói.

"Báo —— "

Cũng vào thời khắc này, một tên đệ tử từ cử ngoài cấp tấp vọt tới, trên mặt hắn mang theo vẻ lo lắng như muốn chuyển đạt sự tình gì đó khá nghiêm trọng.

Chẳng qua khi hắn thấy tòa nhà trung tâm đã bị phá hủy hơn phân nửa thì không khỏi trở nên ngây dại đứng lặng yên tại chỗ.

"Chuyện gì?"

Đồ Kình Thiên nhíu mày nhìn lấy người này, mở miệng hỏi.

"Ngươi đang muốn bẩm báo cho hắn, tên Tô Bát Lưu đã tới, có đúng hay không?"

Giọng nói bình tĩnh từ giữa hư không truyền ra, phía trên mấy đen kia nổi lên một đạo thân ảnh y phục trắng. Hắn cầm trong tay một thanh trường kiếm tản mát ra ánh sáng cực kỳ sắc bén.

"Không cần ngươi bẩm báo, ta đã tới rồi." Tô Hàn nhàn nhạt mở miệng.

"Tô Bát Lưu?"

Nghe đến lời này trong nháy mắt, Đồ Kình Thiên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai con ngươi của hắn chợt co lại tỏ ra không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm Tô Hàn, cắn răng trầm giọng nói: "Ngươi chính là Tô Bát Lưu?"

"Đúng, ta chính là Tô Bát Lưu."

Tô Hàn gật đầu, không nói nhảm nhiều lời, trường kiếm nắm trong tay y trong nháy mắt đã bổ ra 9 lần.

"Ào ào ào. . ."

Từng đạo kiếm mang tỏa ra động trời, đạo này còn dài hơn đạo trước, sự mạnh mẽ tăng lên theo từng đường kiếm!( kiếm mang ~ sóng ánh sáng kiếm)

Bình Luận (0)
Comment