Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 473 - Chương 473 - Đổi Hay Không?

Chương 473 - Đổi hay không?
Chương 473 - Đổi hay không?

Nói đến chỗ này, nhất là nói đến bốn chữ “tu vi ma pháp”, trong mắt Đoạn Vân Sơn toát ra vẻ tham lam cực lớn, không có chút nào che dấu.

Mà bọn ba người Lưu Thủy Cuồng Hàn rốt cuộc cũng minh bạch vì sao Đoạn Vân Sơn lại nói thế.

Bọn hắn không phải người ngu, hôm nay khi Tô Hàn ra tay, từ đầu đến cuối trên cơ bản đều sử dụng ma pháp.

Hắn chỉ có tu vi Long Đan cảnh, trong mắt bọn hắn chỉ là gà đất chó kiểng, không ai để vào mắt.

Nhưng ma pháp này lại có thể phụ trợ cho tu vi võ giả, dùng thực lực Long Đan cảnh mà kém chút nữa đã đem Đoan Mộc Lâm giết chết, thuật pháp nghịch thiên như vậy bọn hắn đều mong muốn có thể lấy được!

“Đoạn Vân Sơn, ngươi cũng tính toán hay thật!” Lưu Thủy Cuồng Hàn hừ lạnh, thân hình thu nhỏ lại trở về người bình thường.

Biến ảo linh thể cự nhân cũng phải tiêu hao Long lực.

“Thế nào, ngươi đối với đề nghị của ta có ý kiến gì không?” Đoạn Vân Sơn nhìn về phía Lưu Thủy Cuồng Hàn.

Hai người đối mặt, trong lòng như có sự ăn ý, Lưu Thủy Cuồng Hàn cười to nói: “Ha ha ha, tự nhiên là không có!”

Hai người Ngu Thất và Kim Lan cũng liếc nhìn nhau, hai người đều có thể nhìn ra trong đáy mắt đối phương cũng có khát vọng với cái gọi là “ma pháp” kia.

Tiếp theo, bọn hắn đồng thời nhìn về phía Tô Hàn, giống như đang đợi Tô Hàn trả lời.

“Các ngươi cũng cho là như vậy sao?”

Tầm mắt Tô Hàn quét qua trên thân ba người Lưu Thủy Cuồng Hàn.

Lưu Thủy Cuồng Hàn hơi trầm ngâm, nói: “Giống như Đoạn Vân Sơn, lão phu cũng đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi đem ma pháp giao ra cho Cự Nhân đảo chúng ta, lại tiến vào Cự Nhân đảo nghìn năm, thì cái chết của Vô Ngân và mấy vạn đệ tử, lão phu đều có thể không truy cứu. Mà nếu ngươi gia nhập Cự Nhân đảo chúng ta, bằng vào nội tình của tông môn siêu cấp cũng có thể giúp ngươi trở thành một cường giả, cái cơ hội này ngươi nên nắm bắt thật tốt.”

Ngay sau đó Ngu Thất cùng Kim Lan đều lên tiếng nói như vậy, đại ý là sẽ bồi dưỡng thật tốt, thậm chí nếu như Tô Hàn nguyện ý thì có thể để hắn gia nhập tông môn siêu cấp.

Đối với việc này, ngoài mặt thì Tô Hàn tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng thì lại khịt mũi coi thường.

Với sự căm thù của bọn họ với mình, chỉ sợ khi họ đoạt được phương pháp tu luyện ma pháp, liền sẽ không do dự giết mình.

“Nghe được rồi hả? Đây chính là tông môn của các ngươi.”

Vào thời khắc này, Tô Hàn bỗng nhiên mở miệng, giống như đang lầm bầm một mình.

Mà hắn mở miệng lại khiến cho đám người Lưu Thủy Cuồng Hàn hơi sững người.

Bất quá sau một khắc, sắc mặt bọn hắn liền biến hóa, con mắt trừng lớn, lộ ra vẻ không thể tin được.

Chỉ thấy Tô Hàn vung tay lên, có một bóng người hiện ra.

Thân ảnh này to lớn, nhìn rất trẻ tuổi, nguyên bản tóc dài như tơ lụa lúc này lại có chút cuộn lên, một thân quần áo chật vật tới cực điểm.

Đôi mắt người này tràn đầy tơ máu, sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía Lưu Thủy Cuồng Hàn đầy phức tạp.

Sự phức tạp đó, là âm trầm, là phẫn nộ, là thất vọng, là bi thống.

“Không, Vô Ngân?”

Lưu Thủy Cuồng Hàn không thể tin được, vì người trước mắt đúng là Lưu Thủy Vô Ngân!

Không riêng gì Lưu Thủy Cuồng Hàn, cho dù là ba người Đoạn Vân Sơn cũng đều chết đứng tại chỗ.

Bọn hắn vẫn luôn cho rằng đám người Lưu Thủy Vô Ngân, Đoan Mộc Tứ tại thời điểm diễn ra Tranh giành chi môn đã bị Tô Hàn đánh chết.

Không nghĩ tới... Bọn hắn lại còn sống!

“Nhị thúc.”

Lưu Thủy Vô Ngân mở miệng, thanh âm có chút khàn khàn: “Tính mạng của ta cũng không sánh bằng cái gọi là ma pháp kia, phải không?”

Lưu Thủy Cuồng Hàn yên lặng, hắn không nghĩ tới Lưu Thủy Vô Ngân còn sống, mà những lời kia lại để cho Lưu Thủy Vô Ngân nghe được.

“Ngươi!”

Lưu Thủy Cuồng Hàn bỗng nhiên nhìn về phía Tô Hàn, trong mắt tràn ngập sát cơ.

“Ngươi tính toán lão phu!”

“Đây cũng gọi là tính toán sao?”

Tô Hàn cười nhạt một tiếng: “Ngươi nếu như thật sự quan tâm đến hắn, há có thể bị ta tính toán?”

“Hèn hạ!”

Lưu Thủy Cuồng Hàn nghiến răng nghiến lợi, sau một lúc âm trầm, ngẩng đầu hướng Lưu Thủy Vô Ngân nói: “Vô Ngân, cũng không phải nhị thúc không quan tâm đến ngươi, mà là mọi người đều cho rằng các ngươi đều đã chết, cho nên nhị thúc mới nói như vậy, ngươi đừng nghe người này châm ngòi ly gián, nhị thúc chắc chắn sẽ mang ngươi bình yên vô sự trở về!”

Lưu Thủy Vô Ngân không có mở miệng, hắn há có thể không biết Tô Hàn cố ý nói vậy.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ Lưu Thủy Cuồng Hàn cũng thật không có để ý đến mình, so với việc báo thù cho mình mà nói thì cái gọi là ‘ma pháp’ kia càng trọng yếu hơn.

Ngay tại thời điểm này, bàn tay Tô Hàn lại vung lên, thu Lưu Thủy Vô Ngân vào trong túi đỏ.

Thấy một màn này, tầm mắt Lưu Thủy Cuồng Hàn đỏ lên, hắn gần như là quát ầm lên: “Ngươi đem hắn đi nơi nào rồi? Mau đem hắn thả ra cho lão phu!”

“Ta dùng mạng của hắn đổi lấy trường cung trong tay lão thế nào?” Tô Hàn cười nói.

Lưu Thủy Cuồng Hàn sững sờ, trường cung kia chính là chí bảo mạnh nhất của hắn từ khi tu luyện đến nay.

Đến cảnh giới này hắn há có thể không rõ vẻn vẹn chỉ kéo ra được một phần mười khoảng cách, vậy mà đã là đỉnh phong trong đồng cấp, nếu là kéo ra được một phần chín chỉ sợ càng mạnh hơn!

Vật này Lưu Thủy Cuồng Hàn tuyệt đối sẽ không đổi.

Nhưng chính Lưu Thủy Cuồng Hàn cũng biết, lời nói của chính mình đã bị Lưu Thủy Vô Ngân nghe thấy, cái hắn quan tâm không phải Lưu Thủy Vô Ngân mà là phụ thân của Lưu Thủy Vô Ngân, Thánh tử đệ tam (thứ ba) của Cự Nhân đảo, Lưu Thủy Vĩnh Dạ!

“Ngươi nếu không đem Vô Ngân giao ra, lão phu cam đoan sau này ngươi sẽ hối hận!” Lưu Thủy Cuồng Hàn thấp giọng gào thét.

“Ta lại hỏi ngươi, vẫn là không đổi?”

Tô Hàn thản nhiên nói: “Cự Nhân đảo là tông môn siêu cấp, vũ khí rất nhiều, chớ nói cấp Thánh Linh, sợ là cấp Minh cũng đều có, trường cung này của ngươi bất quá chỉ là cấp Thánh Linh mà thôi, dùng để đổi lấy một tên Đạo tử tương lai cũng không thua thiệt a? Hay là ngươi không bỏ được? Cảm thấy trường cung này của ngươi so với Lưu Thủy Vô Ngân thì trọng yếu hơn?”

“Đánh rắm!” Lưu Thủy Cuồng Hàn quát.

“Tô Hàn, Lưu Thủy Vô Ngân nếu không chết, vậy thiên kiêu của tông môn chúng ta, có phải hay không cũng chưa chết?” Ngu Thất mở miệng.

Tô Hàn mỉm cười, lại phất tay một cái thả ra một bóng người.

Người này chính là Quỷ Thanh Thiên.

Bất quá chỉ trong nháy mắt, Tô Hàn lại đem Quỷ Thanh Thiên thu về, nhưng hắn tin tưởng Ngu Thất đã thấy Quỷ Thanh Thiên.

Quỷ Thanh Thiên cũng không phải thiên kiêu Chiến Thần tông, chỉ là thiên kiêu của phó tông Chiến Thần tông, tông môn nhất lưu Chiến Thần tông, nhưng thân phận thật của hắn lại là dòng dõi của một cường giả tông môn siêu cấp Chiến Thần tông, hắn đi phó tông chỉ là để lịch luyện mà thôi.

Khi nhìn thấy Quỷ Thanh Thiên, chỉ trong chớp mắt sắc mặt Ngu Thất lại càng khó coi.

“Còn với tông môn hai người các ngươi...”

Tô Hàn vừa nhìn về phía Kim Lan cùng Đoạn Vân Sơn, thản nhiên nói: “Thiên kiêu Tiên Đạo đình Quân Lạc Hoa thì ta không có động thủ với hắn, bất quá nếu sớm biết có chuyện hôm nay thì ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Ngọc Hư cung...”

Tô Hàn ngữ khí hơi dừng lại, tâm thần Đoạn Vân Sơn lập tức gấp gáp.

“Đạo Diệp Ngọc Hư cung đã chết, ngươi không cần ôm hy vọng quá lớn.”

“Xoẹt!”

Nghe thấy lời ấy, toàn thân của Đoạn Vân Sơn đều nổi lên sát cơ mãnh liệt.

Bình Luận (0)
Comment