Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 474 - Chương 474 - Vạn Mộc Đằng Yêu

Chương 474 - Vạn Mộc đằng yêu
Chương 474 - Vạn Mộc đằng yêu

“Vô Ngân chính là con trai của Thánh tử thứ ba của Cự Nhân đảo chúng ta, ngươi sẽ không muốn biết tu vi của Thánh tử thứ ba như thế nào đâu, cho nên tốt nhất ngươi nên lập tức thả hắn ra.” Lưu Thủy Cuồng Hàn âm u mở miệng.

Thánh tử thứ ba Lưu Thủy Vĩnh Dạ, cũng chính là phụ thân của Lưu Thủy Vô Ngân, chính là đường huynh ( anh họ ) của Lưu Thủy Cuồng Hàn, nhưng thân phận địa vị của Lưu Thủy Vĩnh Dạ rất cao, tu vi lại mạnh mẽ, trong khi đối mặt với người ngoài, Lưu Thủy Cuồng Hàn cũng sẽ không xưng hô với Lưu Thủy Vĩnh Dạ là huynh trưởng, mà dựa theo bối phận ở Cự Nhân đảo mà xưng hô.

Cự Nhân đảo đã từng buông tha cho Tô Hàn một lần, đó là bởi vì cơ hội cực kỳ hiếm có của Thất Vực thần sơn.

Vì chỉnh thể lợi ích của Cự Nhân đảo, cho dù là trong lòng Lưu Thủy Vĩnh Dạ có tức giận thế nào đi nữa, hắn cũng không thể không từ bỏ suy nghĩ truy sát Tô Hàn.

Nhưng lần này, Lưu Thủy Vô Ngân vậy mà lại không chết!

“Quỷ Thanh Thiên là con trai của phó tông chủ Chiến Thần tông.”

Ngu Thất chỉ vẻn vẹn nói một câu như vậy, bất quá nàng cảm thấy trong lời nói của Tô Hàn lúc trước thì hắn đã sớm biết được tầm quan trọng của Quỷ Thanh Thiên đối với Chiến Thần tông.

“Các ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?”

Tô Hàn nheo mắt lại, thản nhiên nói: “Nói thật, bình sinh bản tông chủ ghét nhất là người khác uy hiếp ta, sự tình bản tông chủ đã muốn làm, không người nào có thể quấy nhiễu, còn việc ta không muốn làm thì không ai có thể bắt ép ta được.”

Lời nói vừa kết thúc, bàn tay Tô Hàn bỗng vung lên.

“Răng rắc!”

Một gốc đại thụ (cây lớn) bên cạnh Lưu Thủy Cuồng Hàn bỗng nhiên đứt gãy.

Có một đạo thân ảnh to lớn, phát ra tiếng gào thét rung trời lao ra khiến cho hai con ngươi Lưu Thủy Cuồng Hàn co rút lại.

“Bạo Lê yêu viên?!”

Lưu Thủy Cuồng Hàn biến sắc, vội vàng hướng về phía sau mà thối lui.

Cái thân ảnh to lớn kia chính là yêu thú cấp năm đỉnh phong, Bạo Lê yêu viên!

Thân hình Bạo Lê yêu viên cao tới trăm mét, nhìn như một tòa núi lớn, toàn thân là một bộ lông màu tím đen, thời điểm nó thở ra đồng thời cũng phát ra một loại khí tức bạo ngược.

Trong giới yêu thú, không có Ngụy Hoàng cảnh, nhưng những loại yêu thú cấp năm đỉnh phong như Bạo Lê yêu viên này thì cũng đã đủ cùng Ngụy Hoàng cảnh đối địch.

“Oanh!”

Thời điểm Bạo Lê yêu viên lao ra, nắm đấm to lớn đồng thời cũng động, hướng thẳng đến phía Lưu Thủy Cuồng Hàn mà công kích.

Bạo Lê yêu viên am hiểu nhất là lực lượng thân thể, so với tu vi thì thân thể của nó càng cường hãn hơn.

Một nắm đấm này có thể dễ dàng đánh vỡ phòng ngự cùng thể xác của tu sĩ Long Thần cảnh đỉnh phong, cho dù là Ngụy Hoàng cảnh như Lưu Thủy Cuồng Hàn cũng không dám ngạnh kháng.

Lưu Thủy Cuồng Hàn vẻ mặt âm trầm, lập tức lui về phía sau.

Nhưng ngay khi hắn lui về phía sau, ngay sau lưng hắn lại có một vết nứt xuất hiện.

Bên trong vết nứt xuất hiện một móng vuốt to lớn, vồ tới Lưu Thủy Cuồng Hàn.

“Minh Nguyệt thần ưng!”

Lưu Thủy Cuồng Hàn sắc mặt đại biến, trong lòng thầm nghĩ sao lại có nhiều yêu thú cường đại tụ tập tại đây.

Minh Nguyệt thần ưng cùng với Bạo Lê yêu viên đều là yêu thú cấp năm đỉnh phong, bất kỳ một yêu thú nào trong đó đều có thể cùng Ngụy Hoàng cảnh nhân loại đối chiến.

Không riêng gì Lưu Thủy, ba người Đoạn Vân Sơn cũng khiếp sợ dị thường.

Bọn họ tuy biết được sâu trong Thần Dược sơn có nhiều yêu thú cường đại, nhưng nơi ở của những yêu thú này trong lòng bọn họ đã có định trước, nơi này hiển nhiên không phải là địa phương yêu thú cấp bậc này nên tồn tại.

Mà dù là đi ra thì cũng thôi đi, mấu chốt là những yêu thú này xuất hiện lại hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Tô Hàn, vừa hiện thân đã lao tới mà vây công Lưu Thủy Cuồng Hàn.

“Kẻ này cực kỳ khó dây dưa, tuy nói hắn chỉ có tu vi Long Đan cảnh, nhưng ỷ vào ma pháp thậm chí cũng có thể làm chúng ta bị thương.”

Ngu Thất thấp giọng khẽ nói: “Nếu chúng ta vây công tất nhiên có thể đem hắn giết chết, nhưng khi phân ra thì căn bản là không có biện pháp gì bắt được hắn.”

“Hắn căn bản có thể địch lại một Ngụy Hoàng cảnh, hơn nữa còn có Thất Thải danh tước đi theo, hiện tại lại thêm Bạo Lê yêu viên cùng với Minh Nguyệt thần ưng, chúng ta nếu muốn đánh giết thì cực kỳ gian nan!” Đoạn Vân Sơn cũng là vẻ mặt âm trầm chảy ra nước.

Trước đó năm người bọn hắn vây công vậy mà Tô Hàn suýt chút nữa đã có thể giết được Đoan Mộc Lâm, giờ phút này chỉ còn có bốn người, mà bên Tô Hàn lại xuất hiện thêm Bạo Lê yêu viên cùng với Minh Nguyệt thần ưng, trong lòng bọn hắn đều đã hiểu rõ hôm nay muốn giết chết Tô Hàn chỉ sợ là không có cách nào.

“Giờ này nên làm gì a?” Kim Lan nhíu mày.

“Lui!”

Đoạn Vân Sơn hừ lạnh một tiếng, tuy nói trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ cùng cừu hận, nhưng hắn cũng cực kỳ quả quyết.

Giờ này đã giết không được, vậy ở lại chỗ này đối với bọn họ mà nói chỉ là lãng phí thời gian, không có bất kỳ lợi ích nào.

“Người này không phải là còn có một cái tông môn sao?”

Ngu Thất nhìn chằm chằm Tô Hàn, cười lạnh: “Hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy được, hắn không ai cực kỳ phách lối sao? Không phải cực kỳ cuồng vọng sao? Năm đại tông môn siêu cấp chúng ta phát động đệ tử tấn công Phượng Hoàng tông, lúc đó ta xem hắn có thể phách lối nữa không?”

Lời nói vừa dứt, Ngu Thất đã bước một chân vào hư không, thân ảnh trực tiếp lui lại.

Cùng lúc đó, Đoạn Vân Sơn cùng Kim Lan cũng đều gật đầu, bọn hắn tin tưởng đợi khi Phượng Hoàng tông sắp hủy diệt, Tô Hàn cũng sẽ lại xuất hiện một lần nữa.

Mà tới lúc đó...

Tô Hàn tuyệt đối không chạy được!

“Lưu Thủy Cuồng Hàn, rút lui!”

Khi rời đi, Đoạn Vân Sơn hướng Lưu Thủy Cuồng Hàn nói.

Lưu Thủy Cuồng Hàn gật đầu, vẻ mặt khó coi, hắn triển khai linh thể cự nhân, dùng lực lượng mạnh nhất đánh lui Minh Nguyệt thần ưng và Bạo Lê yêu viên, dự định rời đi.

Minh Nguyệt thần ưng và Bạo Lê yêu viên cùng cấp bậc với Lưu Thủy Cuồng Hàn, đến cấp bậc này nếu Lưu Thủy Cuồng Hàn muốn rời đi, cho dù cả Minh Nguyệt thần ưng và Bạo Lê yêu viên cùng nhau ra tay cũng không có khả năng ngăn hắn lại.

Nhưng...

Chúng nó không ngăn được, không có nghĩa Tô Hàn không ngăn được.

“Réc ~”

Âm thanh bén nhọn lại một lần nữa xuất hiện, khiến cho cơ mặt Lưu Thủy Cuồng Hàn co quắp lại, hắn tự nhiên có thể nghe được đây là tiếng hí của Thất Thải danh tước.

Cũng trong lúc này, mặt đất bỗng nhiên chấn động, từng sợi dây mây to như cánh tay người trưởng thành từ trong lòng đất bay ra.

Những dây mây này lít nha lít nhít, có tới ngàn vạn, khi nó xuất hiện không ngừng vung vẩy, trông như quần ma loạn vũ, khí thể ngập trời.

“Vạn Mộc đằng yêu!”

Khi thấy những dây mây này, Lưu Thủy Cuồng Hàn rốt cuộc sắc mặt đại biến.

Bởi vì đây cũng là một yêu thú cấp năm đỉnh phong!

Vạn Mộc đằng yêu, có lẽ luận về lực công kích thì không thể nào so sánh được với Minh Nguyệt thần ưng cùng Bạo Lê yêu viên, thế nhưng nếu để Lưu Thủy Cuồng Hàn lựa chọn hắn thà chọn đối đầu cùng với hai con yêu thú Minh Nguyệt thần ưng và Bạo Lê yêu viên, cũng không muốn đối đầu với Vạn Mộc đằng yêu.

Bởi vì luận trình độ dây dưa thì Vạn Mộc đằng yêu tuyệt đối có thể xếp trên thứ mười!

Những dây mây lít nha lít nhít này cực kỳ dẻo dai cứng cỏi, cũng cực kỳ tập trung.

Trước đó Lưu Thủy Cuồng Hàn không có chút cảm giác nào, giờ phút này những dây mây xuất hiện chỉ trong chớp mắt đã cuốn lấy hai chân hắn.

Cùng lúc đó, những dây mây kia hung hăng kéo một phát xuống phía dưới.

Mặt đất bị đánh nát tả tơi, tại lúc này bỗng nhiên có một hắc động xuất hiên, hắc động này... Thình lình há to miệng!

Bình Luận (0)
Comment