Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 477 - Chương 477 - Trở Lại Tông Môn

Chương 477 - Trở lại tông môn
Chương 477 - Trở lại tông môn

Lúc này cường giả song phương đều đã biến mất, nơi đây lại khôi phục lại yên tĩnh, tựa như chưa từng xảy ra điều gì.

Nhưng khắp bốn phía bề bộn, cùng với núi lớn ngàn mét sụp đổ đã nói rõ ngay tại chỗ này vừa mới có hai cường giả gần đạt đến Long Hoàng cảnh ra tay.

“Ta nguyên bản không định giết ngươi, nhưng ngươi cũng không để lại đường lui cho mình.”

Tô Hàn nhìn về phía Lưu Thủy Cuồng Hàn, hắn có thể cảm nhận được tu vi Lưu Thủy Cuồng Hàn giờ này đang nhanh chóng giảm xuống, tuy nói hắn đang cố gắng áp chế, nhưng loại khí tức sụp đổ kia thì có thể dễ dàng nhìn ra được.

“Ngươi là Ngụy Hoàng cảnh, hôm nay liền lấy mệnh của ngươi, xem như là đá lót chân để bản tông chủ khiêu chiến tông môn siêu cấp!”

Lời nói vừa dứt, bàn tay Tô Hàn đã vung lên, Thất Thải danh tước lại một lần nữa xuất hiện.

Trước đó hai yêu thú là Bạo Lê yêu viên cùng Minh Nguyệt thần ưng đều là do Thất Thải danh tước triệu hoán đến, giờ này tuy nói đã chạy trốn, nhưng cũng đã không cần đến chúng nó.

Tu vi Lưu Thủy Cuồng Hàn bởi vì thọ nguyên bị thôn phệ dẫn đến linh hồn bị trọng thương, đã ngã xuống đến cấp độ Long Thần cảnh đỉnh phong.

Mà đây cũng chưa phải là cuối cùng, theo tốc độ rơi xuống đáng sợ kia thì chỉ trong nháy mắt tu vi của hắn đã từ Long Thần cảnh đỉnh phong xuống còn Long Thần cảnh hậu kỳ.

Đối với Tô Hàn mà nói, có lẽ Ngụy Hoàng cảnh còn khó giết, nhưng Long Thần cảnh đỉnh phong thì hắn không để vào mắt.

“Vèo!”

Thân ảnh hắn chớp động, trực tiếp hướng phía Lưu Thủy Cuồng Hàn mà đi.

Cũng trong lúc đang lao ra, Tô Hàn kết hợp tu vi Long Đan cảnh cùng tu vi ma pháp, trong nháy mắt đánh ra ba quyền, một quyền tiếp một quyền, phá toái hư không hướng Lưu Thủy Cuồng Hàn lao tới.

Cùng lúc đó, Thất Thải danh tước cũng phát ra một tiếng hí bén nhọn, thân thể trong nháy mắt biến lớn, hai cánh run rẩy, từ phía trên Lưu Thủy Cuồng Hàn há miệng, phun ra hỏa diễm ngập trời.

Trong lòng Lưu Thủy Cuồng Hàn tuyệt vọng, hắn biết chính mình hôm nay đã không còn đường sống.

“Tô Hàn, ngươi có thể còn sống, đó là may mắn của ngươi, nhưng không bao lâu ngươi cũng sẽ phải gặp ta dưới cửu tuyền mà thôi!” Lưu Thủy Cuồng Hàn ngẩng đầu, nhìn Tô Hàn lao tới, lại không phản kháng nữa.

“Oanh!”

Quyền thứ nhất đánh xuống, trực tiếp khiến Lưu Thủy Cuồng Hàn há miệng phun ra máu tươi.

Quyền thứ hai hạ xuống, thân ảnh Lưu Thủy Cuồng Hàn trong tiếng nổ vang đã triệt để sụp đổ!

Quyền thứ ba hạ xuống, cũng không oanh kích, mà là vươn ra hóa thành một cái đại thủ (tay lớn) bắt được nguyên thần Lưu Thủy Cuồng Hàn.

Cho đến giờ phút này, Lưu Thủy Cuồng Hàn đã triệt để tử vong!

Hỏa diễm của Thất Thải danh tước không có đánh trúng Lưu Thủy Cuồng Hàn, nó liếc nhìn Tô Hàn, trong mắt giống như có chút không vui.

“Hô...”

Tô Hàn nhìn vào trong tay, cái Nguyên Thần kia đang chăm chú nhìn hắn, hai con ngươi lộ ra vẻ oán hận ngập trời, hắn thở phào một hơi, đem bỏ vào trong túi trữ vật.

Ngụy Hoàng cảnh, thật khó giết vô cùng.

Nếu không phải Thánh tử thứ bảy đem thọ nguyên của Lưu Thủy Cuồng Hàn hút đi trăm năm, khiến Lưu Thủy Cuồng Hàn trong lòng tuyệt vọng, tu vi hạ xuống, không phản kháng nữa, nếu không muốn giết chết hắn thì tuyệt sẽ không đơn giản như vậy.

“Đến loại cấp bậc này, đánh bại thì dễ nhưng để giết chết thì lại là cực kỳ khó khăn.”

Tô Hàn tự lẩm bẩm: “Đây là lần đầu tiên sau khi trùng sinh ta giết chết Ngụy Hoàng cảnh, nhưng cũng không phải là chân chính giết chết, bởi vì thời điểm ta giết hắn, trong lòng hắn đã không còn phản kháng, thêm vào nữa tu vi đã không còn ở đỉnh phong.”

“Vẫn là phải cố gắng tu luyện, nếu tu vi võ giả của ta đột phá đến Long Thần, hoặc tu vi ma pháp có thể đạt đến lục giai Đại ma đạo sư, trong hai cái đó có bất kỳ cái nào đột phá, ta đều không bị động nữa.”

“Sau khi trở về thật muốn tìm một chút Ma Tinh thạch.”

“Tu vi võ đạo ta cần gần mười vạn Long Thần, nhưng nhiều Long Thần như vậy rất khó tìm được, có lẽ trên Đại lục Long Võ có nhiều Long Thần cảnh như vậy, nhưng đó là một trường giết chóc, bọn hắn cũng không chọc ta, nếu vô duyên vô cớ động thủ với bọn hắn thì việc này cũng không phải điều ta mong muốn, thêm nữa thiên mệnh cũng không cho phép.”

“So sánh cẩn thận, vẫn là đột phá tu vi ma pháp sư khả thi hơn, chỉ cần có hàng loạt Ma Tinh thạch, ta liền có thể đột phá đến cấp sáu, thậm chí cấp bảy, đến mức Pháp Thánh...”

Tô Hàn sáng mắt lên, cấp bậc Pháp Thánh, hắn tạm thời sẽ không cân nhắc đến, bởi vì nó quá mức gian nan

Đừng nói là hắn vào lúc này, coi như là kiếp trước hắn cũng không có tự mình đi cảm ngộ đột phá, mà là đi đường tắt.

Theo cách nhìn của Tô Hàn, nếu như chỉ dựa vào tu vi ma pháp, ngũ giai Đại ma đạo sư có thể chiến Long Thần cảnh, lục giai Đại ma đạo sư có thể chiến Ngụy Hoàng cảnh, thất giai Đại ma đạo sư có thể chiến Long Hoàng cảnh!

Nếu như có thể đột phá Pháp Thánh, dù chỉ vẻn vẹn là nhất giai hắn liền có thể chiến Long Tôn cảnh!

Đại Lục Long Võ cuối cùng chỉ là một cái tinh cầu phế khí, võ giả ở đây tuy nói tu vi cũng cường đại, nhưng cùng với tinh không so sánh thì còn kém rất nhiều.

Pháp Thánh, Pháp Thần, đó là cảnh giới ngay cả Thánh Vực cũng phải thừa nhận.

Một khi có thể đi đến cấp độ kia, thực lực của hắn sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.

“Pháp Thánh nếu chỉ dựa vào Ma Tinh thạch, cho dù là có nhiều cũng không thể đột phá.”

Tô Hàn trầm ngâm trong chốc lát, dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, điều khiển Thất Thải danh tước đứng lên trên Trầm Dương mộc, sau đó thu vào không gian giới chỉ.

Làm xong việc này, Tô Hàn lại lật tay một cái, vậy mà lấy ra một chiếc nhẫn.

Chính là chiếc nhẫn hắn lấy được từ chỗ Vương Nguyên, thuấn di giới chỉ (nhẫn thuấn di).

Vật này có khả năng truyền tống trong một nửa Đại Lục Long Võ, thậm chí Vương Nguyên còn từng tốn hao thời gian mười năm tự mình đi tới Trung Vực, thăm dò một chút, càng là đặt xuống tọa độ bên trong Trung Vực.

“Đã có vật này, ta cũng không vội đi tìm những cái tông môn siêu cấp kia.”

Tô Hàn lẩm bẩm nói: “Tính toán thời gian, từ lúc rời tông môn đến bây giờ đã sắp tới ba năm, cũng nên trở về nhìn một chút đám người Thẩm Ly tại lúc ta đi đưa nhiều Linh thạch cùng Ma Tinh thạch như vậy giờ tu vi đã đến mức gì rồi.”

Dứt lời, hắn quay đầu nhìn về phía Nam Cung Ngọc.

“Ngươi có dự định theo ta không? Bên ngoài Thần Dược sơn tất nhiên có người Nhất Đao cung các ngươi, ngươi nếu không muốn đi, ta có khả năng đưa ngươi đến bên ngoài Thần Dược sơn, chính ngươi đi ra.”

“Ta...”

Nam Cung Ngọc do dự một chút, giống như có chút chần chừ, dù sao từ nhỏ đến lớn nàng còn chưa bao giờ chân chính rời Nhất Đao cung.

Vị trí Phượng Hoàng tông, Nam Cung Ngọc cũng biết, lần này đi rất xa, khi trở lại Nhất Đao cung theo cái nhìn của nàng thì không biết phải tới năm tháng nào.

Bất quá chăm chú một lát, Nam Cung Ngọc lại không biết nghĩ tới cái gì, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ quả quyết.

“Ta đi!” Nam Cung Ngọc hung hăng gật đầu.

“Rất tốt.”

Tô Hàn liếc mắt nhìn Nam Cung Ngọc, dựa theo phương pháp sử dụng của chiếc nhẫn thuấn di đem nó mở ra.

Trên hư không xuất hiện một cơn lốc xoáy, vòng xoáy này tạo thành một cái truyền tống môn.

Mỗi một lần truyền tống đều có thể dung nạp một trăm người, nếu không phải là khoảng cách rất xa thì Tô Hàn cũng không muốn dùng, dù sao số lần truyền tống của chiếc nhẫn này chỉ còn lại có mấy chục lần.

“Sau khi hồi tông, cũng phải nghiên cứu một chút, mặt khác tại Vạn Bảo các thành lập một truyền tống trận.”

Bình Luận (0)
Comment