Chương 87: Ôn nhu hương (2)
Chương 87: Ôn nhu hương (2)Chương 87: Ôn nhu hương (2)
Lý Ngọc ngồi ở trong đình, trong ngực hắn, một bên là Linh Nhi, còn bên kia là Chu Tử Tuyền, tay nhè nhẹ vuốt mái tóc mềm mại của nàng, cam kết :" Chờ ta trở thành Luyện Đan Sư nhị phẩm, sẽ giúp ngươi cũng nhanh chóng Trúc Cơ."
Vẻ mặt của Chu Tử Tuyền vô cùng mãn nguyện, đang ngồi trên đùi hắn, khẽ kiêng người lên, hôn nhẹ lên mặt của Lý Ngọc, nhẹ nhàng "ừ!" một tiếng.
Lý Ngọc thở sâu, thả Linh Nhi xuống đất, rồi vỗ vỗ đầu của nó, dặn dò :"Linh Nhi nghe lời, tự qua bên kia chơi đi nhé!"
Đình viện trang nhã trong rừng trúc, trâm cài tóc lại rơi lả tả xuống nền đá xanh, thi nhau phát ra tiếng đinh đinh đang đang... ...
Tử Vân Phong.
Mấy lão giả hàng xóm của Lý Ngọc ngồi ở ngoài cửa, xoa mạt chược đánh rầm rầm, thi thoảng lại quay đầu nhìn về phía biệt viện số sáu mươi chín, lắc đầu nói :"Tiểu tử này lại hai ngày không ra, đúng là còn trẻ, một chút tiết chế cũng không có..."
Một lão già khác đánh một mảnh bài ra, cười vang :"Ngươi trẻ tuổi chẳng phải là để như vậy sao, hắn vốn chính là Luyện Đan Sư, Bảo Nguyên Đan cực phẩm, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, Cần gì phải tiết chết, lão phu lúc còn trẻ, nếu có bản lãnh như hắn, ta cũng không thèm tiết chế, bây giờ muốn không tiết chế thì cơ thể cũng không cho phép..."
Mấy người lại cảm khái một tiếng, sau đó tiếp tục chuyện tâm đánh bài, rất nhanh cũng không nghị luận chuyện này nữa.
Bên trong biệt viện, Lý Ngọc bị sa vào ôn nhu hương, không có cách nào thoát khỏi.
Còn trên Ngọc Hư Phong, trong đại điện nghị sự lúc này đang tê tụ mười vị tổ sư Nguyên Anh.
Côn Luân đương thời, kể cả Chưởng giáo chân nhân nữa thì tổng cộng có bốn mươi lăm vị Nguyên Anh tổ sư, trăm năm gần đây, vị lão tổ Phá Hư cũng không biết tung tích đang ở đâu, cường giả Hóa Thần thì một lòng tu hành, không hỏi sự tình trong môn phái, chuyện lớn chuyện nhỏ của Côn Luân, đều do trưởng lão đoàn gồm mấy vị cường giả Nguyên Anh này quyết định.
Đầu tháng mỗi tháng, trừ những người có chuyện quan trọng không thể thoát thân ra được, thì đều đến tham gia nghị sự theo thông lệ.
Những vị tổ sư Nguyên Anh này, nếu có đề nghị gì, cũng có thể đề xuất trong hội nghị này, để trưởng lão đoàn cùng thương nghị rồi quyết định, chuyện giới hạn mua Thông Mạch Đan, cũng chính là được thảo luận và thông qua tại chỗ này.
Hội nghị ngày hôm nay, tổ sư Nguyên Anh tham dự có tận hai mươi vị.
Một vị lão giả Nguyên Anh, phụ trách sự vị đối ngoại của tông môn, đứng lên chắp tay với Vương Đạo Huyên, rồi nói :"Thiên Đạo Tông hôm qua truyền tin, muốn dùng giá cả hai nghìn linh tệ một viên, để mua thêm một trăm viên Thông Mạch Đan mỗi tháng, mời chưởng giáo sư huynh định đoạt."
Vương Đạo Huyền còn chưa kịp mở miệng, thì đã có một vị tổ sư Nguyên Anh hừ lạnh một tiếng, nói ra :"Bọn họ lại tính toán Côn Luân ta nữa, Linh tệ vốn là do bọn họ tạo ra, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, mỗi tháng Thông Mạch Đan của chúng ta bán ra ngoài, bọn họ đã mua mất gần một nửa, thế mà còn cảm thấy chưa đủ, quả thực vô sỉ đến cực điểm." Lão vừa nói xong thì lại có một vị khác nói tiếp :'Chưởng giáo nghĩ lại, chuyện này tuyệt đối không có khả năng đồng ý, hai năm qua Thiên Đạo Tông bọn họ, không kiêng nể gì mà làm ra linh tệ số lượng lớn, khiến linh tệ đã có khuynh hướng bị giảm giá trị, nếu để cho bọn họ như ý, e là bọn họ sẽ lại càng làm quá hơn, đến lúc đó giá trị của linh tệ bị giảm, chỉ sợ dẫn tới các đệ tử sẽ bất ngờ làm phản..."
Nghiem túc mà nói thì linh tệ thông dụng của tu tiên giới, cũng không phải là đồng tiên của tu tiên giới, mà là đồng tiên của Thiên Đạo Tông.
Cũng chỉ vì thực lực của Thiên Đạo Tông quá cường đại, được đa số tiểu môn phái tán thành, cũng có thực lực cường đại áp chế, nên linh tệ mà Thiên Đạo Tông làm ra, có thể được sử dụng tại tu tiên giới một cách thuận lợi, dân dân biến thành đồng tiền duy nhất trong tu tiên giới.
Vật được bọn họ làm ra không có bao nhiêu giá trị, lại có thể mang đi đổi lấy đan dược phù lục, pháp khí, .. của tông môn khác, nên đối với các tông môn như Côn Luân, Thanh Thành, Mao Sơn, . . mà nói, thì đương nhiên là thua thiệt, nhưng loại phương thức này cũng thực sự khiến cho mậu dịch qua lại giữa các tông môn, cũng như các giao dịch khác trong tu tiên giới, được tiện lợi hơn rất nhiều.
Xuất phát từ nguyên nhân này, cũng ngại thực lực cường đại, cũng như phong cách làm việc bá đạo của Thiên Đạo Tông, mà mấy đại tông môn khác cũng chỉ biết ăn thua thiệt trong im lặng.
Đương nhiên, bọn họ cũng làm rất nhiều hạn chế đối với giao dịch linh tệ, chẳng hạn như chỉ dùng linh tệ để giao dịch đan dược cấp thấp, còn pháp khí và tài nguyên đẳng cấp cao thì sẽ không dùng linh tệ để kết toán.
Hai năm qua, Thiên Đạo Tông vốn đã chiếm hết chỗ tốt, nhưng họ cũng không hề thu liễm lại, mà trắng trợn làm ra linh tệ, thu mua vơ vét tài nguyên từ các tông môn khác, nếu như không ngăn họ lại thì linh tệ nhất định sẽ bị giảm giá trị, giá cả của các loại tài nguyên sẽ tăng lên, khi đó đệ tử cấp thấp vất vả tích lũy mãi mới đủ một ngàn linh tệ, đi mua Thông Mạch Đan thì phát hiện ra đã bị tăng giá đến một ngàn năm trăm, thậm chí hai ngàn linh tệ... vậy nhất định sẽ gây ra nhiễu loạn lớn.
Vì thế chuyện này không cần chưởng giáo mở miệng, một đám cường giả Nguyên Anh đã bác bỏ ý đề nghị kia.
Sau khi thỏa thuận xong chuyện này, lại có một vị cường giả Nguyên Anh đứng lên báo cáo :"Khởi bẩm chưởng giáo sư huynh, một chỗ mạch khoảng ở Hư Lăng động thiên bị người của Ma Đạo «Luyện Hồn Tông» đoạt đi, năm tên đệ tử Luyện Khí Kỳ thủ hộ mạch khoáng cũng bị bọn họ bắt được, Luyện Hồn Tông bên kia đòi chúng ta đem Thông Mạch Đan đến đổi người về, mỗi tên đệ tử bọn họ muốn mười viên Thông Mạch Đan...'
Mọi người nghe vậy đều nhíu chặt lông mày.
Năm tên đệ tử Luyện Khí Kỳ, năm mươi viên Thông Mạch Đan, đổi thì là tổn thất không nhỏ với tông môn, mà thỏa hiệp cùng Ma Đạo lại càng mất mặt.
Mà không đổi thì lại càng không được, nếu như bỏ rơi năm tên đệ tử này, Côn Luân còn xưng tụng cái gì mà Chính Đạo nữa, trong lòng các đệ tử khác sẽ nghĩ sao?
Luyện Hồn Tông mặc dù là một trong ba cự đầu của Ma Đạo, nhưng thực lực của Côn Luân cũng không yếu, không đến mức sợ bọn họ, vấn đề nằm ở chỗ là, Hư Lăng Động Thiên không giống với các động thiên khác, linh khí nơi này cực kỳ mỏng manh, bình chướng không gian cũng không ổn định.
Điều này dẫn đến việc, đệ tử có thể tiến nhập nơi này phải có tu vi không cao hơn Trúc Cơ kỳ, không thì không có cách nào vượt qua không gian, ngày thường đệ tử đóng giữ ở Hư Lăng động thiên, cũng đều là một số đệ tử Luyện Khí Kỳ, thực lực cao nhất cũng chỉ là Luyện Khí Kỳ tâng chín đỉnh phong. Vương Đạo Huyền cũng không suy nghĩ lâu, quay đầu nói với Lục Thái Nhất :"Lục sư huynh, chuyện này giao cho môn hạ đệ tư của sư huynh xử lý nhé!"
Lục Thái Nhất gật đầu :"Tuân chỉ!"
Vương Đạo Huyền nhìn về phía mọi người, hỏi tiếp :"Chư vị sư huynh đệ, còn chuyện gì muốn nghị luận hay không?”
Nhưng không còn ai đứng ra nữa.
Lại chờ thêm một chút, Vương Đạo Huyền mới hắng giọng một cái, nói ra :"Bổn tọa nơi này lại có một việc, muốn trưng cầu ý kiến của các vị sư huynh đệt"
Mọi người nghe vậy đều lộ ra vẻ nghiêm túc.
Chưởng giáo chân nhân là tôn sư một phái, đa số sự vụ của tông môn đều do một mình hắn quyết định, việc cần yêu cầu mọi người thương nghị mới có thể quyết định, sợ là không phải việc nhỏ.
Vương Đạo Huyền nhìn mọi người một lượt, rồi hỏi :'Phái Côn Luân chúng ta có một vị đệ tử Luyện Đan Sư kiệt suất, tên là Lý Ngọc, không biết các vị tổ sư có từng nghe qua."
"Cái tên này có chút quen thuộc, hình như hắn chính là người xâm nhập năm vị trí đầu trên thí luyện bảng?"
"Chính là hắn, hắn cũng là thủ lĩnh lần thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm lần này, nghe nói thủ lĩnh thi đấu đan đạo học đồ cũng là hắn nốt."
"Ta nghe đồ nhi nói qua, vị đệ tử này rất không tôi, bản thân có thực lực cũng không giấu giếm, chỉ là thiên phú tu hành hơi kém một chút, mà lại tu hành Ngũ Linh Mạch, tham vọng quá lớn."
"dù sao Lý Ngọc cũng là nhân vật phong vân trong môn phái của nửa năm qua, nên cho dù họ là Nguyên Anh tổ sư, thì ít nhiều cũng đều có nghe qua chuyện của hắn.
Đan Dương Tử thân là Luyện Đan Sư tứ phẩm, càng không che giấu sự tán thưởng với Lý Ngọc :"vị đệ tử này có thiên phú đan đạo cực cao, có thể tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân mấy lần, quả là hiếm thấy, nếu hắn có thiên phú tu hành như đám nhóc Côn Luân Thất Tử, thì mấy trăm năm sau, bổn môn nhất định sẽ có thêm một vị Luyện Đan Sư tứ phẩm, hơn nữa còn là người nổi bật nhất trong đám Luyện Đan Sư tứ phẩm. "
Lão có chút tiếc nuối, than thở :"thiên phú đan đạo nghịch thên như vậy, mà thiên phú tu hành lại quá kém, lại còn tu năm cái linh mạch, thành tựu tương lai sẽ hết sức có hạn, bằng không bổn tọa nhất định sẽ thu hắn làm đệ tử, nếu thiên phú tu hành của hắn đỡ hơn một chút, thành tựu tương lai nhất định sẽ cao hơn bổn tọa."
Mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm khác nghe vậy trong lòng không khỏi cười thầm, nếu thiên phú tu hành của Lý Ngọc kinh người, làm sao đến phiên Đan Dương Tử hắn đi thu đồ, bọn họ đã sớm đến cướp người từ lúc thi đấu đan đạo học đồ rồi.
Vương Đạo Huyền gật đầu, nói tiếp :"Chính là hắn, thiên phú tu hành của hắn không tính là tốt, nhưng cũng không phải quá kém, nếu tông môn nguyện ý bồi dưỡng, vẫn có thể để hắn trong vòng mấy tháng Kết Đan, vậy tông môn chúng ta sẽ có thêm một vị Luyện Đan Sư tam phẩm, chư vị thấy sao?"
Lời này của chưởng giáo chân nhân vừa nói ra, mấy vị ở đây cũng đều ngây ngẩn cả người.
Có thể để một đệ tử Luyện Khí Kỳ, trong vòng mấy tháng ngắn ngủ Kết Đan, với nội tình của Côn Luân đương nhiên có thể làm được, nhưng cần phải huy động toàn bộ tài nguyên của tông môn.
Mà trong thời gian này, tất cả Thác Mạch Đan của tông môn chế ra, gần như sẽ toàn bộ đắp lên người của một mình hắn, các đệ tử hạch tâm khác, sẽ chẳng có lấy một viên mà dùng.
Mà những đan dược này, vốn đều là dùng để phân phối cho những tổ sư Nguyên Anh bọn họ đấy.
Huyền Chân tổ sư hầu như không nghĩ ngợi gì, lập tức mở miệng :"Ta đồng ý!"
Lục Thái Nhất im lặng một chút, sau đó nói :"Chưởng giáo chân nhân, chuyện này lão phu thấy không ổn, Lý Ngọc mặc dù thiên phú đan đạo vô cùng tốt, nhưng thiên phú tu hành lại có hạn, coi như chúng ta dồn toàn bộ lực lượng của tông môn đưa hắn lên Kim Đan, thì sau đó cũng không có đan dược để tăng tu vi lên nữa, đời này hắn cũng chỉ có thể dừng lại ở Kim Đan, không đáng giá để tông môn hao phí đại giới như vậy để bồi dưỡng."
Lục Thái Nhất nói xong thì một người khác lại nói :'Côn Luân cũng đâu thiếu Luyện Đan Sư tam phẩm, thêm hay bớt một người cũng chẳng ảnh hưởng gì, tụ tập toàn bộ tài nguyên của tông môn cho hắn, như vậy không công bằng với các đệ tử khác."
"Đúng vậy, nếu như hắn chỉ tu đơn linh mạch, thì cũng có thể miễn cưỡng, đây hắn lại tu những năm cái, muốn đưa hắn lên Kim Đan, phải mất hơn bốn trăm viên Thác Mạch Đan, ít nhất năm viên Cửu Chuyển Đan, như vậy e là không ổn..."
"Bổn tọa cũng cảm thấy không ổn."
"Mong chưởng giáo chân nhân nghĩ lại."...
Trong Côn Luân có rất nhiều vị tổ sư Nguyên Anh, bọn họ bình thường minh tranh ám đấu, nhưng lần này đối mặt với yêu cầu của chưởng giáo chân nhân, lại cực kỳ thống nhất.
Tụ tập toàn bộ tài nguyên mấy tháng của tông môn, đi bồi dưỡng một tên đệ tử cấp thấp, sẽ tổn thất đến lợi ích của bọn họ.
Nếu như người này giống như đệ tử của chưởng giáo chân nhân, là thiên kiêu ngàn năm có một, là trụ cột tương lai của tông môn, bọn họ sẽ miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng Lý Ngọc tư chất bình thường, hắn có tài đức gì mà đòi hưởng lợi?
Bởi vậy, đối với đề nghị này của Vương Đạo Huyền, ngoại trừ Huyền Chân tổ sư ra, toàn bộ cường giả Nguyên Anh ở đây, không một ai đồng ý.
Đối mặt với tình huống này, Vương Đạo Huyền cũng không thể nói gì hơn, chỉ gật đầu nói ra :“Đã như thế, chuyện này coi như xong, nghị sự ngày hôm nay liền dừng ở đây, chư vị có thể trở vê phong, Lục sư huynh, chuyện Hư Lăng động thiên ngươi máu chóng sắp xếp, cần phải đem được năm tên đệ tử lông tóc không tổn hao gì cứu về, nếu không được thì cứ cho bọn hắn năm mươi viên Thông Mạch Đan, mọi thứ dùng an toàn của đệ tử Côn Luân làm trọng..."