Chương 87: Ôn nhu hương (1)
Chương 87: Ôn nhu hương (1)Chương 87: Ôn nhu hương (1)
Không quan tâm đến vẻ mặt đầy hâm mộ của mấy lão già hàng xóm, Lý Ngọc đi khỏi Tử Vân Phong, hướng về phía Ngọc Châu Phong.
Sau khi phát hiện ra diệu dụng của việc tu năm cái linh mạch, Chuyện tốt như thế này, làm sao quên được phần của Khương Ly chứ.
Ngọc Châu Phong.
Sau khi đệ tử thủ phong thông báo, Hứa Khuynh Tâm đích thân tới sơn môn đón Lý Ngọc.
Lý Ngọc nhìn Hứa Khuynh Tâm một cái, sau đó thì cười nói :"Sư tỷ đã tấn cấp Kim Đan rồi?"
Hắn dùng Vọng Khí Thuật quan sát, thấy ở vị trí đan điền của nàng có một đoàn năng lượng cực kỳ tinh thuần, đến mức trưởng lão Trúc Cơ Kỳ cũng thể so sánh với được.
Hứa Khuynh Tâm kinh ngạc nói :"Sao sư đệ lại biết rõ thế?"
Lý Ngọc cười cười, đáp :"Chỉ là có cảm giác hôm nay sư tỷ lợi hại hơn so với trước kia."
Hứa Khuynh Tâm cũng không phủ nhận, nói ra :"Lúc tu hành vào hai ngày trước, thì tự nhiên Kết Đan, nhưng mà cũng chỉ mới ngưng kết được một viên Kim Đan thôi, còn những hai viên nữa, còn chưa biết đến lúc nào nữa."
Nàng tu hành là ba cái linh mạch, nên sẽ kết thành ba viên Kim Đan.
Lý Ngọc cạn lời, nói chuyện phiếm với những thiên tài này, chẳng biết sẽ bị đả kích lúc nào mà đề phòng nữa.
Tôn Trưởng lão hai trăm năm mươi năm tuổi, mong Kết Đan đến mức thành tâm ma quấy nhiễu, còn phục dụng một viên Phá Cảnh Đan trân quý, cũng không thể Kết Đan thành công, Hứa sư tỷ hai mươi mốt tuổi, không cân Phá Cảnh Đan cũng có thể tự mình Kết Đan, chênh lệch giữa người với người, thực sự là quá lớn.
Lý Ngọc chắp tay nói :"Chúc mừng sư tỷ, hy vọng sư tỷ tu hành thuận lợi, sớm ngày bước vào Nguyên Anh đại đạo."
Hứa Khuynh Tâm lắc đầu nói ra :"Kết Anh nào có đơn giản như vậy, Kim Đan kỳ cũng không có đan dược tăng lên tu vi, chỉ có thể tự mình tu hành từng bước một, muốn Kết Anh thì sớm nhất cũng là chuyện của hơn trăm năm sau nữa."
Nói xong nàng chuyển chủ đề, bảo Lý Ngọc :"thôi đi nào, ta dẫn ngươi đi gặp sư muội."
Trên đường tới chỗ Khương Ly, Hứa Khuynh Tâm nhìn Lý Ngọc hỏi :"Gần đây Lý sư đệ có chuyện gì vui à? ta thấy khí sắc của ngươi rất tốt..."
Việc vui đương nhiên là đã có, chỉ là loại chuyện này cũng không nên nói cặn kẽ cho Hứa sư tỷ.
Dù sao người ta vẫn là cô nương chưa từng trải...
Hai người rất nhanh đi tới chủ điện của Ngọc Châu Phong.
Con Thanh Loan kia vẫn đang ở chỗ này, Huyền Chân tổ sư cũng ở đây, Lý Ngọc cung kính thi lễ với nàng một cái, tranh thủ dùng Vọng Khí Thuật để nhìn thử, thấy không giống với đan điền của Hứa sư tỷ, mà vị trí ngực của Huyền Chân tổ sư có một đoàn ánh sáng tím hết sức chói mắt.
Lý Ngọc cũng không dám nhìn nhiều, còn Huyền Chân tổ sư thì lại nhíu mày vào, hỏi hắn :"Lúc nãy tại sao pháp lực của ngươi lại biến mất?" Lý Ngọc thâm mắng mình vừa rồi thực sự là mắt tiện, trong quá trình thi triển Vọng Khí Thuật, mặc dù có thể ấn nấp khí tức và pháp lực, nhưng dù sao thì pháp lực vẫn còn ở trong cơ thể, bỗng nhiên lại biến mất trong nháy mắt như vậy, càng dễ làm cho tu hành giả cao giai phát hiện ra.
Hắn đành phải lấy cái thẻ bài kim loại kia ra, hai tay đưa cho Huyền Chân tổ sư, giải thích :“Đệ tử trong lúc vô tình đã nhận được hai cái tiểu pháp thuật này, rất hữu dụng đối với tu hành giả ngũ linh mạch, nghĩ có thể có ích với Khương sư muội..."
Huyền Chân tổ sư nhẹ nhàng vẫy tay, thẻ kim loại kia liền bay đến trong tay của bà.
Sau khi Huyền Chân tổ sư xem nó xong, cũng không nhịn được mà mở miệng nói :"pháp thuật tinh diệu bậc này ở trong tu tiên giới, mà bây giờ bổn tọa mới biết."
Trong cơ thể của bà cũng có năm loại thuộc tính pháp lực, chỉ là cảnh giới của năm loại có khác biệt, trong đó thuộc tính Thủy thì đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, còn bốn loại khác chỉ là Kim Đan Kỳ.
Bà dựa theo ghi chép trên tấm thẻ kim loại, tự thân thử nghiệm một phen, thì phát hiện ra pháp lực trong người cũng không biến mất.
Dù sao thì bà cũng là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, kiến thức và kinh nghiệm vô cùng phong phú, nên rất nhanh đã biết được vấn đề, hai cái pháp thuật nhỏ này không chỉ yêu cầu có ngũ mạch đồng tu, mà còn cần pháp lực của năm mạch phải cân đối, chỉ có như thế thì, khi năm loại pháp lực dung hợp hoàn mị, mới có thể sản sinh ra được cái hiệu quả thần kỳ này.
Mặc dù bà cũng là năm cái linh mạch, nhưng pháp lực của năm thuộc tính lại chênh lệch quá nhiều, Thủy Linh Mạch lệch hẳn, không có cân đối ngũ hành.
Khó trách bà chưa nghe qua được loại pháp thuật thần kỳ này, bởi điều kiện thi triển được nó quá mức hà khắc, thiên tài tu năm cái linh mạch ở tu tiên giới cũng không ít, nhưng có thể bảo trì cân bằng cả năm cái linh mạch, thì lại quá hiếm thấy.
Đại bộ phận đều giống như bà, sau Kim Đan thì chỉ chọn tu một cái linh mạch.
Nghe Huyền Chân sư tổ giải thích xong, Lý Ngọc mới hiểu được, cũng nhận ra là Khương Ly cũng không thể tu được hai cái loại pháp thuật này.
Hắn thuộc hệ cắn thuốc tu hành, mà Thông Mạch Đan thì lại rất công bằng, mạch nào cũng được dính mưa móc, dẫn tới năm cái linh mạch của hắn cùng tiến bộ, nhưng nếu như sau này hắn tu lệch một cái Linh Mạch nào đó quá nhiều, cũng sẽ không thể sử dụng được cái pháp thuật này.
Khó tránh pháp thuật nghịch thiên như vậy, mà không được lưu truyền rộng rãi, loại điều kiện tu luyện hà khắc như vậy, thì người có thể sử dụng nó cũng không nhiều lắm.
Huyền Chân tổ sư đem thẻ bài kim loại trả lại cho Lý Ngọc, còn liếc hắn một cái, rồi nói thêm :"Vọng Khí Thuật này mặc dù thần kỳ, nhưng lúc ngươi sử dụng vẫn có ba động pháp lực sản sinh, mặc dù ngươi mặc cả Tiên Y, nhưng cũng khó có thể giấu diếm được cường giả có thực lực cao hơn ngươi mấy đại cảnh giới, tốt nhất là không nên sử dụng trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở lên, để tránh đưa tới mầm tai vạ..."
Lý Ngọc thành khẩn đáp :"Tạ tổ sư, đệ tử thụ giáo."
Huyền Chân tổ sư gật đầu, không nói gì nữa, Hứa Khuynh Tâm hiểu ý, dẫn Lý Ngọc đi tới chỗ ở của Khương Ly.
Lý Ngọc đến thăm nàng, Khương Ly tất nhiên sẽ rất vui vẻ, nàng đang định đeo lên cái vòng cổ thay đôi khí chất kia, thì Lý Ngọc cản lại :"Thôi không cần, nhìn bộ dáng bây giờ của ngươi nhiều, sau này sẽ quen hơn.” Khương Ly nghe hắn nói vậy cũng không miễn cưỡng, cười hì hì rồi đưa tay ra trước mặt hắn, giống như đã sớm biết Lý Ngọc sẽ đưa cái gì đó cho nàng.
Lý Ngọc đem số bánh ngọt mua ở thế tục ra cho nàng, Khương Ly vừa ăn bánh ngọt, vừa nghe Lý Ngọc kể lại những trải nghiệm ở thế tục thời gian vừa rồi cho nàng nghe, trên mặt đầy hâm mộ.
Hứa Khuynh Tâm đang nghiêng người, dựa vào một cây cột, nhìn hai người trò chuyện vui vẻ, cũng đang cảm thấy rất hâm mộ.
Nàng hâm mộ sư muội có một người bằng hữu như vậy.
Nàng cũng có không ít bằng hữu, nhưng lại không có ai thân thiết đến mức có thể chia sẻ tâm sự.
Mặc dù bây giờ Khương Ly còn không thể thi triển được Ẩn Tức Thuật, nhưng chờ đến khi pháp lực năm cái linh mạch của nàng cân đối là được, thế nên Lý Ngọc vẫn dạy cho nàng hai cái pháp thuật nhỏ kia, cũng hướng dẫn nàng dung hợp pháp lực để trùng kích hai mạch Nhâm Đốc.
Nhưng kết quả lại làm cho Lý Ngọc rất bất ngờ.
Hai mạch Nhâm Đốc của nàng cũng không bị đả thông.
Chu sư tỷ không thể, Khương Ly thế mà cũng không thể.
Có nghĩa là vấn đề không phải nằm ở chỗ dung hợp bao nhiêu loại pháp lực.
Chẳng lẽ liên quan đến thể chất của hắn?
Lý Ngọc vẫn luôn biết rõ, thiên phú tu hành của mình rất bình thường, không thể so sánh được với những thiên tài như Khương Ly và Hứa sư tỷ, nhưng ở phương diện võ đạo, thì hình như đúng là có chút thiên phú.
Ngay lần đầu tiên thử, đã đả thông được hai mạch Nhâm Đốc, thoắt một cái từ người bình thường biến thành cao thủ tuyệt thế.
Lúc nãy hắn bỗng liên tưởng đến hình ảnh trong một bộ phim kinh điển.
Nghĩ kỹ hơn một chút, Lúc còn ở Học Viện Cảnh Sát của đời trước, trong lớp học chiến đấu, hắn vẫn luôn đứng đầu vượt xa mọi người, vài năm đi nằm vùng kia, càng là đánh khắp tập đoàn cũng không có đối thủ, ngay cả lính đánh thuê được tập đoàn đối thủ chi tiền lớn mời tới, cũng bị hắn đánh chết không biết bao nhiêu tên.
Lý Ngọc còn nghỉ ngờ, có phải là ngay cả cơ thể nguyên bản của hắn cũng đồng thời xuyên qua hay không, hay vẫn là nói, hai Lý Ngọc trong cả hai thế giới, không chỉ có vẻ ngoài giống hệt nhau, mà thậm chí ngay cả thể chất cũng giống nhau nốt?
Cho đến lúc tạm biệt Khương Ly, hắn vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề này.
Lúc đi qua chủ điện, Huyền Chân tổ sư lại ném cho hắn một cái hộp ngọc,
Lý Ngọc tiếp lấy thì phát hiện ra bên trong là mười viên Thông Mạch Đan.
Huyền Chân tổ sư liếc nhìn hắn, thản nhiên nói :"Mau chóng Trúc Cơ, sau này còn cố gắng tu hành nữa, sau khi Trúc Cơ thì chỉ cần tu một cái Linh Mạch, với thiên phú của ngươi vẫn có hy vọng Kết Đan, giả sử ngươi có thể tu hành đến Trúc Cơ đỉnh phong, đến lúc đó bổn tọa sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi Kết Đan."
Lý Ngọc ôm quyền nói :"Đa tạ tổ sư!"
Hứa sư tỷ nói không sai, Huyền Chân Tổ Sư nhìn ngoài thì hơi hung dữ một chút, nhưng thực ra là mặt lạnh tim nóng, Khương Ly có được sư phụ như thế, Lý Ngọc cũng cảm thấy vui thay nàng. Hắn trở về Tử Vân Phong, lại ăn vào mười viên Thông Mạch Đan, lúc này năm cái Linh Mạch của hắn đã giải khai được hai trăm năm mươi, trên ba trăm sáu mươi cái huyệt vị, còn một trăm mười viên Thông Mạch Đan nữa là hắn có thể tu hành đến Luyện Khí Đỉnh phong.
Nếu như may mắn, thì chỉ cần năm viên Trúc Cơ Đan, là hắn có thể Trúc Cơ thành công.
Khi đó hắn sẽ có thể nhanh chóng luyện được đan dược cấp hai, có thể cho Chu sư tỷ cũng nhanh chóng Trúc Cơ, vài năm nữa thì đến Linh Nhi cũng có thể Trúc Cơ nữa.
Có thể trực tiếp tăng tu vi của mình và người bên cạnh mình lên, điểm này chính là chỗ tốt của chức nghiệp Luyện Đan Sư, những chức nghiệp khác như Cơ Quan Sư, Phù Lục Sư, Luyện Khí Sư cũng như nhóm Pháp Tu kia, không thể đánh đồng.
Nhóm Luyện Đan Sư của tông môn, từ Học Đồ cho tới Nhất Phẩm, hay lên tới Nhị Phẩm, Tam Phẩm, ... đều có thể ăn hoa hồng từ chỗ vật liệu mà tông môn phân phát, tạo nghệ đan đạo càng cao, càng có thể ăn nhiều hoa hồng, mà loại chuyện này, vốn vẫn được tông môn cho phép.
Dù sau một người Luyện Đan Sư, nếu học đan đạo mà không có năng lực luyện chế đan dược để tăng lên tu vi chính mình, mà cần phải lãng phí thời gian vào việc tự tu hành nữa, chẳng khác gì tự thiêu chính mình để chiếu sáng cho người khác, có một ít phúc lợi mà người ta không thể có, cũng là điều nên được.
Còn nếu như hắn có thể Kết Đan sớm hơn một chút, trở thành Luyện Đan Sư tam phẩm, thế thì Thác Mạch Đan của Chu sư tỷ cũng không cần lo.
Nàng vốn tu một cái linh mạch, nhu cầu đối với Thác Mạch Đan cũng không quá nhiều, cho dù là mỗi tháng chỉ có thể cấp cho nàng được môt viên Thác Mạch Đan, thì cũng chỉ cần sáu đến bảy năm là cũng có thể tu hành đến Trúc Cơ đỉnh phong.
Còn chính hắn thì lại có chút phiền toái, Linh Mạch của hắn rất nhiều, muốn nhờ cắn thuốc tu hành đến Trúc Cơ viên mãn, cũng phải cắn tận hơn bốn trăm viên Thác Mạch Đan, cho dù Côn Luân dồn tất cả lực lượng đến bồi dưỡng hắn, cũng phải mất hai đến ba tháng mới xong...
Ngay cả Khương Ly còn không có đãi ngộ này, huống chỉ là hắn.
Nhưng mà bây giờ Lý Ngọc đang rất ngạc nhiên, nếu dựa theo phương pháp tu hành nội gia chân khí, đem hai mạch Nhâm Đốc một mực tu hành thì sẽ có hiệu quả gì, pháp lực với chân khí đều là năng lượng, liệu Chân Khí có thể Kết Đan hay không?
Tốc độ tăng trưởng chân khí của hắn, nhanh hơn nhiều so với pháp lực.
Tuổi thọ của gười trong võ lâm có hạn, không có cách nào tiếp tục tu hành, còn thọ nguyên của Lý Ngọc thì khác, ít nhất cũng phải hơn hai trăm năm, thậm chí có thể đạt tới năm trăm năm, hắn có đầy đủ thời gian để thử nghiệm chuyện này...