Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 98 - Chương 86 : Lần Đầu Tiên (2)

chương 86 : Lần đầu tiên (2) chương 86 : Lần đầu tiên (2)chương 86 : Lần đầu tiên (2)

Lão tập võ từ lúc năm tuổi, hai mươi tuổi luyện được nội gia chân khí, tung hoàng bốn mươi năm trong võ lâm, hiếm có địch thủ, nhưng ngày hôm nay, đối mặt với một vãn bối nhìn bề ngoài chưa tới hai mươi tuổi này, vậy mà không địch nổi một chiêu.

Lý Ngọc thu ngón tay lại, với tu vi hiện giờ của hắn, lúc đối chiến với phàm nhân hoàn toàn có thể làm được điều này, mà không phải tỏ vẻ làm màu.

Sau khi phân phát xong đan dược, Lý Ngọc đã thu được không biết bao nhiêu cuốn bí tịch võ học.

Thấy đã không còn ai tiến lên đổi bí tịch nữa, hắn mới đứng lên ôm quyên với mọi người, nói ra :"Ngày hôm nay tại hạ không mời mà tới, đã có nhiều quấy rây, nay xin từ biệt tại đây, núi cao đường xa, hữu duyên gặp lại...'

Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh của hắn cũng chậm rãi bay lên, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hóa thành một tàn ảnh, rất nhanh biến mất phía chân trời.

Mọi người trong Tụ Hiền Trang vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn về phía chân trời nơi Lý Ngọc biến mất, ngơ ngẩn thật lâu.

Những chuyện thần kỳ được trải qua trong ngày hôm nay, đủ để cho họ khắc ghi cả đời này. ...

Côn Luân động thiên.

Sau khi an bài xong hậu sự của lão Vương, rồi lại từ chỗ những cao thủ võ lâm kia, đổi được rất nhiều bí tịch võ học, Lý Ngọc liền trở vê tông môn.

Hắn vừa đi vào trong biệt viện, thì một bóng trắng từ trong ngực Chu Tử Tuyền đã bay nhào về phía hắn, Lý Ngọc ôm lấy Linh Nhi, nhẹ nhàng xoa đầu của nó, cũng không biết có phải vì nguyên nhân nó tu hành hay không, mà nhìn con nhóc này vẫn như cũ, không hề có dấu hiệu trưởng thành, ngày ngày đều được ăn đan dược tốt nhất, vậy mà hình thể lại không có chút xíu thay đổi nào.

Tình cảnh trong mộng cưỡi nó, trái ôm phải ấp kia, cũng không biết bao giờ mới trở thành hiện thực nữa.

Lý Ngọc hàn huyên cùng Chu Tử Tuyền nửa ngày, mới rời nhà, đi tới Thông Thiên Phong, thử xông thí luyện ảo cảnh lần nữa.

Lần này đi ra ngoài xử lý hậu sự của lão Vương, không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn, sau khi đả thông hai mạch Nhâm Đốc, tự dưng hắn lại tăng thêm thực lực bằng Luyện Khí tâng chín, đương nhiên phải đi Thông Thiên Phong thử một chút.

"Bùi Nguyên..."

Trong đại điện thí luyện, Lý Ngọc nhìn tên của vị Hóa Thần lão tổ kia một cái, rồi tay nắm lấy thí luyện bài, tiến nhập không gian ảo cảnh.

Đối với Lý Ngọc mà nói thì, cách dùng nội gia chân khí cũng giống cách dùng pháp lực, nhưng năm mươi cái huyệt vị nội gia chân khí, đối với việc cường hóa cơ thể còn mạnh hơn so với pháp lực của bảy mươi hai cái huyệt vị.

Hắn có năm cái linh mạch, đả thông hai trăm ba mươi cái huyệt vị, lại thêm nội gia chân khí nữa, chỉ tính lực lượng, thì cũng đã vượt qua tu tiên giả năm cái linh mạch, đả thông ba trăm cái huyệt vị.

Nên lúc đối mặt với năm con yêu thú, Lý Ngọc dùng thực lực nghiền ép, dùng tốc độ cao, một đường xông thẳng. Hắn nhanh chóng giải quyết xong con Gấu khổng lồ ở ải cuối cùng, cơ thể nhanh chóng xuất hiện trở lại trong đại điện.

Khi nhìn về phía bảng xếp hạng, cuối cùng hắn đã mỉm cười.

Cái tên xếp phía trước hắn trên bảng xếp hạng đã thay thế bằng Trân Thanh Sơn, còn Lý Ngọc thì tạm thời dừng ở vị trí thứ tư, vị Hóa Thần lão tổ kia của tông môn, đã bị hắn vượt qua.

Vị trưởng lão Trúc Cơ Kỳ phụ trách thí luyện ảo cảnh, đứng bên cạnh hắn, lặng lẽ đưa qua một cái hộp ngọc, trong đó xếp ngay ngắn mười viên Thông Mạch Đan.

Tốc độ ban thưởng của lần này, làm cho Lý Ngọc rất hài lòng.

Sau khi hắn ăn xong mười viên Thông Mạch Đan này, lại điềm tĩnh tiến nhập thí luyện ảo cảnh.

Nhưng mà, một lúc sau, hắn đi ra từ trong thí luyện ảo cảnh, thì phát hiện vị trí của hắn trên bảng xếp hạng, cũng không có gì thay đổi.

Quả nhiên đến thứ hạng này, cho dù chỉ tăng lên một bậc thôi, cũng đều hết sức khó khăn.

Thấy Lý Ngọc đã rời đi hẳn, vị trưởng lão Trúc Cơ kia lúc này mới yên tâm phân phó đệ tử chấp sự, đi báo một tiếng cho Luyện Khí Điện, nếu như thứ tự trên thí luyện bảng có biến đổi, thì thí luyện bia ở bên ngoài, cũng nên thay mới.

Mức độ thay đổi thí luyện bia trong nửa năm nay, còn nhiều hơn so với hai trăm, ba trăm năm trước cộng lại.

Một lúc sau, ở Luyện Khí Điện.

Đệ tử phụ trách khắc thí luyện bia, liếc nhìn vị đệ tử chấp sự ở Thông Thiên Phong, hỏi :"Hắn lại đột phá?"

Vị đệ tử chấp sự này gật đầu, bất đắc dĩ nói :"Phải, lại phiền ngươi vất vả..."

Đệ tử kia cũng không hỏi thứ tự xếp hạng của Lý Ngọc, chỉ lạnh nhạt chỉ vào bên cạnh, nói :"Trong mấy khối kia, ngươi xem cái nào phù hợp thì lấy về."

Đệ tử chấp sự của Thông Thiên Phong đi tới gần, nhìn bốn khối bia thí luyện đang được để ngay ngắn chỉnh tê ở đó, phía trên mỗi khối đều có khắc tên Lý Ngọc theo thứ tự là từ thứ tư, thứ ba, thứ hai, đệ nhất...

Chợt đệ tử khắc bia bỗng nói :"nếu không thì ngươi cứ mang toàn bộ về đi, lần sau cũng đỡ phải chạy đi chạy lại...

Tử Vân Phong.

Lý Ngọc ngồi ở trong đình trước sân, vừa rồi hắn đã thử tu hành nội gia chân khí một cái, kết quả phát hiện, tốc độ tăng trưởng chân khí của hắn, so với tốc độ tăng trưởng pháp lực thì nhanh hơn, thậm chí không phải chỉ một chút, mà là phải chênh lệch gấp đôi.

Chẳng lẽ là thể chất của hắn thực ra thích hợp tu võ hơn?

Cũng không biết là, nếu như một mực tu hành nội gia chân khí, thì sẽ có hiệu quả gì.

Cao thủ võ lâm chỉ là người bình thường, tuổi thọ có hạn, nên trong giới hạn tuổi thọ của họ, cơ bản không thể đem hai mạch Nhâm Đốc đả thông toàn bộ được, càng không có ai biết, một mực tu hành chân khí, về sau sẽ có kết quả như thế nào...

Lý Ngọc còn chẳng có nổi một cái ví dụ tham khảo. Trước mắt thì chỉ có đi một bước, nhìn một bước vậy, Lý Ngọc lại lấy ra một quyển quyền phổ, xem được hai trang thì đột nhiên nghĩ tới một việc.

Nếu như hắn có thể dùng pháp lực sau khi dung hợp ngũ hành, đả thông hai mạch Nhâm Đốc của chính mình, liệu có thể cũng giúp được người khác đả thông hay không?

Võ giả đả thông hai mạch Nhâm Đốc, thực lực sẽ không kém với Luyện Khí Kỳ tầng chín, giả sử hai đường kinh mạch này có thể tùy ý đả thông, vậy hắn chẳng phải có khả năng chế tạo ra vô số cao thủ tuyệt thế à?

Lý Ngọc đặt quyển quyên phổ xuống, vẫy vẫy tay với Chu Tử Tuyền đang chăm sóc hoa cỏ trong vườn hoa, gọi :"Chu sư tỷ, ngươi tới đây một chút!"

Chu Tử Tuyền bỏ cái kéo xuống, đi tới trong đình, hỏi Lý Ngọc :"Có chuyện gì sao?"

Lý Ngọc vỗ vỗ vào ghế đá bên cạnh, ra hiệu nàng ngồi xuống.

Chu Tử Tuyền ngồi xuống bên cạnh hắn xong, Lý Ngọc nói :"Đưa tay cho tat"

Chu Tử Tuyền sửng sốt một chút, vội vàng cúi đầu xuống, mặt hơi ửng đỏ, rồi châm chậm duỗi một cánh tay trắng như ngọc thạch ra trước mặt Lý Ngọc.

Tay của nàng trắng nõn mịn màng, năm ngón tay ngọc thon dài cân xứng, lúc Lý Ngọc nắm lấy bàn tay của nàng, truyền tới cảm xúc mềm mại, mượt mà, khiến trong lòng hắn không khỏi rung động, tí thì quên cả chính sự.

Rất nhanh, hắn cố gắng cưỡng ép chuyển dời lực chú ý, vận chuyển pháp lực, thử giúp nàng giải khai hai mạch Nhâm Đốc.

Thế nhưng lực lượng Đạo Pháp lại chỉ xuyên qua kinh mạch của nàng, không hề có hiệu quả.

Trong lòng Lý Ngọc rất nghi hoặc, thao tác của hắn không có bất kỳ sai lầm nào, hai mạch Nhâm Đốc của hắn cũng đã giải khai bằng cách y hệt như vậy, chẳng lẽ là chỉ có pháp lực di chính mình tu luyện ra, mới có thể đả thông được kinh mạch của bản thân?

Vốn còn muốn giúp đỡ Chu sư tỷ thành cao thủ tuyệt thế, xem ra là hắn đã suy nghĩ nhiều rồi.

Lý Ngọc lại cố thử xem mấy lần nữa, đều không thể thành công, đang muốn bỏ tay nàng a, thì một mùi thơm thiếu nữ ập vào mặt, thân thể mềm mại của Chu sư tỷ đã ngả xuống, trực tiếp dựa vào trong ngực của hắn.

Khuôn mặt nàng đã đỏ lựng, cơ thể cũng có chút nóng lên, đang nắm thật chặt lấy tay Lý Ngọc, còn đầu thì rúc vào trong ngực của hắn, trốn không dám nhìn thẳng...

Hương thơm của thân thể mềm mại ở trong ngực làm cho Lý Ngọc có chút ngẩn ngơ.

Hình như... Chu sư tỷ đã hiểu lầm ý hắn.

Lý Ngọc muốn giải thích, nhưng nhìn xuống thì thấy khuôn mặt hồng nhuận phơn phớt của nàng đang đầy vẻ thẹn thùng, lời đang định nói ra lại hình như bị cái gì đó chặn lại ở cổ họng.

Chu Tử Tuyên ngẩng đầu lên, nhìn vê phía ánh mắt của Lý Ngọc, đầy vẻ nhu tình, sau đó lại chậm rãi nhắm mắt lại.

Lúc này thì Lý Ngọc còn có thể nói cái gì nữa...

Hắn chọn im lặng, chỉ cúi người nhẹ nhàng hôn xuống.

Hai môi chạm nhau, thân thể mềm mại trong ngực Lý Ngọc nhẹ nhàng run rẩy, hai tay nàng lại càng ôm hắn chặt hơn, còn tay của Lý Ngọc cũng như được tự động lập trình, khi nụ hôn rơi xuống, cũng đã đặt ở đúng nơi cần đặt.

Trong lòng cũng thầm than một tiếng.

Hắn đã sớm biết, cứ như thế này, sớm muộn cũng không nhịn được.

Trong viện, Linh Nhi đang dùng một đôi hổ trảo, lặng lẽ che kín đôi mắt. ...

Ba ngày sau.

Tử Vân Phong.

Bên ngoài biệt viện số sáu mươi tám, một lão giả nằm trên ghế xích đu, nghiêng đầu nhìn thoáng qua, lẩm bẩm :"Cái thằng Lý Ngọc làm sao thế nhỉ, sau khi xử lý xong hậu sự của lão Vương về, cũng trở lại tông môn ba ngày rồi, ngoài một ngày đầu tiên đi ra xông thí luyện, xong cũng chưa thấy thò mặt ra khỏi nhà, hắn bận làm gì ở trong đó nhỉ?"

Một vị Luyện Đan Sư đang nằm bên cạnh hắn nói :"Chắc là đang luyện đan, bình thường lúc cuối tháng này, Luyện Đan Sư đều đang làm nhiệm vụ tông môn, hắn là một tên Luyện Đan Sư mà cả ngày không chịu làm việc đàng hoàng, chỉ biết chạy đi xông thí luyện, bây giờ chắc còn đang vắt chân lên cổ..."

Bên trong biệt viện số sáu mươi chín.

Ở Một gian phòng.

Hai bộ Tiên Y giá trị liên thành, đang bị ném lung tung ở dưới đất, bên dưới áo, còn lấp ló một vòng nịt ngưc, một chiếc tất gấm mầu trắng, một cái khăn lưới mầu đỏ nhạt...

Trên giường cũng có vài cái trâm cài tóc đep đẽ, đang rơi tán loạn bên gối, mỗi nơi môt chiếc...

Chẳng biết bao lâu sau, có một giọng nói ngượng ngùng của cô gái vang lên :"Cũng nên rời giường..."

Một giọng nam khác thì nói :"trên song tu bí điển, còn có một loại tư thế mới, hay là chúng ta thử một chút xem...

Giọng cô gái e lệ :“Tất cả nghe ngươi...

Một lát sau, chiếc áo ngủ bằng gấm mới bằng phẳng được một chút, lại bắt đầu tung bay như ngọn Sóng. ...

Nửa ngày sau đó, tại phòng luyện đan.

Lý Ngọc đang luyện chế Bảo Nguyên Đan.

Nhớ lại ba ngày kiều diễm vừa qua, ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút nóng mặt.

Ba ngày này, hai người quả thực rất hoang đường, thể chất của tu tiên giả vốn mạnh mẽ hơn phàm nhân rất nhiều, lại thêm đan dược khôi phục nữa, nên tuy đều là lần đầu tiên của hai người, nhưng bọn họ lại ... trọn vẹn ba ngày liền không xuống giường.

Cuốn song tu bí điển mà Lý Ngọc mới vừa nhận được không lâu kia, cũng đã bị bọn họ nghiên cứu nhiều lần từ đầu tới cuối.

Song tu có hỗ trợ tu vi tăng lên, nhưng cũng có giới hạn, chính mình tu hành bốn tháng mới có thể đả thông được một huyệt đạo, cộng thêm song tu nữa thì thời gian rút ngắn xuống còn khoảng ba tháng hai mươi ngày, nhưng những người có một đống đạo lữ song tu kia, có mấy người nghiêm túc song tu vì tu hành đâu.

Lý Ngọc cũng chẳng để ý mười hay tám ngày này, chủ yếu là do cơ thể của Chu sư tỷ dường như có ma lực nào đó vậy, làm cho hắn muốn ngừng mà không được, ba ngày trôi qua, mạnh mẽ như Lý Ngọc bây giờ chẳng phải là còn xuống phòng luyện đan, mà tự đi luyện cho mình mấy viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm?

Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ, vì sao Bảo Nguyên Đan của mình lại đắt hàng như vậy.

Đời trước của hắn, vẫn luôn bảo trì thiết lập là một người không gần nữ sắc, chỉ một lòng cho sự nghiệp, thế nên trong thời gian ngắn như vậy mới có thể leo lên được vị trí lão nhị trong tập đoàn, hắn tính toán một chút, nếu không phải có thân phận Ma Đạo nội ứng nhạy cảm như này, khiến hắn muốn làm gì cũng phải suy nghĩ đến hậu quả, thì có lẽ ngay từ lúc còn đang ở Bạch Vân Quán, hắn với Chu sư tỷ đã cùng nhau nghiên cứu "song tu bí điển' rồi...

Hắn vốn tính là, đợi đến lúc giải quyết xong cái thân phận Ma Đạo nội ứng này, không còn nỗi lo về sau nữa, rồi sẽ tỏ tình với nàng.

Nhưng từ trước đến giờ, kế hoạch không bao giờ theo kịp biến hóa, Lý Ngọc vẫn là không nhịn được...

Hắn vốn định tu luyện những bí tịch võ học kia, nhưng kết quả lại là ba ngày ở trên giường.

Chính xác mà nói, cũng không phải là chỉ ở trên giường.

Trong đình ở rừng trúc, hoa viên, dưới suối phun, ... bọn họ cũng đều đã đi qua hết.
Bình Luận (0)
Comment