Chương 89: Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn (1)
Chương 89: Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn (1)Chương 89: Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn (1)
Núi Côn Luân.
Ở chỗ lối vào Côn Luân động thiên, có mấy người đang đi ra từ phía trong sơn môn.
Một lão giả thả ra một chiếc Linh Thuyền xa hoa, Lý Ngọc cùng ba tên đệ tử Luyện Khí Kỳ tâng chín khác cùng bước lên trên đó, Linh Thuyền bay lên không trung, rồi tăng tốc biến mất ở chân trời.
Một lúc sau, Linh Thuyền đã tiến lên với tốc độ bình ổn, Lý Ngọc đứng ở bên trên đó, ngắm nhìn những đám mây dày đặc phía dưới.
Nhiệm vụ lần này khá là quan trọng, nên tông môn phái ra một vị cường giả Kim Đan Kỳ, hộ tống nhóm bọn họ đến đó.
Đây là lần thứ hai hắn cưỡi Linh Thuyền, so với phi chu thì ngồi trên này thoải mái dễ chịu hơn nhiều, chỉ cần điều chỉnh phương hướng chuẩn xác, xong rồi nó sẽ tự mình phi hành, nếu như không cần phải đi gấp, thì thậm chí điều khiển nó còn không cần tiêu hao pháp lực.
Vì ở phía trên nó, có khảm vật liệu tụ linh, có tác dụng tự tụ tập linh khí, trừ khi trong quá trình phi hành bị tiêu hao sạch, nếu không cũng không cần tu tiên giả phải điều khiển.
Còn phi chu thì khác, không những cần phải dùng pháp lực bản thân khống chế, còn phải chịu cả mưa rơi gió thổi nữa.
Hai cái đối lập nhau giống như là một cái xe đạp, phải dùng chân đạp để tiến lên, còn một bên là một chiếc xe mơ ước, có thể tự nạp nhiên liệu, có chế độ lái tự động, tìm hành trình thích ứng, lại còn có tốc độ của xe thể thao và sự thoải mái của xe hơi nữa.
Lý Ngọc âm thầm quyết định, dù sao linh tệ để đó cũng chẳng để làm gì, lần này trở về tông, nhất định sẽ mua một cái Linh Thuyền, như thế sau này có việc đi ra ngoài, trên đường đi sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, đưa Chu Tử Tuyên về nhà ngoại chơi cũng thuận tiện, quan trọng nhất là, nó không cần phải điều khiển, chỉ cần ngồi chơi ở trong khoang thuyên, muốn ăn bánh, uống trà, chơi cờ, .. hay làm gì đó cũng đều được, trên đường đi sẽ không bị nhàm chán.
Đích đến lần này của bọn họ là ở nước Trần.
Địa điểm cửa vào Hư Lăng động thiên, là một chỗ của nước Trân.
Lại nói tiếp, đây cũng là lân đầu tiên Lý Ngọc chấp hành nhiệm vụ mà tiến nhập động thiên bí cảnh như này.
Vị trí thế giới này của bọn họ là một cái thế giới rộng lớn, mà bên ngoài thế giới này còn có vô số thế giới nhỏ khác, Côn Luân động thiên, Nga My động thiên, Thiên Đạo bí cảnh, Hư Lăng động thiên, ... đều là những thế giới nhỏ như vậy.
Những thế giới nhỏ này nếu cái nào có linh khí sung túc, ví dụ như Côn Luân động thiên, Thiên Đạo Bí Cảnh... đều sớm đã bị các tông môn lớn chiếm giữ, xây tông lập phái, còn những nơi linh khí mỏng manh, không có mấy tác dụng, bên trong chỉ có khoáng sản và các loại linh dược, là nguyên liệu để luyện khí, luyện đan, Bất kể là phe Chính Đạo hay Ma Đạo, thì bên trong đều có đệ tử canh gác hoặc khai thác tài nguyên, để không ngừng vận chuyển ra bên ngoài, cung cấp cho các tông môn.
Trong mấy ngàn năm nay, rồi cả vạn năm trước kia, tài nguyên của đại thế giới hết sức phong phú, khi đó Hóa Thần nhiều như chó chạy ngoài đồng, Phá Hư chỗ nào cũng thấy mặt, cách mấy trăm năm lại có người thành tựu Thiên Nhân, phi thăng tại chỗ. Đáng tiếc là tài nguyên cũng không phải vô cùng vô tận, theo thời gian trôi đi, nhiều đời tu tiên giả sử dụng tiêu hao, cho tới bây giờ, tài nguyen của Đại thế giới đã hết sức căn cỗi, ngay cả loại đan dược trước kia không được tính là đan dược đỉnh cấp, như Dựng Anh Đan, cũng bởi vì nguyên liệu chính bị tuyệt chủng, mà không có biện pháp luyện chế ra, khiến cường giả Hóa Thần, cùng Phá Hư cảnh, cũng ngày càng ít đi.
Trong Đại Thế Giới đã không có nhiều tài nguyên để tranh giành, thế lực khắp nơi lại đem mục tiêu đặt ở những thế giới nhỏ, còn có giá trị khai thác tài nguyên, các cường giả Trúc Cơ trong môn phái, kể cả Tôn trưởng lão trước đây, cũng chính là ngày ngày ở lại những động thiên bí cảnh này, liều mạng cùng các thế lực khác, để tranh đoạt tài nguyên cho tông môn, cũng như đổi lấy tài nguyên tu luyện cho chính mình.
Hư Lăng động thiên thực ra cũng chỉ là một cái động thiên có tài nguyên căn cỗi, linh khí nơi này mỏng manh đến mức chỉ có thể chịu đựng được pháp lực của tu sĩ Luyện Khí Kỳ, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không có cách nào xuyên qua được bích chướng, nếu có người đột phá lên Trúc Cơ ở trong Hư Lăng Động Thiên, lập tức sẽ dẫn phát không gian nứt vỡ, còn bản thân thì bị hút vào không gian loạn lưu.
Pháp lực của Lý Ngọc mặc dù thâm hậu, nhưng cũng chỉ là số lượng nhiều, chứ không xảy ra chất biến, nên hắn vẫn có thể bình yên tiến nhập Hư Lăng động thiên.
Loại động thiên nhỏ như này, Côn Luân cũng không muốn buông bỏ, đủ thấy tình trạng khan hiếm cạn kiệt tài nguyên đã ở mức độ nào.
Lý Ngọc cũng vừa biết được, ở bên trong Hư Lăng động thiên có dự trữ một số lượng khá lớn mạch khoáng cấp thấp, có thể dùng để luyện chế pháp khí cấp thấp, nên có chút giá trị, trong này quanh năm luôn có đệ tử ở đây lấy quặng, sau đó mới thông qua pháp bảo không gian, vận chuyển ra ngoài.
Cổng vào Hư Lăng động thiên, lại ở trong phạm vi thế lực của Côn Luân, điều này rất có lợi với phái Côn Luân, cho dù đây có là một cái tiểu động thiên cằn cỗi.
Thiên Đạo Tông là môn phái khổng lồ, nên cũng khinh thường tranh giành cái địa bàn nhỏ này với Côn Luân.
Nhưng mà, loại thế giới nhỏ này cũng không chỉ có một cổng vào duy nhất, một cái cổng vào khác của nó, trùng hợp lại ở trong địa bàn của Luyện Hồn Tông, nên những năm gần đây, đệ tử Luyện Khí Kỳ của hai môn phái hoạt động xung quanh tiểu động thiên này, phát sinh không ít tranh đấu.
Đánh tới đánh lui, đệ tử hai phái cũng sinh ra một loại ăn ý.
Đó chính là chỉ tranh quặng mỏ, chứ không giết người, cùng lắm thì câm tù đối phương, rồi sau đó đi gõ tông môn bên kia, kiếm chác lợi ích.
Dù sao đệ tử cấp thấp của hai phái cũng là người làm việc cho tông môn, chỉ là tài nguyên cấp thấp, không cần thiết phải liều mạng.
Phái Côn Luân dùng đan đạo nổi danh Chính phái, Luyện Hồn Tông thì độc bá Ma Đạo mảng đan đạo, Luyện Hồn Tông muốn Thông Mạch Đan của phái Côn Luân, còn Côn Luân thì muốn Dưỡng Hồn Đan của Luyện Hồn Tông, những năm qua, hai phái lừa đảo, tính kế lẫn nhau tới lui, đệ tử cũng chưa có ai thương vong, nhưng Đan Dược lại qua lại không ít.
Luyện Hồn Tông lần này bắt được mười con tin, trong đó còn có hai tên đệ tử hạch tâm của Côn Luân, nên định một phen sư tử ngoạm với Côn Luân, yêu cầu tới tận hai trăm viên Thông Mạch Đan mới thả người, tông môn đương nhiên không thể đồng ý với yêu cầu quá đáng này, nên giao nhiệm vụ cho Lý Ngọc tới đây cứu mấy tên đệ tử này về, nếu như có thể tóm được mấy tên đệ tử Luyện Hồn Tông về nữa, thì đương nhiên càng tốt hơn. Một góc rừng ở Tây Châu của nước Trần.
Có mấy ngôi nhà đá thưa thớt, được dựng ở nơi đây.
Linh Thuyền đang lơ lửng trên mấy ngôi nhà đá này, Lý Ngọc cùng ba tên đệ tử nhảy từ trên Linh Thuyền xuống.
Nơi này là cứ điểm được thiết lập phía bên ngoài cửa vào Hư Lăng động thiên, bởi vì động thiên này đã gân như bỏ hoang, nên cứ điểm này cũng chỉ có một trưởng lão Trúc Cơ kỳ cùng với mấy vị đệ tử Luyện Khí Kỳ tọa trấn ở nơi này, Linh Thuyền vừa xuất hiện thì trong nhà đá cũng có mấy người đi ra.
Bốn vị đệ tử Luyện Khí Kỳ, nhìn vẫn còn khá trẻ, tu vi đều là Luyện Khí tâng một, chắc là đệ tử vừa mới nhập môn, được phái tới đây, bọn họ đang nhìn Lý Ngọc và ba tên đệ tử Luyện Khí Kỳ tâng chín, với ánh mắt đầy hâm mộ.
Vách núi phía sau mấy căn nhà đá, có một khoảng không gian nhìn hơi không chân thực, vị lão giả Trúc Cơ trấn thủ ở nơi này, giải thích cho đám người Lý Ngọc :"Nơi đó chính là cổng vào của Hư Lăng động thiên, xuyên qua vách núi này, có thể đến được Hư Lăng động thiên."
Trước khi mấy người Lý Ngọc tiến vào, vị trưởng lão Kim Đan Kỳ dặn dò :"Ở bên trong thì mọi thứ cẩn thận, nhớ kỹ là không được sử dụng phù lục đẳng cấp cao, không thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng của các ngươi..."
Những thứ cần chú ý này, lão cũng đã đề cập qua vớ đám người Lý Ngọc trên đường đi.
Lý Ngọc và ba tên đệ tử Côn Luân đi tới trước vách núi kia, bước vào trong đó, chỉ thấy hoa mắt một cái, liền xuất hiện tại trong một không gian tối tăm mờ mịit.
Nơi này khác hoàn toàn với Côn Luân động thiên sinh cơ bừng bừng, lọt vào tâm mắt của bọn họ là một mảnh hoang vu, còn toàn bộ không gian thì như được phủ một lớp mầu xám, đến cả những đám mây trên đầu, cũng đều là một mầu sắc xám xịt nặng nề như thế.
Thổ nhưỡng dưới chân thì sớm đã khô cằn nứt nê, nhiều vết nứt còn sâu hoắm tới tận địa tâm của động thiên, trong tâm mắt cũng không có bất kỳ sinh mệnh nào tồn tại, không có cây cối hoa cỏ, chim bay cá nhảy, ... tất cả đều là một cỗ tĩnh mịch, hoang vu.
Linh khí của nơi này thì mỏng manh đến mức Lý Ngọc gần như không cảm giác được, đừng nói so sánh chỗ này với Côn Luân động thiên, mà ngay cả với đại thế giới, nơi phàm nhân sinh hoạt, cũng không bằng được.
Điều này có nghĩa là, sau khi bọn hắn tiêu hao hết pháp lực, sẽ không có cách nào bổ sung từ xung quanh, mà chỉ có thể dùng Hồi Khí Đan để khôi phục.
Đám người Lý Ngọc dừng ở phía trước một vách núi, cách đó không xa cũng có mấy gian phòng đá, nhưng Lý Ngọc cảm giác được xung quanh nó có một đạo bình chướng vô hình, bảo vệ chỗ đó lại, hẳn là trận pháp phòng hộ của cứ điểm.
Nơi này là chỗ hai cái không gian liên thông, nên người bên ngoài tiến vào sẽ rơi xuống nơi này trước tiên.
Nếu như không có trận pháp bảo vệ, e rằng đệ tử Côn Luân vừa thò đầu ra, đã bị người của Ma Đạo đợi sẵn.
Chỗ cứ điểm này trong Hư Lăng động thiên, cũng có ba tên đệ tử Luyện Khí Kỳ trấn thủ, Lý Ngọc từ chỗ họ lấy được địa dồ của Hư Lăng động thiên.
Nơi này là một cái tiểu động thiên, chỉ có phạm vi hơn trăm dặm, tổng cộng có hai cái cổng vào, phân biệt nằm ở hai hướng đối diện, một cái thuộc về Côn Luân, còn một cái thuộc về Luyện Hồn Tông.
Ở trung tâm động thiên có một cái quặng Tinh Thiết cỡ lớn, được cả hai tông môn cùng chia ra khai thác.
Tinh Thiết là một tài liệu luyện khí đặc thù, sau khi đèn có thể tiếp nhận được một lượng linh khí nhất định, cũng là vật liệu chủ yếu để chế tạo pháp khí cấp thấp.
Thời điểm bình thường, hai phái sẽ khai thác phân biệt ở hai đầu quặng mỏ, nước sông không phạm nước giếng, ngẫu nhiên cũng sẽ có xung đột nho nhỏ, nhưng lần này Luyện Hồn Tông đột nhiên chơi lớn, hai lần liên tiếp bắt lấy tận mười vị đệ tử Côn Luân, đem về nhốt tại cứ điểm của Luyện Hồn Tông.