Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 104 - Chương 89: Hư Lăng Động Thiên, Ngũ Quỷ Nhiếp Hồn (2)

Chương 89: Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn (2) Chương 89: Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn (2)Chương 89: Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn (2)

Lý Ngọc nói với ba vị đệ tử đi cùng :"Tống sư huynh, Thái sư Huynh, Triệu sư huynh, các ngươi chờ ở chỗ này trước, đợi ta đi thám thính cứ điểm Luyện Hồn Tông xem thế nào trước đã..."

"Lý sư đệ, thế này không hay lắm..."

Ba người này mặc dù không muốn mạo hiểm, nhưng để Lý Ngọc đơn độc một mình đi thám thính tình hình quân địch, bọn họ vẫn cảm thấy áy náy.

Lý Ngọc cười cười, cũng không để ý điều đó mà trấn an họ :"Không sao đâu, ta đi trước nhìn tình hình quân địch một chút, đợi đến khi tìm hiểu rõ ràng tính huống, sẽ trở lại tụ họp cùng các sư huynh."

Hắn cũng không phải đang thể hiện, mà bản thân có Ẩn Tức Thuật, loại chuyện thám thính này đi một người lại thuận tiện hơn, mang cả bọn họ theo, không cẩn thận còn đánh rắn động cỏ...

Ba vị đệ tử Côn Luân này cũng không miễn cưỡng nữa, chỉ nói ra :"Thế Lý sư đệ phải cẩn thận..."

Đợi đến khi Lý Ngọc đơn độc rời khỏi trận pháp bảo hộ, ba người kia nhìn theo bóng lưng của hắn biến mất, không khỏi cảm khái.

"Lý sư đệ thật tốt!"

"Đúng vậy, cùng các sư huynh khác chấp hành nhiệm vụ, họ toàn để chúng ta xung phong lên trước..."

"Nếu như lần nào làm nhiệm vụ, cũng đều gặp được đồng đội giống như Lý sư đệ, thì tốt quá.'...

Hư Lăng động thiên.

Trong một mảnh không gian tĩnh mịch, một bóng người đang lăng không phi hành, nhưng lại không có ai nhìn thấy hắn cả.

Trên người Lý Ngọc dán một cái Phù Ẩn Thân, lại đồng thời vận chuyển Ẩn Tức Thuật, không chỉ là không có một chút pháp lực ba động nào, mà thậm chí mắt thường cũng không nhìn thấy hắn.

Lý Ngọc rất nhanh đã bay tới phía trên mỏ quặng Tinh Thiết.

Trên mặt đất có gân một trăm cái đường hầm lớn nhỏ, nhưng mà lại không có bóng người nào, đệ tử Côn Luân bị bắt làm tù binh, nên đệ tử Luyện Hồn Tông cũng đang dừng khai thác, Lý Ngọc đang bay men theo phía trên đường hầm, bỗng nhiên thân hình bị trì trệ xuống.

Hắn cúi đầu nhìn về phía ngực của mình, cảm nhận được lò đan đang truyên đến khát vọng nhàn nhạt.

Lý Ngọc châm chậm hạ người xuống, đứng ở bên trên mạch khoáng, cảm nhận được khát vọng của lò đan càng mạnh mẽ.

Loại cảm giác này giống như trước mặt hắn đang có một đám linh dược đẳng cấp cao vậy.

Lý Ngọc nhanh chóng nhận ra, chỗ mạch khoáng này hình như có đồ vật mà lò đan này muốn.

Tâm niệm vừa động, thì mặt đất dưới chân hắn sinh ra một đạo gợn sóng, đúng là Lý Ngọc đang thi triển Thổ Độn Thuật, cơ thể hắn chậm rãi chìm xuống, biến vào trong mặt đất,

Đường hầm loại này, rõ ràng không thể so sánh với mặt đất bình thường, trong này có hàm lượng quặng tỉnh thiết rất cao, chỉ đơn thuần dựa vào Thổ độn, rất khó tiến vào, nhưng mà Lý Ngọc vốn tu cả ngũ hành, nên độn thuật vô cùng thuận lợi, như nước chảy mây trôi, hoàn toàn không bị cái gì ngăn cản.

Hắn một đường chìm xuống, càng sâu thì áp lực mà hắn phải thừa nhận lại càng lớn.

Nếu Luyện Khí Kỳ đỉnh phong, chỉ cần xuống dưới đến khoảng mười trượng, đã không thể chịu được. Cũng may pháp lực của hắn hùng hậu, lại có chân khí hộ thể, đi xuống đến năm mươi trượng, mới cảm thấy có chút cố hết sức, nhưng mà hắn cũng đã cảm nhận được đồ vật mà lò đan kia muốn, đang ở ngay phía trước.

Lý Ngọc lại cố gắng chống lại áp lực, xuống thêm mấy trượng nữa, ngay vào lúc hắn cảm thấy đã sắp không chịu được nữa, thì cuối cùng cũng đã tìm được căn nguyên của khát vọng trong lồng ngực.

Trong đất bùn phía trước, có một khối đồ vật lớn chừng nắm đấm, có chút khác biệt với những quặng tinh thiết khác, những khoáng thạch Lý Ngọc gặp trên đường xuống đây, đều có chứa rất nhiều tạp chất, cần phải tinh luyện một phen mới có thể ra được nguyên liệu dùng để luyện khí, nhưng khối đồ vật to bằng nắm đấm, toàn thân màu đen này, lại không có một chút tạp chất nào.

Lý Ngọc mặc dù đối với Luyện Khí không am hiểu, nhưng Lão Từ Luyện Khí Sư đã từng thua cho hắn một quyển sách tên là «Tài liệu luyện khí nhập môn», nên hắn cũng từng đọc lướt qua, nên rất nhanh nhận ra được đây là Tinh Thiết Chi Tinh.

Trong mỏ quặng Tinh Thiết, sẽ có sác xuất ra đời Tinh Thiết Chi Tinh, Tinh Thiết là vật liệu luyện chế ra pháp khí cấp thấp, nhưng Tinh Thiết Chi Tinh lại có thể dùng để luyện chế ra Linh Khí, uy năng của Linh Khí so với pháp Khí là lớn hơn nhiều.

Có thể nói là, một khối tinh thiết chỉ tinh lớn bằng nắm đấm này, còn có giá trị cao hơn cả một cái mỏ quặng tinh thiết này.

Tất nhiên xác xuất cho ra đời Tinh Thiết Chi tinh ở bên trong mỏ quặng tinh thiết là rất nhỏ, nếu như phát hiện ra một mỏ quặng tinh thiết, cường giả của đại tông môn nhất định sẽ phái cường giả đến kiêm tra, nhưng mỏ quặng này lại nằm ở Hư Lăng động thiên, nên cường giả Trúc Cơ Kỳ trở lên sẽ không thể vào được, mà cái Tinh Thiết Chi Tinh này lại nằm ở vị trí sâu như thế này, trừ khi là đệ tử Luyện Khí tu hành năm cái linh mạch đến đỉnh phong, mới ó thể miễn cưỡng đến đây được, thành ra tiện nghi cho Lý Ngọc.

Lò Đan kia đã sớm không chờ được, Lý Ngọc cũng không do dự mà thò tay ra chạm vào khối Tinh Thiết Chi Tinh kia, một lực hút truyền đến khối này, nó liên nhỏ đi bằng tốc độ mắt thường nhìn thấy được, rồi nhanh chóng biến mất.

Lý Ngọc chìm ý thức vào trong không gian của lò đan, tự mình kiểm tra một phen, lại phát hiện ra chỗ một bên quai của lò đan, đã biến mất đi một vết nứt ở đó.

Xem ra lò đan này không chỉ hút hồn thể, linh dược, còn có thể hấp thu những quáng tài đẳng cấp cao này.

Lần này Lý Ngọc không lấy được chỗ tốt gì từ nó, nghĩ lại cũng là bình thường, Linh dược thì giúp hắn trùng kích huyệt bị, Hồn Lực có thể giúp linh hồn của hắn lớn mạnh, những thứ quáng tài này cũng không ó gì liên quan đến thân thể của hắn cả.

Dù sao lò đan này cũng đã giúp hắn nhiều lần như thế, hắn có thực lực bây giờ, hơn phân nửa công lao là của nó, thi thoảng khao nó một bữa cũng là nên làm.

Chỉ là, một khối Tinh Thiết Chi Tinh hoàn chỉnh, mới khiến cho nó chữa trị được một chút như vậy, còn phải chữa trị cái đồ vật gân như rách nát toàn bộ như nó, còn phải mất bao nhiêu đồ tốt nữa, Lý Ngọc nghĩ đến thôi mà cũng không dám nghĩ nữa...

Sau khi thoát ra khỏi mạch khoáng này, Lý Ngọc tiếp tục phi hành về phía trước, rất nhanh đã thấy được một vùng đất thê lương, xuất hiện mấy tòa nhà bằng đất, trước nhà còn có mấy người đang ngồi t†úm tụm.

Đây chính là cứ điểm của Luyện Hồn Tông tại Hư Lăng động thiên này. Bên trong đại trận phòng hộ, sáu tên đệ tử Luyện Hồn Tông đang ngôi vây quanh bên cạnh một đống lửa, trên đống lửa đó còn đang nướng nguyên một con dê.

Mười tên đệ tử Côn Luân thì đang bị trói cả cơ thể, còn bị xếp thành một hàng, ngồi tựa lưng vào tường nhà, mặt như tro tàn, dây thừng trói bọn họ cũng không phải là dây bình thường, mà là Phược Linh Tác, sau khi bị trói bằng dây này, thì pháp lực trong người họ sẽ không có cách nào vận chuyển.

Năm tên đệ tử Luyện Hồn Tông có vẻ rất tôn kính với một tên còn lại, một tên đem đùi dê đã nướng chín, đưa cho hắn trước, cười lấy lòng :"Không thể tin được, Từ sư huynh lại tới nơi như này..."

Thanh niên này mặc dù nhìn cũng giống bọn họ, đều là đệ tử Luyện Hồn Tông, nhưng địa vị ở trong tông môn lại không thể so sánh được.

Hắn vừa là thiên tài tu song linh mạch, lại có năm con Phong Linh Quỷ mạnh ngang với tu vi Luyện Khí đỉnh phong, thực lực của hắn trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ tại Luyện Hồn Tông, có thể xếp vào năm vị trí đầu, thậm chí là ba hạng đầu.

Bầu không khí của họ lúc này không tệ, một tên đệ tử Luyện Hồn Tông, tò mò hỏi :"Từ sư huynh, sao ngươi lại tới cái địa phương chim không thèm ị như Hư Lăng động thiên này vậy?”

Hư Lăng động thiên là bí cảnh cấp thấp nhất, bình thường sẽ không xuất hiện những đại nhân vật như hắn đây.

Từ Dị cắn một miếng thịt đùi dê, giọng hơi phàn nàn, nói :Các ngươi cho là ta muốn tới cái địa phương rách nát này à, còn chẳng phải vì dạo này tông môn thu mấy tên đệ tử mới, có thiên phú không tồi, thiếu Thông Mạch Đan cho bọn hắn dùng, nên mới để cho ta tới nơi này, bắt mấy người Côn Luân, để đổi chút Thông Mạch Đan...'

Đám đệ tử Côn Luân đang bị trói nghe thấy hắn nói vậy, trong lòng vô cùng phẫn nộ, bọn tiểu nhân Luyện Hồn Tông chết tiệt này, lại dám đem bọn chúng trở thành hàng hóa trao đổi?

Vốn đệ tử hai phái ở Hư Lăng động thiên này, tu vi đều không cao mấy, thường ngày cho dù có xung đột thì đều có thể khống chế được, ai biết Luyện Hồn Tông bọn hắn lại phá vỡ quy củ, phái một đệ tử thiên tài như thế đến đây, quả thực là quá khi dễ người ta...

Một tên đệ tử Luyện Hồn Tông đi tới trước mặt mấy người đệ tử Côn Luân, nói ra :"Này, sao người của các ngươi lâu vậy còn chưa có tới, hay là tông môn của các ngươi buông bỏ các ngươi rồi?"

Bọn họ chỉ dùng Phược Linh Tác trói đám tù binh của Côn Luân này lại, cũng không có ngược đãi bọn hắn.

Chưa nói tới quan hệ của Côn Luân và Luyện Hồn Tông, đệ tử của hai phái đóng giữ ở Hư Lăng động thiên này, vẫn tương đối hài hòa, mặc dùng bình thường hay đánh nhau, nhưng đều trên tinh thần luận bàn là chính, chứ không hề hạ tử thủ.

Tất cả mọi người đều là đệ tử cấp thấp, ở bên ngoài đào quáng cho tông môn, cầm lấy chút thù lao cố định, đào được nhiều hay ít cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn đến bọn họ, không đáng để liều mình.

Nhìn sắc mặt đắc ý của tên đệ tử Luyện Hồn Tông này, một tên đệ tử Côn Luân cười lạnh, nói ra :“Các ngươi đừng có đắc ý quá sớm, tông môn nhất định sẽ phái người tới cứu chúng ta đấy!"

Tên đệ tử này cũng không nói gì nữa, quay trở lại bên đống lửa, có chút lo lắng nói :"Nếu Côn Luân thực sự phái đệ tử lợi hại tới đây, chúng ta phải làm sao?"

Một tên đệ tử khác liếc hắn một cái, nói ra :"Có Từ sư huynh ở đây, ngươi sợ cái gì? Nội tình của đệ tử Côn Luân, không phải ngươi cũng rõ sao, con ranh con kia đã sớm Kết Đan, trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân bây giờ, có ai là đối thủ của Từ sư huynh chứ?" Nhắc đến "Con ranh kia", mấy tên đệ tử Luyện Hồn Tông đều hơi đổi sắc mặt, kể cả thanh niên họ Từ kia.

Con nhóc đó thật sự quá mạnh mẽ, vào khoảng mười năm trước, Luyện Hồn Tông cũng đã từng bắt mấy tên đệ tử Côn Luân làm tù binh, để ép Côn Luân trao đổi đan dược như này, nhưng lần đó, đám đệ tử Luyện Hồn Tông đóng giữ ở nơi này không nhìn thấy được viên đan dược nào, trái lại nhìn thấy một tiểu cô nương bảy tám tuổi gì đó.

Tiểu cô nương nhìn rất xinh đẹp dễ thương, nhìn đáng yêu như một con búp bê, nhưng thực lực lại vô cùng khủng bố, mạnh mẽ bổ tan trận pháp phòng hộ ở nơi này, đem tất cả đệ tử Luyện Hồn Tông ở trong Hư Lăng Động Thiên, đuổi hết ra ngoài.

Cho đến mấy năm gần đây, Luyện Hồn Tông mới bắt đầu lần nữa quay trở lại khai thác nơi này, nhưng ám ảnh mà con nhóc đó lưu lại cho bọn họ, vẫn còn tồn tại.

May mà con nhóc đáng sợ đó, bây giờ đã Kết Đan, cũng không vào nơi này được nữa, đám Côn Luân Thất Tử lợi hại nhất cũng đều đã có tu vi Trúc Cơ, đệ tử Luyện Khí Kỳ đương thời của Côn Luân, không có mấy người lợi hại, căn bản không thể ngăn cản được ngũ quỷ nhiếp hồn trận của Từ sư huynh, đến bao nhiêu người sẽ bắt bấy nhiêu người.
Bình Luận (0)
Comment