Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 105 - Chương 89 : Hư Lăng Động Thiên, Ngũ Quỷ Nhiếp Hồn Trận (3)

Chương 89 : Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn trận (3) Chương 89 : Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn trận (3)Chương 89 : Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn trận (3)

Chủ đề nói chuyện của bọn họ, đã bị chuyển rời rất nhanh.

"Nghe nói tông môn vừa xuất hiện một vị đệ tử Luyện Khí Kỳ rất lợi hại, tên là Chu Thiên, bọn người Thiên Đạo Tông treo giải thưởng năm mươi viên Thông Mạch Đan để đổi lấy đầu của hắn."

"Gia hỏa này đến cùng đã làm ra chuyện gì, tận năm mươi viên Thông Mạch Đan đấy, có thể làm cho Luyện Khí Kỳ tâng ba tu hành tới tận Luyện Khí đỉnh phong, nói thật lòng, ta nghe còn muốn tiếp..."

Lúc này bọn họ cũng không biết, ở bên ngoài trận pháp đang có một bóng người, đang yên lặng nhìn bọn họ.

Lý Ngọc đang dùng Vọng Khí Thuật, để thăm dò nội tình của đám đệ tử Luyện Hồn Tông này.

Chỗ cứ điểm này có tổng cộng sáu tên đệ tử Luyện Hồn Tông, trong dó năm tên thì thực lực bình thường, có tu vi trong khoảng từ Luyện Khí Tầng bốn, đến Luyện Khí Tầng sáu, nhưng một người cuối cùng, thì rất không tâm thường.

Thủy, Hỏa song linh mạch, Luyện Khí Tầng chín đỉnh phong, còn thiếu chút nữa thì Trúc Cơ.

Đương nhiên, nếu hắn chỉ có chút thực lực đó, thì cũng không thể để Lý Ngọc đánh giá là 'không tâm thường" được, cũng không thể cầm tù được nhiều đệ tử Côn Luân đến thế.

Đệ tử Ma Đạo Luyện Hồn Tông, cũng giống như đệ tử Khôi Lỗi Tông, tu vi bản thân của bọn họ cũng chỉ là một phần thực lực, một phần khác đến từ linh quỷ cùng linh thi, cũng không thể coi thường được.

Như người thanh niên kia, tu vi bản thân của hắn chỉ có Luyện Khí tâng mười tám, nhưng Lý Ngọc dùng Vọng Khí Thuật lại nhìn ra được năm đạo khí tức khác, không giống với khí tức của hắn, mà mỗi một đạo cũng đều không kém hơn Luyện Khí Tầng chín đỉnh phong.

Mà trên người của năm tên đệ tử Luyện Hồn Tông còn lại, cũng tồn tại những khí tức khác, nhưng mỗi người bọn họ cũng chỉ có một đạo, nhưng yếu kém hơn rất nhiều so với của người thanh niên kia.

Mặc dù bọn họ cách một tầng trận pháp, nhưng Lý Ngọc cũng có thể cảm nhận được khát vọng của lò đan đang truyền đến.

Năm con quỷ vật Luyện Khí tâng chín, đúng là đại bổ, nếu như có thể hút hết cả năm con, thì không biết hồn lực của hắn sẽ tăng lên được bao nhiêu, không biết có thể so được với Trúc Cơ không.

Nghĩ đến đây, Lý Ngọc chủ động hiện thân.

Bên trong trận pháp phòng hộ, một tên đệ tử Luyện Hồn Tông còn đang gặm thịt dê, bị giật cả mình, chỉ tay ra bên ngoài, lắp bắp :"Từ. . Từ sư huynh, có người tới..."

Mọi người đồng loạt nhìn ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy một người đang đi về phía bọn họ.

Một tên đệ tử Luyện Hồn Tông nhìn người đó, nghi ngờ nói :"Người này sao nhìn có vẻ quen mắt thế nhỉ, giống như đã gặp ở đâu rồi thì phải... ,, a, ta nhớ ra rồi, ta đã từng nhìn thấy hắn trên Kỳ Nhân Bảng, là một vị thiên tài Luyện Đan Sư của Côn Luân..."

Vốn hắn cũng chẳng để ý đến Luyện Đan Sư của Côn Luân, nhưng người này lại làm cho hắn rất ấn tượng, đơn giả chỉ vì tên này rất đẹp trai.

Có tên cười vui vẻ :'Luyện Đan Sư à, thế thì chắc là tới đưa đan dược rồi!"

Khác với tâm trạng của mấy tên đệ tử Luyện Hồn Tông, tâm tình của đám đệ tử Côn Luân lại hoàn toàn khác biệt, khi nhìn thấy Lý Ngọc. Lý sư đệ chính là hạng ba thí luyện bảng đấy, bọn ranh con ngày ngày làm bạn với quỷ vật này, làm sao có thể là đối thủ của người mạnh thứ ba trong đám đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân, tính từ ngàn năm nay chứ, người đó còn chưa từng làm ai thất vọng qua, nhất là trong những thời khắc mấu chốt nhất.

Một tên đệ tử Luyện Hồn Tông đi ra khỏi đại trận, hỏi Lý Ngọc :*Đan Dược đâu?"

Lý Ngọc mỉm cười hòa nhã, đáp :"Đan dược ở ngay chỗ này, các ngươi có bản lĩnh thì cứ tới mà lấy!"

"Ồ, Tiểu tử này, khẩu khí không nhỏ!"

Tên đệ tử này hừ lạnh một tiếng, liền đó thì từ trong cơ thể của hắn bay ra một cái bóng mờ, nhào tới Lý Ngọc.

Lý Ngọc vẫn đứng yên tại chỗ, bóng mờ chui vào thân thể của hắn.

Mọi thứ vẫn như cũ, giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.

Tên đệ tử kia sửng sốt, hoang mang nói :"Linh quỷ của ta đâu?”

Ngay lúc linh quỷ của hắn nhập vào người Lý Ngọc, thì tên đệ tử Luyện Hồn Tông này cũng cảm nhận được liên hệ của mình với linh quỷ bị biế mất hoàn toàn, và trong ngực của hắn lúc này có tiếng lách cách một cái, giống như có gì đó bị vỡ vụn.

Hắn thò tay vào trong ngực, móc ra một cái hồn bài bị vỡ vụn, trợn tròn hai mắt lên nhìn vào nó, vừa sợ vừa giận.

Linh quỷ rất quan trọng với đệ tử Luyện Hồn Tông, là trợ thủ mạnh nhất của bọn hắn, đầu linh quỷ này được hắn bỏ ra không ít tâm huyết, mới bồi dưỡng lên được tới thực lực Luyện Khí tâng năm, vậy mà vừa đối mặt đã bị chết mất rồi...

Hắn còn đang mờ mịt, thì một người đi tới chắn trước mặt hắn, nói ra :"Lui lại, ngươi không phải là đối thủ của hắn!"

Tử Dị nhìn thanh niên đẹp trai đối diện, cũng không thăm dò ra được sâu cạn của hắn, tất nhiên không phải vì người này có thực lực mạnh mẽ hơn hắn quá nhiều, mà có thể là do nguyên nhân tên đó đang mặc Tiên Y.

Tiên Y của phái Nga My, đúng là dùng rất tốt, đáng tiếc hôm nay gặp phải hắn.

Nhưng mà có thể giải quyết Linh Quỷ Luyện Khí tâng năm ngay lập tức, thì vị Luyện Đan Sư này của Côn Luân vẫn là có chút bản lĩnh.

Hắn không nói gì, lập tức xuất chiêu luôn, năm đạo bóng mờ chợt lóe ra từ trong cơ thể của hắn, chính là Ngũ Hành Linh quỷ, được hắn bồi dưỡng, bọn chúng tản ra rất nhanh, phân biệt theo năm hướng khác nhau, đem Lý Ngọc vây lại ở giữa, Âm khí nồng đậm từ trên cơ thể của bọn nó tuôn ra, từ từ biến thành một hình ngũ giác.

Cùng lúc đó, Lý Ngọc cũng phát giác được, mảnh không gian này giống như bị cái gì đó phong tỏa.

Trận pháp này Lý Ngọc có chút ấn tượng.

Quyển sách trận pháp mà lão Trân để lại cho Lý Ngọc, cũng có miêu tả về trận này, nó tên là "Ngũ Quỷ Nhiếp Hồn Trận”, là trận pháp độc môn của Luyện Hồn Tông, được tạo nên từ năm con linh quỷ Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, năm con linh quỷ này còn có thuộc tính khác biệt nhau, tự điều khiển trận, nó còn có hơn mười loại biến hóa khác nhau, có thể vây được cả tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ vừa mới tiến lên Trúc Cơ.

Bảo sao hắn có thể bắt được nhiều đệ tử Côn Luân đến vậy, Ngũ quỷ nhiếp hồn trận này, nếu như không có tu vi Trúc Cơ thì không thể phá được nó, cho dù là Ngũ mạch đồng tu Luyện Khí đỉnh phong bị nhốt, cũng phải nuốt hận ở bên trong này. Tất nhiên, là trừ Lý Ngọc ra.

Nếu như điều khiển trận pháp này không phải là quỷ vật, mà là cái khác, hắn sẽ gặp phiền toái rất lớn, đáng tiếc cho bọn quỷ vật là, hôm nay bọn chúng đã gặp phải khắc tinh.

Tử Dị đối mặt với tên đệ tử của Côn Luân này, cũng không hề chủ quan chút nào, dù đối phương chỉ là Luyện Đan Sư, nhưng hắn vẫn dùng thủ đoạn mạnh nhất của mình để ra tay.

Sau khi thả ra năm quỷ, hắn còn không quên dặn dò bọn chúng :"Các ngươi hạ thủ nhẹ một chút, đừng giết chết hắn, không thì ta không giao phó được với tông môn bên kia."

Tông môn phái hắn đến Hư Lăng động thiên này là để tới bắt chẹt, chứ không phải tới giết người, nếu thực sự giết chết đệ tử Côn Luân, như vậy cục diện sẽ trở thành không chết không thôi, không còn cơ hội thương lượng, để kiếm lấy chỗ tốt nữa.

Mấy người đệ tử của Côn Luân , mặc dù rất tin tưởng vào thực lực của Lý Ngọc, nhưng nhìn tình hình bên ngoài như vậy, cũng vì hắn mà lo lắng.

Bọn họ cũng đã ăn nhiều thiệt thòi từ cái trận pháp đó, Ma Trận cường đại như vậy, Lý sư đệ không biết có ứng phó được hay không.

Ngũ quỷ lấy thân làm trận, giam Lý Ngọc ở bên trong, còn Lý Ngọc lúc này thì không nhìn thấy gì hết, trước mặt hắn là một mảnh đen kịt, rồi bỗng dưng hoa mắt một cái, vô số khuôn mặt quỷ vật dữ tợn, xuất hiện từ trong hư không, công kích về phía hắn.

Nhưng khi Lý Ngọc dùng Vọng Khí Thuật để quan sát, thì trước mắt lại trống không.

Vậy có nghĩa đây chỉ là ảo thuật che mắt, năm con quỷ vật Luyện Khí đỉnh phong này, cũng không phải là loại quỷ vật mà Lý Ngọc gặp lúc trước, chỉ biết hành động theo bản năng mà nhập thể người khác, mà đám này còn biết quấy nhiễu suy nghĩ của hắn, làm hắn sinh ra ảo giác.

Nếu là đệ tử Luyện Khí Kỳ bình thường, có lẽ đã bị luống cuống tay chân đánh loạn lên rồi.

Nếu như bên cạnh có đồng đội, mà phóng thích pháp thuật loạn lên như vậy, thì rất dễ làm ngộ thương nhau, còn nếu chỉ có một mình, thì cũng sẽ bị hao phí pháp lực vô ích.

Lý Ngọc vẫn đứng yên, không nhúc nhích, đám quỷ vật được huyễn hóa ra kia lao đến người hắn rồi xuyên qua thân thể, nhưng cũng chẳng xảy ra chuyện gì.

Vài phút sau, cảnh tượng trước mặt Lý Ngọc lại thay đổi.

Những khuôn mặt quỷ dữ tợn kia biến mất, trước mắt hắn lại xuất hiện mấy cô gái ăn mặc hở hang, trên người khoác đều là quân áo mỏng tang, trong suốt, da thịt trắng nõn ẩn hiện, Lý Ngọc thậm chí còn ngửi được mùi thơm da thịt của các nàng.

Loại mùi thơm này khiến cho người khác phải nhữn ra, sức chống cự đối với mỹ nữ cũng thẳng tắp giảm xuống.

Lý Ngọc ăn vào một viên Giải Độc Đan, đánh giá nhan sắc của mấy cô gái được huyễn hóa ra để câu dẫn hắn này, trong lòng không có cảm giác gì.

Lý Ngọc hôm nay đã sớm không phải là bông tuyết thuần khiết trong sáng, chưa trải sự đời kia nữa.

Thời gian này, hắn và Chu sư tỷ đã sớm chơi đùa đủ ba mươi sáu tư... khụ khụ, tóm lại là, dụ hoặc kiểu này, đúng là quá xem thường hắn rồi.

Nhưng mà trên mặt Lý Ngọc lại biểu lộ ra vẻ say mê, duỗi tay ra nói với mấy cô gái kia :"Mỹ nhân, tới đây nào!" Năm con linh quỷ cũng không tính được là vị đệ tử Côn Luân này, chưa gì đã bị bọn nó mị hoặc thành công, xem ra tên này cũng là loại háo sắc, những mỹ nữ được huyễn hóa ra này lại đập trúng điêm yếu của hắn.

Thế thì năm cái biến hóa khác của Ngũ quỷ nhiếp hồn trận, cũng không cần phải thi triển với hắn nữa.

Năm con linh quỷ biến thành năm cô gái, dáng vẻ tươi cười trên mặt càng thêm rạng rỡ, châm chậm bước tới gần Lý Ngọc, rồi thi nhau nhào vào lòng hắn.

Nhưng ngay vào lúc bọn nó tiếp xúc đến thân thể Lý Ngọc.

Tử Dị ở bên ngoài trận pháp, cơ thể đột nhiên chấn động, trong nháy mắt vừa rồi, hắn đã triệt để mấy đi liên hệ với năm con linh quỷ.

Mà năm cái hồn bài trong túi trữ vật của hắn, cũng lần lượt lách cách vỡ vụn.

Đầu óc của Tử Dị lúc này trống rỗng, mờ mịt, thân thể hắn cũng sững sờ tại nguyên chỗ.

Linh quỷ chính là thủ đoạn mạnh nhất của đệ tử Luyện Hồn Tông, hắn nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, tại sao bọn chúng lại có thể bị tiêu diệt toàn bộ trong nháy mắt?

Sau khi kịp phản ứng, bất chấp lòng đang rỉ máu, hắn nhanh chóng quay người, định trốn vào bên trong trận pháp.

Nhưng mà đã chậm.

Mặt đất dưới chân hắn đột nhiên mềm nhữn xuống, tử Dị lập tức bị chìm cả nửa người vào trong đó, còn chưa kịp làm gì thì mặt đất đã cứng lại như cũ, nhốn hắn lại bên trong, bên trên mặt đất còn mọc ra mấy cây dây leo to khỏe, trói chặt hai tai và cổ hắn, trong đó còn có một sợi dây mọc ra một cái gai nhọn, đang chĩa thẳng vào mi tâm của hắn.

Cây gai này hết sức sắc bén, nó mà mọc dài thêm hai centimet nữa, thì sau này hắn cũng chỉ có thể làm linh quỷ rồi.

Tử Dị không dám hành động thiếu suy nghĩ gì nữa, trong lòng thì vô cùng chấn động.

Ngũ quỷ nhiếp hồn trận của hắn, có thể vây được cả tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ một lúc lâu, thế mà bị người này phá vỡ trong thời gian ngắn như vậy, đây rút cuộc là thân thánh phương nào?

Tên đệ tử Luyện Hồn Tông có tu vi Luyện Khí tâng năm, thấy tình thế không ổn, vội vàng bỏ chạy vào trong trận pháp phòng hộ trước, rồi mới nhìn người thanh niên bên ngoài kia, vớ vẻ mặt đây hoảng sợ.

Nhanh như vậy đã phá được Ngũ quỷ nhiếp hồn trận của Từ sư huynh, mà Từ sư huynh có tu vi Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, tu song linh mạch, còn không có sức phản kháng nào trước mặt hắn, trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân, lúc nào xuất hiện một nhân vật như này?

Một màn này trong mắt đám đệ tử Côn Luân lại quá bình thường, không có gì rung động.

Hạng ba thí luyện bảng, cũng không phải để cho vui đâu.

Năm con quỷ vật bị lò đan kia hấp thu ngay lập tức, nên ngũ quỷ nhiếp hồn trận cũng bị sụp đổ theo luôn, thân ảnh của Lý Ngọc lại hiện ra lần nữa.

Đã không còn Linh Quỷ trợ giúp, nên bây giờ Tử Dị này cũng chỉ là một đệ tử song linh mạch Luyện Khí tầng chín đỉnh phong... bình thường mà thôi, Lý Ngọc bắt giữ hắn cũng không tốn mấy sức.

Ngược lại, năm cái tên đang trốn ở bên trong trận pháp kia, lại có chút phiền toái.

Với kiến thức trận pháp của Lý Ngọc, rất dễ nhìn ra được, cái trận pháp phòng hộ này, không thể phá vỡ được bằng tu vi Luyện Khí Kỳ, vậy sẽ không có biện pháp phá vỡ bằng bạo lực, dù sao nơi này cũng là Hư Lăng động thiên, cường giả Trúc Cơ trở lên không có cách nào vào được, nên trốn trong trận pháp này sẽ được an toàn.

Muốn phá vỡ trận pháp này bằng bạo lực, chỉ có hai mạch suy nghĩ.

Thứ nhất là công kích trên phạm vi lớn, nếu có hơn hai mươi đệ tử Luyện Khí Kỳ tầng chín, cùng công kích một lúc, thì trận này sẽ không chống đỡ được bao lâu, nhưng không gian của Hư Lăng động thiên này quá yếu ớt, không thể tiếp nhận được quá nhiều tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong như vậy.

Thứ hai, là tìm ra mắt trận, rồi phá vỡ nó, nếu là cường giả Trúc Cơ, pháp lực cô đọng, thì đánh mấy cái là xong.

Nếu Lý Ngọc tinh thông trận pháp, biết được chỗ mắt trận của trận pháp này, thì dùng thực lực bây giờ của hắn cũng có thể cưỡng ép phá trận được. Nhưng tạo nghệ trận pháp của hắn cũng chỉ là mới nhập môn, còn chưa có loại bản lĩnh này.

Phù Lục cấp cao hắn cũng có, nhưng không thể sử dụng ở chỗ này, nếu không thì hẵn sẽ bị lực lượng của không gian sụp đổ đánh nát.

Mấy tên đệ tử ở trong trận pháp phòng hộ, đang sợ hãi, run rẩy, Từ sư huynh mạnh mẽ như vậy, thế mà còn không phải là đối thủ của tên đệ tử Côn Luân này, nhưng thấy tên kia vẫn chưa động thủ với bọn họ, mới nhớ ra là còn trận pháp phòng hộ.

Trận pháp phòng hộ này mặc dù chỉ là pháp trận pháp cấp một, nhưng cũng là loại đỉnh cấp bên trong cấp một, trên lý luận thì chỉ có cường Giả Trúc Cơ kỳ, mới có thể phá vỡ bằng bạo lực từ bên ngoài.

Đây cũng chính là trận pháp phòng hộ mạnh nhất được bố trí ở trong Hư Lăng động thiên này.

Trừ tiểu cô nương mười năm trước kia ra, còn chưa từng có ai có thể dùng tu vi Luyện Khí Kỳ cưỡng ép phá trận, cho dù là đám tuyệt thế thiên kiêu tu năm cái linh mạch kia.

Nghĩ đến đây, năm tên đệ tử Luyện Hồn Tông lập tức yên tâm.

Không chỉ yên tâm, mà còn dám đứng ở bên trong trận pháp, kêu gào với Lý Ngọc.

"Có bản lĩnh thì vào đây!:"

"Mau thả Từ sư huynh ra, bằng không chúng ta sẽ không khách khí với đám đệ tử Côn Luân kia nữa..."

"Thả Tử sư huynh ra, ta cũng thả một người cho các ngươi."...

Lý Ngọc cũng mặc kệ bọn họ kêu to gọi nhỏ, mà đang nhìn lên trận pháp phòng hộ phía trước mặt, trong mắt thi thoảng có ánh sáng lập lòe lóe ra.

Dùng Vọng Khí Thuật dò xét, trong mắt hắn xuất hiện một cái vòng bảo hộ bằng năng lượng, hình bán cầu.

Cái trận pháp phòng hộ nơi này vốn không thể nhìn thấy bằng mắt thương, nhưng mà lại không thoát được Vọng Khí Thuật dò xét, trong mắt Lý Ngọc lúc này đã nhìn thấy bên trên quả bán cầu này, có hơi lóe ra ánh sáng xanh.

Những ánh sáng mầu xanh này phân bố không đồng đều, chỗ nhiều chỗ ít, nhưng nhìn tổng thể thì khác nhau không lớn.

Chỉ duy nhất có một vị trí, nhìn có vẻ ảm đạm, Lý Ngọc nhanh chóng chú ý đến nó.

Đây khả năng là mắt trận, mà mắt trận lại là đểm yếu của trận pháp, tất cả trận pháp, đều có tồn tại mắt trận, một số trận pháp tông sư tinh thông trận pháp có thể liếc nhìn một cái, là nhìn ra được mắt trận, rồi thông qua nó, mà bạo lực phá trận. Trong tay Lý Ngọc, bỗng xuất hiện một thanh trường kiếm, chính là thanh phi kiếm Trung Phẩm mà phái Thục Sơn tặng cho hắn lúc trước.

Thân thể Lý Ngọc chậm rãi bay lên, đem toàn bộ pháp lực và chân khí đều quán trú cả vào trong thanh kiếm này, rồi chém ra một kiếm, thân kiếm phát ra tiếng xé gió, một đạo hồ quang cao vài trượng, không thể đón đỡ, phá vỡ không gian, thẳng hướng pháp trận mà đi.

Nhìn một kiếm kinh thiên này, mấy tên đệ tử đang ở trong pháp trận cũng nhữn hết cả chân, chỉ âm thâm cầu nguyện cái trận pháp này cứng rắn đỡ được.

Oành!

Kiếm khí bổ xuống chỗ xa, cách họ mấy trượng, thì như bị cái gì cản lại, cùng lúc đó, một vòng bảo hộ hình bán cầu, xuất hiện trong mắt mọi người.

Lúc này, ánh sáng mâu xanh trên vòng bảo hộ lóe lên, cố sức chống đỡ lại một chém này.

Năm tên đệ tử Luyện Hồn Tông vừa dâng lên hy vọng trong lòng, thì tám cây cờ nhỏ đang cắm xung quanh mặt đất, run rẩy kịch liệt, sau mấy hơi thở thì lập tức bốc cháy lên, rồi nhanh chóng biến thành tro tàn.

Phanh!!

Sau một tiếng vang nặng nề, cái vòng bảo hộ hình bán cầu, cũng chậm rãi tiêu tán, ngay trước mặt bọn họ.

KHông đợi Lý Ngọc nói gì, năm tên đệ tử Luyện Hồn Tông không chút do dự quỳ trên mặt đất, hai tay giơ lên trời.

Một kiếm phá trận trong nháy mắt, coi như năm người bọn hắn đều là thiên kiêu của Luyện Hồn Tông, cùng liên thủ, cũng không đủ cho người ta bổ hai kiếm, thế nên bọn họ trực tiếp đầu hàng.

Phản kháng quần què, đều là làm việc cho tông môn, mỗi tháng mới mười mấy hồn tệ, không cần thiết phải liều mạng làm gì.
Bình Luận (0)
Comment