Chương 90: Thử Luyện Thông Mạch Đan (1)
Chương 90: Thử Luyện Thông Mạch Đan (1)Chương 90: Thử Luyện Thông Mạch Đan (1)
Một lúc sau, kết cục của sáu tên đệ tử Luyện Hồn Tông là, một người bị bắt, năm người đầu hàng.
Lý Ngọc cởi dây trói cho mười tên đệ tử Côn Luân, sau đó mọi người cũng dùng Phược Linh Tác này trói mấy tên đệ tử của Luyện Hồn Tông kia lại, năm tên kia thì mỗi người bị trói bằng một sợi, còn riêng vị thiên tài của Luyện Hồn Tông là Từ Dị, thì được ưu ái hẳn năm sợi, trói thành cái bánh tét luôn.
Cả đám để tử Côn Luân đều nhìn Lý Ngọc bằng ánh mắt sùng kính.
Nếu như lúc trước bọn họ còn có nhiều nghi vấn, đối với cái thực lực của người xếp hạng ba trên thí luyện bảng, thì một trận đánh ¡nh diễm vừa rồi, của ngày hôm nay, đã triệt để đánh nát những nghi ngờ trong lòng họ.
Một tên thiên kiêu song linh mạch của Côn Luân, ôm quyền với Lý Ngọc, nói ra :"Đa tạ Lý sư huynh!"
Hắn nhập môn sớm hơn so với Lý Ngọc, tuổi tác cũng lớn hơn Lý Ngọc, vốn xưng hô với Lý Ngọc là sư đệ, nhưng giờ phút này lại đổi xưng hô với hắn, cũng bởi vì sự tôn kính từ tận đáy lòng đối với vị đồng môn này.
Mấy người khác cũng dồn dập cảm ơn Lý Ngọc.
"Lý sư huynh mạnh quái"
"Có Lý sư huynh ở đây, Hư Lăng động thiên này, ngày sau sẽ là thiên hạ của chúng ta."
"Thiên kiêu của Luyện Hồn Tông là cái thá gì, Ngũ Quỷ nhiếp hồn trận là cái thá gì, đồn thổi lợi hại như thế, còn tưởng mạnh đế mức nào, hóa ra cũng chỉ như thế.......
Tử Dị nghe được câu này, như bị xát muối vào trong lòng, tức đến muốn hộc máu, Ngũ Quỷ nhiếp hồn trận là át chủ bài sau cùng của hắn, cho dù là gặp phải mấy vị thiên kiêu đỉnh cấp của Luyện Hồn Tông kia, hắn cũng có niềm tin mình vẫn có thể đánh một trận, Luyện Hồn Tông có danh Ma Đạo Tam Cự Đầu, môn hạ đệ tử làm sao có thể chỉ có hư danh chứ.
Hắn vẫn còn chưa nghĩ thông, mấy con linh quỷ Luyện Khí Kỳ chín tâng kia của hắn, rốt cuộc đã bị tiêu diệt như thế nào.
Lúc này, có tên đệ tử Côn Luân, đi tới đá vào một tên đệ tử Luyện Hồn Tông đã bị trói chặt một cái, rồi giễu cợt :"Gáy nữa đi! Không phải vừa nãy gáy rất to à, dậy mà gáy tiếp xem nào?”
Ở chỗ này, thực lực của đệ tử hai phái vốn rất cân bằng, nhưng Luyện Hồn Tông đột nhiên không nói võ đức, phái một vị thiên kiêu tới đây phá vỡ sự cân bằng này, bây giờ bọn họ cũng đã có chỗ dựa, nên muốn đem hết uất khí phải chịu lúc trước trút cả ra ngoài.
Sau khi bắt được đám đệ tử Luyện Hồn Tông này xong, Lý Ngọc cũng chưa được rảnh rỗi.
Hắn lấy ra một bộ cờ trận mà lão Trần cho hồi trước, rồi bố trí tại cứ điểm của Luyện Hồn Tông này.
Đây là một bộ cờ trận có hai tác dụng, vừa có thể phòng hộ, vừa có thể vây khốn quân địch, sau khi bố trí xong xuôi, người của Luyện Hồn Tông cho dù có tới đây, cũng sẽ bị nhốt lại ở trong khu vực cờ trận mà hắn bố trí này, trừ khi bọn họ vác đến một lúc mười tên đệ tử Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, mới có thể cưỡng ép đánh hạ được từ bên trong.
Làm xong hết mấy thứ này, hắn mới dẫn theo mọi người, trở về cứ điểm của Côn Luân.
Ở cứ điểm của phải Côn Luân ở Hư Lăng Động thiên lúc này.
Có ba đệ tử Côn Luân đang đứng ở trong trận pháp phòng hộ. Tống Vân Phi nhìn về phía xa, lo lắng nói :"Lý sư đệ đi lâu như vậy mà vẫn chưa có tin tức gì, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
"Chắc là không đến mức đó, với thực lực của Lý sư đệ, cho dù là bị phát hiện ra, đánh nhau vẫn dư sức chạy được, hắn dù gì cũng là xếp hạng ba thí luyện bảng đấy."
"Cũng không chắc, thủ đoạn của đệ tử Luyện Hồn Tông các ngươi cũng không phải không biết rõ, những quỷ vật kia khó đối phó thế nào, còn có cả mấy thứ quỷ thuật có thể công kích thẳng vào linh hồn nữa, Chu Hàn, Thường Trạch liên thủ cùng mấy người khác nữa, còn bị thua rồi bắt giam lại, Lý sư đệ đúng là có chút thủ đoạn, nhưng chưa chắc đã có kinh nghiệm đối phó với quỷ vật..."...
Vào lúc ba người đang nghị luận, thì ở chân trời phía xa, bỗng xuất hiện mười cái điểm đen.
Chẳng mấy chốc, đã có mười mấy bóng người đã xuất hiện trước tầm mắt của bọn họ, khiến bọn họ sững sốt cả người.
"Chu Hàn, Thường Trạch, bọn họ chẳng phải là bị đám Luyện Hồn Tông bắt đi rồi sao?"
"Bên cạnh họ cũng là đệ tử của Côn Luân chúng ta."
"Các ngươi nhìn kìa, đám Luyện Hồn Tông bị trói hết bằng Phược Linh Tác kìa, Lý sư đệ đã cứu bọn họ ra rồi sao?"
Nhìn Lý Ngọc dẫn theo một đám đệ tử Côn Luân rồng rắn trở về, ba người bị kinh ngạc đến mức đứng tại nguyên chỗ, không biết nói gì.
Chẳng phải hắn nói là đi do thám tình hình địch hay sao?
Do thám thì do thám đi, thế nào mà đã cứu xong người về rồi vậy?
Bọn họ từ đầu đến cuối, còn chưa bước chân ra khỏi cứ điểm, mọi chuyện đã được Lý Ngọc làm xong hết.
Đây có lẽ là nhiệm vụ được hoàn thành, thoải mái nhất trong kiếp sống tu hành của bọn họ. ...
Sau khi cứu xong mọi người, Lý Ngọc nhanh chóng rời khỏi Hư Lăng động thiên.
Nhiệm vụ mà chưởng giáo chân nhân giao cho hắn là giải cứu mười tên đệ tử Côn Luân bị nhốt, hắn không những đã cứu xong toàn bộ trở về, còn bắt được cả đám đẹ tử Luyện Hồn Tông về làm tù binh, xem như là hoàn thành nhiệm vụ vượt mức rồi.
Bây giờ đối với Lý Ngọc mà nói, chỉ cần dưới Trúc Cơ Kỳ, hắn có thể xưng là vô địch trong đám đệ tử Luyện Khí Kỳ.
Ở bên ngoài Hư Lăng động thiên, vị trưởng lão Kim Đan Kỳ chờ chưa đến nửa canh giờ, thì đã nhìn thấy Lý Ngọc dẫn theo một đám đệ tử Côn Luân ra ngoài, làm cho lão cũng phải giật mình kinh hãi.
Này... cũng quá nhanh rồi.
Không hổ danh hạng ba thí luyện bảng, sau này hắn Trúc Cơ không nói, nhưng ít nhất bây giờ, trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ ở Côn Luân, hắn gần như là đã vô địch, người trước đây cũng từng vô địch trong hàng Luyện Khí Kỳ, chính là đệ tử của chưởng giáo chân nhân.
Côn Luân Động Thiên.
Sau khi đám người Lý Ngọc từ Hư Lăng động thiên trở về, chưởng giáo chân nhân và mấy vị tôt sư Nguyên Anh đang tổ chức họp ở trên Ngọc Hư Phong.
Đám người Luyện Hồn Tông lần này phá hỏng ăn ý thời gian dài của hai phải, vốn tính bắt mấy tên đệ tử của Côn Luân để đổi lấy ít Thông Mạch Đan, không ngờ kết quả là thiên kiêu của bên nhà mình cũng bị tóm đi.
Cơ hội tốt như vậy, Côn Luân đương nhiên không bỏ qua.
Luyện Hồn Tông có một loại đan dược tên là Dưỡng Hồn Đan, sau khi ăn vào mặc dù không thể tăng lên tu vi, nhưng lại giúp linh hồn lớn mạnh, chính là đồ vật mà đám Luyện Đan Sư của Côn Luân rất cần.
Loại đan dược này chỉ có nhân tài có tu hành bí pháp độc môn của Luyện Hồn Tông mới có thể luyện chế được, cho dù là đệ nhất Đan Đạo tại Côn Luân cũng không thể luyện ra.
Đây cũng chính là lần giao thủ cùng Luyện Hồn Tông, duy nhất trong mười mấy năm qua, mà có thể chiếm tiện nghi lớn nhất của Côn Luân.
Một vị tổ sư Nguyên Anh đề nghị :"Lý Ngọc này mặc dù sau khi Trúc Cơ, sẽ không còn ưu thế gì nữa, nhưng ở Luyện Khí Kỳ thì chẳng mấy ai ở trong Tu Tiên Giới này thắng qua được hắn, hay là đừng cho hắn Trúc Cơ nữa, mà để hắn trấn thủ ở mấy bí cảnh cấp thấp, thì chẳng phải Côn Luân chúng ta vô địch rồi à?"
Vương Đạo Huyền liếc hắn một cái, thản nhiên nói :'Có muốn Trúc Cơ hay không, hay Trúc Cơ lúc nào, là chuyện riêng của người ta, các ngươi cũng đừng có mà đề nghị vớ vẩn, chuyện cần thương lượng bây giờ là, rốt cuộc muốn bên Luyện Hồn Tông đưa tới bao nhiêu viên Dưỡng Hồn Đan thì phù hợp..."
Những chuyện xảy ra ở Hư Lăng động thiên, đã nhanh chóng được lan truyền trong Côn Luân, bắt đầu từ trong miệng của mấy đệ tử được cứu ra.
Có thể tru sát năm con linh quỷ Luyện Khí Kỳ tầng chín đỉnh phong ngay trong nháy mắt, lại dễ dàng bắt giữ thiên kiêu của Luyện Hồn Tông, Lý Ngọc một chiến này thành danh, cũng đập tan những lời nghi ngờ về thực lực của hắn ở thí luyện ảo cảnh trước đó.
Thậm chí có người còn so sánh hắn với Tần sư tỷ năm xưa, rồi kết luận là, cho dùng không bằng Tần sư tỷ khi đó, thì cũng chênh lệch không nhiều.
Trong tu tiên giới đương thời, ngoại trừ mấy vị thiên tài của Thiên Đạo Tông ra, thì Lý Ngọc gần như vô địch trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ, điều này cũng khiến cho hắn trở thành đối tượng mà mọi người muốn ôm đùi (1) nhất, khi ra ngoài làm nhiệm vụ.
Nếu như có thể tổ đội cùng hắn đi làm nhiệm vụ, chẳng khác gì là nằm im chờ linh tệ rơi xuống cả.
Tiếc là Lý sư đệ hình như sẽ không tiếp bất kỳ nhiệm vụ nào mà không có ban thưởng Thông Mạch Đan hết, hơn nữa là, sau khi hắn trở lại tông môn cũng liền đóng cửa không ra, cũng chẳng biết là bận làm cái gì trong biệt viện nữa, nên các đệ tử cũng bỏ ý định muốn mời hắn đi cùng làm nhiệm vụ. ...
Tử Vân Phong.
Lúc này Lý Ngọc vừa phục dụng xong viên Thông Mạch Đan thứ hai mươi, huyệt vị trong cơ thể hắn đã đả thông hai trăm tám mươi cái, còn kém tám mươi viên Thông Mạch Đan nữa là hắn có thể tu hành cả năm cái linh mạch đến viên mãn.
Hành trình đến Hư Lăng động thiên lần này, thu hoạch của hắn không chỉ là hai mươi viên Thông Mạch Đan, mà lực lượng linh hồn của hắn cũng nghênh đón một lần tăng trưởng lớn mạnh.
Lực lượng linh hồn của tu tiên giả sẽ tăng lên theo pháp lực của tu tiên giả, hắn có năm cái linh mạch, lực lượng linh hồn vốn có đã rất mạnh rồi, lại vừa mới được hấp thu năm con linh quỷ Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, mặc dù cũng chỉ là ké chút đỉnh của cái lò đan, nhưng biên độ tăng trưởng cũng không nhỏ, tính ra mà nói thì, lực lượng linh hồn của hắn bây giờ, có thể so sánh mạnh hơn cả tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường. (2)
Sau khi tăng lên thực lực, Lý Ngọc lại theo thói quen, tới thí luyện ảo cảnh để kiểm nghiệm thực lực một cái.
Hắn đi tới Thông Thiên Phong không bao lâu, đã trở lại.
Lý Ngọc lần này triệt để phục, hắn vẫn quá xem thường chưởng giáo chân nhân rồi, bảo sao mà Côn Luân có không ít Đại Trưởng Lão Nguyên Anh Hậu kỳ, mà hắn có thể ngồi lên được vị trí chưởng giáo kia, quả nhiên là có bản lĩnh.
Hắn đã ép đến giọt pháp lực và chân khí cuối cùng, cũng không thể làm thay mới kỷ lục.
Nhưng mà hắn cũng không nhụt chí, dù sao hắn còn những tám mươi cái huyệt vị chưa đả thông, thực lực vẫn còn có không gian để tăng lên nữa, hơn nữa, chưởng giáo chân nhân cũng không phải là mục tiêu của hắn, mà mục tiêu của hắn chính là vượt qua cả Tần sư tỷ ở vị trí đệ nhất kia.
Tạm thời không thèm nghĩ tới chuyện thí luyện ảo cảnh nữa, Lý Ngọc chuyển sâng tu hành võ đạo.
Ngày hôm qua, bên Ngọc Hư Phong cho người đưa Thông Mạch Đan đến, đồng thời mang cho hắn mấy quyển sách về võ đạo, bên trong có ghi chép vê phương pháp tu hành nội gia chân khí về sau.
Chân khí và pháp lực đều giống nhau, Chân Khí cũng có thể hành nội đan, nhưng mà không gọi là Kim Đan, mà gọi là Chân Đan, trong lịch sử tu tiên giới, chỉ có rất ít người tu thành, mà vì võ đạo tu hành không dễ, lại không thể kéo dài thọ nguyên, nên sau khi thành Chân Đan, bọn họ đều buông tha, vì thế đến tận bây giờ, tu tiên giới gân như không có ai tu tập võ đạo nữa.
Trên sách cũng nói, sau khi võ đạo Trúc Cơ, có thể đem chân khí phóng ra ngoài, khi đó võ học cận thân bình thường đã có thêm năng lực công kích từ xa, cũng có thể dùng chân khí để ngự không phi hành, vậy thì thực lực của võ giả, cũng không kém gì với tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ.
Đan dược tăng lên pháp lực vô dụng đối với võ đạo, Lý Ngọc chỉ có thể tự mình tu hành, cũng may mà thiên phú võ đạo của hắn thực sự không tệ, mỗi lần tu hành đều cảm nhận được chân khí tăng trưởng.
Lúc Lý Ngọc luyện tập trong viện, Linh Nhi cũng ở trên bãi cỏ bên cạnh, học theo cước bộ của hắn, hai chân trước đạp qua đạp lại một hồi, cũng ra dáng chiêu thức, cảm giác như một lão hổ trưởng thành vậy.
Thi thoảng Chu Tử Tuyền lại đứng bên cạnh nhìn, điều này khiến cho Lý Ngọc bị mất tập trung, thế là một lúc sau, trên bãi cỏ chỉ còn lại Linh Nhi một mình tập luyện.
(1)Ôm đùi : ý ở đây là "dựa dẫm', theo ngôn ngữ của các game thủ là "bú win".
(2)Tu sĩ bình Thường : mình giải thích kỹ hơn một chút ở chỗ này, cái "bình thường" ở đây là tính tu sĩ chỉ tu một cái linh mạch, bởi vì hệ thống tu luyện trong truyện này có thể tu hành tận năm cái (ngũ hành luôn ạ), thậm chí còn có một hệ thống bên võ đạo, tách biệt ra riêng nữa.