Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 118 - Chương 96 : Nga My Xin Giúp Đỡ (1)

Chương 96 : Nga My xin giúp đỡ (1) Chương 96 : Nga My xin giúp đỡ (1)Chương 96 : Nga My xin giúp đỡ (1)

Lý Ngọc cũng vẫy tay với nàng :"Hinh Nhi sư muội, đã lâu không gặp!"

Triệu Hinh Nhi kinh ngạc nhìn Lý Ngọc, tò mò hỏi :"Sao Lý sư huynh biết là ta?"

Ba tỷ muội các nàng trông giống nhau như đúc, bình thường cũng hay mặc trang phục giống nhau, nên nhìn bề ngoài thì chẳng có gì khác nhau cả, ngay cả sư tỷ muội đồng môn cũng hay nhận lầm thân phận của các nàng.

Lý Ngọc tươi cười, nếu chỉ nhìn bề ngoài thì đúng là hắn không thể phân biệt được ba tỷ muội Triệu thị.

Nhưng dựa vào tính cách thì lại vô cùng dễ phân biệt.

Đại tỷ Triệu Phán Nhi là người có tính cách trâm ổn nhất trong ba người, lúc Lý Ngọc chém giết Triệu Long của Khôi Lỗi Tông, vào lúc mấu chốt nhất, chính nàng là người đã kịp thời ném thanh kiếm cho Lý Ngọc.

Nhị tỷ Triệu Liên Nhi là người nhu nhuận nhất, rất dễ xấu hổ, chỉ cần nói với người khác một hai câu sẽ đỏ hết mặt, tính cách hơi nhút nhát.

Tam muội Triệu Hinh Nhi, tính cách hoạt bát, chính là người đầu tiên nhảy khỏi xích đu xuống chào hỏi hắn, cũng tất nhiên là nàng.

Bạch Thanh Ảnh và ba tỷ muội Triệu Thị đã tới đây được một lúc, nhưng vì Lý Ngọc đang bận luyện đan nên các nàng cũng không có quấy râầy, chỉ ngồi ở đây chờ hắn xong việc.

Chu Tử Tuyền đã sớm pha linh trà cho bọn họ, cũng đem trái cây troongg trong biệt viện ra mời khách.

Lý Ngọc bận việc, nên việc tiếp đã khách đương nhiên là nàng phải làm thay.

Trong đình nhỏ, Lý Ngọc ngồi xuống bên cạnh nàng, rất tự nhiên nắm tay Chu Tử Tuyền.

Chu Tử Tuyền hơi đỏ mặt, nhưng trong lòng thì vô cùng mừng rỡ.

Điều này có nghĩa là Lý Ngọc đang chủ động công khai biểu lộ thân phận của nàng với người ngoài, khiến cho trái tim thấp thỏm trong những ngày qua của nàng, cuối cùng cũng bình yên lại.

Bạch Thanh Ảnh cũng chú ý tới biến hóa trong quan hệ của hai người, cười hỏi :"Lý sư đệ và Chu sư muội ở cùng một chỗ sao?"

Lý Ngọc gật đầu, mỉm cười đáp :"Mới vừa không lâu!"

Bạch Thanh Ảnh không nói gì thêm, nhưng Triệu Hinh Nhi lại hít một tiếng, nói với Triệu Phán Nhi bên cạnh :"Đại tỷ à, đều tại ngươi rụt rè, thấy chưa, bây giờ chậm chân rồi, bị Chu sư tỷ làm quan hưởng lộc vua, ở chua ăn lộc phật..."

Triệu Phán Nhi xấu hổ mặt đỏ bừng, gõ trán Phán Nhi một cái lầu bầu :"Ngươi nói linh tinh gì đấy!"

Nàng giả vờ tức giận gõ cho muội muội một cái, nhưng sâu trong ánh mắt lại giấu đi sự mất mát không dễ nhìn thấy.

Lần đầu tiên trốn tông môn ra ngoài lưu lạc, thiếu chút nữa đã bị rơi vào tay của Ma Đạo yêu nhân, nếu không phải Lý sư huynh ra tay cứu giúp , thì các nàng đã sớm trở thành mấy cỗ linh thi, mà có khi trước khi chết còn bị một phen đáng sợ dày vò...

Lý sư huynh vóc dáng rất đẹp, luyện đan lại tốt, còn là ân nhân cứu mạng của các nàng, nên nàng đối với sư huynh tự nhiên có một chút tình cảm trong lòng. Chỉ tiếc là lần này gặp lại, hắn đã có đạo lữ song tu.

Bạch Thanh Ảnh nhận ra bầu không khí lúng túng, vội nói tránh đi :"Lý sư đệ lại vừa đoạt giải nhất thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm nữa nhỉ, sư đệ nhập đan đạo so với ta muộn hơn, nhưng tạo nghệ lại sớm vượt qua ta, thật làm cho người ta hổ theẹn..."

Lý Ngọc vội nói :"Ta thà rằng đổi lấy thiên phú đan đạo này, với thiên phú tu hành của Bạch Sư Tỷ là được rồi..."

Bạch Thanh Ảnh nói :"Nếu trên tu hành không có thiên phú, ngươi làm sao xâm nhập được hạng ba thí luyện bảng chứ, đây chính là điều mà bao nhiêu tiền bối thiên kiêu không làm được, ngươi cũng đừng coi nhẹ chính mình...'

Hai người thuận miệng hàn huyen vài câu, Lý Ngọc mới chủ động hỏi :" Lần này sư tỷ tới Côn Luân là có chuyện gì không?”

Bạch Thanh Ảnh mỉm cười, nói ra :"thực không dám giấu, lần này chúng ta tới Côn Luân là phụng mệnh của chưởng giáo, có việc muốn nhờ Lý sư đệ."

Những lời này khiến Lý Ngọc sửng sốt, chưởng giáo phái Nga My thì chắc hẳn tu vi cũng tầm chưởng giáo Côn Luân, ít nhất là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, sau bà còn có cả một môn phái siêu cấp, Luyện đan sư lợi hại hơn hắn cũng phải có mười mấy người là ít.

Bạch Thanh Ảnh giải thích :'Là như này, một chỗ động thiên bí cảnh của Nga My bị đệ tử Luyện Hồn Tông chiếm cứ, còn có mấy đệ tử của Nga My bị giữ lại, bên Luyện Hồn Tông đòi phải mang Tiên Y của Nga My đi đổi bọn họ về, mà chỗ đó là bí cảnh cấp một, chỉ có đệ tử Luyện Khí Kỳ mới có thể vào đó, mà trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ của Nga My thì không có ai nắm chắc được việc cứu người từ trong tay đệ tử Luyện Hồn Tông, vì thế đánh phải tới đây mời Lý sư đệ xuất thủ..."

Lý Ngọc ngạc nhiên :"Lại là Luyện Hồn tông..."

Dưới sự kể lại của Bạch Thanh Ảnh, thì Lý Ngọc đã nhanh chóng hiểu rõ cặn kẽ những chuyện đã xảy ra.

Cũng giống như sự việc đệ tử Côn Luân bị bắt lần trước, một cái động thiên bí cảnh vốn thuộc về Nga My, lại bị người của Luyện Hồn Tông phát hiện ra một chỗ cửa vào khác, thế là thừa cơ xâm nhập, bắt đám đệ tử Nga My ở trong đó làm tù binh, cũng đã khống chế toàn bộ bí cảnh, sau đó bắt chẹt Nga My.

Luyện Hồn Tông là một trong tam đại cự đầu của Ma Đạo, hình như rất có hứng thú làm mấy việc bắt chẹt vơ vét tài sản.

Bạch Thanh Ảnh nói :"Lần trước Lý sư đệ bằng sức một mình, đã cứu được đệ tử Côn Luân từ tay Luyện Hồn Tông, chưởng giáo chân nhân cũng đã nghe nói đến chuyện này, nên lần này phái ta đến để đặc biệt mời sư đệ xuất thủ, Nga My nguyện dâng lên một kiện Tiên Y nhị phẩm, năm viên Thông Mạch Đan, coi như quà tạ ơn."

Lý Ngọc khách khí nói :"Sư tỷ quá khách khí rồi, đệ tử Chính Đạo vốn là một nhà, nói tạ ơn gì chứ, chỗ bí cảnh kia ở đâu, khi nào chúng ta xuất phát?"

Với thực lực bây giờ của hắn, trên Trúc Cơ thì còn xoắn, chứ dưới Trúc Cơ thì không có gì đáng ngại, mà bí cảnh động thiên không thể vào được tu sĩ Trúc Cơ trở lên, hắn chẳng khác gì là vô địch trong bản đồ đó.

Bạch Thanh Ảnh cười cười, nói ra :"tạ ơn là chuyện phải làm, một vị trưởng lão Kim Đan của Nga My đã đi Ngọc Hư Phong để bái kiến Vương chưởng giáo, hẳn là rất nhanh sẽ có tin tức."

Nga Mi phái một trưởng lão Kim Đan tới, chứng tỏ việc này không phải là quan hệ cá nhân, mà là thông qua kênh ngoại giao tông môn, đủ để thấy, bọn họ rất coi trọng vấn đề này.

Quả nhiên rất nhanh đã có đệ tử Ngọc Hư Phong tới báo cho Lý Ngọc, là Chưởng giáo chân nhân triệu kiến hắn.

Lý Ngọc cùng Bạch Thanh Ảnh và Ba tỷ muội Triệu thị, cùng đi tới Ngọc Hư Phong.

Bạch Thanh Ảnh cùng ba tỷ muội Triệu Thị cung kính hành lễ với Vương Đạo Huyền :"Tham kiến Vương chưởng giáo!"

Vương Đạo Huyền cười cười, nói :"Miễn lễ!"

Sau đó hắn quay sang Lý Ngọc, hỏi :'Chuyện bí cảnh Thanh Tự Bạch sư điệt hẳn đã nói cùng ngươi rồi chứ, ngươi có đồng ý đi không/."

Lý Ngọc gật đầu, nói :“Đệ tử bằng lòng đi."

Vương Đạo Huyền thầm chửi thể, tiểu tử này đúng là ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, làm việc cho tông môn thì ấp a ấp úng, lý do lý trấu, cho hắn hai mươi viên Thông Mạch Đan mới miễn cưỡng đáp ứng.

Thế mà bảo đi hỗ trợ Nga My một cái thì đáp ứng ngay tức khắc, tích cực đến mức hắn tưởng đây không phải là Lý Ngọc mà hắn biết.

Lại nhìn qua Bạch Thanh Ảnh duyên dáng yêu kiều, với ba tỷ muội Triệu thị như hoa như ngọc, đứng đằng sau Lý Ngọc, Vương Đạo Huyền hình như đã hiểu ra điều gì, hóa ra Nga My đến cũng đã có chuẩn bị từ trước, còn tóm trúng nhược điểm của tiểu tử này.

Xem ra tin tức Lý Ngọc háo sắc cũng truyền đến cả Nga My.

Vương Đạo Huyền không nói gì nữa, chỉ dặn dò :"Với thực lực của ngươi thì ở bí cảnh cấp một, chắc sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì, nhưng vẫn phải cẩn thận làm việc, việc này cũng không nên chậm trễ, các ngươi nên lên đường ngay đi."

Được sự cho phép của Chưởng giáo chân nhân, Lý Ngọc cùng đám người Bạch Thanh Ảnh lập tức khởi hành, đi tới bí cảnh Thanh Tự.

Cổng vào bí cảnh Thanh Tự ở ngay sơn mạch Nga My, cách Nga My động thiên chỉ khoảng trăm dặm, chỉ tiếc đó là một cái bí cảnh cấp một, mà không gian của nó cũng bất ổn y như Hư Lăng động thiên, nên Trúc Cơ Kỳ trở lên không có cách nào vào được, Luyện Khí Kỳ cũng không thể vào quá nhiều, nên đường đường là phái Nga My, nhưng cũng chỉ bất lực giống như Côn Luân trước đó. ( trước khi Lý Ngọc xuất thủ)

Trên đường đi, Lý Ngọc cũng biết được, bí cảnh Thanh Tự mặc dù không lớn, linh khí mỏng manh, cũng chẳng có linh dược hay khoáng sản tài nguyên, nhưng trong đó lại có một loại linh tằm.

Loại linh tằm này cũng chỉ có thể sinh tồn ở bí cảnh Thanh Tự này, rời khỏi bí cảnh sẽ chết luôn, tơ tằm của chúng nó là vật liệu luyện chế Tiên Y cấp thấp, Tiên Y Nga My dễ bán ở khắp tu tiên giới, cái bí cảnh này đương nhiên cũng rất quan trọng với Nga My, Luyện Hồn Tông chắc là cũng đoán được Nga My không thể buông bỏ nó, nên mới có lần giao dịch này.

Người Luyện Hồn Tông mặc dù thực lực bản thân chưa chắc đã mạnh mẽ hơn, so với đệ tử Nga My, nhưng bọn họ lại có linh quỷ phụ trợ, nên sức chiến đấu trong đệ tử đồng cấp luôn thuộc top đầu, nhất là tại các bí cảnh không thể dùng được phù lục cấp cao, thì bọn họ càng như hổ mọc thêm cánh.

Lý Ngọc cũng không biết tình huống cụ thể của bí cảnh Thanh Tự, nếu như bọn họ đem đệ tử Nga My ra khỏi bí cảnh Thanh Tự bằng đường khác, chuyển về Luyện Hồn Tông rồi, thì hắn cũng không có biện pháp nào, nếu như vậy thì Nga My cũng chẳng thể làm gì khác, chỉ có thể giảm thiểu tổn thất mà thôi.

Lúc này ở trong bí cảnh Thanh Tự. Khác với khung cảnh hoang vu trâm lặng của Hư Lăng động thiên, bí cảnh Thanh Tự được bao trùm bởi một mảnh rừng dâu rậm rạp, những cây dâu to như đại thụ này mọc dày đặc thành từng mảng, xông thẳng lên trời, che khuất hết bầu trời của bí cảnh, nhưng lại bừng bừng sinh cơ.

Nga My cũng có thiết lập vài cái cứ điểm ở trong bí cảnh Thanh Tự này, mấy tên đệ tử Nga My ở đây nuôi dưỡng linh tằm, thu thập tơ tằm, rồi đưa đến tông môn luyện chế Tiên Y, còn tông môn trả cho các nàng linh tệ, cũng đủ đổi lấy một viên Thông Mạch Đan, để tăng lên tu vi.

Cuộc sống như vậy cũng rất nhàn nhã.

Chỉ tiếc là loại nhàn nhã này một ngày trước đã bị ba tên đệ tử Luyện Hồn Tông tới đây đánh vỡ, bọn họ dùng thực lực mạnh mẽ, xâm nhập cứ điểm này của Nga My, đem mấy vị đệ tử này đều nhốt lại tỏng một tòa đại điện, còn bố trí thêm trận pháp ở bên ngoài nữa, cũng không biết muốn làm cái gì.

Bên trong đại điện, một tên đệ tử Luyện Hồn Tông có dung mạo xấu xí đang đi tới chỗ một đệ tử Nga My.

Nữ đệ tử kia sợ đến mặt trắng bệch, lắp bắp nói :"Ngươi, ngươi. . đừng tới đây!"

Tên đệ tử Luyện Hồn Tông kia liếc nàng một cái rôi bước đi qua, dù mấy đệ tử Nga My này đều xinh đẹp ưa nhìn, nhưng hắn cũng chẳng phải là mấy tên tinh trùng lên não Hợp Hoan Tông kia, hắn cũng chẳng có hứng thú với phụ nữ, nếu như nàng là một con linh quỷ, thì hắn còn cân nhắc một chút.

Huống chi tông môn cũng có quy củ, bắt người thì được chứ không thể làm cái gì đối với họ, bọn họ chỉ cần tiền tài, không cần sắc.

Hắn đi tới bên cạnh nữ đệ tử kia, lấy một cái kén tằm to bằng bàn tay, từ trong giỏ trúc ra, giơ lên nói với mấy vị đồng bạn :"Cái này là vật liệu của Tiên Y Nga My lừng danh sao? Nhìn cũng không có gì đặc biệt.”

Một người khác nói :"Nga My Tiên Y đương nhiên không đơn giản như thế, còn phải có phương pháp tế luyện đặc thù, còn phải khắc trận văn rườm rà lên trên đó nữa, không thì ngươi cho rằng sao người ta lại gọi là Tiên Y, mà những môn phái của Chính Đạo kia cũng chỉ thừa nhận Nga My?"

Tên đệ tử Luyện Hồn Tông kia thả kén tằm lại, cảm thán một tiếng :"Nghĩ tới Khang Trực ta song linh mạch Luyện Khí Đỉnh phong đã được nửa năm, đáng lẽ Trúc Cơ từ nửa năm trước rồi mà tông môn vẫn không cho ta đột phát, còn phái ta tới đây làm mấy chuyện vơ vét bắt chẹt tài sản này, thật là mất mặt."

Một tên đệ tử khác nói :'Chẳng có cách nào, ai bảo những động thiên phúc địa có tà nguyên, linh khí sung túc kia đều bị Chính Đạo chiếm hết rồi, truyên thừa đan đạo, luyện khí cũng đều nằm trong tay bọn họ, không bắt chẹt bọn họ thì bắt chẹt ai chứ, dù sao chúng ta cũng cần tài nguyên để tu hành..."

"Tài nguyên là của tất cả tu tiên giả, dựa vào cái gì đều nằm trong tay bọn hắn chứ?"

"Dựa vào cái gì á, dựa vào nắm đấm mạnh chứ cái gì, mấy ngàn năm trước nếu chúng ta thắng trong trận đại chiến kia, thì bây giờ mấy cái gì mà Thiên Đạo Bí cảnh, Côn Luân động thiên, ... còn đều không phải là của chúng ta à, mà Thiên Đạo Tông, Côn Luân, Thục Sơn, ... gì đó khéo đều là Ma Đạo."
Bình Luận (0)
Comment