Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 125 - Chương 99: Thợ Săn Và Con Môi (2)

Chương 99: Thợ săn và con môi (2) Chương 99: Thợ săn và con môi (2)Chương 99: Thợ săn và con môi (2)

Vạn Độc Quật.

Trong một góc nào đó, Lý Ngọc nhìn ba cỗ thi thể trên mặt đất, trên mặt đầy nghi hoặc.

Theo quần áo mà ba người đó đang mặc, thì họ hẳn là đệ tử Ngũ Độc Giáo của Ma Đạo, thời gian tử vong khoảng ba ngày trước, mà ba ngày trước thì đệ tử các phái còn chưa trắng trợn chạy tới đây, vậy nghĩa là ba tên này rất có thể chính là ba tên đệ tử Ngũ Độc Giáo đuổi giết Chu Thiên mà chạy đến đây.

Lý Ngọc dùng Vọng Khí Thuật nhìn qua thì cả ba người này mặc dù tu hành đơn linh mạch, nhưng huyệt vị dã đả thông không ít, đều đã đạt đến Luyện Khí tâng tám, coi như gặp Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, thì họ hợp lại cũng đủ đánh một trận, mà còn chưa chắc đã thua.

Theo lý thì tổ hợp như bọn họ, sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở Vạn Độc Quật này.

Hơn nữa, Ngũ Độc Giáo vốn am hiểu dùng độc, từ lúc bắt đầu tu hành thì bọn họ đã dùng các loại độc dịch để luyện thể, nên bản thân bọn họ cũng chính là độc vật, chướng khí, độc khí nơi này không có ảnh hưởng quá lớn với bọn họ, nhưng bọn họ lại bị chết ở nơi này.

Càng kỳ lạ chính là trên thân thể của bọn họ, Lý Ngọc không phát hiện ra bất kỳ vết thương nào.

Cái này cho thấy, bọn họ không phải chết bởi yêu thú của nơi này, cũng không phải chết vì đấu pháp cùng người ta, vì nhìn thi thể của bọn họ, có thể thấy được, bọn họ chết cực kỳ an bình.

Loại chết mà nhìn bình yên kiểu này, Lý Ngọc không nghĩ ra được còn có thủ đoạn nào khác, ngoài người của Luyện Hồn Tông.

Dù sao tu tiên giả Chính Ma hai đạo, chủ yếu dùng thủ đoạn vật lý hoặc pháp thuật khi đấu pháp, nên nếu bỏ mình cũng rất khó lưu lại toàn thây.

Duy chỉ có Luyện Hồn Tông khác biệt, họ nuôi dưỡng linh quỷ, chuyên công kích linh hồn của người ta, nên người chết ở trong tay của người Luyện Hồn Tông, sẽ nhìn không thấy bấy kỳ ngoại thương nào, nhưng thực ra đã trở thành một cái xác không hồn.

Quan trọng là lúc ba ngày trước, cũng chính là thời gian mà Chu Thiên ừa bị đuổi giết vào Vạn Độc Quật, trừ khi sớm có đệ tử Luyện Hồn Tông đã sớm mai phục ở đây, nhưng theo Lý Ngọc biết thì nhiều đệ tử Luyện Hồn Tông cũng không ngăn nổi dụ hoặc của năm mươi viên Thông Mạch Đan, nên cũng mơ ước đầu người trên cổ của Chu Thiên.

Trong lúc Lý Ngọc đang suy tư, thì sương mù phía trước đột nhiên sinh ra một chút động tính.

Ba người đi ra từ trong sương mù, nhìn thấy có người phía trước thì lập tức phân tán theo ba hướng, rồi đem Lý Ngọc vây lại.

Nhưng đến khi bọn họ nhìn rõ khuôn mặt của người bị vây kia, thì mặt mày tái nhợt, như nhìn thấy một cái gì đó cực kỳ đáng sợ.

"Không phải Chu Thiên!"

"Là hắn!"...

Lý Ngọc cũng không xa lạ gì với ba người vừa xuất hiện, bọn họ đúng là ba đệ tử thiên tài của Luyện Hồn Tông mà hắn đã từng tóm được ở bí cảnh Thanh Tự.

Cũng không biết Luyện Hồn Tông bọn họ và Nga My đã đạt thành hiệp nghị gì, mà bây giờ Lý Ngọc lại gặp được bọn họ ở chỗ này. Ba người Từ Dị lúc này đang vô cùng hoảng sợ, vốn tưởng rằng đụng phải Chu Thiên, không nghĩ tới lại là Lý Ngọc, mà bọn họ còn đang vây công hắn, đây chẳng phải là đang tự tìm đường chết sao?

Từ Dị run lẩy bẩy, lập tức nói ra :"Hiểu lầm, đều chỉ là hiểu lầm..."

Lý Ngọc vừa nhìn ba bộ thi thể của đệ tử Ngũ Độc Giáo trên mặt đất, xong lại nhìn về phía ba người, hỏi :"Ba người này là các ngươi giết?"

Từ Dị lập tức lắc đầu, thành thật :"Không, không phải, chúng ta là tới đây đi dạo, không giết bất kỳ kẻ nào...

Lý Ngọc hơi buồn cười, hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi một cau, chứ ba tên này gom lại cũng không đủ hai con linh quỷ, làm sao có thể chiếm đoạt cơ thể của ba tên đệ tử Ngũ Độc Giáo cùng một lúc chứ, nên ba cái xác này không phải do bọn họ ra tay.

Lý Ngọc lại hỏi :"Chu Thiên là đệ tử Luyện Hồn Tông, các ngươi bắt hắn làm gì?"

Từ Dị cung kính giải thích cho Lý Ngọc :"hắn vi phạm lệnh cấm của tông môn, tàn sát hàng loạt dân trong thành để tụ tập vạn hồn trận, nên đã bị Luyện Hồn Tông xóa tên, mấy vị đệ tử của tông môn chúng ta cũng bị hắn làm hại, lần này ba người chúng ta là phụng mệnh tông môn, tới để thanh lý môn hộ..."

"Trừ các ngươi ra thì Luyện Hồn Tông còn ai vào đây không?"

"Không có.......

Ngoài ba người Từ Dị ra, thì trong Vạn Độc Quật này chỉ còn một đệ tử Luyện Hồn Tông khác.

Người đó chính là Chu Thiên.

Vậy tức là ba tên đệ tử Ngũ Độc Giáo này vốn đến đây để đuổi giết Chu Thiên, nhưng không ngờ lại bị phản sát, mà nhìn thi thể của bọn họ thì không khó nhận ra, bọn họ là bị lập tức đoạt hồn mà mất mạng, để có thể làm được đến mức này, thì cần có ít nhất ba con linh quỷ Luyện Khí tâng chín đỉnh phong.

Như vậy xem ra, mọi người đều đang có nhầm lẫn nghiêm trọng về thực lực của Chu Thiên.

Giả sử mọi người đều coi Chu Thiên chỉ là một tên đối thủ Luyện Khí tâng bốn, năm, vậy lần này e là có nhiều người sẽ gặp nạn.

Sau khi hỏi rõ chuyện mình muốn biết, Lý Ngọc cũng không làm khó ba người Từ Dị, phất tay ra hiệu bọn họ có thể đi.

Ba người này mặc dù là đệ tử Ma Đạo, nhưng trên thân cũng không có sát khí gì, nghĩ lại thì cũng đúng, vì dù sao bọn chúng cũng là thiên kiêu được bao bọc lớn lên trong tông môn từ nhỏ, còn hắn thì cũng không phải loại người hiếu sát, kiểu thấy đệ tử Ma Đạo là chém tận giết tuyệt gì đó.

Hắn phải mau chóng tìm ra đệ tử Côn Luân, không thì bọn họ sẽ có bất trắc.

Sau khi ba người Từ Dị rời đi, đều có chút không dám tin.

"Hắn lại thực sự buông tha chúng ta?"

"Ta còn tưởng mình chết chắc rồi cơ."

"Chân ta bây giờ vẫn còn đang run đây này, linh quỷ cũng không có, nếu hắn định giết chúng ta thì hôm nay tất cả chúng ta, ai cũng không chạy thoát được."

"Đệ tử Chính Đạo thiện lương như này cũng không nhiều, nếu như gặp phải người Thiên Đạo Tông thì hôm nay phải cửu tử nhất sinh rồi."

"Hắn mà thật sự là đệ tử Luyện Hồn Tông của chúng ta thì tốt rồi, có loại đồng môn như hắn thì chúng ta đâu cần phải chịu đựng đám mất nết Thiên Đạo Tông kia chứ...

Lý Ngọc đương nhiên không biết tâm tư của đám Từ Dị, lúc này hắn còn đang bận tìm tòi khắp Vạn Độc Quật.

Lúc này ở phía bắc cách Lý Ngọc ba mươi dặm, có hai tên đệ tử Khôi Lỗi Tông đang bị Linh Thi của chính bọn họ đuổi giết.

Khôi Lỗi Tông nổi tiếng nhờ khống thi, bọn họ tế luyện linh thi đáng ra phải tuyệt đối khống chế được bọn nó, trừ khi bị quỷ vật cường đại hơn chiếm giữ cơ thể của linh thi, đây cũng là một nhược điểm thiếu hụt trí mạng của Khống Thi Thuật, nên ở bên Ma Đạo, Khôi Lỗi Tông vẫn luôn bị Luyện Hồn Tông đè ép một đầu.

Lần này bọn họ cũng bị treo thưởng của Thiên Đạo Tông thu hút mà tới đây, Thiên Đạo Tông cũng nói trước bất kể là đệ tử Chính Đạo hay Ma Đạo, chỉ cân chém chết được Chu Thiên thì đều nhận được ban thưởng năm mươi viên Thông Mạch Đan, đệ tử Ma Đạo làm sao chống được dụ hoặc cỡ này.

So với đệ tử bên Chính Đạo thì đệ tử Ma Đạo bọn họ luôn thiếu thốn tài nguyên tu hành, toàn bộ Khôi Lỗi Tông cũng chỉ có vài người mới có thể luyện chế ra được Thông Mạch Đan, mà đan dược luyện chế ra cũng đều dùng để cung ứng cho hậu nhân của các trưởng lão trong tông môn, bọn họ còn không được phân đến nổi một viên.

Đừng nói bọn họ, ngay cả đệ tử Luyện Hồn Tông cũng thèm khát đầu người của Chu Thiên luôn.

Theo tin tức bọn họ nhận được, thì Chu Thiên chỉ là một tiểu tu sĩ có tu vi Luyện Khí tâng bốn, nhưng gặp được hàng thật thì mới biết hắn đâu phải là Luyện Khí tâng bốn, mà là Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, không những thế mà mấy con linh quỷ của hắn cũng đều là Luyện Khí tầng chín, thế là vừa đụng nhau thì linh quỷ của hắn đã xâm nhập cơ thể của Linh Thi bọn họ, chiếm quyền khống chế luôn.

Thế là trong nháy mắt, bọn họ từ thợ săn biến thành con mồi, đường đường là đệ tử Khôi Lỗi Tông, lại bị chính linh thi của mình đuổi giết.

Hai người còn đang chạy trốn, thì từ chỗ sương mù phía sau bỗng có hai cái bóng mờ bay vèo tới, chui vào cơ thể của bọn họ.

Cả hai người lập tức khựng lại, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, nhưng rất nhanh thì ánh mắt của họ đã mất đi tiêu cự, biểu lộ trên mặt cũng trở về bình tĩnh.

Sau đó thì có bốn cái bóng mờ xuất hiện từ trong cơ thể hai người họ, trong đó có hai cái bóng mờ nhìn giống hệt hai vị đệ tử Khôi Lỗi Tông kia, chỉ là nhìn mặt bọn họ mờ nịit, rõ ràng là đã mất đi thần trí.

Một đạo nhân trẻ tuổi đi từ trong sương mù ra, mấy bóng mờ liền chậm rãi bay tới chỗ hắn, rồi lần lượt chui vào người của đạo nhân này.

Hắn khinh thường nhếch khóe miệng lên, vui vẻ nói :*Muốn giết ta à, chỉ bằng bọn ngươi?"

Một lúc sau.

Lý Ngọc đứng ở một chỗ trong rừng, nhìn qua thi thể của hai tên đệ tử Khôi Lỗi Tông suy nghĩ miên man.

Hai tên đệ tử Khôi Lỗi Tông đều có tu vi Luyện Khí tầng bảy, cũng đã bị chết đi, tử trạng cơ thể giống hệt với ba tên đệ tử Ngũ Độc Giáo lúc nãy hắn xem, cơ thể không có ngoại thương, vẻ mặt bình thản...

Thân thể của bọn họ vẫn còn hơi ấm, chứng tỏ thời gian tử vong không quá một canh giờ.

Hiển nhiên là bọn họ cũng không may gặp phải độc thủ của Chu Thiên.

Lý Ngọc còn nhìn thấy hai hàng dấu chân ở trên mặt đất bên cạnh đó. Hay hàng dấu chân này rất sâu, người bình thường sẽ không lưu lại dấu chân cỡ này, rõ ràng là do linh thi lưu lại, vậy có nghĩa là cơ thể Linh thi đã trải qua rất nhiều lần tế luyện, nên sẽ cứng rắn hơn người bình thường rất nhiều.

Thi thể của đệ tử Khôi Lỗi Tông ở chỗ này, nhưng lại không thấy linh thi của bọn họ đâu, hẳn là đã bị Chu Thiên khống chế rồi, Lý Ngọc tiếp tục đi theo dấu chân lưu lại trên mặt đất tìm tòi vê phía trước.

Cùng lúc đó, ở một chỗ khác trong Vạn Độc Quật, đệ tử của một môn phái nhỏ nào đó bên Chính Đạo đang bất lực nhìn hai vị đồng môn của mình bị hai cỗ linh thi hút khô máu, thi thể bất động ngã xuống đất, mà hai cỗ linh thi kia cũng đồng thời nhìn về phía hắn...

Lý Ngọc theo dấu vết trên mặt đất truy tung một đường, càng đi sắc mặt càng trở nên nghiêm nghị.

Một đường tới đây, hắn phát hiện ra ngày càng nhiều thi thể, có cả của Chính Đạo lẫn Ma Đạo, thậm chí còn có cả hai vị đệ tử của Ngự thú Môn có tu vi Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, cũng đã trở thành hai cỗ thi thể yên tĩnh.

Nơi này đã trở thành tràng săn giết của Chu Thiên.

Lý Ngọc thậm chí còn nghi ngờ, chuyện lần này có phải là một tuồng kịch do Chu Thiên tự biên tự diễn không.

Dù sao thì sự âm hiểm xảo trá của hắn, Lý Ngọc đã được lĩnh giáo khắc sâu rồi.

Thậm chí còn là hai lần.

Có lẽ hắn đã cố ý thu hút mọi người tới đây, để biến nơi này thành chỗ săn giết của hắn.

Trong sương mù phía trước truyên đến dao động pháp lực, Lý Ngọc không chân trừ mà lập tức tiến đến.

Lúc này ở một chỗ trong Vạn Độc Quật, đạo nhân trẻ tuổi đang thao túng mấy cỗ linh thi cùng vô số linh quỷ, công kích đến một cái trận pháp phòng hộ, còn tán thưởng nói :"Không hổ là phái Nga My, Tiên Y còn có thể bày trận lợi hại như vậy, nhưng mà để ta xem các ngươi có thể kiên trì tới khi nào."

Phía trước không xa, ba tỷ muội Triệu thị cùng hai vị nữ tu của Nga My đang đứng ở năm hướng khác nhau, Tiên Y hộ thể trên người các nàng đang lập lòe hào quang, tiếp ứng lẫn nhau, tạo thành một cái vòng bảo hộ, tạm thời ngăn cản những thứ tà vật này tiến công.

Nhưng duy trì trận này tiêu hao pháp lực rất lớn, linh khí chứa đựng trong bản thân Tiên Y sớm đã dùng hết, pháp lực của các nàng cũng tiêu hao gần hết, cho dù có Hồi Khí Đan khôi phục, nhưng vòng bảo hộ liên tiếp bị linh thi và linh quỷ công kích, càng lúc càng cuồng bạo, trận pháp này đã gần đến cực hạn.

Lần này các nàng tới đây chỉ để rèn luyện, không nghĩ là tên đệ tử Ma Đạo kia lại có thể điều khiển được nhiều linh thi linh quỷ một lúc như vậy.

Cho dù là Trúc Cơ Kỳ cũng không ngăn cản được loại công kích cỡ này, chứ nói gì đến Trúc Cơ Kỳ không thể xâm nhập được bí cảnh cấp một, vậy người này trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ chẳng phải là vô địch?

Trận pháp mà Tiên Y tạo thành đã lung lay sắp đổ, chúng nữ trong trận pháp đều đã tuyệt vọng.

Nhưng đúng lúc này, một đạo kiếm quang chói sáng đột nhiên từ trên trời bổ xuống.

Kiếm khí tung hoành, làm cho mấy con linh thi lập tức bị chặt đứt ngang người, mấy con linh quỷ hơi yếu thì lập tức bị hồn phi phách tán, chỉ còn mấy con linh quỷ cường đại kia, có cảm giác nhạy cảm thì lập tức tan rã hồn thể, rồi ngưng tụ lại lần nữa, thì tránh thoát được một kiếm kinh thiên này.

Ba thiếu nữ bên trong trận pháp quay đầu lại, nhìn bóng người từ trên trời giáng xuống kia, trong lòng lập tức bị cảm giác an toàn lan tràn, vui mừng reo lên :"Lý sư huynh!"

Lý Ngọc đáp xuống trước trận, nhìn về người đáng đứng phía trước không xa kia.

Đó là một đạo nhân trẻ tuổi, nhìn khoảng chừng hai mươi gì đó, dung mạo bình thường, nhìn kỹ thì hơi xấu trai, nhưng cũng không tính là quá xấu, nhưng giống như đúc với bức họa truy nã được treo trên bảng nhiệm vụ của tông môn.

Chính là hắn, đệ tử Chu Thiên của Luyện Hồn Tông.

Cũng chính là tên đầu sỏ mà đứng ở sau màn tính kế đám Lý Ngọc ở Bạch Vân Quán một năm trước, khiến Chu Tử Tuyền bị thương, còn Trần Minh thì bị quỷ phụ thể hai lần.
Bình Luận (0)
Comment