Chương 100: Bí mật của Chu Thiên (1)
Chương 100: Bí mật của Chu Thiên (1)Chương 100: Bí mật của Chu Thiên (1)
Lý Ngọc nhìn Chu Thiên, trong lòng hết sức bất ngờ.
Suy tính theo thực lực của mấy con linh quỷ vào một năm trước, thì tu vi của Chu Thiên không cao hơn Luyện Khí tâng bốn, mới qua hơn một năm mà hắn đã mạnh mẽ đến mức không tưởng tượng nổi.
Lúc này Lý Ngọc dùng vọng khí thuật quan sát thì thấy người này có năm cái linh mạch, mà tất cả huyệt vị của năm cái linh mạch đều chói sáng.
Ngũ linh mạch Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, nếu tính theo pháp lực thì hắn thậm chí còn mạnh hơn so với Lý Ngọc.
Lý Ngọc rõ ràng hơn ai hết, hắn có thể có được tu vi hiên tại trong một năm qua, là tổng hợp của rất nhiều nhân tố, bản thân hắn tu luyện đan đạo ở Côn Luân chỉ là bề nổi, một năm này hắn kế thừa di sản của Tôn Trưởng lão, tham gia các loại tỷ thí, thí luyện, hoàn thành đủ loại nhiệm vụ, còn có Khương Ly, yêu nữ trợ giúp hắn, còn cả chưởng giáo chân nhân, Huyền Chân Tổ sư trợ giúp nữa...
Nhiều nhân tố kết hợp lại như vậy, mới có tu vi hiện tại của hắn.
Thế mà tốc đột tăng trưởng thực lực của hắn còn không bằng Chu Thiên.
Thời gian một năm này, hắn nhất định đã gặp qua đại cơ duyên gì đó.
Lúc Lý Ngọc quan sát Chu Thiên, hắn cũng đang quan sát Lý Ngọc.
Dựa theo một kiếm vừa rồi kia, hắn có thể cảm giác được thực lực của đối phương không bằng chính mình, nhưng cũng chênh lệnh không xa, so với đám hắn đã từng gặp trong này thì tên này là người lợi hại nhất.
Điều này có nghĩa là linh hôn của hắn vô cùng cường đại.
Chỉ cần có thể giết được hắn, không chế linh hồn của hắn, thì mình có thể nhanh chóng có được một con linh quy có cường độ linh hồn có thể so với linh hồn Trúc Cơ kỳ.
Tâm niệm của Chu Thiên vừa động, hắn lập tức điều khiển mấy con linh quỷ bay về phía Lý Ngọc.
Mấy con linh quỷ bay về phía Lý Ngọc đều có ba động linh hồn Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, cũng không biết Chính Ma hai đạo đã có bao nhiêu đệ tử chết dưới tay hắn, những linh quỷ này đều là vừa mới hình thành, cũng không có pháp thuật phức tạp, chỉ có theo bản năng là lao vào phụ thể.
Bọn nó có thể khiến cho linh hồn của tu tiên giả bị trọng thương, sau đó bài trừ ra khỏi cơ thể, hình thành linh quỷ không có ý thức, giống như mấy cỗ thi thể mà Lý Ngọc nhìn thấy lúc nãy.
Đệ tử các phái chỉ có thể phòng hộ pháp thuật, đối với thủ đoạn công kích linh hồn này thì rất khó phòng bị, đây chính là điểm mạnh của đệ tử Luyện Hồn Tông.
Bảy con linh quỷ lần lượt chui vào cơ thể Lý Ngọc, như đá chìm xuống biển, không Còn tin tức.
Biểu tình trên mặt đạo nhân trẻ tuổi lập tức nghiêm trọng, hắn vội vàng lùi lại mấy trượng, kinh nghi nhìn Lý Ngọc.
Nhiều linh quỷ như vậy, cho dù là linh hồn của Trúc Cơ Kỳ, cũng có thể tạm thời áp chế, thế mà nhập thân Lý Ngọc một cái thì lập tức biến mất, hắn chưa từng gặp qua loại tình huống này.
Biến đổi sắc mặt mấy lần, Chu Thiên quyết đoán thu hồi tất cả linh quỷ, quay người trốn thật sâu vào trong sương mù.
Người này quá cổ quái, hắn nhìn không thấu, tốt nhất là tạm lánh đi. Lý Ngọc cũng không đuổi theo, hắn cũng không phải là sợ Chu Thiên kia, mà lo lắng mình vừa rời đi, thì tên âm hiểm xảo trá đó lại lén lút vòng trở lại, thế thì mấy sư muội Nga My sẽ gặp nguy hiểm mất.
Với sự hiểu rõ về Chu Thiên của Lý Ngọc, cái tên âm hiểm đó nhất định có thể làm ra được loại chuyện này.
Lúc này thì Chu Thiên đã chạy được vài dặm, phát hiện người kia thế mà không có đuổi theo mình, thâm nghĩ tên kia không ngờ lại cẩn thận như thế, hắn còn đang tính, chờ tên kia đuổi theo, hắn sẽ lặng lẽ vòng trở lại đánh úp bất ngờ, nhưng bây giờ chỉ có thể chôn ý nghĩ này xuống.
"Lý sư huynh!"
Nguy cơ đã được giải trừ, ba thiếu nữ vui mừng chạy đến bên cạnh Lý Ngọc, hai vị nữ tu kia thì cũng thở phào nhẹ nhõm, cùng ôm quyền cảm tạ Lý Ngọc.
Lý Ngọc nhìn ba tỷ muội Triệu thị, hỏi :*Sao các ngươi lại tới nơi này?"
Triệu Hinh Nhi thè lưỡi một cái, nhanh nhảu đáp :"chúng ta nghĩ tới học hỏi kinh nghiệm, ai biết được tên ác tặc Ma Đạo kia lại lợi hai như thế..."
Các nàng dạo này phục dụng không ít Thông Mạch Đan, nên thực lực đã tăng lên không ít so với lần đầu tiên gặp Lý Ngọc, đều đã là Luyện Khí tâng tám, lại thêm hai vị sư tỷ Luyện Khí tâng chín đỉnh phong đi cùng, tại bí cảnh cấp một, trên lý thuyết là tuyệt đối an toàn.
Nhưng không ngờ thực lực của tên Chu Thiên kia quá mạnh, còn điều khiển được nhiều Linh quỷ như vậy, nếu không phải Lý sư huynh kịp thời xuất hiện, thì các nàng lại gặp nguy cơ sinh tử một lần nữa...
Triệu Hinh Nhi càng nghĩ càng sợ, cầm lấy cánh tay của Lý Ngọc, nói ra :"Lý sư huynh, ngươi lại cứu chúng ta một lần nữa, chờ sau khi rời khỏi đây, ngươi cùng chúng ta trở về Nga My, để sư tôn ta chuẩn bị cho ngươi một phần tạ lễ thật dày..."
Sau khi gặp phải ba tỷ muội Triệu thị, vì phòng ngừa Chu Thiên đánh lén, Lý Ngọc chỉ có thể dẫn theo các nàng cùng đi.
Trên đường, Lý Ngọc một mực suy nghĩ, một năm qua Chu Thiên đến cùng là gặp phải cơ duyên gì.
Bản thân hắn có lò đan nghịch thiên ở bên người, chỉ cần có linh dược là có thể tăng lên tu vi, chẳng lẽ Chu Thiên kia cũng có trọng bảo trong người, nếu không hắn tuyệt đối không thể có được thực lực ngũ linh mạch Luyện Khí đỉnh phong.
Đối phó với người có cơ duyên trên thân, yêu cầu phải đặc biệt cẩn thận.
Thời gian dần trôi qua, một số đệ tử của các môn phái ở trong Vạn Độc Quật lúc này, bắt đầu phát hiện chỗ không đúng.
Chu Thiên không tìm thấy, nhưng lại phát hiện thi thể của rất nhiều người, trong những thi thể này có cả đệ tử Chính Đạo lẫn đệ tử Ma Đạo, đều là vừa mới vẫn lạc, mà nhìn qua thi thể của bọn họ, đa số đều chết trong trạng thái bình tĩnh, chính là bị giết bởi Hồn Thuật của Luyện Hồn Tông.
Trong những thi thể đó cũng không thiếu thiên tài Luyện Khí tâng chín đỉnh phong của cả Chính Ma hai đạo, ngay cả bọn họ đều bỏ mình, hiển nhiên thực lực của Chu Thiên Luyện Hồn Tông này, cũng không đơn giản như đã nghe được.
Đến lúc này, nhiều người đã muốn quay về.
Năm mươi viên Thông Mạch Đan tuy quý giá, nhưng phải có mạng mới dùng được.
Thực lực của bọn họ còn không bằng mấy cái thi thể vừa phát hiện kia, nếu như không đi, vớ vẩn bộ thi thể tiếp theo có khi là chính bọn họ. Trong lúc nhất thời, mọi người đều lui lại phía lối vào Vạn Độc Quật, nhưng vì bọn họ đã mải mê đuổi theo Chu Thiên, nên đã xâm nhập vào rất sâu trong Vạn Độc Quật, giờ muốn quay trở lại cũng phải mất kha khá thời gian, mà nếu trên đường về gặp phải Yêu thú, thì còn phải tốn thêm thời gian nữa...
Hai đôi đệ tử Hợp Hoan tông trên đường lui lại, vừa liên thủ giải quyết xong một con nhện độc khổng lồ, thì nhìn thấy một người đi từ trong sương mù ra, mỉm cười nhìn bọn họ nói :"Đầu của ta có giá trị năm mươi viên Thông Mạch Đan đấy, chẳng lẽ các ngươi không muốn?"
Mục tiêu săn bắt lần này chủ động xuất hiện, nhưng bốn tên đệ tử Hợp Hoan Tông lại không vui chút nào, một tên đệ tử run giọng nói :"Chu đạo hữu, ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta tới đây để thám hiểm, chứ không phải để đuổi giết ngươi đâu..."
Đạo nhân trẻ tuổi cười càng tươi, hỏi :"Thật sao?"
Bốn người thi nhau gật đầu :"Đúng vậy, chúng ta thực sự là đến đây thám hiểm. "
Đạo nhân trẻ tuổi nhún vai, nói ra :'Không sao cả, ta cũng chẳng quan tâm các ngươi tới làm gì, nhưng đã đến đây rồi, thì đừng đi nữa."
Một lúc sau, lại có thêm bốn cái bóng mờ chui vào truong người đạo nhân trẻ tuổi, bóng dáng hắn lại biến mất trong sương mù lần nữa.
Lúc mọi người phát hiện ra có người âm thầm chặn giết đệ tử các phái đang rút lui, nên mọi người càng thêm cẩn thận, không dám hành động thiếu suy nghĩ, có nhiều đệ tử các phái còn đi chung một chỗ với nhau cho an toàn.
Mấy vị đệ tử của Côn Luân, Hoa Sơn, Thiên Âm Môn, Thiên Cơ Phái, cả mấy vị tán tu thực lực hơi yếu, cũng tạm kết thành đồng miinh, cùng lui về phía lối vào Vạn Độc Quật.
Sương mù phía trước bọn họ bỗng nhiên có dị động, trong lòng mọi người đều âm thầm cảnh giác lên.
Rất nhanh, có bốn bóng người đi từ trong sương mù ra, bọn họ ăn mặc quần áo giống nhau, trước ngực đều có thêu một cái ký hiệu âm dương song ngư, cái dấu hiệu này là của Thiên Đạo Tông.
Nhìn thấy đệ tử Thiên Đạo Tông, trái tim vọt lên tận cổ họng của mọi người mới âm thầm hạ xuống.
Địa vị của Thiên Đạo Tông ở trong Chính Đạo hết sức siêu nhiên, mà cái sự siêu nhiên đó là do thực lực tuyệt đối của bọn họ mang đến.
Ở địa phương nguy hiểm này, vài tên thiên kiêu của Thiên Đạo Tông không nghi ngờ đã mang đến cảm giác an toàn cực hạn.
Hơn mười người đệ tử của các phái Chính Đạo, không còn lui lại nữa, mà vây quanh bốn người đệ tử Thiên Đạo Tông kia, tiếp tục hành trình truy tìm Chu Thiên ở Vạn Độc Quật này, còn mấy tên đệ tử Thiên Đạo Tông kia cũng tỏ vẻ phong phạm của đại phái đệ nhất Chính Đạo, nguyện ý bảo hộ cho đệ tử các phái.
Mọi người ngoài lấy lòng ra, cũng có người lên tiếng nhắc nhở.
"Mấy vị sư huynh cẩn thận, yêu đạo Luyện Hồn Tông kia rất lợi hại, đã có rất nhiều người không may gặp phải độc thủ của hắn."
"Đúng vậy, hắn còn có thể nhiếp hồn, người chết trong tay hắn đều trở thành linh quỷ của hắn luôn..."
"Giết càng nhiều người, thực lực của hắn càng mạnh mẽ.......
Bốn tên đệ tử của Thiên Đạo tông cũng không thèm để ý mấy lời nhắc nhở này.
Bọn họ mặc dù đều không phải tu ngũ linh mạch, nhưng cũng là tu sĩ tu ba cái linh mạch, còn là cả ba linh mạch đỉnh phong, pháp lực vô cùng thâm hậu, lại thêm pháp bảo hộ thân, phù lục các loại, đừng nói chỉ là đệ tử Luyện Khí Kỳ, cho dù Trúc Cơ sơ kỳ gặp phải bọn họ, cũng chỉ có đến mà không có về.
Một tên đệ tử Thiên Đạo Tông kiêu ngạo nói ra :"Không cần lo lắng, yêu đạo kia chỉ cân dám xuất hiện, đó chính là tự tìm đường chết, các ngươi đừng đứng cách xa quá, cẩn thận bị hắn đánh lén."
Mọi người đang âm thầm cảm thán, thật không hổ là đệ tử của Thiên Đạo Tông, sự tự tin của bọn họ quả nhiên không giống với đám người tiểu môn phái như bọn họ.
Ngay cả đám thiên tài của Côn Luân, Hoa Sơn, Thiên Âm Môn, cũng sinh ra một loại tâm lý phức tạp, người Thiên Đạo Tông thường ngày đúng là có ương ngạnh một chút, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn là đáng tin.
Điều này khiến cho sự oán hận trong lòng của bọn họ, với ấn tượng không tốt vê Thiên Đạo Tông cũng hòa tan đi một ít.
Vạn Độc Quật thực ra cũng không quá lớn, chỉ là khói độc chướng khí tràn ngập trong đó, ngăn cản tầm mắt của bọn họ, khiến bọn họ không thể nhìn được quá xa, mà thần thức của tu tiên giả Luyện Khí Kỳ cũng không thể bao trùm phạm vi quá lớn, may mắn là bọn họ đều đi cùng nhau, mà yêu đạo kia cũng không biết vị trí của bọn hắn.
Mười mấy người đi cách nhau mấy trượng, cùng tản thần thức ra tìm tòi từng chút một, diện tích bao trùm cũng không nhỏ, chỉ cần phụ cận có bất kỳ sinh mệnh nào, cũng bị nhóm bọn họ dò xét đến.
Cứ như vậy, qua nửa canh giờ, bỗng có một tên đệ tử nói :”Tìm được hắn rồi."