Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 127 - Chương 100: Bí Mật Của Chu Thiên (2)

Chương 100: Bí mật của Chu Thiên (2) Chương 100: Bí mật của Chu Thiên (2)Chương 100: Bí mật của Chu Thiên (2)

Mọi người cùng nhìn về trước đó không xa, có một bóng người đang ngôi trên một tảng đá lớn bên dòng suối.

Một tên đệ tử Thiên Đạo Tông lập tức ném ra một mảnh phù lục, lập tức cuồng phong nổi lên, thổi tan khói độc nơi đây, khiến bóng người ngồi xếp bằng trên tảng đá kia, càng thêm rõ ràng.

Người nọ mặc đạo bào mầu xanh, mặc dù cách một đoạn, nhưng không khó nhìn ra, hắn chính là tên đệ tử Chu Thiên của Luyện Hồn Tông, người bị Thiên Đạo Tông truy nã, treo thưởng tận năm mươi viên Thông Mạch Đan kia.

Chỉ có điều, sắc mặt của hắn lúc này trông rất dữ tợn, có mầu xanh đen, trên người còn có một làn khói vờn quanh.

Trong đám người lập tức có người hô lên :"Hắn trúng độc rồi."

Mọi người đối với kết quả này cũng không suy nghĩ gì nhiều, vì khắp nơi bên trong Vạn Độc Quật đều tràn ngập độc khí, ngay cả tu tiên giả cũng cần phải có Giải Độc Đan hỗ trợ cùng pháp lực để chống lại, bọn họ tiến vào khoảng mấy canh giờ, nhưng đan dược tiêu hao cũng khá nhiều, pháp lực cũng đã khô kiệt mấy lần, toàn bộ nhờ vào Hồi Khí Đan để duy trì, yêu đạo kia tiến vào đây đã mấy ngày, hẳn là pháp lực và đan dược đã hao hết, không có biện pháp chống lại sương mù đầy khói độc này.

Bốn tên đệ tử Thiên Đạo Tông phản ứng nhanh nhất, hành động cũng nhanh nhất.

Họ gần như cùng khởi động pháp lực một lúc, thân ảnh cũng hướng về mỏm đá, lao tới.

Đầu người chỉ có một, ai lấy được trước thì là của người đó, lúc này cho dù là đồng môn, cũng biến thành đối thủ cạnh tranh.

Về phần các đệ tử của môn phái khác, đều là đứng nguyên tại chỗ chưa động, mặc dù Chu Thiên kia nhìn như đang bị khí độc nhập thể, không có sức phản kháng gì, nhưng có bốn vị đệ tử Thiên Đạo Tông ở đây, bọn họ cũng không tiện ra tay.

Huống chỉ bốn người bọn hắn vừa rồi còn bảo vệ sự an toàn của bọn họ, lúc này còn đi đoạt đầu người với bọn hắn, chẳn phải là vong ân phụ nghĩa?

Nhưng mà bọn họ vừa nghĩ trong lòng như vậy, thì thân ảnh của bốn vị đệ tử Thiên Đạo Tông đã bị biến mất một cách quỷ dị.

Không chỉ là như vậy, thân ảnh của tên đệ tử Chu Thiên kia cũng không thấy đâu nữa.

Còn phạm vi mười trượng phía trước, lại xuất hiện một đoàn khói đen đậm đặc, trong khói đen truyền tới tiếng quỷ khóc sói gào thảm thiết, vô số hồn ảnh đang quay cuồng trong khói đen.

Một vị đệ tử Phái Hoa Sơn ở trong đám người bỗng tái mặt, sợ hãi thốt lên :"Là Vạn Hồn Trận, mọi người mau lui lại.'

Vạn Hồn Trận là một cái trận pháp hết sức độc ác của Ma Đạo.

Không giống như ngũ quỷ nhiếp hồn trận, chỉ cần tỉ mỉ bôi dưỡng năm con linh quỷ là có thể mượn nhờ lực lượng ngũ hành để bày trận, phát ra uy lực cực mạnh.

Còn uy lực của Vạn Hồn Trận thì lại dựa vào số lượng hồn thể, linh quỷ càng nhiều thì uy, thực lực của linh quỷ càng mạnh, thì uy lực của trận càng mạnh mẽ, thậm chí nó còn không có giới hạn, thật lâu trước đây thường có chuyện tà tu đồ thành diệt quốc, chính vì thu thập linh hồn để làm Vạn Hồn Trận.

Phương pháp tụ tập hồn tàn bạo máu tanh như vậy, ngay cả Ma Đạo cũng không thể tha thứ, vài ngàn năm trước thì Luyện Hồn Tông đã cấm môn hạ đệ tử tế luyện loại trận pháp ác độc đến cực diểm này, một khi phát hiện sẽ lập tức bị tru sát.

Vạn Hồn Trận trước mặt này mặc dù không có khoa trương tận vạn cái linh hồn, nhưng số lượng linh hồn của nó cũng không ít, mà trong đó có nhiều linh quỷ còn là linh hồn của tu tiên giả sau khi chết biến thành, thực lực còn hơn linh hồn của phàm nhân gấp trăm ngàn lần, khó trách có nhiều người táng thân dưới tay hắn ở Vạn Độc Quật này như vậy, cũng không biết bốn vị đệ tử Thiên Đạo Tông có thể phá nó được hay không.

Bây giờ nghĩ mấy thứ này cũng vô dụng, vì Chu Thiên đang châm chậm đi về phía bọn họ.

Lúc này hắc khí trên mặt Chu Thiên cũng không còn, hiển nhiên là vừa nấy hắn chỉ giả bộ trúng độc để mọi người buông lỏng cảnh giác, và dụ bốn tên đệ tử Thiên Đạo Tông kia vào trận.

Người này không những có thực lực cực mạnh, mà còn âm hiểm xảo trá nữa.

Bên cạnh hắn còn vây quanh vô số linh quỷ, sợ là còn có thể đủ bày thêm một cái Vạn Hồn Trận nữa.

Vị đệ tử phái Hoa Sơn kia lập tức tế ra một nắm cờ trận, sau khi thúc giục thì hình thành một cái vòng bảo hộ phát ra tia sáng nhàn nhạt, bao phủ cả đám người vào, ngay sau đó thì ở trên không trung, phía trên trận pháp, xuất hiện mây lửa đầy trời, sau đó hội tụ lại thành một bàn tay bằng lửa cực lớn, đề về phía vòng bảo hộ.

Bàn tay lửa và vòng bảo hộ va chạm với nhau, mặc dù không phát ra âm thanh, nhưng vòng bảo hộ lắc lư kịch liệt, nhìn bằng mắt thường cũng thấy tia sáng đang dần ảm đạm, có khả năng sụp đổ bất cứ lúc nào.

Một kích này của Chu Thiên làm mọi người đồng thời biến sắc.

Đệ tử phái Hoa Sơn nói với mọi người :"Một mình ta không ngăn cản được bao lâu, mọi người dùng pháp lực giúp ta duy trì trận pháp.

Đám người nghe vậy lập tức không ngừng đưa pháp lực vào vòng bảo hộ, hào quang đang ảm đạm lập tức lại tỏa sáng, rất nhanh đã trở nên kiên cố như lúc đầu.

Nhưng tâm của mọi người vẫn không thể để xuống được.

Chu Thiên kia còn đang đứng ở bên ngoài trận pháp, hắn không tiếp tục công kích, cũng không sai bảo linh quỷ công kích, rõ ràng là muốn đợi bọn họ hao sạch pháp lực, sau đó mới nhẹ nhàng giải quyết bọn họ.

Để duy trì trận pháp này phải hao phí rất nhiều pháp lực, còn nếu rút lui trận pháp, buông tay đánh một trận, thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của Chu Thiên và đám linh quỷ kia của hắn, hy vọng của bọn họ bây giờ chỉ còn ký thác lên bốn người đệ tử Thiên Đạo Tông kia.

Nếu như bốn tên thiên kiêu Thiên Đạo Tông có thể sớm phá vỡ Vạn Hồn Trận, thì có khả năng cứu được bọn họ.

Nhưng nếu không thể, thì hôm nay toàn bộ mọi người đều phải táng thân nơi này.

Đạo nhân trẻ tuổi vẫn ung dung ngồi chờ ngoài trận, đám khói đen kia đang quay cuồng bất định, chứng tỏ trong đó đang xảy ra một hồi đại chiến.

Bốn tên đệ tử Thiên Đạo Tông bị nhốt trong Vạn Hồn Trận, bị đám quỷ vật không ngừng quấy nhiễu, tâm tình đang cực độ bực bội, tốc độ thi pháp của bọn họ cũng chậm đi rất nhiều, những thanh âm đang quấy nhiễu họ cũng không phải thanh âm chân thật, mà là trực tiếp xuyên thấu linh hồn, không có cách nào ngăn cản. Chỉ một lát mà mấy người đã choáng váng đầu óc, pháp lực ở thể nội vận chuyển cũng không còn trôi chảy nữa.

Cũng may là Tiên y trê người bọn họ phẩm cấp không thấp, nên những âm hồn quỷ vật này tạm thời không thể nào phá vỡ được.

Đối mặt với các loại quỷ vật, thì pháp thuật hữu hiệu nhất chính là lôi pháp, nhưng lôi pháp thì đến Trúc Cơ Kỳ mới tu hành được, bọn họ chỉ có thể chống đỡ bằng pháp thuật thuộc tính Hỏa, Hỏa thuộc tính tuy không có tính khắc chế cao bằng Lôi pháp, nhưng cũng là biện pháp duy nhất để đối phó với bọn chúng, cũng là loại thuộc tính có thể gây ra tổn thương với đám quỷ vật này.

Nhưng rõ ràng là bốn người vẫn xem thường đám âm hồn trong trận, một số linh thể cấp thấp đương nhiên bị tan biến dưới ngọn lửa nóng bỏng, nhưng những linh thể do linh hồn của tu tiên ra biến thành, lại không sợ lửa này, thậm chí bọn nó còn có thể hấp thu để mạnh hơn, nên công kích bọn nó lại biến thành bất lợi.

Nhất là vừa nãy bên ngoài còn truyền đến một đạo ba động pháp lực cực mạnh, không kém gì mấy vị thiên kiêu tu Ngũ linh mạch của tông môn, nếu người đó vào trận, sợ là hôm nay bọn họ đều cắm ở chỗ này.

Ý nghĩ này vừa hiện ra, thì quả nhiên có một khí tức cường đại tiến nhập vào trong trận.

Mấy cái Hỏa cầu nhìn không lớn lắm đánh úp về phía một tên đệ tử Thiên Đạo Tông, còn chưa tới gần hắn đã va chạm với Tiên Y hộ thể rồi nổ tung, Tiên Y giúp hắn ngăn cản một kích này xong thì ảm đạm xuống, không thể ngăn cản thêm một kích nào nữa.

Cùng với Chu Thiên vào trận, là càng nhiều linh quỷ vào theo, tiếng quỷ khóc bên tai họ càng thêm thê lương, thanh âm này kết hợp với công kích linh hồn, khiến cho linh hồn của bốn người chỉ có thể run rẩy, áp chế không nổi sự sợ hãi đang lan tràn, cứ như vậy thì e là bọn họ sẽ không thể phóng thích pháp thuật được nữa.

"Không được, không thể kéo dài nữa. "

“Toàn lực phá trận!"

Bốn người truyền âm với nhau, sau đó cùng ném ra rấ nhiều phù lục, mặc dù chỉ là phù lục cấp một, nhưng cũng đều là loại đỉnh cấp trong cấp một, trong nháy mắt, khói đen dày đặc đã bị nổ ra mấy cái lỗ hổng, bốn người loáng một cái, cuối cùng trốn ra khỏi Vạn Hồn Trận.

Đệ tử các phái đang ở bên trong một trận pháp khác bên cạnh thấy vậy thì vui mừng.

"Ra rồi!"

"Bọn họ đi rat"

"Không hổ là thiên kiêu của Thiên Đạo Tông, ngay cả Vạn Hồn Trận cũng không vây được bọn họ..."

Cho tới lúc này, đám người mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần bốn người kia phá vỡ Vạn Hồn Trận, thì bọn họ còn có hy vọng sống sót.

Nhưng sau một giây, mọi người trong trận pháp liền trợn tròn mắt.

Chỉ thấy bốn tên đệ tử Thiên Đạo Tông kia cùng lấy ra phù lục, dán lên thân thể, rồi tăng vọt tốc độ chạy mất hút, tốc độ của bọn họ còn tạo ra cả tàn ảnh, biến mất ngay trước mắt mọi người.

Một màn này để cho đệ tử các phái đang ở trong trận pháp sững sờ tại chỗ, trong đầu trống rỗng.

Thiên kiêu của Thiên Đạo Tông... vứt bỏ bọn họ chạy mất rồi. Lúc này, không chỉ đệ tử các phái, mà ngay cả Chu Thiên cũng bị ngạc nhiên trong nháy mắt.

Hắn theo bản năng muốn đuổi theo bốn tên kia, nhưng chỉ đuổi theo mấy trượng thì buông tha, phù lục dán trên thân bốn người kia là phù lục tăng tốc độ, hắn không thể đuổi kịp được.

Đám đệ tử của đại phái Chính Đạo này, thực lực cũng không tính là gì, nhưng thủ đoạn bảo mệnh thì không thể không phục.

Bốn người Thiên Đạo Tông đã trốn xa tận mười dặm bên ngoài, phía trước không xa đã là vết nứt không gian, thấy phía sau không có người đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm, một người trong đó tức giận nói :"Rút cuộc là kẻ nào sưu tập tin tức, dám bảo thực lực của hắn chỉ có Luyện Khí tâng bốn, đây mẹ nó là Luyện Khí tâng bốn à?"

Bản thân Chu Thiên kia cũng có thực lực Ngũ linh mạch Luyện Khí đỉnh phong, còn thêm đám linh quỷ quỷ dị kia nữa, sợ thực lực còn đến luyện khí bốn trăm tầng ấy chứ gì mà bốn tầng, thế nên cả bốn người phá trận xong thì không do dự mà xoay người chạy trốn luôn.

Không thì hôm nay bọn họ cũng chỉ chết ở chỗ này.

Tu hành không dễ, vì người khác hy sinh tính mạng của mình à? bọn họ còn không ngu xuẩn như vậy.

Nếu như là ở bên ngoài, bọn họ còn có thể sử dụng phù lục cấp cao, thì đương nhiên sẽ không sợ người kia, nhưng ở động thiên cấp một thì lại không có biện pháp sử dụng, Yêu nhân Ma Đạo này chắc cũng đã tính tới chuyện hạn chế sử dụng phù lục và pháp bảo cấp cao, nên mới trốn tới địa phương như Vạn Độc Quật này.

Chợt một tên đệ tử trẻ tuổi nhất trong đám, hỏi ra :'Nhưng chúng ta cứ như vậy vứt bỏ bọn họ, liệu có ảnh hưởng tới danh dự của Thiên Đạo Tông không?"

Tên đệ tử lớn tuổi nhất lạnh lùng cười cười :"Vậy cũng phải xem bọn họ có còn sống nổi mà đi ra ngoài nói hay không."

Nghĩ đến sự tàn bạo của Chu Thiên kia, e rằng mười mấy người đệ tử của các phái kia đều sẽ biến thành linh quỷ của hắn, nên dĩ nhiên cũng sẽ chẳng có ai biết được cái chuyện mất mặt này của bọn họ.

Chỉ cần cường giả của các tông môn một mực phòng thủ ở bên ngoài, tâm một tháng thì Chu Thiên kia nhất định sẽ hao hết pháp lực, rồi bị độc chết ở trong Vạn Độc Quật kia, sẽ càng không còn ai đối chứng.

Mấy người thống nhất lời nói với nhau xong, rồi mới từ trong vết nứt không gian đi ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment