Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 130 - Chương 101: Tu Tiên Còn Có Thể Như Vậy (1)

Chương 101: Tu tiên còn có thể như vậy (1) Chương 101: Tu tiên còn có thể như vậy (1)Chương 101: Tu tiên còn có thể như vậy (1)

Vạn Độc Quật.

Cuối cùng Lý Ngọc cũng có thời gian đáp lại triệu hoán của yêu nữ.

Vừa thành lập liên hệ linh hồn, trong lòng hắn đã vang lên thanh âm lo lắng gấp gáp, lại ân cần của yêu nữ :"Xảy ra chuyện gì thế, ngươi bị Trúc Cơ Kỳ truy sát sao?"

Lý Ngọc trả lời :"Ta vừa gặp tình huống khẩn cấp ở Vạn Độc Quật."

Yêu nữ hỏi :"Ngươi cũng đi đuổi giết Chu Thiên kia sao?"

"Đúng vậy!"

Yêu nữ càng thêm nghi hoặc :"Vạn Độc Quật chỉ là bí cảnh cấp một, với thực lực đó của ngươi, thì nơi đó có thể có cái gì uy hiếp được ngươi?"

Lý Ngọc cũng đang cực kỳ băn khoăn, hỏi yêu nữ :"Linh hồn Trúc Cơ trở lên có thể đi vào bí cảnh cấp một không?”

Yêu nữ không suy nghĩ chút nào, mà khẳng định luôn :"Bất kỳ pháp lực hay linh hồn đạt đến Trúc Cơ kỳ, đều khó có khả năng xuất hiện ở bí cảnh cấp một, vì sẽ bị không gian bài xích, trừ khi hắn có bí bảo gì đó có thể che giấu khí tức, nhưng cũng không thể phát huy ra thực lực Trúc Cơ ở trong đó..."

Lý Ngọc nghe vậy thì sửng sốt, vừa rồi chẳng lẽ hắn bị lừa rồi sao?

Chẳng lẽ Chu Thiên kia chỉ đang ra vẻ mà thôi?

Nhưng mà hắn cũng không hối hận, sáu mươi viên Thông Mạch Đan mặc dù quan trọng, nhưng so với mạng của mình thì không tính là gì, tên ka tà môn như vậy, tốt nhất vẫn không nên dính dáng gì tới hắn thì hơn.

Lý Ngọc kể lại chuyện vừa xảy ra cho Nam Cung Thiền nghe, kiến thức của nàng rộng rãi hơn rất nhiều so với Lý Ngọc, có thể gặp qua những chuyện này rồi cũng nên.

Nhưng yêu nữ cũng rất bất ngờ, lẩm bẩm :"trong thân thể của Chu Thiên còn có một linh hồn ư..."

Lý Ngọc nói :"Linh hồn đó rất cường đại, trực giác nói cho ta biết ta không phải là đối thủ của hắn, có khi nào hắn bị đoạt xá rồi không."

Yêu nữ hỏi :"Đoạt xá là cái gì?"

Lý Ngọc giải thích :"Là linh hồn cướp lấy cơ thể của người khác cho mình dùng, ngươi chưa từng nghe qua sao?”

Yêu nữ im lăng, rồi nói :"Ngươi lại đi nghe ở đâu ra mấy thứ linh tinh này vậy, một cái thân thể chỉ có thể phù hợp một cái linh hồn, nếu linh hồn ban đầu tiêu tán, thì chỉ dư lại một khối thi thể, người khác không có biện pháp chiếm giữ, theo như lời của ngươi thì có thể tùy ý thay đổi cơ thể, vậy đám thiên tài của tu tiên giới sớm đã bị đoạt xá hết rồi."

Lý Ngọc kinh ngạc.

Ở đây còn không có đoạt xá.

Xem ra cái thế giới tu tiên này, cũng có khác biệt với những thế giới tu tiên trong tiểu thuyết mà hắn đã từng đọc kia.

Nghĩ lại cũng đúng, nếu có thể tùy ý đoạt xá, vậy thì có nghĩa là thiên phú tu hành cũng không còn cố định, dù chỉ có thể đoạt xá một lần, thì những thiên tài của thu tiên giới kia, nhất là những người có được Thiên Linh Mạch kia, sẽ là đối tượng đoạt xá của các cường giả.

Dù sao thì sau Kim Đan Kỳ, tác dụng của thiên phú mới hoàn toàn lộ rõ, cho dù là đoạt xá rồi bắt đầu tù hành lại, thì cũng có thể nhanh chóng bắt kịp tu vi của mình trước đó, nếu có đầy đủ đan dược, thì một người ba trăm tuổi có tu vi Kim Đan kỳ nhưng vô vọng Kết Anh, có thể đoạt xá một người Luyện Khí Kỳ có Thiên Linh Mạch, tính là bắt đầu tu luyện lại, thì trong thời gian thọ nguyên còn lại, cũng nhất định có thể kết thành Nguyên Anh.

Lý thuyết thì là như vậy, nhưng còn hắn thì là chuyện gì xảy ra?

Cũng không đợi cho Lý Ngọc nghĩ thông suốt, yêu nữ lại nói :'Mặc dù không có biện pháp đoạt xá như ngươi nói, nhưng ta nhớ được Luyện Hồn Tông thời thượng cổ dường như có một loại bí thuật, có thể dung hợp cùng với linh hôn của người khác, hai hồn cộng sinh, rất giống với tình huống mà ngươi nói kia, nhưng loại bí thuật này cần cường giả Hóa Thần Kỳ hình thành Nguyên Thần xong mới có thể thi triển, mà một khi dung hợp rồi thì không có đường lui, nếu người kia vẫn lạc trước, thì nguyên thần của cường giả Hóa Thần đó cũng sẽ tiêu tán."

Yêu nữ tiếp tục giảng giải cho Lý Ngọc :"Có thể tu hành đến Hóa Thần Kỳ, bản thân cho dù không phải là Thiên Linh Mạch, cũng là đỉnh cấp thiên tài dưới Thiên Linh Mạch, thiên phú cộng thêm cơ duyên mới có thể tu hành đến loại cảnh giới này, hà tất phải đi đoạt xá người khác để tu hành một lần nữa, loại bí thuật này trừ khi bị trọng thương, thân thể tiêu vong, nguyên thần bị hao tổn nghiêm trọng, mới hành động bất đắc dĩ như thế, chứ bình thường thì không cường giả hóa thần nào lại muốn làm như thế cả."

Lý Ngọc cả kinh nói :"ý của cô nương là, trong thể nội của Chu Thiên có nguyên thân của cường giả Hóa Thần?"

Yêu nữ nói :"Chỉ là có loại khả năng này, nhưng theo lý thì nguyên thần cua Hóa Thần Kỳ không thể vào được bí cảnh cấp một, trừ khi là nguyên thần của Phá Hư, nhưng kia làm sao có thể... ta cũng không biết bây giờ Chu Thiên kia đến cùng là có chuyện gì xảy ra, nhưng tốt nhất là ngươi cách xa hắn một chút, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

Nghe yêu nữ nói vậy, Lý Ngọc đành bỏ đi ý định quay lại tìm Chu Thiên.

Cơ duyên ở tu tiên giới nhiều vô số kể, cơ duyên của người khác cũng chưa chắc đã kém hơn với cơ duyên xuyên việt của hắn, với gia hỏa tà môn như Chu Thiên, tốt nhất là giữ khoảng cách, chỉ tiếc cho chuyến đi này trở thành công cốc.

Cúp liên hệ với yêu nữ xong, Lý Ngọc quay trở lại chỗ đệ tử các phái.

Vì lo lắng Chu Thiên kia sẽ trở lại động thủ với bọn họ, nên hắn đã quay lại bằng tốc độ cao nhất của mình.

Nhìn sương mù dị động, trái tim đám đệ tử môn phái lại vọt lên tận cổ họng, tất cả đều sẵn sàng chuẩn bị dốc sức liều mạng, cho đến khi nhìn thấy người đi từ trong sương mù ra là Lý Ngọc, thì mọi người mới thở phào một cái.

Triệu Phán Nhi bước nhanh tới, nhìn thấy Lý Ngọc vẫn hoàn hảo, mới thở phào nhẹ nhõm.

Triệu Hinh Nhi thì căng thẳng tóm lấy cánh tay của hắn, hỏi :"Lý sư huynh, tên yêu nhân Ma Đạo kia sao rồi?"

Lý Ngọc nói :”Ta sợ hắn quay lại động thủ với mọi người, nên không dám đuôi tiếp, bị hắn chạy mất rồi."

Đám đệ tử các phái nghe vậy, đều cảm động trong lòng.

Trong thời gian chờ đợi lúc nấy, bọn họ từ trong miệng hai tên đệ tử Côn Luân, cũng đã biết được rất nhiều tin tức liên quan đến vị sư đệ này, biết được hắn là một Luyện Đan Sư có thiên phú xuất chúng, là người xếp thứ hai trên thí luyện bảng của Côn Luân, nhưng xuất chúng nhất chính là nhân phẩm của hắn, hắn được tu tiên giới xưng là "thanh lưu.

Hôm nay nhìn thấy, quả nhiên danh bất hư truyên.

Bốn gã thiên kiêu của Thiên Đạo Tông kia chỉ đấu với yêu đạo kia trong chốc lát, đã bỏ bọn họ để chạy trốn.

Vị sư đệ phái Côn Luân này thì rõ ràng có thể đánh chết được yêu đạo kia, nhưng lại bỏ qua dụ hoặc của mấy chục viên Thông Mạch Đan, trở về bảo vệ bọn họ, vì lo lắng yêu đạo kia động thủ với bọn họ.

Đây là tình cảm chân thành đến mức nào?

Hai bên đối lập, vừa nhìn đã phân ra cao thấp.

"Đa tạ Lý sư đệt

"May mắn có ngươi cứu giúp, không thì sợ rằng hôm nay chúng ta đều phải chết trong tay yêu đạo kia rồi."

"Ân cứu mạng, suốt đời khó quên!"...

Lý Ngọc ôm quyền đáp lại mọi người :"Các sư huynh, sư tỷ khách khí, những yêu nhân mà đạo này là người mà đệ tử chúng ta đều có trách nhiệm diệt trừ, yêu đạo kia vẫn còn ở trong này, lưu lại đây sẽ gặp nguy hiểm, ta hộ tống các ngươi ra ngoài trước."

Thấy Lý Ngọc không đuổi giết tên bị Thiên Đạo Tông treo thưởng năm mươi viên Thông Mạch Đan, mà lại đưa bọn họ ra ngoài trước, trong lòng mọi người lại càng cảm động, dưới sự hộ tống của Lý Ngọc, cùng nhau chạy tới cửa ra vào Vạn Độc Quật.

Nhìn Lý Ngọc bị mọi người vây quanh, ba tỷ muội Triệu thị đều đang cười rất tươi.

Lý sư huynh vẫn giống như lần đầu các nàng gặp, vĩnh viễn nhiệt tình và ôn nhu như vậy.

Lối vào Vạn Độc Quật, trưởng lão Trúc Cơ Kỳ các phái đều đang chờ đợi trong lo lắng.

Từ sau khi biết chuyện xảy ra trong Vạn Độc Quật, trong lòng bọn họ nóng như lửa đốt, đã lập tức truyền tin vê cho tông môn, xin phái thêm nhiều đệ tử tới đây hơn nữa, nếu không thì không có cách nào khác, bọn họ chỉ hận mình không thể vào bên trong được.

Người tiến vào trong Vạn Độc Quật, có rất nhiều thiên tài của tông môn, họ đến đây để rèn luyện.

Dù chỉ tổn thất một người, cũng đều là do bọn họ thất trách.

Trong lúc mọi người đang lo lắng vạn phần, thì chỗ không gian nứt ra, đột nhiên truyền đến động tĩnh.

Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía đó.

Rồi thấy hơn chục người bay từ trong khe nứt ra từng người một.

"Phán Nhi, Liên Nhi, Hinh Nhi, các ngươi không sao chứ?”

"Trời cao phù hộ, sư điệt cuối cùng cũng đi ra, may mà ngươi không sao, không thì sư tôn ngươi tháo ta ra thành tám khối..."

"Sau này ngoan ngoãn ở trong tông môn, đừng đi ra ngoài nữa..."...

Thấy đệ tử của môn phái mình đi ra, mấy vị trưởng lão Trúc Cơ lúc này mới yên tâm, lập tức phi thân tiến lên, ân cần thăm hỏi.

Một vài đệ tử Ma Đạo trong đám người, sắc mặt vô cùng phức tạp, nhưng rồi cũng ôm quyền với Lý Ngọc, nói ra :"Đa tạt", rồi mới bay về phía trưởng lão của mình.

Vừa rồi trên đường rút lui, ven đường gặp phải ai, bất kể là đệ tử Chính Đạo hay Ma Đạo, hắn đều kéo theo hết, bọn họ hành động một mình mà gặp phải Chu Thiên thì chính là trở thành linh quỷ của hắn, gia tăng thực lực cho đối phương.

Dù sao đệ tử Ma Đạo cũng là người, lần này giúp bọn họ, lưu lại ấn tượng tốt cho bọn họ, lỡ sau này hắn lưu lạc ở phía Ma Đạo, thì cũng dễ dàng móc nối giao tình với các tông môn Ma Đạo.

Những đệ tử này đều bình an đi ra từ Vạn Độc Quật, tất cả mọi người đều vui vẻ, trừ bốn người Thiên Đạo Tông.

Bọn họ kinh ngạc nhìn đám đệ tử các phái, trong lòng kinh hãi.

Làm sao có thể?

Bọn họ làm sao có thể sống sót đi ra?

Với thực lực của yêu đạo kia, chắc chắn có thể phá được cái trận pháp nát đó một cách nhẹ nhàng, chẳng lẽ sau khi bọn họ rời đi, lại xảy ra biến cố gì?

Không chỉ có bốn người Thiên Đạo Tông hiếu kỳ, mà trưởng lão các phái cũng đều đang hỏi thăm các đệ tử của mình về chuyện đã xảy ra trong Vạn Độc Quật.

"Yêu đạo kia quá mạnh, căn bản không phải là Luyện Khí bốn năm tầng như lời đồn."

"Hắn còn có rất nhiều linh quỷ cường đại, ngay cả bốn người Thiên Đạo Tông liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, bị hắn đánh cho chạy trối chết."

"May mà có Lý sư đệ của phái Côn Luân, nếu không phải hắn xuất thủ tương trợ, thì hôm nay chúng ta đều phải chết tại đó."

"Đúng vậy, phải thật tốt tạ ơn Lý sư đệ.'...

Trưởng lão Trúc Cơ các phái nghe vậy đều sửng sốt, bọn họ kể hình như hơi khác so với mấy vị đệ tử Thiên Đạo Tông thì phải.
Bình Luận (0)
Comment