Chương 102: Yêu nữ giá lâm (1)
Chương 102: Yêu nữ giá lâm (1)Chương 102: Yêu nữ giá lâm (1)
Ở chỗ sơn môn của phái Côn Luân.
Vị đệ tử chấp sự và Lý Ngọc đi ra từ phía trong Côn Luân động thiên.
Mặc dù Chính Đạo và Ma Đạo cũng không đến mức gặp mặt là phân ra ngươi chết ta sống, hay không chết không thôi gì đó, nhưng thường ngày mọi người vẫn không ưa nhau, dù sao thì Chính Tà vẫn có ngăn cách, đệ tử Chính Đạo tới Côn Luân thì sau khi bẩm báo sẽ được mời vào trong, nhưng người trong Ma Đạo thì chỉ có thể chờ đợi ở ngoài sơn môn.
Từ xa Lý Ngọc đã nhìn thấy hai người mặc áo đen đang đứng đó, trên người họ có âm khí rất nặng, chứng tỏ trong thể nội có linh quỷ tồn tại, mà họ cũng thường xuyên giao tiếp cùng quỷ vật nữa, một người trong đó là Trúc Cơ Kỳ, một người còn lại thì là Từ Dị, người quen cũ bên Luyện Hồn Tông, đệ tử Luyện Khí kỳ song linh mạch tâng chín đỉnh phong.
Hư Lăng động thiên, bí cảnh Thanh Tự, tính cả Vạn Độc Quật nữa, thì đây là lân thứ tư họ gặp mặt.
Lý Ngọc chắp tay với hai người, nói ra :"Hai vị đường xa mà đến, Lý Ngọc không tiếp đón được từ xa, chớ trách."
Từ Dị bước lên đáp lời :'Lý đạo hữu quá lời, chúng ta lần này tới là đặc biệt cảm tạ ngươi, Lý đạo hữu đã có ân hộ tống tại Vạn Độc Quật, đây là hai viên Thông Mạch Đan, mời ngươi nhận lấy."
Hắn đưa cho Lý Ngọc một cái hộp ngọc nho nhỏ bằng hai tay, trong hộp để hai viên đan dược mâu trắng.
Hai viên đan dược này chỉ có hai đạo đan văn bên trên, là đan dược trung phẩm, ẩn chứa nhiều đan độc hơn so với đan dược thượng phẩm, cần phải tốn công luyện hóa đan độc một thời gian dài, Lý Ngọc rất ít phục dụng loại đan dược có phẩm chất như này.
Nhưng Lý Ngọc tin tưởng, đây tuyệt đối không phải hành động cố ý của Luyện Hồn Tông, bọn họ không mang đan dược bỏ đi này lừa gạt hắn.
Vì trình độ luyện đan của Ma Đạo rất kém, có thể có đan dược có hai đạo đan văn đã là rất tốt, Thông Mạch Đan thượng phẩm bọn họ cũng không luyện được, nên hai người này vượt ngàn dặm mà đến để đưa cho hắn hai viên Thông Mạch Đan trung phẩm này, đã là tràn đầy thành ý.
Hắn cũng mới có năng lực chiết xuất đan dược, nên hai viên Thông Mạch Đan trung phẩm này vào tay hắn, chính là hai viên Thông Mạch Đan thượng phẩm.
Đối mặt với hai người Luyện Hồn Tông, Lý Ngọc cũng không cần khách sáo chút nào, rất dứt khoát nhận lấy hai viên đan dược.
Dù sao lập trường không giống nhau, tại ngay trước sơn môn nói nói cười cười cùng đệ tử Ma Đạo, cũng sẽ ảnh hưởng không tốt.
Người bên Ma Đạo cũng biết điều này, nên sau khi Từ Dị giao hai viên đan dược cho Lý Ngọc xong, thì khom người hành lễ với hắn, rồi leo lên một cái linh thuyên mầu đen có treo cờ đầu lâu, rời đi.
Vị đệ tử chấp sự kia lại cùng Lý Ngọc quay trở vào tông môn, bỗng hắn nói :'Không thể tưởng được, Ma Đạo cũng hiểu lễ nghi như vậy."
Lý Ngọc chỉ mỉm cười, không nói gì thêm.
Ở trong mắt rất nhiều đệ tử Chính Đạo, thì người bên Ma Đạo đều là những hạng người có lòng dạ độc ác tàn nhãn, đây là ấn tượng được hình thành từ trước lúc bọn họ nhập tông, trên thực tế thì nhiều đệ tử Ma Đạo cũng giống như vậy, bọn họ hành độc ngoan độc, cũng không thèm để ý nhân mạng gì cả.
Bên trong Chính Đạo cũng có người như vậy, nhưng vì trở ngại thân phận và lập trường, nên không dễ dàng biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Cứ cho họ là đệ tử Ma Đạo đi, sao lại không thể hiểu lễ nghi chứ.
Luyện Hồn Tông cũng là một tông môn lớn trong tu tiên giới, không hiểu lễ nghỉ là không được.
Tu Tiên Giới cũng có một bộ đạo lý đối nhân xử thế, đây cũng là quy tắc cơ bản của xã hội vận hành, người Ma Giáo chỉ là hành động tùy ý hơn, họ không có quá nhiều kiêng ky, chứ không phải là man di.
Lý Ngọc nhớ là đám người được hắn hộ tống lúc ấy, ngoài Luyện Hồn Tông ra còn có người của Khôi Lỗi Tông, Hợp Hoan Tông, Huyền Âm Giáo nữa. Nếu như bọn họ cũng đều đưa tới hai viên Thông Mạch Đan, thì hắn đủ để trùng kích Luyện Khí viên mãn rồi.
Cũng không ngoài Lý Ngọc dự đoán, người của Khôi Lỗi Tông và Hợp Hoan Tông cũng không để cho Lý Ngọc chờ quá lâu.
Ngày hôm sau, trưởng lão của Khôi Lỗi Tông cũng đi tới sơn môn Côn Luân, mang đến hai viên Thông Mạch Đan cho hắn, chỉ mở miệng cảm ơn, chứ không nhắc một chữ gì đến việc hắn từng đánh chết đệ tử của Khôi Lỗi Tông.
Ngày thử ba thì đệ tử Hợp Hoan Tông cũng đi tới nơi này, ngoài hai viên Thông Mạch Đan ra, còn kèm theo hai đệ tử yêu mi.
Nữ đệ tử Hợp Hoan Tông đều am hiểu đạo song tu, rất được hoan nghênh ở bên Ma Đạo, đây cũng coi như là đặc sắc của phái này, nổi danh cũng không kém gì đan dược của Côn Luân, hay pháp bảo của Thanh Thành.
Nhưng Lý Ngọc chỉ nhận đan dược, từ chối hai vị đệ tử kia.
Hắn thừa nhận là mình có chút háo sắc, nhưng không phải ai đến cũng không cự tuyệt.
Chu sư tỷ và hắn cùng tu hành ở Bạch Vân Quán, hai người đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện, hiểu rõ lẫn nhau, cũng cảm mến lẫn nhau, còn nữ đệ tử của Hợp Hoan Tông kia, ai biết có mục đích gì, biết đâu lại là nội ứng mà bọn họ sắp xếp vào bên cạnh hắn, ngày nào hắn cũng phải đề phòng, làm gì còn tâm trí mà song với chả tu.
Sáu viên đan dược Ma Đạo đưa tới đều là Trung phẩm, không có một viên thượng phẩm nào, bên trong ẩn chứa không ít đan độc, nhưng đây lai không phải là vấn đề với Lý Ngọc, hắn chỉ cần dùng lò đan chiết xuất đám đan dược này một phen, thì sẽ có ngay sáu viên đan dược thượng phẩm, có thể yên tâm mà phục dụng.
Một ngày sau, Lý Ngọc luyện hóa hết tất cả Thông Mạch Đan.
Lúc này, năm cái linh mạch trong cơ thể hắn thì có bốn cái đã bị đả thông toàn bộ huyệt vị, chỉ còn Kim linh mạch còn một cái huyệt vị nữa chưa đả thông, xong nốt cái này là toàn bộ viên mãn.
Lúc này còn tận nửa tháng nữa mới tới đầu tháng sau.
Lý Ngọc không đợi được lâu như vậy, thế là hắn hái hai chùm nho, hai quả Đào, để lên khay ngọc, đi tới Ngọc Hư Phong.
Đệ tử thủ phong Ngọc Hư Phong thấy Lý Ngọc thì cười nói :"Lý sư đệ lại đưa Nho tới cho chưởng giáo chân nhân sao, ngươi chờ chút, ta thông báo trước một tiếng đã."
Hắn cầm lấy cái linh loa, rồi một lát sau, tươi cười thông báo với Lý Ngọc :"Ngươi có thể lên rồi, chưởng giáo chân nhân đang ở Ngọc Hư Cung." Lý Ngọc đi tới chủ điện Ngọc Hư Phong, đem những hoa quả này hiến tặng cho chưởng giáo chân nhân, Vương Đạo Huyền nhìn hắn một cái rồi nói :“Được đấy, kém một cái huyệt vị nữa là cả năm cái linh mạch đều viên mãn rồi."
Lý Ngọc đáp :"Các phái đưa tới không ít Thông Mạch Đan, chờ đến đầu tháng sau mua một viên nữa là đệ tử có thể thử nghiệm Trúc Cơ rồi."
Vương Đạo Huyền vươn tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một viên đan dược, ném nó cho Lý Ngọc rồi nói :'Không cần chờ tháng sau, chẳng phải là một viên Thông Mạch Đan thôi à, bổn tọa cho ngươi."
Lý Ngọc nhận lấy đan dược, ngại ngùng nói :"tạ Chưởng giáo chân nhân!"
Một lúc sau, Lý Ngọc rời khỏi Ngọc Hư Cung, trở về Tử Vân Phong.
Cùng với một viên Thông Mạch Đan cuối cùng này vào bụng, huyệt vị cuối cùng ở Kim linh mạch trong cơ thể hắn, cũng đã được giải khai, mỗi cái linh mạch đều đã có thể vận hành thông suốt một đường, không gì ngăn cản nữa.
Luyện Khí Kỳ , viên mãn!
Trong phòng, Lý Ngọc thở phào một hơi dài, hắn đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi.
Con đường tu tiên có thể chia làm sáu đại cảnh giới, theo thứ tự là Khí, Đan, Anh, Thần, Hư, Đạo. Bắt đầu từ Luyện Khí, kết thúc là Hợp Đạo, Hợp Đạo lại xưng là Thiên Nhân, thành tựu Thiên Nhân liền có thể cùng thiên địa đồng thọ, nhật nguyệt đồng huy.
Cảnh giới Khí tương ứng là Luyện Khí và Trúc Cơ, hai cảnh giới này đều tu hành linh mạch, nên được phân chia vào cùng một đại cảnh giới.
Đem một cái linh mạch đả thông tất cả huyệt vị, linh khí tràn ngập toàn bộ cái linh mạch đó, đại biểu cho Luyện Khí Kỳ viên mãn, có thể thử nghiệm TRúc Cơ.
Cả hai cùng thuộc một đại cảnh giới, khác nhau là pháp lực của Luyện Khí Kỳ tồn tại ở trạng thái khí, còn pháp lực của Trúc Cơ, tồn tại ở trạng thái dịch, một đoạn linh mạch giống nhau, nhưng pháp lực của trạng thái dịch, so với trạng thái khí sẽ cô đọng hơn, uy lực khi thi triển pháp thuật tự nhiên cũng mạnh mẽ hơn.
Lý Ngọc thử nén pháp lực bên trong Hỏa Linh Mạch, đem tất cả pháp lực nén đến một nửa, thì còn hơi có cảm giác thoải mái, nhưng càng xuống dưới, thì lực cản càng lớn, nén đến chỗ một phân ba thì linh khí mỏng manh trạng thái khí, đã biến thành hết sức chặt chẽ, nhưng để biến thành dịch thể thì còn kém rất nhiều.
Xuống thêm một chút nữa thì Lý Ngọc bó tay, hắn cố gắng hết sực cũng không thể nén thêm được nữa.
Đây chính là bình cảnh giữa Luyện Khí và Trúc Cơ, độ khó khi nén linh khí còn khó hơn nhiều so với việc đả thông linh mạch, nếu không có Trúc Cơ Đan hỗ trợ, thì việc Ngưng Khí thành dịch thể này, dù là những thiên tài kia cũng cần phải mất tới mấy năm mới xong.
Nên người có thiên phú bình thường, bị mắc tại cái bình cảnh này mười đến hai mươi năm cũng rất thường thấy.
Lý Ngọc thử nén thêm mấy cái linh mạch khác, sau khi thử cả năm cái thì Lý Ngọc cũng quyết đoán từ bỏ.
Trúc Cơ Đan tồn tại được quả nhiên có đạo lý của nó, chính mình tu hành, phá cảnh thì cần thời gian quá lâu, đệ tử thiên tài của tông môn với hậu nhân, đệ tử của tổ sư Nguyên Anh, sẽ không có quá trình này, tất cả mọi người đều chọn dùng Trúc Cơ Đan cho nhanh, không ai làm khác cả. Nhưng mà Trúc Cơ Đan là đan dược cấp ba, mỗi tháng tông môn sản xuất cũng có hạn, một viên còn có giá một vạn linh tệ, và cũng là loại đan dược xếp vào loại có tiền cũng mua không được.