Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 133 - Chương 102: Yêu Nữ Giá Lâm (2)

Chương 102: Yêu nữ giá lâm (2) Chương 102: Yêu nữ giá lâm (2)Chương 102: Yêu nữ giá lâm (2)

Vật liệu của đan dược cấp ba đã khó tìm, mà Đại Thế Giới đã gân như không còn nữa, chỉ có một vài tiểu thế giới chưa khô kiệt vẫn tôn tại một chút, tổng sản lượng Trúc Cơ Đan mỗi tháng của tông môn chỉ có trên dưới hai trăm viên, cũng giống Thông Mạch Đan, hơn phân nửa số đó là để dành cho môn hạ đệ tủ của các tổ sư Nguyên Anh, còn dư lại phân nửa mới đến được tay của các đệ tử bình thường khác.

Vì nó quá mức trân quý, nên muốn có được một viên Trúc Cơ Đan, không chỉ cần phải làm nhiệm vụ tích góp từng li từng tí linh tệ, mà còn cần phải có chút lai lịch, nói cách khác là cống hiến đối với tông môn.

Một số đệ tử là đệ tử phụ trách bảo vệ dược điền, mạch khoáng khai thác, cùng một vài công tác tạp vụ khác, một số năm sau sẽ có tư cách đạt được một viên Trúc Cơ Đan, sau đó họ vẫn cần phải tích góp từng ly từng tí linh tệ một, để mua sắm nó.

Nếu như có thể tìm đến vật liệu luyện chế TRúc Cơ Đan, thì cũng có thể đem giao cho Luyện Đan Sư đẳng cấp cao của tông môn luyện chế, nhưng cũng phải trả một cái giá không rẻ.

Đương nhiên, nếu sư phụ của ngươi là một vị Luyện Đan Sư tam phẩm, hoặc là Luyện Đan Sư Tứ Phẩm, mà lại còn bằng lòng trút tài nguyên xuống người của ngươi, thì tự nhiên những cái hạn chế thông thường kia không tính, như trước đó Triệu Quang Huyền cũng từng nói, sẽ giúp đỡ Lý Ngọc luyện chế một lò Trúc Cơ Đan, đáng tiếng là sau đó hắn chết mất rồi.

Aizl

Lý Ngọc mới chỉ Luyện Khí viên mãn, cũng không vội mà Trúc Cơ, hắn vẫn còn một chuyện quan trọng nữa mà chỉ Luyện Khí Kỳ mới có thể làm được.

Thông Thiên Phong

Lý Ngọc lại xuất hiện ở đây lần nữa.

Lúc này ngũ linh mạch của hắn đều đã viên mãn, Lý Ngọc trong lòng tràn đầy tự tin, cầm lấy trường thương trong tay, tiến vào không gian thí luyện.

Mấy cái hô hấp sau, thân hình của Lý Ngọc lại xuất hiện lần nữa.

Hắn không chờ đợi được mà nhìn về phía thí luyện bảng, nhưng mà đời không như là mơ.

Hạng nhất: Tân Khả Nhân.

Hạng hai: Lý Ngọc. ...

Thứ tự trên màn nước vẫn không hề thay đổi gì cả, Tần sư tỷ vẫn vững vàng ở vị trí đầu bảng.

Lần này thì Lý Ngọc thực sự bị kinh hãi, hắn không chỉ Luyện KHí tầng chín đỉnh phong cả năm cái linh mạch, mà còn là Pháp Võ song tu, chân khí võ đạo cũng coi như một cái linh mạch Luyện khí đỉnh phong nữa, tương đương với tu sáu cái linh mạch, mỗi một con yêu thú cũng coi như là miểu sát, mà còn chưa thể vượt qua được kỷ lục của nàng.

Khi còn là Luyện Khí kỳ thì cô gái này rút cuộc đã mạnh tới mức nào?

Kẻ dưới không ngại học hỏi, đây là ưu điểm của Lý Ngọc.

Vì vậy hắn quyết định đi tới Ngọc Hư Phong hỏi một chút.

Đệ tử thủ phong ở sơn môn Ngọc Hư Phong, cười hỏi Lý Ngọc :"Lý sư đệ lại tới tìm chưởng giáo chân nhân sao?" Lý Ngọc lắc đầu :"Không, lần này ta tới tìm là tìm Tần sư tỷ-"

Vị đệ tử thủ phong sửng sốt, tìm Tần sư tỷ á?

Ngoại trừ Bạch sư tỷ của phái Nga My ra, thì Tần sư tỷ chưa bao giờ gặp qua người khách nào khác cả.

Bao nhiêu người hâm mộ của nàng cũng chưa từng nhìn thấy một cái góc áo của nàng luôn.

Lý Ngọc nhìn cái bộ dáng kinh ngạc của tên đệ tử này, bèn cười một cái :"Làm phiền ngươi cứ thông báo một tiếng là tốt rồi, nếu Tần sư tỷ không gặp thì ta trở về là được."

Nếu đổi lại là một tên đệ tử nào khác, vị đệ tử thủ phong này chắc chắn sẽ không truyền lời, nhưng Lý Ngọc ở Côn Luân có nhân duyên vô cùng tốt, trừ cực ít vài người ghen ghét hắn đến mù quáng rra, thì đa số mọi người đều có hảo cảm với hắn, vị đệ tử kia nói :"Vậy ta cứ thử truyền lời giúp ngươi, Tần sư tỷ hẳn là sẽ không đáp ứng, ngươi cứ chuẩn bị tâm lý..."

Tiếc là chỉ dặn Lý Ngọc, chứ hắn thì chưa kịp chuẩn bị tâm lý, nghe được Tần sư tỷ đáp ứng gặp xong, thì hắn quả thực bị kinh sợ đến không dám tin, thủ phong ở đây đã mấy năm, hắn đã chứng kiến không biết bao nhiêu thiên kiêu muốn gặp Tần sư tỷ, đều bị nàng cự tuyệt hết, đây là lần đầu tiên Tần sư tỷ đáp ứng đấy...

Lý Ngọc nhìn bộ dạng ngơ người của vị đệ tử Thủ Phong này, không nhịn được mà nhếch miệng cười.

Cái này là đạo lý đối nhân xử thế đấy, tưởng Ẩn Tức Thuật, Vọng Khí Thuật, rồi còn chùm nho kia là hắn tặng không đấy à.

Trên một chỗ quảng trường đẳng sau của Ngọc Hư Cung, Lý Ngọc gặp được Tần Khả Nhân.

Nàng vẫn mặc món tiên Y như lần trước, lụa trắng che mặt, toàn thân trên dưới đều tỏa ra một cảm giác thần bí, trong đám đệ tử ở Côn Luân này, người có xúc động muốn xốc cái khăn che mặt đó lên, không có một vạn cũng phải có tám ngàn.

Tần Khả Nhân nhìn về phía Lý Ngọc, hỏi :"Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

Lý Ngọc thấy Tần sư tỷ trực tiếp như vậy, nên cũng vào thẳng vấn đề luôn :"Ta có một vấn đề trên tu hành, muốn thỉnh giáo Tần sư tỷ, tu vi bây giờ của ta đã là ngũ linh mạch Luyện KHí đỉnh phong, còn kiêm tu cả võ đạo, vì sao thời gian thông qua thí luyện ảo cảnh của ta, vẫn lâu hơn sơ với Tần sư tỷ."

Tần Khả Nhân suy nghĩ một chút rồi hỏi hắn :"Ngươi xông thí luyện như thế nào?”

Lý Ngọc nói :ˆDùng pháp lực và chân khí, một đường nghiền ép."

Tần Khả Nhân hỏi tiếp :"Ngươi phóng thích một cái pháp thuật ra cho ta xem."

Lý Ngọc vận chuyển Pháp lực, ngưng tụ ra một cái thủy tiễn, bắn vê mặt đất cách đó không xa.

Tần Khả Nhân cũng bắn ra một đạo thủy tiễn khác trong nhát mắt, nhưng nàng pháp sau lại đến rước, đuổi theo thủy tiễn của Lý Ngọc, rồi đánh tan nó.

Lý Ngọc hết hồn :"Thật nhanh!"

Không chỉ tốc độ thi pháp nhanh, mà tốc độ pháp thuật cũng nhanh, hơn nữa thủy tiễn cũng hết sức cô đọng, quan trọng hơn chính là lúc nãy nàng thi pháp, chỉ có ba động pháp lực ở Luyện Khí Kỳ, nói cách khác chính là, cùng loại pháp lực, cùng thi triển pháp thuật đồng dạng, nàng cũng có thể dễ dàng đánh bại Lý Ngọc.

Tần Khả Nhân nhìn về phía Lý Ngọc, hỏi :"Hiểu chưa?"

Lý Ngọc gật đầu, nói ra :"đã hiểu!" Hắn đã biết rõ vấn đề nằm ở chỗ nào, Thiên Linh Mạch của Tần sư tỷ siêu việt hắn là một lý do, phương diện khác nữa là nàng vô cùng nắm chắc những pháp thuật cơ sở, chứ không phải ở mức như của Lý Ngọc.

Tu tập pháp thuật cũng giống như luyện đan, cùng một loại đan dược, có người có thể luyện chế ra được đan dược cực phẩm, nhưng có người chỉ có thể luyện chế được ra đan dược hạ phẩm.

Pháp thuật giống nhau, người càng hiểu sâu sắc, độ thuần thục càng cao, thì tốc độ thi triển pháp thuật càng nhanh, uy lực của pháp thuật cũng càng cao.

Pháp lực của Lý Ngọc không kém, nhưng hắn luyện tập quá ít, nên cho tới nay thì trình độ vẫn chỉ là có thể phóng xuất ra được pháp thuật, còn về việc lúc phóng thích ra pháp thuật này, làm sao để tăng lên uy lực, hay ít tiêu hao pháp lực nhất, hoặc làm được càng nhanh, càng mạnh gì đó, hắn vốn chưa từng nghĩ qua.

Hắn cũng nghĩ là, trên võ đạo thì còn có chỗ chỉ tiết chú ý, còn trên pháp thuật thì chẳng có chỉ tiết gì đáng nói, chẳng phải chỉ là phóng thích pháp thuật ra là xong rồi à?

Tần sư tỷ quả nhiên không hổ danh là Tần sư tỷ. Lý Ngọc chắp tay với nàng, nói ra :"Đa tạ Tần sư tỷ chỉ điểm, ta vê phong luyện tập pháp thuật."

Mặc dù đây là một cơ hội khó có được để có thể lôi kéo là quen với Tần sư tỷ, hắn có thể tranh thủ hỏi thêm một vài vấn đề, nhưng Lý Ngọc biết rõ, cái gì cũng phải có chừng mực, Tần sư tỷ rõ ràng không phải là người thích đông vui, hắn ở chỗ này lâu, sẽ chỉ làm cho nàng phiên chán.

Sau khi tạ ơn nàng, Lý Ngọc liền trở về Tử Vân Phong.

Ba tỷ muội Triệu thị vẫn chưa đi, các nàng còn tính ở lại Côn Luân thêm vài ngày, biệt viện này cũng không thiếu phòng ở, chỉ dọn dẹp sơ một chút là xong, ba tỷ muội các nàng cũng chỉ chiếm một gian phòng khách.

Ngày thường trong nhà cũng không có người khách nào, đại đa số đều vắng vẻ yên tĩnh, hai hôm nay thì vô cùng náo nhiệt, đối tượng vui nhất hiển nhiên là Linh Nhi, vì nó có thêm hẳn ba "con sen" chơi cùng.

Lý Ngọc đang ở một mình chỗ sân sau, hắn đang tế ra một thanh phi kiếm, thanh phi kiếm đó đang lơ lửng trên không trung, hắn thúc giục Thục Sơn Kiếm Quyết, thân kiếm kêu vù vù rồi hơi loáng một cái, hai bên trái phải của nó lại phân ra hai cái bóng kiếm nữa.

Linh hồn của Lý Ngọc vốn hơn xa so với cùng giai, bóng kiếm càng lúc càng nhiều, đến khi đạt được mười cái thì mới ngừng tăng trưởng.

Nhưng Lý Ngọc biết rõ, mười cái bóng kiếm không phải là cực hạn của hắn, chỉ là lần đầu hắn thi triển cái kiếm quyết này, nên còn chưa được thuần thục lắm, yêu cầu phải tập luyện nhiều hơn.

Mỗi cái bóng kiếm này đều là một đạo kiếm khí, có thể dùng thần niệm để điều khiển, vốn có uy lực bất phàm.

Nghe nói có một vài vị kiếm tu ở Thục Sơn, một kiếm của họ có thể phân ra trăm vạn bóng kiếm, cái hình ảnh đó, nghĩ đến đã thấy hoành tráng.

Luyện tập kiếm quyết trong một lúc, Lý Ngọc lại bắt đầu suy nghĩ đến pháp thuật.

Mặc dù hắn chỉ mới tu hành một năm, nhưng những cảm ngộ cả đời kinh nghiệm của đám lão nhân Pháp Tu kia đều ở trong tay hắn, Lý Ngọc tùy ý lật ra một quyển để nghiên cứu, có chỗ nào không hiểu thì chạy ra ngoài tìm chính chủ hỏi tận nơi, trong hai trăm năm tháng đó của bọn họ, không ít lần đấu pháp cùng người khác, nên kinh nghiệm chiến đấu của họ đều vô cùng phong phú, Lý Ngọc hỏi đều nhận được đáp án. Lý Ngọc cũng nhanh chóng học được không ít thứ từ đám lão nhân kia, nhưng kiến thức mà hắn tiếp thu được vẫn chỉ nằm trên mặt lý luận, thực sự muốn nắm chắc, thì cần chính bản thân hắn phải luyện tập, trải nghiệm qua.

Mấy ngày tiếp theo, Lý Ngọc lại bắt đầu thời gian đóng cửa không ra.

Nhưng lần này hắn không phải chìm đắm trong nữ sắc, mà thực sự nghiêm túc tu hành, hơn nữa, ba tỷ muội Triệu thị vẫn chưa đi, hắn cũng không có cách nào mà trâm mê nữ sắc được cả, Lý Ngọc vẫn thích cái thế giới hai người ở biệt viện, đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài như trước đó, tự tại đừng hỏi.

Bỗng một ngày, chuông cửa biệt viện cắt đứt Lý Ngọc tu hành.

Lý Ngọc ra ngoài thì thấy một vị đệ tử chấp sự đang đứng ở ngoài cửa.

Hắn là đệ tử chấp sự phụ trách thông truyền khách tới thăm, Lý Ngọc hỏi :"Lại có khách của môn phái nào tới tìm ta hay sao?”

Vị đệ tử chấp sự kia tươi cười đáp :"Đúng vậy, là người của Huyền Âm Giáo, cũng là tới cảm tạ Lý sư huynh đấy”"

Hắn cực kỳ khách khí với Lý Ngọc, không khách khí không được đâu, mấy ngày hôm nay, không chỉ có mấy trưởng lão của các môn phái lớn nhỏ trong Chính Đạo tới Côn Luân bái tạ, đưa lên rất nhiều lễ vật, mà ngay cả Ma Đạo mấy tông cũng bôn ba từ vạn dặm xa xôi chạy đến, cho dù là phóng mắt ra toàn bộ tu tiên giới, cũng chỉ có độc hắn mới có đãi ngộ này.

"Huyền Âm Giáo?"

Lý Ngọc nghe tới ba từ này, trong lòng bỗng dưng lộp bộp một cái, Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông, Hợp Hoan Tông, .. mấy tông này cũng chẳng có quan hệ gì với hắn, gặp thì gặp đường đường chính chính, hắn cũng chẳng sợ gì.

Nhưng gặp người của Huyền Âm Giáo, hắn thực sự có chút chột dạ.

Nhưng mà mấy tông Ma Đạo kia hắn đều đã gặp, nếu như không ra gặp người của Huyền Âm Giáo, lại lộ ra có chút kỳ quái, Lý Ngọc nhanh chóng điều chính tâm trạng cảu mình rồi nói :"Đi thôi."

Cho dù là hắn đã có chuẩn bị trong lòng, nhưng khi ra đến cửa sơn môn, nhìn thấy cô gái áo đen đứng đó, làm vẻ mặt của hắn tí nữa thì không giữ được vẻ thản nhiên.

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, người của Huyền Âm Giáo tới đây, lại chính là nàng.

Nam Cung Thiên khoanh tay nhìn Lý Ngọc, hỏi :”Ngươi chính là Lý Ngọc?"

Không thể không nói, diễn kỹ của Yêu nữ còn rất là được đấy.

Lý Ngọc đương nhiên cũng rất phối hợp, rõ ràng là hai con người đã ký cả khế ước linh hồn với nhau rồi, mà hắn vẫn giả bộ như lần đầu tiên gặp mặt, lễ độ đáp :"đúng vậy, ta là Lý Ngọc."

Nam Cung Thiền lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong cũng là hai viên Thông Mạch Đan, nàng đưa hộp cho Lý Ngọc rồi nói :"Ngươi đã cứu hai vị đệ tử của Huyền Âm Giáo tại Vạn Độc Quật, đây là tạ lễ của Huyền Âm Giáo."

Lý Ngọc nhận lấy không hề do dự, cũng giống như với những tông môn khác của Ma Đạo, xong nói ra:"Nếu cô nương không có chuyện gì khác, ta xin phép trở về tông trước."

Nam Cung Thiền nhìn hắn một cái, nói ra :'Bổn cô nương chạy từ mấy vạn dặm xa xôi tới đây, ngươi lại không mời ta vào trong uống một chén linh trà?"
Bình Luận (0)
Comment