Chương 103: Đến thăm biệt viện (1)
Chương 103: Đến thăm biệt viện (1)Chương 103: Đến thăm biệt viện (1)
Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, đi uống linh trà ở Côn Luân động thiên?
Lý Ngọc nheo mắt, không biết yêu nữ này lại nghĩ ra cái chủ ý kinh dị gì nữa, thế mà còn định đi vào uống chén trà, chẳng lẽ không sợ quan hệ của bọn họ bại lộ?
Lý Ngọc không trả lời yêu nữ, mà nhìn về phía vị đệ tử chấp sự kia, vị đệ tử này cũng bất đắc dĩ nhún vai, hắn cũng nhìn ra được, thiếu nữ này chắc chắn có địa vị không thấp ở Huyền Âm Giáo, nên hết sức nhanh nhẹn lấy ra linh toa, liên hệ với tông môn.
Sau một lúc, hắn đặt linh toa xuống nhìn về phía cô gái áo đen, hỏi :"Xin hỏi phương danh của cô nương.
Yêu nữ lạnh nhạt đáp :"Nam Cung Thiền."
Vị đệ tử chấp sự này cầm lấy linh toa, nói ra :"Hồi chưởng giáo, nàng nói nàng tên là Nam Cung Thiền."
Nghe được chỉ thị bên trong linh toa, trên mặt hắn thoáng kinh ngạc, sau đó cung kính đáp :"Vâng, vâng, . . đệ tử đã biết."
Sau khi thu hồi linh toa, hắn nhìn thiếu nữ áo đen, lại nhìn Lý Ngọc, nói ra :"Lý sư huynh, Chưởng giáo chân nhân có lệnh, để ngươi dẫn theo vị cô nương này tới Ngọc Hư Cung."
Kết quả này cũng không ngoài dự liệu của Lý Ngọc.
Sau khi yêu nữ lộ ra thân phận, Côn Luân không có cách nào cự tuyệt nàng ở ngoài cửa được, cho dù Côn Luân và Huyền Âm Giáo, một bên là Chính Đạo còn một bên là Ma Đạo, lập trường khác biệt, lại còn có xung đột với nhau ở rất nhiều động thiên bí cảnh, nhưng Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo đến Côn Luân, mà ngay cả cửa cũng không được vào, chuyện này truyền ra ngoài thì người trở thành trò cười không phải là Huyền Âm Giáo, mà là Côn Luân.
Ở giữa các đại tông môn, đều có một bộ lễ nghi bắt buộc.
Điều này đối với Côn Luân mà nói, chính là sự thất lễ cực lớn.
Nếu đổi lại, một nhân vật trọng yếu của Côn Luân đến Huyền Âm Giáo, cũng sẽ nhận được lễ ngộ giống nhau.
Lý Ngọc dẫn theo yêu nữ tiến nhập Côn Luân động thiên, trên đường đi hắn dùng linh hồn truyền âm cho nàng :"Cô nương, ngươi định làm gì vậy?”
Nam Cung Thiền liếc mắt nhìn hắn một cái , thâm đáp :"Ta chưa từng tới Côn Luân, muốn vào để xem một chút, không được à?”
Yêu nữ làm việc, vốn không để người khác nhìn thấu, Lý Ngọc chỉ đành phải nhắc nhở :"Vậy chốc lát nữa ở trước mặt chưởng giáo chân nhân, ngươi cẩn thận một chút, đừng loạn dùng Ẩn Tức Thuật và VỌng Khí Thuật."
Yêu nữ không kiên nhẫn nghe hắn lải nhải :"Biết rồi, ngươi làm như ta ngu lắm ấy."
Lý Ngọc thực ra cũng không lo lắng điều đó, hai cái tiểu pháp thuật kia cũng chẳng phải là do hắn sáng tạo ra, cứ cho là Yêu nữ biết được, cũng không thể chứng minh được cái gì, mà bình thường cũng chẳng có ai hoài nghi là hắn dạy nàng cả.
Điều hắn lo là nàng cùng Tần sư tỷ cùng đem vọng khí thuật nhìn loại, vậy hắn chẳng phải lộ ra vài chuyện... Nam Cung Thiền cũng không cùng hắn truyên âm nói chuyện phiếm nữa, mà chăm chú nhìn Côn Luân động thiên lộng lẫy, hít vào không khí tràn ngập linh khí tươi mát, cảm khái nói ra :"Vẫn là nhóm chính đạo các ngươi tốt, loại đỉnh cấp động thiên phúc địa này, đều bị các ngươi chiếm được, sớm muộn gì cũng có ngày chúng ta sẽ đoạt lại hết..."
Bên cạnh còn có cả vị đệ tử chấp sự, nên đối với ngôn luận lớn mật của yêu nữ, Lý Ngọc cũng không đáp lại gì cả.
Mấy người nhanh chóng đến Ngọc Hư Phong, đệ tử thủ phong ở đây dường như cũng đã nhận được chỉ lệnh từ trước, trực tiếp cho họ vào luôn mà không cần thông báo trước.
Lý Ngọc đi vào đại điện, có một bóng người đã đứng chắp tay ở đó.
Từ lúc hai người đi vào đại điện, ánh mắt của Vương Đạo Huyền chưa từng dời khỏi người của Nam Cung Thiền.
Nam Cung Thiền nhìn hắn một cái, cũng thi lễ một cái cho có lệ :'Gặp qua chưởng giáo Côn Luân."
Vương Đạo Huyền nhìn nàng, trên mặt hiện lên một vẻ hiền từ, hồi ức, nói ra :"Tính ra thì ngươi hẳn gọi ta một tiếng sư tổ."
Lý Ngọc nghe thế thì sửng sốt.
Xảy ra chuyện gì?
Tại sao yêu nữ lại phải gọi chưởng giáo chân nhân là sư tổ?
Nam Cung Thiền dường như không nghĩ như vậy, nói ra :'Một trăm năm trước hắn đã bị các ngươi trục xuất khỏi Côn Luân, ta và Côn Luân các ngươi không có một chút quan hệ nào."
Vương Đạo Huyền hỏi :"Vậy lân này ngươi tới Côn Luân... 2
Yêu nữ nhìn sang Lý Ngọc một cái, nói ra :'Ngươi nghĩ là ta muốn tới đây à, chẳng qua là đệ tử Côn Luân các ngươi đã cứu đệ tử Huyền Âm Giáo của chúng ta, nên lần này ta tới là đại biểu cho tông môn tới đưa tạ lễ, thuận tiện xem qua chỗ hắn đã từng tu hành là nơi như thế nào..."
Lý Ngọc ho nhẹ một tiếng, nói ra :Nam Cung cô nương, ở trước mặt chưởng giáo chân nhân, hẳn là ngươi nên nói chuyện tôn kính một chút...'
Vương Đạo huyền quơ ống tay áo rộng, nói ra :"Không sao, nếu như nàng muốn nhìn Côn Luân một chút, thì Lý Ngọc, ngươi liên đại biểu Côn Luân đưa nàng đi xung quanh xem một chút, nàng có yêu câu gì thì tận lực thỏa mãn..."
Lý Ngọc sửng sốt, lập tức nói ra :*Chưởng giáo chân nhân, như vậy sao được, nàng là yêu nữ Ma Đạo, ta cùng nàng ở chung một chỗ, các đệ tử khác thấy được sẽ nghĩ như thế nào, ngài không quên lời đồn thời gian trước sao?”
Vương Đạo Huyền chắp tay sau lưng, nói ra :"Yên tâm, ngươi là tiếp nhận mệnh lệnh của bổn tọa, sẽ không có ai nói gì ngươi, Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo thân phận tôn quý, ngươi đại biểu cho Côn Luân, không được chậm trễ nàng..."
Chưởng giáo chân nhân đã nói như vậy, Lý Ngọc chỉ có thể cố mà làm :"Đệ tử lĩnh mệnh."
Nhìn bóng lưng hai người rời khỏi Ngọc Hư Cung, Vương Đạo Huyền lẩm bẩm :"Thiền với Lý Ngọc, nhìn cũng rất là xứng đôi..."
Một vị trưởng lão Kim Đan Kỳ đứng bên cạnh hắn hỏi :"Chưởng giáo, địa vị của Thánh Nữ ở Huyền Âm Giáo rất cao, chúng ta để Lý Ngọc là một đệ tử Luyện KHí Kỳ đi tiếp đón nàng, có phải là hơi không đủ coi trọng nàng không?” Suy bụng ta ra bụng người, nếu như một nhân vật trọng yếu của Côn Luân đi Huyền Âm Giáo, Huyền Âm Giáo lại chỉ phái ra một tên đệ tử Luyện Khí Kỳ đến đón tiếp, hắn cũng cảm thấy bị mạo phạm.
Vương Đạo Huyền nói :"Bổn tọa làm như vậy tự nhiên có suy tính của bổn tọa, Lý Ngọc tuy là đệ tử Luyện Khí Kỳ, nhưng danh khí của hắn sớm đã truyền khắp Chính Ma hai đạo, cũng là đệ tử nổi bật nhất của phái Côn Luân ta lúc này, nên không tính là lạnh nhạt nàng, ngoài ra bọn họ tuổi tác cũng sàn sàn nhau, chủ đề nói chuyện sẽ nhiều hơn, huống hồ Lý Ngọc làm việc khéo léo, nên nhiệm vụ này giao cho hắn cũng là phù hợp..."
Chuyện Lý Ngọc khéo léo, vị trưởng lão Kim Đan kỳ này cũng công nhận.
Những thứ khác không nói, nhưng riêng về nhân mạch, thì đại bộ phận trưởng lão KIm Đan Kỳ của Côn Luân cũng so không được với hắn.
Vị trưởng lão chắp tay với Vương Đạo Huyền, nói ra :"Vẫn là chưởng giáo suy tính chu toàn..."
Lúc này ở bên ngoài Ngọc Hư Phong, Lý Ngọc mới suy nghĩ lại những lời vừa rồi của chưởng giáo chân nhân, trong lòng đã có một cái suy đoán.
Chưởng giáo chân nhân vừa mới nói là, Nam Cung Thiền hắn nên gọi hắn một tiếng sư tổ, nói cách khác, sư phụ của Nam Cung Thiền là đệ tử của chưởng giáo.
Mà theo Lý Ngọc biết thì sư phụ của nàng là chưởng giáo của Huyền Âm Giáo, cũng là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, không thể nào là đệ tử của chưởng giáo chân nhân.
Vậy mối quan hệ này vẫn sẽ còn một loại khả năng nữa.
Phụ thân hoặc mẫu thân của nàng, là đệ tử của chưởng giáo chân nhân.
Trước mắt thì chưởng giáo chân nhân chỉ có một đệ tử, mà Tần sư tỷ và Nam Cung Thiền lại bằng tuổi nhau, tự nhiên sẽ không liên quan đến Tần sư tỷ, nhớ lại một số bát quái trước đây mà Ngô Thông đã từng kể cho hắn nghe, trong đầu Lý Ngọc nhanh chóng xuất hiện một cái tên.
Trân Thanh Sơn.
Từng là hạng ba thí luyện bảng, bây giờ là hạng bốn, hắn vốn là đệ tử thân truyền của chưởng giáo chân nhân, nhưng trăm năm trước bởi vì cùng yêu nữ của Ma Đạo bỏ trốn, đã bị trục xuất khỏi Côn Luân, mà yêu nữ bỏ trốn cùng hắn lại là thánh nữ của Huyền Âm Giáo trước đây...
Thế thì thân phận của yêu nữ cũng đã rõ ràng rồi.
Khó trách nàng lại để tâm đến mọi chuyện của Côn Luân như thế, cứ là chuyện đã xảy ra ở Côn Luân, thì nàng đều muốn biết rõ trước nhất, thì ra nàng cũng có một đoạn nguồn gốc sâu xa như vậy với Côn Luân.
Mặc dù hai người đã thân thuộc đến không thể thân thuộc hơn, nhưng Lý Ngọc cũng không biểu hiện gì ra bên ngoài, chỉ biểu hiện như một hướng dẫn viên du lịch tận trách, đưa nàng đi thưởng lãm nhiều phong ở Côn Luân.
"Ồ, vị sư muội này là ai, sao trước kia chưa từng gặp qua"
"Lý sư đệ lại thông đồng đâu ra một vị sư muội xinh đẹp như vậy..."
"Khó trách hắn lại cự tuyệt nhiều thiếu nữ muốn làm đạo lữ của hắn như vậy, nhãn giới cao đến thế kia cơ mà.'
Một lúc sau, chuyện xấu của Lý Ngọc cùng yêu nữ đã bay đầy trời, có điều một vài đệ tử biết rõ chuyện vẫn kịp thời đứng ra giải thích. "Xuyt, chớ nói lung tung, đó không phải là đệ tử của Côn Luân chúng ta đâu, nàng là Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo, nổi danh cùng với Tần sư tỷ của chúng ta, các ngươi chưa xem qua bức họa của nàng sao?"
"A, Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo sao lại tới Côn Luân chúng ta làm gì?"
"Cái này thì ta biết rõ, là Lý sư đệ lần trước đã cứu một vài đệ tử Ma Đạo ở Vạn Độc Quật, nàng là tới nhà bái tạ, mấy ngày hôm này có tận mấy đại tông môn của Ma Đạo cũng đã tới đây rồi..."
"Ta nghe nói vị Thánh nữ của HUyền Âm Giáo này, có một chút quan hệ với Côn Luân chúng ta..."
"Kể rõ xem nào..."...