Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 135 - Chương 103 : Đến Thăm Biệt Viện (2)

Chương 103 : Đến thăm biệt viện (2) Chương 103 : Đến thăm biệt viện (2)Chương 103 : Đến thăm biệt viện (2)

Nam Cung Thiền đến Côn Luân động thiên, đưa tới bạo động không nhỏ, nàng là người của Ma Đạo, lại có thể nghênh ngang đi lại ở Côn Luân như thế, chẳng có bất kỳ trói buộc hay hạn chế nào, rất nhiều đệ tử mới nhập môn cũng là lần đầu tiên thấy.

Nhưng nghĩ đến nguồn gốc của nàng với Côn Luân, thì lại thấy cũng hợp lý.

Phụ thân của nàng hẳn là Trần sư huynh, mà Trần sư huynh lại đã từng là đệ tử mà chưởng giáo chân nhân coi trọng nhất, thậm chí còn bồi dưỡng hắn theo tiêu chuẩn bồi dưỡng chưởng giáo đời kế tiếp, nên đương nhiên là yêu ai yêu cả đường đi, đối với con gái của đệ tử mình cũng yêu thương cưng chiêu như vậy.

Côn Luân động thiên cũng không quá lớn, nhiều phong cũng cấm không cho người ngoài tiến nhập, nên Lý Ngọc chỉ đưa nàng đi dạo một canh giờ, thì đã đi được một vòng Côn Luân, không thiếu chỗ nào.

Sau khi rời khỏi một ngọn núi, Lý Ngọc nói :"Côn Luân động thiên đã coi như đi hết rồi, Nam Cung cô nương còn nơi nào muốn tới không?"

Nam Cung Thiền nhìn hắn đầy thâm ý, nói ra :“Đi nhà của ngươi!"

Nàng cũng muốn xem xem, đến cùng là dạng nữ nhân như thế nào mà có thể đem Lý Ngọc mê đến thân hồn điên đảo, cả ngày chìm trong ôn nhu hương, lười biếng tu hành như vậy.

Lý Ngọc nghe nàng nói vậy thì ngẩn ra, sau đó nói :'Nhà của ta cũng chẳng có gì đẹp mắt, ta lại dẫn ngươi đi một ngọn núi khác xem một chút...

Nam CUng Thiền ngắt lời hắn :”Ta hơi mệt, nghĩ tìm một chỗ nghỉ ngơi..."

Lý Ngọc nghĩ thầm, nữ nhân đi dạo phố mấy canh giờ cũng không biết mệt là gì, nàng đường đường là cường giả Kim Đan Kỳ, giết trưởng lão Kim Đan như giết Chó, tìm cái lý do này cũng quá là qua loa rồi.

Nhưng chuyện mà yêu nữ quyết định thì rất khó sửa đổi, Lý Ngọc cũng không tốn miệng lưỡi với nàng, mà dẫn nàng tới Tử Vân Phong.

Bên trong biệt việt số sáu mươi chín, ba tỷ muội triệu thị đang chơi quên cả trời đất, một người thì nhảy dây, một người đang đùa cùng Linh Nhi, một người thì đang chăm sóc hoa cỏ cùng với Chu Tử Tuyên, bỗng thấy Lý Ngọc mang theo một cô gái cực kỳ xinh đẹp đi từ bên ngoài vào.

Ba tỷ muội Triệu thị nhìn thấy Nam Cung Thiền thì giật nảy mình, dù sao thì Thánh Nữ Huyền Âm Giáo tiếng tăm cũng rất lừng lẫy, các nàng mặc dù chưa gặp qua nhưng đã nhìn thấy bức họa của nàng.

Nàng chính là người nổi danh ngang hàng với Tần sư tỷ của CÔn Luân đấy, luận danh khí thì còn ở trên cả Nga My tứ mỹ lẫn thập nhị trâm của Nga My.

Chu Tử Tuyền thì không biết Nam Cung Thiền, nhẹ giọng hỏi Lý Ngọc :”Vị này chính là..."

Lý Ngọc giải thích :"Đây là Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo, lần này tới CÔn Luân đưa tạ lễ, Chưởng giáo chân nhân để cho ta đạ diện tông môn đưa nàng đi dạo xung quanh."

Nghe nói đối phương là yêu nữ Ma Đạo, Chu Tử Tuyền có hơi giật mình, nhưng vẫn vội vàng thi lễ với Nam Cung Thiền một cái.

Nam CUng Thiên cũng thừa cơ đánh giá Chu Tử Tuyên vài lần.

Nhìn thấy nàng ta, Nam Cung Thiền đã hiểu, có một số việc đúng là cũng không trách được tiểu đệ của mình. Dung mạo của cô gái này hết sức xuất chúng, dáng người thì khỏi bàn, dù là không tu luyện mị công gì, nhưng nhìn còn mê người hơn cả mấy nữ tử Ma Đạo tu luyện mị công, ở chung sớm chiều cùng một nữ tử vừa có dung mạo, vừa thêm chút dụ hoặc, không mấy nam nhân có thể nhịn được, trừ khi hắn không phải là nam nhân.

Coi như nàng đã trách oan Lý Ngọc.

Coi như cả ngày hắn chím trong ôn nhu hương, thì chỉ có thể nói rõ, hắn là một nam nhân bình thường.

Dời ánh mắt khỏi người Chu Tử Tuyền, nàng bắt đầu đánh giá đến hoàn cảnh xung quanh.

Không thể không nói, hoàn cảnh tu hành của đệ tử Chính Đạo so với Ma Đạo thì hơn quá nhiều, quả thực là một trời một vực.

Không chỉ được tu luyện ở động thiên phúc địa có sung túc linh khí, mà những tiểu viện như thế này lại càng xa xỉ, đình đài lầu các, suối phun hoa viên, chẳng thiếu cái gì, bên cạnh còn có một cái vườn trồng đầy cây ăn quả nữa.

Nam Cung Thiền hái một quả đào chín mọng, cắn nhẹ một miếng, trong miệng lập tức tràn đầy hương vị trái cây tươi mát.

Chu Tử Tuyền thấy vậy thầm nghĩ, đúng là yêu nữ Ma Đạo, hành động cũng chẳng thèm kiêng nể gì, vào nhà người ta mà làm như về nhà mình không bằng...

Quả Đào Lý Ngọc tỷ mỉ chăm sóc, nàng chỉ cắn một nửa, rồi tiện tay đưa cho Lý Ngọc, Chu Tử Tuyền cau mày lại, cảm thấy hơi khó chịu, cho dù nàng ta là Thánh Nữ của Ma Đạo thì cũng không thể tùy tiện sai khiến người khác như tùy tùng của mình thế chứ.

Lý Ngọc vỗ võ bàn tay nàng, truyền âm :"Yêu nữ Ma Đạo đó, nàng lớn lên ở Ma Đạo, không hiểu được lễ phép, người ta dù sao cũng từ xa tới, là khách của chúng ta, nhịn một chút là được rồi, nàng cũng sắp đi về..."

Nam Cung Thiền đi dạo một vòng quanh biệt viện, nhìn thấy Tiểu Bạch Hổ chạy tới chạy lui trong sân, liền đi tới ôm ấp vuốt ve nó một lúc.

Linh Nhi thì từ bé tới lớn vẫn vậy, chỉ cần là nữ tử xinh đẹp, nó đều cho ôm.

Yêu nữ dừng lại ở biệt viện của Lý Ngọc chừng hơn mười lăm phút, thì nói :“Được rồi, đã trì hoãn không ít thời gian ở đây, ta phải đi về."

Mang tiếng là người hướng dẫn du lịch cho nàng, do chính chưởng giáo chân nhân khâm định, nên Lý Ngọc phải đưa nàng đến tận cổng tông môn.

Một lát sau, ở sơn môn Côn Luân, Nam Cung Thiền nhìn Lý Ngọc, đột nhiên nói ra :"Ngươi có muốn gia nhập Huyền Âm Giáo của chúng ta hay không, thiên tài ở Côn Luân quá nhiều, không có nhiều tài nguyên dùng ở trên người của ngươi, nếu ngươi gia nhập Huyền Âm Giáo chúng ta, ta có thể đảm bảo ngươi có thể Kết Đan trong vòng năm mươi năm, nếu như vận khí tốt thì đời này có thể có cơ hội trùng kích Nguyên Anh, đến lúc đó, ta để ngươi quản lý Đan Bộ, tất cả Linh Dược đều do ngươi quản lý, cũng cho ngươi thêm mấy vị đạo lữ xinh đẹp nữa..."

Đệ tử Côn Luân đứng xung quanh nghe vậy cũng cảm khái trong lòng, Lý sư huynh thật sự rất ưu tú, ngay cả Thánh nữ Huyền Âm Giáo cũng không nhịn được mà mời chào.

Còn điều kiện mà nàng đưa ra cũng hết sức phong phú, năm mươi năm Kết Đan, lại còn quản lý linh dược của một đại tông, còn có yêu nữ ma đạo xinh đẹp làm đạo lữ, ... chậc chậc, điều kiện này cho ai mà không động tâm chứ. Lý Ngọc biết rõ, nàng lại diễn tuồng.

Giữa một đám đệ tử Côn Luân như vậy, nàng nói ra những lời ấy, nhìn thì giống như mời chào, nhưng người khác căn bản không biết, hắn vỗn đã chính là người của nàng, đây chẳng qua là nàng tung sương mù mà thôi...

Lý Ngọc tự nhiên muốn kiên trì bản tâm, cự tuyệt nói :"Tạ hảo ý của cô nương, nhưng ta không có hứng thú gia nhập Ma Giáo."

Nam Cung Thiền tỏ vẻ tiếc nuối, nói ra :"Thật đáng tiếc, nhưng lời ta nói vĩnh viễn có hiệu quả với ngươi, khi nào ngươi thay đổi chủ ý, thì có thể tới Huyền Âm Giáo tìm ta..."

Lý Ngọc đáp :”Ta nghĩ là, chắc sẽ không có cơ hội như vậy..."

Mây vị đệ tử của Côn Luân không khỏi sợ hãi thán phục, trước phần định lực này của Lý Ngọc.

Đừng nói là yêu nữ Ma Đạo vô cùng xinh đẹp, Huyền Âm Giáo cũng là một trong tam đại cự đầu cua Ma Đạo, khống chế không ít bí cảnh động thiên, sẽ không thiếu tài nguyên hay linh dược, nếu bình thường Huyền Âm Giáo mở ra điều kiện như nàng nói, thì đừng nói là đệ tử Côn Luân, mà có khi không ít Luyện Đan Sư tam phẩm cũng phải động tâm, dù sao thì rời khỏi tông môn, gia nhập Ma Đạo cũng không phải là không được.

Nhưng loại hấp dẫn cực lớn này, lại không đả động được Lý sư đệ, hắn lại còn từ chối không một chút do dự nào nữa.

Loại người như này mà còn bị người ta nói là nọi ứng Ma Đạo, thật sự là mẹ nó không bình thường, may mà tông môn vẫn còn nhìn thấu mọi việc, bằng không chẳng phải làm tổn thương tấm lòng của người khác?...

Yêu nữ đi rồi, trước khi đi nàng cũng không có ý định đi gặp Tần sư tỷ lần nữa, khiến Lý Ngọc âm thầm thở phào.

Đương nhiên, điều làm cho Lý Ngọc càng yên tâm chính là, Yêu nữ thế mà có nguồn gốc với Côn Luân như vậy.

Vậy cũng có nghĩa là, trước đó nàng sắp đặt hắn tới đây, cũng không phải là muốn hắn làm chuyện gì bất lợi cho Côn Luân.

Lý Ngọc nhìn ra được, nàng kỳ thực cũng có một tình cảm đặc thù với môn phái này.

Bằng không thì nàng cũng sẽ không đưa ra yêu cầu kiểu, vào Côn Luân động thiên để xem một chút.

Lý Ngọc thở phào, may mắn là mọi thứ hình như cũng đang phát triển theo chiều hướng tốt.

Sau khi trở vào Côn Luân động thiên, Lý Ngọc đi Ngọc Hư Phong phục mệnh trước.

Vương Đạo Huyền hỏi hắn :"Nàng còn đi cả Tử Vân Phong nữa à?”"

Lý Ngọc bất đắc dĩ nói :"Ta cũng không muốn đưa nàng đi, nhưng nàng lại muốn đi, chưởng giáo chân nhân chẳng phải bảo là, nếu nàng ta có yêu cầu gì thì hãy tận lực thỏa mãn nàng, ta cũng không biết nàng muốn tới nhà ta làm gì nữa."

Vương Đạo HUyền cười nói :"Sợ là nàng muốn chào mời ngươi đi."

Lý Ngọc chắp tay đáp:"Chưởng giáo chân nhân quả là liệu sự như thần, nàng có mời ta gia nhập Huyền Âm Giáo, ban thưởng cho ta cả đạo lữu song tu, còn để cho ta quản lý linh dược linh thảo của Huyền Âm Giáo, nhưng mà ta cự tuyệt rồi..."

Vương Đạo Huyền vẫn cười rất tươi, nói ra :'Đây đúng là chuyện con bé có thể làm ra." Lý Ngọc hiếu kỳ hỏi :'Chưởng giáo chan nhân, Nam Cung cô nương chẳng lẽ có quan hệ gì cùng Côn Luân của chúng ta sao? Vì sao nàng lại phải gọi ngài là sư tổ vậy?”

Mặc dù trong lòng Lý Ngọc đã chín phần hiểu rõ mọi chuyện, nhưng mà hắn vẫn giả bộ như không hiểu lắm, giả vờ tùy tiện hỏi như này, lại càng có vẻ hợp lý.

Vương chưởng giáo nghe hắn hỏi vậy, gương mặt bỗng lâm vào trầm tư, hồi lâu mới nói :"Nàng theo họ mẹ, phụ thân của nàng tên là Trần Thanh Sơn, ngươi hẳn là không xa lạ gì đối với cái danh tự này đúng không.'

Lý Ngọc kinh ngạc :"Trần Thanh Sơn hạng ba thí luyện bảng trước kia sao? Ta cũng có nghe qua vài đệ tử khác nói, hơn trăm năm trước, hắn bỏ trốn cùng yêu nữ Ma Đạo, không ngờ Nam Cung cô nương lại là con gái của hắn."

Vương Đạo Huyền cũng không định đào thêm chuyện này, nói ra :"Chuyện này nói ra thì rất dài dòng, tóm lại là ngươi chỉ cần biết, nàng có một tâng nguồn gốc với Côn Luân như thế là tốt rồi, những thứ khác cũng không nên hỏi nữa."

Chưởng giáo chân nhân đã không muốn nói tiếp, Lý Ngọc cũng liền không hỏi nữa.

Một lúc sau, hắn rời khỏi Ngọc Hư Phong, trở về Tử Vân Phong.

Chuyện của Yêu nữ tạm thời gác lại, vấn đề quan trọng trước mắt bây giờ của hắn chính là Trúc Cơ Đan.

Lúc cùng mấy vị hàng xóm đánh bài, Lý Ngọc đã hỏi được từ chỗ họ, phương pháp để kiếm được Trúc Cơ Đan.

Lão Hà có chút tiếc nuối, nói ra :“Nếu như Triệu trưởng lão còn sống, với sự coi trọng của hắn với ngươi, thì sẽ xuất thủ luyện chế cho ngươi mấy viên Trúc Cơ Đan rồi, đáng tiếc hắn cứ thế mà bỏ mình không rõ nguyên nhân, đây chỉ sợ là mệnh..."

Từ trong miệng của bọn họ, Lý Ngọc biết được có ba con đường chủ yếu để thu được Trúc Cơ Đan.

Loại thứ nhất là thông qua tông môn, chỉ cần lai lịch rõ ràng, cũng có tư cách mua sắm Trúc Cơ Đan, ngẫu nhiên cũng sẽ có một ít nhiệm vụ khẩn cấp, cũng sẽ có ban thưởng Trúc Cơ Đan, nhưng Trúc Cơ Đan của tông môn có hạn, mà đệ tử cần nó thì lại rất nhiều, nên cho dù có tích lũy đủ linh tệ rồi, cũng đã có tư cách để mua, nhưng vẫn phải chậm rãi mà xếp hàng chờ tới lượt.

Loại thứ hai là thông qua những vị Luyện Đan Sư tam phẩm, tứ phẩm kia của tông môn, lúc bọn họ luyện chế Trúc Cơ Đan cho tông môn, nhất định sẽ có vật liệu còn dư, chỉ cần đầu nhập vào một phong đan đạo của Luyện Đan Sư tam phẩm, hoặc tứ phẩm dốc sức, cũng có cơ hội đạt được Trúc Cơ Đan.

Loại cuối cùng là trở thành đệ tử của đám tổ sư Nguyên Anh trong tông môn, thế cục hiện tại thì cường giả Phá Hư mất tích, cường giả Hóa Thần không ra, tổ sư Nguyên ANh chính là lực lượng đỉnh phong của môn phái, tự nhiên sẽ được hưởng thụ phúc lợi cao, mỗi tháng dù ngồi yên không làm gì, cũng sẽ được phân cho một lượng đan dược, bao gồm cả Trúc Cơ Đan và Thác Mạch Đan.

Nhưng tổ sư Nguyên Anh bình thường thì mỗi tháng cũng chỉ nhận được hai viên Trúc Cơ Đan, mấy vị Đại trưởng lão Nguyên Anh hậu kỳ mới được phân năm viên, cho dù là Chưởng giáo chân nhân cũng không có ngoại lệ.

Ngoài ba loại phương thức này ra, thì cũng chỉ có thể thành thật tự chính mình tu hành, thiên phú tốt một chút thì hao mất thời gian mấy năm, thiên phú kém một chút thì hao phí mất mười mấy hai mươi năm thời gian cũng có khả năng Trúc Cơ, đa số đệ tử Côn Luân đều trải qua như vậy.

Nhiều phong Đan Đạo mời chào hắn, như Lý Ngọc đều cự tuyệt hết, tính là hắn có gia nhập thì cũng chỉ là có khả năng có thể đạt được TRúc Cơ Đan, cũng chẳng nhanh hơn các con đường khác là bao.

Về phần trở thành đệ tử của tổ sư Nguyên Anh, thiên phú tu hành của hắn không có gì nổi bật, chỉ có thiên phú đan đạo là ưu tú, tuy tu vi của hắn tăng nhanh, nhưng toàn bộ đều nhờ vào cắn thuốc, không có vị tổ sư Nguyên Anh nào sẽ muốn thu hắn làm đệ tử cả, đám môn hạ đệ tử của mấy vị đó cũng không đủ phân, làm gì có chuyện sẽ đem cho hắn nữa.

Lý Ngọc là Luyện Đan Sư, nên thực ra còn một cái phương pháp nữa, đó chính là sau khi thăng tiến Luyện Đan Sư nhị phẩm, có thể dùng Thông Mạch Đan dư thừa đi đổi Trúc Cơ Đan, tỉ lệ hối đoái của tông môn dối với Trúc Cơ Đan và Thác Mạch Đan, đều là ba mươi đổi một, loại phương thức này cực kỳ không có lời, trừ khi Luyện Đan Sư bị ấm đầu rồi mới đi đổi như thế này.

Sau khi phân tích qua vài loại phương pháp, hắn cảm thấy con đường đáng tin cậy nhất vẫn là loại đầu tiên, tông môn vô địch.

Không đúng.

Lý Ngọc chợt phát hiện ra, hắn vẫn là quên mất một việc, không đúng, là quên mất một người.

Hắn trở về phòng mình, kích hoạt khế ước linh hồn lên, trong lòng kêu gọi :"Cô nương, cô nương có ở đó không?”
Bình Luận (0)
Comment