Chương 104 : Nụ hôn của Khương Ly (1)
Chương 104 : Nụ hôn của Khương Ly (1)Chương 104 : Nụ hôn của Khương Ly (1)
Đối với sự kêu gọi của Lý Ngọc, yêu nữ rất nhanh đáp lại.
Lý Ngọc cũng không khách khí với yêu nữ, trực tiếp hỏi :'Cô nương, ở bên đó có Trúc Cơ Đan không?"
Nam Cung Thiền rất nhanh đáp lại hắn :'Không có đâu, Huyền Âm Giáo không có Luyện Đan Sư tam phẩm, cũng không có ai có thể luyện chế ra được đan dược cấp ba, ta vẫn chờ ngươi về làm ở Đan bộ đây."
Lý Ngọc có chút thất vọng, nhưng nghĩ lại thì cũng bình thường, đừng nhìn Luyện Đan Sư tam phẩm của Côn Luân có hơn ba mươi người, có vẻ không ít, nhưng ngoài Côn Luân ra thì đám Luyện Đan Sư tam phẩm ở cả tu tiên giới cộng lại cũng không nhiều bằng Côn Luân, mà đại đa số đều tập trung ở mấy cái tông môn cự đầu bên Chính Đạo, Ma Đạo bên kia thì thảm rồi, Huyền Âm Giáo còn không có nổi một vị.
Lý Ngọc lại hỏi :"thế đệ tử Huyền Âm Giáo làm thế nào để Trúc Cơ?"
Yêu nữ nói :"Tự tu hành, hoặc kiếm linh thảo linh dược quý hiếm đi đổi với bên Chính Đạo, hai mươi phần vật liệu để đổi lấy một viên."
Lý Ngọc khẽ thở dài :"Biết rồi."
Cảm nhận được tâm tình mất mát của hắn, Nam Cung Thiền an ủi hắn :”Trong vòng tay không gian của Triệu Quang Huyền hẳn là có Thác Mạch Đan và Trúc Cơ Đan, tông môn vẫn đang phá giải nó, nhưng vẫn cần thêm một thời gian nữa mới được, chờ khi mở được nó, ta sẽ lưu lại mấy viên cho ngươi."
Thời khắc mấu chốt vẫn phải là nhờ đến yêu nữ.
Lý Ngọc son sắc thề nguyên :"Cô nương yên tâm ta nhất định sẽ chăm chỉ tu hành đan đạo, sớm ngày thăng tiến lên Luyện Đan Sư tam phẩm, đến lúc đó Huyền Âm Giáo chúng ta cũng có Luyện Đan Sư tam phẩm, Thông Mạch Đan, và Trúc Cơ Đan muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, không cần phải để ý đến sắc mặt của đám Chính Đạo nữa."
Nam Cung Thiền thấy Lý Ngọc giác ngộ như vậy thì rất hài lòng, nói ra :"Ừ, ngươi chăm chỉ tu hành vào, ngươi vừa mới tu hành đến Luyện Khí đỉnh phong, cũng chưa thể phục dụng được Trúc Cơ Đan luôn, trước hết ngươi phải áp súc pháp lực, cố hết sức mở rộng kinh mạch, đến lúc ăn Trúc Cơ Đan thì khả năng Trúc Cơ thành công cũng sẽ lớn hơn một chút, mà nhớ là không nên quá trầm mê nữ sắc..."
Triệu Quang Huyền là Luyện Đan Sư tam phẩm, nên trong vòng tay không gian của hắn nhất định có không ít đồ tốt, Lý Ngọc đã tơ tưởng đến nó rất nhiều lần rồi.
Vòng tay không gian thuộc về pháp bảo đẳng cấp cao, trước mắt chỉ có Thanh Thành cùng Thiên Đạo Tông là nắm giữ phương pháp luyện chế, trong lúc luyện chế pháp bảo không gian, sẽ nhập vào đó những loại trận pháp hết sức nhỏ bé và tinh vi, trận pháp này chỉ có một tác dụng là, nếu có người ngoài cưỡng ép phá mở nó, thì nó sẽ tiêu hủy toàn bộ vật phẩm bên trong không gian của pháp bảo.
Vì thế mà cho dù chủ nhân của pháp bảo không gian có không may vẫn lạc, thì người nhận được nó, cũng không có cách nào lấy được đồ vật bên trong.
Muốn phá giải pháp bảo không gian, cần phải có thời gian nhất định.
Lý Ngọc chỉ có thể chờ trước.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này, hắn cũng không phải ngồi không.
Dúng như yêu nữ nói, không phải cứ đả thông toàn bộ Linh Mạch là có thể ăn Trúc Cơ Đan luôn, mà phải tự mình áp súc pháp lực, mở rộng linh mạch hết sức có thể trước, sau đó phục dụng Trúc Cơ Đan mới có xác xuất thành công cao được.
Mà cũng không phải chỉ cần ăn một viên Trúc Cơ Đan là nhất định có thể Trúc Cơ thành công, nếu không chuẩn bị đầy đủ Trúc Cơ Đan, có thể có khả năng Trúc Cơ thất bại, nhất là người vừa mới đả thông Linh Mạch, liền phục đụng Trúc Cơ Đan luôn, thì trăm phần trăm sẽ thất bại.
Trừ khi hắn có đầy đủ Trúc Cơ Đan để ăn hết viên nọ đến viên kia, tiếc là bây giờ một viên hắn cũng không có.
Mấy ngày tiếp theo, Lý Ngọc nhớ lời dạy bảo của yêu nữ, không hề trầm mê nữ sắc mà cực kỳ chăm chỉ nghiêm túc tu hành, vừa áp súc pháp lực, đồng thời mở rộng linh mạch của mình, thời gian còn dư thì đều dùng để luyện tập các hệ pháp thuật khác nhau.
Có cái gì không hiểu, thì hắn đi thỉnh giáo các vị Trúc Cơ trưởng lão ở Tử Vân Phong, vì bọn họ đều nhờ cậy Lý Ngọc hậu sự của mình, nên đối với các vấn đề của hắn đều biết gì nói đó.
Sau khi dồn hết tâm sức và thời gian vào tu hành, Lý Ngọc tự nhiên sẽ tiến bộ rất nhanh.
Biến hóa rõ ràng nhất là tăng lên độ thuần thục khi sử dụng pháp thuật, so với trước kia thì bây giờ hắn có thể thi pháp nhanh hơn và pháp lực cũng càng thêm cô đọng hơn, kéo theo uy lực của pháp thuật cũng tăng lên không chỉ một thành.
Hắn cảm thấy lúc này là thời điểm mà hắn có thể thay thế ký lục của Tần sư tỷ được rồi.
Mặc dù bây gờ hắn không còn dùng Thông Mạch Đan nữa, nhưng Chu Tử Tuyền chưa tới Luyện Khí tầng bốn thì vẫn còn cần dùng, nàng chỉ tu đơn linh mạch, nên mười viên Thông Mạch Đan cũng có thể tăng lên kha khá tu vi.
Thông Thiên Phong.
Đại điện thí luyện quen thuộc.
Lý Ngọc cầm ngọc bài trong tay, lân nữa bước vào không gian thí luyện.
Con Hổ khổng lồ đã nhào về phía hắn gào thét không biết bao nhiêu lần, chưa đầy một hơi thở liền hóa thành từng điểm sáng, tiêu tán trước mặt hắn.
Yêu thú Bọ Ngựa xuất hiện kế tiếp, Rắn khổng lồ Thủy thuộc tính, Chim hệ hỏa, ... đều không ngoại lệ, tất cả cùng bị thuấn sát, còn con Gấu nâu hệ thổ da dày thịt béo cuối cùng, vì có phòng ngự rất mạnh nên trước đây Lý Ngọc không thể thuấn sát nó được, vì lúc này chân khí đã hao hết, pháp lực cũng gân cạn.
Nhưng mà lúc này tình huống đã không giống.
Sau khi được Tần sư tỷ chỉ điểm, cộng với sự khổ luyện nhiều ngày gần đây của mình, thì Lý Ngọc mặc dù khống chế pháp thuật chưa thể bằng Tần sư tỷ được, nhưng so với hắn trước đây đã là tiến bộ to lớn,
Nên lần cuối cùng đối mặt với con yêu thú này, Lý Ngọc chỉ đơn giản đấm ra một quyền.
Đương nhiên quyền này của hắn được gia trì thêm chân khí và pháp lực, một ngọn lửa hình nắm đấm xuất hiện trong hư không, bụp một cái xuyên thủng ngực con Gấu kia.
Gấu yêu vừa mới ngưng tụ ra thân thể, đã bị xuyên thủng một cái lỗ to trước ngực, chậm rãi tiêu tán luôn. ...
Trong đại điện thí luyện lại thưa thớt bóng người, thời gian qua Lý Ngọc chính là người mang đến nhiệt độ cho nơi này, nhưng dần dần đã quay trở về với trạng thái trước đó, dù sao thì trừ hắn ra, đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân cũng không có ai, có thể tiến nhập một trăm thứ hạng đầu.
Thế là những đệ tử kia cũng dần mất đi kích thích, đại điện thí luyện cũng quay trở về sự vắng vẻ như vốn có của nó.
Nhưng ngày hôm nay, đại điện thí luyện vắng vẻ này lại sôi trào lân nữa.
Bởi vì trên thí luyện bảng, cái tên mà từng được mọi người cho răng sẽ không thể có người vượt qua nổi, đã lùi về sau một thứ tự, sau một cái sóng ánh sáng trên màn nước lóe lên.
"Là ta hoa mắt à?"
"Lý sư đệ hạng một rồi."
Sau khi liên tục xác nhận, bọn họ mới dám tin tưởng là Lý Ngọc cuối cùng cũng đã vượt qua Tần sư tỷ, trở thành đệ nhất Thí Luyện Bảng.
Hôm nay mọi người ở đây, lại được chứng kiến kỳ tích, chứng kiến lịch sử.
Một người cũng không phải có tư chất đặc biệt xuất chúng, từng bước một leo đến nơi này, trở thành người đệ nhất trong ngàn năm qua của thí luyện ảo cảnh, tất cả mọi người đều hiểu rằng, cho dù sau này hắn có phai mờ trong mắt thế nhân, thì một đám đệ tử Côn Luân thời đại này cũng sẽ vĩnh viễn nhớ được hắn, tại trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ, từng có một vị truyền kỳ như thế.
Vị trưởng lão Trúc Cơ phụ trách ở đây đi ra từ trong thạch thất, đưa cho hắn cái hộp ngọc có chứa mười viên Thông Mạch Đan cuối cùng.
Còn mấy gã đệ tử chấp sự thì bận rộn di chuyển cái bia thí luyện đã được chuẩn bị sẵn từ trước, ra thay thế cho cái khối bia đang dựng ở phía ngoài quảng trường kia.
Cuối cùng cũng chờ được đến ngày hôm nay, bọn họ cũng có chút thở phào nhẹ nhõm.
Mà tin tức đệ nhất thí luyện bảng đổi chủ, cũng trong thời gian ngắn bị truyền đi khắp Côn Luân động thiên.
Đám đan đạo học đồ ở Đan Đỉnh Phong thì đang thao thao bất tuyệt, giảng giải cho đám đệ tử mới nhập môn được vài ngày về truyền kỳ của người kia.
"Lý sư huynh đệ nhất thí luyện bảng kia, chính là từ Đan Đỉnh Phong chúng ta đi ra đấy."
"Sau này người nào còn dám nói đám Luyện Đan Sư chúng ta không bằng đám Pháp tu kia, thì để bọn họ đi xông ảo cảnh thí luyện một lần là được..."
Ngọc Linh Phong.
Lục Hành Chu đang bế quan tu hành, nghe tin tức này xong, tâm tình cũng không có gì biến động quá †o lớn.
Đệ nhất thí luyện bảng thì thế nào, tiên đồ dài đằng đẵng, có lẽ có nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm, có thể phát ra ánh sáng chói mắt trong một giai đoạn nào đó, rồi về sau yên lặng vĩnh cửu.
Mục tiêu của hắn là Nguyên Anh, là Hóa Thần đại đạo, ngàn năm sau có khi hắn còn chẳng nhớ nổi Lý Ngọc là ai.
Ngọc Hư Phong.
Tần Khả Nhân vẫn bình tĩnh đút cho tiên hạc ăn, giống như chẳng có chuyện gì có thể ảnh hưởng tới nàng vậy.
Ngọc Châu Phong.
Khương Ly ôm cánh tay Huyền Chân Tổ Sư, không ngừng đong đưa cầu khẩn :"Sư tôn, ngươi cho phép ta ra ngoài đi, chỉ một lần này thôi, sau đó trở về ta đảm bảo sẽ chăm chỉ tu hành hơn nữa, có được hay không vậy...'
Huyền Chân tổ sư bị nàng quấn đến không có cách nào, đành phải đồng ý :"Được rồi, được rồi, ngươi đi đi...
Tử Vân Phong.
Sau khi Lý Ngọc trở về, thì đem cả mười viên Thông Mạch Đan cho Chu Tử Tuyền hất.
Ăn hết mười viên Thông Mạch Đan này, Mộc Linh Mạch của nàng sẽ đả thông được hơn ba mươi cái huyệt vị, gân được một nửa cái linh mạch, nàng lại chỉ tu có một cái linh mạch này, nên thực lực cũng hơi yếu, được cái là sẽ nhanh Trúc Cơ.
Triệu Hinh Nhi kéo tay Chu Tử Tuyền, hâm mộ nói :"Chu sư tỷ, Lý sư huynh đối với ngươi thật tốt."
Giái trị của Thông Mạch Đan cũng không cần phải nói, tích góp được mười viên cũng không dễ dàng, thậm chí có thể đi đổi Thác Mạch Đan, tại tu tiên giới này ai cũng vì bản thân, rất ít người đối xử tốt với đạo lữ như vậy.
Trở thành đạo lữ của Lý sư huynh quả nhiên là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Bỗng trận pháp biệt viện có ba động, hai bóng người đột nhiên xuất hiện bên trong sân nhà.
Khương Ly và Hứa Khuynh Tâm nhìn biệt viện náo nhiệt, cũng hơi giật mình.
Chu Tử Tuyền nhìn thấy Khương Ly, cũng sửng sốt mất một chút, một lúc sau mới phản ứng, bước nhanh về phía Khương Ly, vui vẻ nói :*Khương sư muội, đã lâu không gặp.....