Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 156 - Chương 114: Đại Hội Tiên Đạo (1)

Chương 114: Đại hội tiên đạo (1) Chương 114: Đại hội tiên đạo (1)Chương 114: Đại hội tiên đạo (1)

Lúc hắn đi tới Ngọc Hư Cung, thì phát hiện ra, nơi này cũng không chỉ có một mình hắn, mà Trịnh sư muội, cùng với mấy vị Luyện Đan Sư nhị phẩm xuất sắc khác, cũng đều đang ở đây, nhưng mà chưởng giáo chân nhân còn chưa có tới.

Trên đường tới đây, vị đệ tử chấp sự kia cũng không nói cho Lý Ngọc biết nguyên do, Lý Ngọc đi tới bên cạnh Trịnh Khả Kỳ, hỏi :"TRịnh sư muội, ngươi có biết Chưởng môn lần này gọi chúng ta tới, có chuyện gì không?”

Trịnh Khả Kỳ vừa cười vừa đáp :"Đương nhiên là vì đại hội tiên đạo của Thiên Đạo Tông rồi, sau mỗi lần thi đấu Luyện Đan Sư nhị phẩm kết thúc một tháng, chính là đại hội tiên đạo năm năm một lần của Thiên Đạo Tông, thiên tài các tông đều có thể đi đến, ngoại trừ Đan đạo nhất mạch chúng ta thì nhiều phong đan đạo của mấy vị Luyện Đan Sư tam phẩm, cũng sẽ phái ra không ít thiên tài trẻ tuoir, đi trao đổi đan đạo cùng các phái khác...'

Lý Ngọc hỏi :"Đi bao lâu"

Trịnh Khả Kỳ suy nghĩ một chút, rồi đáp :"Đại khái khoảng một tháng."

Lý Ngọc cau mày lại, một tháng cơ à, chẳng phải trì hoãn mất một tháng tu hành của hắn sao?

Một tháng hắn có thể kiếm mấy viên Thác Mạch Đan, làm sao trì hoãn được.

Trịnh Khả Kỳ nhìn biểu lộ của hắn, hiếu kỳ hỏi :"Lý sư huynh, ngươi không muốn tham gia đại hội tiên đạo, thấy được rất nhiều thiên tài của tu tiên giới sao?"

Lý Ngọc nói :"Nhiều kiến thức tuy tốt, nhưng sẽ trì hoãn tu hành..."

Trịnh Khả Kỳ cười, nói :"Thì ra Lý sư huynh đang lo lắng điều này, đại hội tiên đạo nhưng là có ban thưởng, mỗi lần Luyện Đan Sư nhị phẩm đệ nhất ban thưởng, cũng có mười viên Thác mạch Đan, toàn bộ đều do Thiên Đạo Tông cung cấp, mà nếu có thể bộc lộ tài năng ở giữa đại hội, rất nhiều thiên tài, giành được vinh dự cho tông môn, cũng được ban thưởng của tông môn nữa."

Nghe được ban thưởng mười viên Thác Mạch Đan, tinh thần của Lý Ngọc lập tức tỉnh táo lại.

Thực sự thì đây là lân đầu tiên hắn nghe nói về "Đại hội tiên đạo" này, mà theo lời của Trịnh sư muội, thì trên đại hội tiên đạo không chỉ có trao đổi Đan Đạo, mà còn có cả trao đổi Phù Đạo, Luyện Khí, TRận Pháp. .

Không giống với thi đấu đan đạo của Côn Luân, đại hội tiên đạo của Thiên Đạo Tông, không chỉ giới hạn trong đệ tử của bọn họ.

Mà môn phái lớn nhỏ trong Chính Đạo, thậm chí là cả tán tu, cũng có thể tham gia, thời gian đại hội diễn ra được Thiên Đạo Tông cung cấp sân bãi, vật liệu, mà các loại ban thưởng trao đổi, cũng đều do Thiên Đạo Tông một mình gánh chịu.

Đây là có bố cục và vốn liếng dày đến mức nào?

Nhìn khắp toàn bộ tu tiên giới, có thể có loại thủ bút này, cũng chỉ có Thiên Đạo Tông.

Thịnh hội như vậy, cũng không chỉ là giao lưu hội, mà cũng là cơ hội hiển lộ rõ ràng thực lực của tông môn, nghe nói sau mỗi lần đại hội tiên đạo, được nhìn thấy sự mạnh mẽ của Thiên Đạo Tông, lại xuất hiện nhiều trường hợp thoát ly khỏi môn phái của mình, để gia nhập Thiên Đạo Tông, trong đó cũng không thiếu đệ tử của những môn phái lớn như Côn Luân hay Thục Sơn.

Môn phái Thiên Đạo Tông này rất là kỳ lạ. Đan đạo của bọn họ không bằng Côn Luân, Luyện Khí không bằng Thanh Thành, Phù lục không bằng Mao Sơn, Trận Pháp không bằng Hoa Sơn, kiếm đạo không bằng Thục Sơn, đạo nào cũng chẳng đứng đầu, nhưng đều là đứng thứ hai.

Nhưng nếu mỗi đạo có điểm tối đa là một trăm, thì lấy Côn Luân làm ví dụ, thì Đan đạo của Côn Luân một trăm điểm, Luyện Khí hai mươi, Phù lục hai mươi, trận pháp hai mươi, kiếm đạo khả năng chỉ có mười, tổng lại là một trăm bảy mươi.

Thanh Thành, Thục Sơn các loại cũng không khác biệt mấy gì so với Côn Luân.

Nhưng Thiên Đạo Tông thì khác , Đan đạo tám mươi, Luyện Khí tám mươi, Phù Lục tám mươi, Trận Pháp tám mươi, Kiếm Đạo tám mươi, . . tổng lại là bốn trăm, đá các môn phái khác ra sau lưng xa tít tắp.

Con số chân thực khả năng có di động, nhưng đại ý tình huống chính là như vậy.

Điều này cũng cho thấy rõ, có thể một môn không phải đứng đầu, nhưng tốt nhất cũng không nên lệch môn nhiều quá.

Nhưng mà tại bên trên các đạo khác, Thiên Đạo Tông trong tu tien giới mặc dù không bằng các phái khác, nhưng riêng Pháp tu của họ, thì thực lực số một, các môn phái khác chạy theo cũng không kịp, đây cũng là nguyên nhân bọn họ trở thành bá chủ của Tu Tiên Giới.

Vẻn vẹn cường giả Phá Hư, riêng Thiên Đạo Tông đã có ba vị, còn số lượng cường giả Hóa Thần và Nguyên Anh, thì cũng là hơn các môn phái khác gấp mấy lần, Thiên Đạo Tông cũng nhờ điều này mà an ổn chiếm vị trí đệ nhất tông môn của tu Tiên giới.

Lần đại hội tiên đạo này được Thiên Đạo Tông hết sức coi trọng, có thể nói là coi trọng nhiều hơn hẳn so với những lần trước đây, bởi vì chuyện ở Vạn Độc Quật, đã khiến cho mặt mũi của Thiên Đạo Tông ném sạch, nên họ cũng muốn mượn cơ hội này, để vấn hồi mặt mũi.

Một lúc sau, Vương Đạo Huyền đã tới nơi này.

Chúng đệ tử cùng hành lễ chào.

Giống như Trịnh sư muội vừa nói, mục đích lần này chưởng giáo chân nhân gọi mọi người tới, là nói cho nhóm bọn họ biết chuyện, một tháng sau sẽ đi Thiên Đạo Tông tham gia đại hội tiên đạo.

Đại hội tiên đạo, nói là trao đổi, nhưng thực tế chính là tỷ thí giữa các thiên tài cấp cao nhất của tu tiên giới, cách năm năm một lần, họ sẽ thi triển tài năng ở sân khấu tại Thiên Đạo Tông, nếu có thể bộc lộ tài năng, thì cho dù họ chỉ là người bừa bãi vô danh, cũng có thể nhanh chóng nổi tiếng trong tu tiên giới.

Triệu Quang Huyền cũng chính là dùng thân phận tán tu, lấy tài năng của mình đè tất cả thiên tài đan đạo của cả Côn Luân lẫn Thiên Đạo Tông, để đoạt giải nhất trong tỷ thí luyện đan sư trên đại hội tiên đạo năm đó, cuối cùng bị Côn Luân nhìn trúng, dùng rất nhiều tài nguyên và hứa hẹn, mới khiến cho hắn gia nhập tông môn.

Đối với Côn Luân mà nói, cuộc tỷ thí này cũng rất quan trọng, vì đây coi như là thịnh hội của toàn bộ tu tiên giới, những đại tông môn muốn duy trì danh khí, thu hút thiên tài gia nhập, thì không thể vắng mặt ở mỗi lần đại hội tiên đạo này.

Danh tiếng tông môn đệ nhị tu tiên giới của Côn Luân, cũng được đánh ra từ trên đại hội này.

Đương nhiên, so đấu pháp lực là việc của Côn Luân Thất Tử, và các đệ tử Pháp tu.

Còn Lý Ngọc, Trịnh Khả Kỳ, cùng mấy người ở đây thuộc về nhân tài của ban kỹ thuật trong tông môn, nhiệm vụ của bọn hắn chính là về cuộc thi đan đạo Luyện Đan Sư nhị phẩm, phải đạt được thành tích càng cao càng tốt trong cuộc thi. Lúc Côn Luân huy hoàng nhất, là lúc trao đổi đan đạo ở Thiên Đạo Tông , mà từ nhất phẩm đến tam phẩm, mười thứ hạng đầu tất cả đều là đệ tử Côn Luân.

Nhưng mà Côn Luân bây giờ, mặc dù số lượng Luyện Đan Sư tứ phẩm tuyệt đối nghiền ép các tông môn khác, nhưng Luyện Đan Sư trẻ tuổi, nhất là lứa Luyện Đan Sư nhị phẩm, cũng không mạnh hơn so với Thiên Đạo TÔng bao nhiêu.

Những năm gần đây, Thiên Đạo Tông không ngừng thu nạp nhân tài, trên trao đổi đan đạo trong giới Luyện Đan Sư nhị phẩm, mặc dù Côn Luân vẫn chiếm năm trên mười người tốp mười, nhưng Thiên Đạo Tông cũng có bốn người lọt được vào đây, nên chẳng kém mấy so với Côn Luân.

Lý Ngọc cũng nhớ đến lúc thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, có Tống Tri Huyên đến đây tham gia.

Thiên phú đan đạo của đối phương, cũng rất đáng sợ.

Vương Đạo Huyên nhìn mọi người, nói ra :'Lần này tông môn phái các ngươi đi Thiên Đạo Tông tham gia trao đổi đan đạo, các ngươi có cái gì thắc mắc không?"

Mọi người nhao nhao nói :"Xin tuân ý chỉ của Chưởng giáo!"

Thân là đệ tử của Côn Luân, tranh thủ vinh dự cho tông môn, là trách nhiệm và nghĩa vụ của bọn hắn, huống chỉ hành trình đi Thiên Đạo Tông lần này của bọn hắn, nếu có thể lấy được thứ tự tốt, không những có được ban thưởng của Thiên Đạo Tông, mà tông môn cũng có ban thương.

Chỉ cần tiến nhập mười thứ hạng đầu, tông môn sẽ ban thưởng cho bọn họ năm viên Thác Mạch Đan, đạt được thủ lĩnh, ban thưởng gấp bội. , lại thêm ban thưởng của Thiên Đạo Tông nữa, là khoảng chừng hai mươi viên Thác Mạch Đan, đây không phải là số lượng nhỏ, đối với bất kỳ người nào.

Đương nhiên hai mươi viên Thác Mạch Đan kia, bọn họ cũng chỉ có thể nghĩ đến.

Những đan dược này, hoàn toàn là chuẩn bị cho người nào đó.

Có thể tùy tiện luyện ra Thông Mạch Đan cực phẩm, bên trên luyện chế đan dược cấp hai, hắn còn có thể so được với Luyện Đan Sư tứ phẩm, trong đám Luyện Đan Sư nhị phẩm, ai có thực lực cùng hắn tranh giành?

Nhưng mà tranh không được thứ nhất, thì với thực lực của bọn họ, cũng có khả năng tranh năm vị trí đầu một phen, nếu có thể tiến nhập mười thứ hạng đầu, ban thưởng của cả hai tông môn, cũng không ít chút nào.

Rời khỏi Ngọc Hư Phong, Lý Ngọc đi tới Ngọc Châu Phong một phen, Lý Ngọc mới biết được, hành trình tới Thiên Đạo Tông lần này, Khương Ly và Hứa sư tỷ cũng sẽ đi, nhưng mà đi với thân phận Pháp Tu.

Mỗi lần đại hội tiên đạo, Côn Luân chủ yếu sẽ phái đi hai loại đệ tử tới Thiên Đạo Tông, một là pháp tu, hai là Luyện Đan Sư, còn về phần Phù lục sư, Trận Pháp sư ... các loại, trình độ bản thân Côn Luân không được tốt lắm, bình thường cũng chỉ phái đi một hai người, gọi là có cái mặt, báo cái danh.

Mỗi môn phái đều có tiến công một thuật nghiệp, trong việc bố trí nhân lực tham gia đại hội, cũng chẳng khác gì mấy so với Côn Luân, đơn giản là Trận Pháp Sư, Phù Lục Sư,...

Có thể cùng Lý Ngọc ra ngoài chơi, Khương Ly cực kỳ vui vẻ, lúc nào cũng háo hức, nàng vốn chính là tính tình hoạt bát, hai năm qua bị nhốt ở Côn Luân động thiên tu hành, sớm đã nhịn muốn hỏng.

Thời gian một tháng thoáng cái đã qua.

Ở chỗ sơn môn của Côn Luân, có mấy chiếc linh thuyền cỡ lớn bắt đầu cất cánh, hướng về phía đông bay đi.
Bình Luận (0)
Comment