Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 161 - Chương 116 : Ngươi Còn Hiểu Trận Pháp? (2)

Chương 116 : Ngươi còn hiểu trận pháp? (2) Chương 116 : Ngươi còn hiểu trận pháp? (2)Chương 116 : Ngươi còn hiểu trận pháp? (2)

Lý Ngọc hỏi Hứa Khuynh Tâm :”Trao dổi trận pháp, chính là thi phá trận sao?"

Hứa Khuynh Tâm gật đầu, giải thích thêm :lúc trước tỉ thí trận pháp là chế tác trận kỳ và trận bàn, nhưng mà cái đó lại có nhiều thao tác trùng hợp với Luyện Khí và Chế Phù, hơn nữa cũng rất tốn thời gian, nên sau này được đổi thành phá trận, mà đối với Trận Pháp Sư, thì chế tác trận kỳ hay bày trận, tính ra cũng không quá khó, mà khó nhất chính là tính toán ra mắt trận, điều này yêu cầu Trận Pháp Sư phải thông thạo toàn bộ các loại trận pháp, vì bọn nó sẽ biến hóa từng giây từng phút..."

Trận pháp khác với Luyện Đan, Đạo Trận Pháp bao hàm luyện chế công cụ bày trận, khắc họa trận văn, và khó nhất là phải hiểu rõ từng loại trận pháp cùng với biến hóa của nó, mới có thể suy tính được vị trí của mắt trận.

Lý Ngọc thì lại cảm thấy, việc tìm mắt trận không hề khó, thậm chí chẳng cần suy tính, vì hắn chỉ cần mở Vọng Khí Thuật ra một cái, là thấy rõ mắt trận ở đâu luôn.

Chứ khó khăn với Lý Ngọc lại là chế tác trận kỳ và trận bàn, cái đồ chơi này còn dính đến cả Luyện Khí, Phù Lục nữa, một vị Trận Pháp Sư xuất sắc, bình thường đều có trình độ luyện khí và vẽ phù không hề kém.

Nếu như tỷ thí trận pháp chính là tìm kiếm mắt trận, vậy hẳn là hắn cũng có thể tham gia được.

Tất nhiên, nếu không có Vọng Khí Thuật, thì với trình độ nhập môn trận pháp của hắn sao có thể thi đấu được, có hack mà không dùng, đây chẳng phải ngốc sao.

Giải nhất tỷ thí thế mà là mười viên Thông Mạch Đan đấy, Lý Ngọc mím môi, nhìn Hứa Khuynh Tâm, hỏi :'Khuynh Tâm sư tỷ, ta có thể tham gia tỷ thí trận pháp được không?"

Hứa Khuynh Tâm kinh ngạc hỏi :"Ngươi hiểu trận pháp sao?"

Lý Ngọc gật đầu :"Ta học qua một chút, lúc ở Tử Vân Phong, có một vị hàng xóm là Trận Pháp Sư cấp hai, ta có học qua trận pháp một thời gian với hắn."

Lý Ngọc tiện tay cầm một quyển «Trận pháp nhập môn» nói :"mà lúc rảnh rỗi, bình thường ta cũng hay nghiên cứu trận pháp, trên này còn có cá bút ký của ta nữa..."

Hứa Khuynh Tâm nhận lấy quyển sách, liếc qua một cái thì đúng là trên quyển sách trận pháp này, có chú giải chi chít chữ của Lý Ngọc.

Nhưng mà chỉ với trình độ «trận pháp nhập môn», muốn đi trao đổi trận pháp cùng các thiên tài của Hoa Sơn và Thiên Đạo Tông, thì còn xa vạn dặm.

Có thể được cử đến tham dự trao đổi trận pháp ở đại hội tiên đạo này, đều là người nổi bật trong lĩnh vực, họ đều thuộc làu các loại biến hóa của trận pháp, giống như trình độ của top mười trong thi đấu Luyện Đan Sư, Lý Ngọc cùng lắm chỉ có trình độ trận pháp học đồ, mà với tu vi Trúc Cơ Kỳ của hắn, thì không thể tham gia tỷ thí trận pháp sư cấp một được, mà tham gia tỷ thí đẳng cấp cao, có thể còn giải không ra một cái trận pháp, chẳng phải là tự rước lấy nhục sao?

Nàng nhìn Lý Ngọc, nhưng cuối cùng cũng nói ra :"Ngươi đã Trúc Cơ, nên chỉ có thể tham gia tỷ thí trận pháp sư cấp hai trở lên, ngươi hiểu trận pháp cấp hai không?"

Lý Ngọc đáp :"Hiểu một chút!"

Hứa Khuynh Tâm hỏi lại lần nữa :"Ngươi thực sự muốn tham gia?"

Lý Ngọc đáp :"Nếu có thể, ta muốn thử xem, còn không được thì thôi." Hứa Khuynh Tâm đành phải nói :"vậy ta đi hỏi giúp ngươi một chút."

Trao đổi trận pháp, Côn Luân chỉ có một vị Trận Pháp Sư cấp hai tham gia, còn có một vị trưởng lão Kim Đan Kỳ cùng đi, phụ trách các loại công việc ngoài tỷ thí khác.

Hứa Khuynh Tâm đi tới trước mặt vị trưởng lão Kim Đan Kỳ, lão giả kia chủ động chắp tay đối với nàng :"Gặp qua Hứa tiên tử!"

Mặc dù hai người đều là Kim Đan Kỳ, nhưng vị trưởng lão này đã hơn bốn trăm tuổi, Hứa Khuynh Tâm thì mới chỉ hơn hai mươi tuổi, địa vị của nàng tại tông môn cao hơn lão rất nhiều.

Hứa Khuynh Tâm đáp lễ xong, liền hỏi :"Vị trưởng lão này, Côn Luân chúng ta còn còn danh ngạch tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư hay không?”

Mặc dù vị trưởng lão này cảm thấy hơi kỳ quái, nếu có người trong tông môn muốn tham gai tỷ thí trận pháp, sao đến tận bây giờ mới nói, nhưng vẫn gật đầu, nói :"Còn, mỗi lần trao đổi tiên đạo trận pháp sư, tông môn của chúng ta đều có mười danh ngạch cho mỗi cái cấp một, cấp hai, cấp ba, nhưng lần nào cũng đều dùng không hết."

Thực ra nào chỉ là dùng không hết, danh ngạch tỷ thí trận pháp sư cấp một, hai , ba của tông môn lần này, có ba mươi cái danh ngạch, mà tông môn chỉ phái ra một vị trận pháp sư cấp hai tới tham gia cho có...

Nếu thực sự phái tận ba mươi vị Trận Pháp Sư đến, nhưng lại không lấy được cái thứ tự trên bảng xếp hạng nào, thì lại thành chuyện cười cho mọi người.

Cũng chỉ có trao đổi đan đạo, tông môn mới phái ra đủ ba mươi danh ngạch đến đây.

Hứa Khuynh Tâm lại hỏi :'vậy bây giờ có thể tham gia tỷ thí không?"

Lão giả gật đầu, đáp :"Có thể, chỉ cần tỷ thí trận pháp chưa kết thúc, đều có thể tham gia."

Lão lại nhìn Hứa Khuynh Tâm, hỏi :"Hứa tiên tử muốn tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư cấp ba sao?"

Lão ở tông môn đến giờ, còn chưa nghe nói qua Hứa Khuynh Tâm hiểu trận pháp, huống hồ nàng còn có thực lực Kim Đan Kỳ, chỉ có thể tham gia tỷ thí trận pháp sư cấp ba, chẳng lẽ nàng định dùng pháp lực phá trận bằng bạo lực?

Nhưng với trận pháp cấp ba, thì pháp lực của tu sĩ Kim Đan Kỳ cũng phá không vỡ mà...

Hứa Khuynh Tâm mỉm cười, đáp :"không phải ta, mà là Lý sư đệt"

Lão giả Kim Đan Kỳ nhìn về Lý Ngọc ở phía sau nàng, càng thêm khó hiểu, Lý Ngọc luyện đan lợi hại, đây là chuyện mà mọi người ở Côn Luân đều biết, nhưng một vị Luyện Đan Sư, đi tham gia tỷ thí trận pháp, chẳng khác gì một vị Trận Pháp Sư đi tham gia thi đấu Đan Đạo, cuối cùng còn đoạt giải nhất nữa...

Nhưng mà lần này, lão cũng không nói gì thêm, chỉ yên lặng đưa cho Lý Ngọc một tấm thẻ.

Tự hắn muốn mất mặt thì cũng đành chịu, tí nữa một cái trận pháp cũng giải không ra, xong xám xịt đi xuống, cũng đừng trách lão không ngăn.

Lý Ngọc cầm lấy tấm thẻ kia, đi dọc theo chỉ dẫn, nhanh chóng đến được phía dưới ngọn núi kia, có vài tên đệ tử Thiên Đạo Tông ngăn lại, rôi kiểm tra thẻ bài của hắn, xong rồi mới thả hắn đi qua.

Nhìn theo bóng lưng của Lý Ngọc, một người trong đó nhịn không được mà nói :"Bây giờ mới tới, vị Trận Pháp Sư này thật tự tin vào bản thân nhỉ, mấy vị thiên tài trận pháp của Hoa Sơn, còn không điên cuồng như hắn..."

Tỷ thí trận pháp kiểm tra chính là tốc độ phá trận, đương nhiên là càng tới sớm càng tốt. Trong lúc này, những Trận Pháp Sư lợi hại của hai phái Hoa Sơn cùng Thiên Đạo Tông, đều đã phá giải đến cái trận pháp thứ năm, hắn mới khoan thai đến chậm, làm sao mà đuổi kịp được bọn họ?

Lý Ngọc đi tới cái câu thang thứ nhất của ngọn núi.

Một đạo lực lượng nhu hòa cản hắn lại, rõ ràng trước mặt hắn lúc này, có tôn tại một cái trận pháp.

Phía trước bậc thang thứ nhất đã không có người, Lý Ngọc nhìn lên một chút, thấy bậc thang thứ hai cũng không thấy ai, còn ở bậc thang thứ ba, thì có vài người đang đứng trước đó, có một số người còn đã tới phái trước bậc thứ tư, thứ năm...

Tốc độ phá trận của bọn họ rất nhanh, đây cũng là bình thường, người có thể tới nơi này, đều đã được tông môn sàng lọc tuyển chọn qua một lần, cũng đều là tinh anh bên trong Trận Pháp Sư cấp hai, tạo nghệ của bất cứ người nào ở đây, đặt ở Côn Luân đều có thể đi ngang.

Lý Ngọc thu lại tâm nhìn, chú ý vào cái trận pháp đầu tiên.

Trận pháp này tên là gì, Lý Ngọc cũng không nhận ra, dù sao hắn cũng chỉ mới học qua trận pháp nhập môn, biết được vài cái trận pháp trụ cột cơ bản nhất, trận pháp cấp một hắn còn chưa học hết, huống hồ là cấp hai.

Nhưng mà cái này cũng không làm khó được hắn.

Hào quang trong mắt Lý Ngọc lóe lên một cái, trước mắt hắn hiện ra một màn che mầu xanh nhàn nhạt, mầu sắc của cả cái màn che đều vô cùng đồng đều, chỉ có một cái vị trí, mờ hơn rất nhiều so với xung quanh.

Nơi đó không nghi ngờ, chính là mắt trận, cũng là điểm yếu nhất của cả cái trận pháp.

Lý Ngọc đánh ra một đạo pháp lực, màn che trước mặt lung lay một cái, rồi chậm rãi biến mất, chờ đến lúc Lý Ngọc bước qua cái bậc thang này, lại xuất hiện một cái màn che khác, mắt trận cũng hiện ra ở một vị trí khác.

Cái cửa này thiết kế cũng thật là tinh xảo, trận pháp vừa phá vỡ xong lại tự bổ xung lại hoàn hảo như lúc đầu, mắt trận cũng biến hóa sang chỗ khác, ngăn cản khả năng người khác muốn đầu cơ trục lợi noi theo.

Trên quảng trường cách đó không xa, Hứa Khuynh Tâm nhìn thấy Lý Ngọc thế mà thực sự phá giải được cái trận pháp thứ nhất, kinh ngạc đến mức khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng lên.

Nàng nhìn sang phía Chu Tử Tuyền, khó tin hỏi :*Hắn thực sự hiểu trận pháp?"

Chu Tử Tuyền cũng mờ mịt, lắc đầu nói :"Ta cũng không biết, ta chỉ biết bình thường hắn rất hay đọc sách, gì mà trận pháp, phù lục, luyện khí, cơ quan thuật, ... các loại sách đều có."

Trước bậc thang thứ hai, Lý Ngọc nhìn cái màn che này thấy được mặt trận, nhưng chuẩn bị ra tay thì cái mắt trận đó lại biế mất, sau một khắc lại xuất hiện ở một vị trí khác.

Trận pháp này thế mà còn biến hóa nhiều hơn, so với cái trận pháp đầu tiên.

Hắn lại vươn tay ra lân nữa, đánh vào điểm yếu của cái trận pháp này, trong nháy mắt, thân hình đã xuất hiện trên bậc thang thứ ba.

Lúc này, bên canh hắn đã có không ít người.

Hai cửa phái trước đối với đám trận pháp sư cấp hai này mà nói, không có độ khó gì, nhưng độ khó của cửa thứ ba này thế mà tăng lên không ít, cản lại khá nhiều người ở chỗ này.

Bọn họ đang chuyên tâm nghiên cứu trận pháp, cũng không phát hiện được bên cạnh mình nhiều thêm một người.

Lý Ngọc nhìn hơn mười vị Trận Pháp Sư cấp hai ở đây, trong này có hai vị Nga My, ba vị Thanh Thành, hai vị Mao Sơ, gần như đều có các đệ tử của đại pháo, trong đám người còn có một vị lão giả, mặc chế phục của Côn Luân.

Bọn họ đều bị đạo trận pháp này ngăn cản.

Lý Ngọc nhìn một cái, trận này đương nhiên cũng tồn tại mắt trận, nhưng nó lại không cố định ở một vị trí, mà di chuyển dọc theo một cái quỹ đạo cố định, nếu như không có Vọng Khí Thuật, cần phải yêu cầu dùng kiến thức trận pháp suy tính, nếu tính sai tìm nhầm vị trí, lại phải bắt đầu lại từ đầu.

Mọi người tự động đứng xếp hàng, mỗi người có thời gian ba mươi nhịp thở, trong thời gian này nếu không phá được trận, thì phải nhường cơ hội cho người tiếp theo, chính mình di chuyển đến vị trí cuối cùng.

Lý Ngọc xếp ở vị trí cuối cùng, ba mươi nhịp thở qua rất nhanh, người xếp trước mặt hắn đã có bốn người xông qua được ải này, trong đó vó cả vị Trận Pháp Sư của Côn Luân, sau khi trận pháp này đổi mới, quỹ đạo di chuyển của mắt trận lại thay đổi, người xếp sau bọn họ không đủ thời gian suy tính, chỉ có thể tự nhận xui xẻo.

Đến phiên Lý Ngọc, hắn tiện tay đặt lên một vị trí trên trận pháp liền thoải mái phá hết đi mắt trận, đi tới bậc thang kế tiếp.

Trên quảng trường lúc này, Hứa Khuynh Tâm nhìn Lý Ngọc mặc dù đến chậm, nhưng lại một đường thông suốt đi tới bậc thang thứ tư, cuối cùng cũng không hoài nghi Lý Ngọc nữa.

Hắn thực sự hiểu Trận Pháp đấy.

Không chỉ hiểu, mà còn rất hiểu.

Lúc này, trên bậc thang thứ tư, không ít Trận Pháp Sư đều đang xếp bằng nghỉ ngơi ở nguyên chỗ, cũng chưa lập tức phá trận, cũng không phải bọn họ không muốn, mà là không thể.

Tính toán vị trí mắt trận mặc dù không hao phí thể lực, nhưng lại cực kỳ hao tổn tinh thần, phá liền ba trận xong, đầu của bọn họ sớm đã hỗ loạn, không có cách nào tiếp tục được, chỉ có thể yên tĩnh dưỡng thần, điều tức trước.

Vị trận pháp sư Côn Luân đang lơ đãng quan sát, bỗng đột nhiên ngẩn cả người.

Lúc này hắn nghi ngờ mình dùng não quá mức, nên sinh ra ảo giác.

Bằng không thì hắn làm sao ở cửa thứ tư của thi đấu Trận Pháp Sư, lại nhìn thấy vị thiên tài Luyện Đan Sư Lý Ngọc của tông môn mình?
Bình Luận (0)
Comment