Chương 117 : Tỷ thí vượt giới (1)
Chương 117 : Tỷ thí vượt giới (1)Chương 117 : Tỷ thí vượt giới (1)
Vị Trận Pháp Sư cấp hai của phái Côn Luân kia, đầu tiên còn tưởng mình xuất hiện ảo giác thật.
Tinh lực của tu tiên giả cũng có hạn, trừ tu hành pháp lực của bản thân ra, có thể tu tốt một đạo cũng đã là rất giỏi rồi, đối với các đạo khác, cùng lắm là đọc lướt qua cho biết, một người không thể nào đồng thời vừa là Luyện Đan Sư nhị phẩm, lại vừa là Trận Pháp Sư cấp hai, vì hai đạo này không giống như Luyện Khí và Khôi Lỗi Thuật, vì hai đạo đó còn có nhiều điểm chung, Đan Đạo và Trận Pháp thì một chút xíu tương tự cũng không có.
Vì thế người này tuyệt đối không phải Lý Ngọc.
Hắn lắc đầu, tự lẩm bẩm :"Không thể tưởng tượng được, trên đời này còn có người giống người đến mức như vậy.'
Lý Ngọc thấy vị đồng môn Trận Pháp Sư cấp hai kia đang nhìn mình ngơ ngác, vì thế liên giơ tay ra chào hỏi hắn.
Không nghĩ tới vừa vẫy tay xong, người kia lại trợn mắt to hơn nữa, lộ ra vẻ khó có thể tin, còn hỏi hắn :"Ngươi là Lý Ngọc?"
"Là tat"
Vị Trận Pháp Sư cấp hai của Côn Luân này nghe vậy thì choáng váng cả người luôn.
Con bà nó còn thật sự đúng là Lý Ngọc!
Hắn có thể đi tới cửa này cho thấy tạo nghệ trận pháp của hắn đã vượt qua đại bộ phận Trận Pháp Sư cấp hai, mà toàn bộ tu tiên giới bây giờ, hai mươi tuổi có thể làm được đến như này, cũng không phải không có, phái Hoa Sơn và Thiên Đạo Tông có một vài đệ tử Thiên Tài, từ bé đã được bồi dưỡng nghiên cứu trận pháp, cũng có thể làm được như này.
Nhưng đừng quên, chức nghiệp chính của tên này, thế nhưng là một vị Luyện Đan Sư đấy.
Luyện Đan Sư nhà ai đến Thiên Đạo Tông vượt giới tham gia tỷ thí Trận Pháp cấp hai chứ, đây không phải đến đập quán thì là gì?
Lý Ngọc cũng không biết vị Trận Pháp Sư đồng môn kia đang suy nghĩ gì, nhóm Trận Pháp Sư ở tầng này đều đã ngồi xuống đất nghỉ ngơi, không có ai cùng hắn tranh vị trí phá trận cả, Lý Ngọc đứng ở trận pháp thứ tư một chút, rồi vươn tay chạm đến một vị trí, pháp lực tràn vào mắt trận, trận pháp biến mất, Lý Ngọc tiến vào tầng thứ năm.
Có thể tiến nhập tâng thứ năm trong thời gian ngắn, đều rất quen thuộc đối với trận pháp cấp hai, nên Lý Ngọc nhanh chóng bị mọi người chú ý.
"Thật là nhanh!"
"Nhanh thế mà đã tìm được mắt trận?"
"Hắn còn chẳng nghỉ ngơi, phá liền ba trận mà không biết mệt sao?"
"Người này sao quen mặt thế nhỉ, như đã gặp ở đâu rồi áy, nhưng không nhớ rõ là gặp ở đâu..."
"Ngươi nói vậy ta cũng cảm thấy hắn có chút quen mắt..."
Những vị Trận Pháp Sư này, thường ngày cũng không mấy chú ý đến bên Đan Đạo, nên không thể lập tức nhận ra Lý Ngọc được.
Vị Trận Pháp Sư cấp hai của Côn Luân thì ngơ ngác nhìn bóng lưng của Lý Ngọc, tâng thứ năm kìa, Lý Ngọc thế mà xông đến tận tâng thứ năm, lại còn có vẻ rất nhẹ nhàng nữa, trận pháp này không phải giả chứ?
Hắn không tin tà, vươn tay ra một cái, đụng phải tâng trận pháp kia, sau một giây thì cả người đều bị gảy trở vể.
Điều này càng làm cho mặt hắn trông càng mờ nịit.
Trên quảng trường dưới chân núi, lơ lửng một màn nước rất to.
Từ lúc Thủy Nguyệt Thuật bị phát hiện đến nay, lúc các tông phái trong tu tiên giới có tổ chức sự kiện trọng đại, đều dùng Thủy Nguyệt Thuật đến chiếu hình, thuận tiện cho người khác quan sát.
Mỗi lần đại hội tiên đạo, được chú ý nhất chính là tỷ thí đan đạo và tỷ thí Pháp tu, tỷ thí trận pháp mặc dù không được chú ý cao như vậy, nhưng người đến xem cũng không ít, dù sao cũng được xem miễn phí, một số người ở thành Thiên Đạo cũng tới đây tham gia náo nhiệt, nên ngày hôm nay ít nhất cũng có mấy ngàn người đến vây xem.
Vì để hình chiếu càng thêm rõ ràng, phía trên màn nước còn chiếu đến khu vực tầng thứ năm trở đi, lúc này ở tâng thứ năm tổng cộng có mười hai người, tâng thứ sáu có sáu người tiến nhập, còn tâng thứ bảy có hai người.
Đệ tử ở ba tâng này không ngoại lệ, toàn bộ đều đến từ Hoa Sơn và Thiên Đạo Tông.
Có thể nhìn rõ ràng, bên trên đạo Trận Pháp, hai phái này vượt lên dẫn đầu khá xa, so với các tông môn khác.
Lúc này, trong màn nước có ánh sáng chợt lóe, lại có một người bước chân vào tầng thứ năm, nên cũng dẫn phát đám người nghị luận một chút.
"Cuối cùng cũng có người môn phái khác lên được đây."
"Không biết người này là Trận Pháp Đại Sư của phái nào?"
"Còn trẻ thế cơ à, lại còn rất đẹp trail"
"... Ta không nhìn lầm chứ, người kia là Lý Ngọc?"
"Không sai, chính là Lý sư huynh phái Côn Luân, hắn đi nhầm sân bãi rồi à?"
"Hắn là một Luyện Đan Sư, chạy đến chỗ người ta tỷ thí Trận Pháp cấp hai làm cái gì vậy?"
Mọi người trên quảng trường vốn đang xem hình, không nghe được thanh âm, còn đang có chút nhàm chán, Lý Ngọc loạn nhập một cái, lập tức khiến cho đám người vốn đang yên lặng bắt đầu bạo động.
Mọi người rất nhanh liền ý thức được, không phải là Lý Ngọc đi nhầm sân bãi, hắn cũng không thể đi nhầm sân bãi được.
Có thể đi tới vị trí kia, cũng cần phái xông qua bốn cửa mới tới được đấy.
"Chẳng lẽ hắn không chỉ là Luyện Đan Sư nhị phẩm, mà còn là một vị Trận Pháp Sư cấp hai?"
"Chưa nghe nói qua...
"Đệ tử Côn Luân đâu, có vị nào là đệ tử Côn Luân không, tới đây giải thích chút coi, Lý Ngọc phái các ngươi, thật sự là Trận Pháp Sư cấp hai sao?”
"Ta là đệ tử Côn Luân nè, ta cũng không biết Lý sư huynh trở thành Trận Pháp Sư cấp hai lúc nào luôn ấy!"...
Trước bậc thang thứ năm, bởi vì trận pháp ngăn cách nên Lý Ngọc không nghe được thanh âm phía ngoài, mà hắn cũng đang nghiêm túc nhìn trận pháp trước mắt mình.
Trận pháp tâng thứ năm này, có sự biến hóa nhiều hơn, mắt trận của trận pháp biến hóa rất nhanh, cho là có thể tính toán đến, chậm tay một xíu cũng sẽ thay đổi vi trí, nhưng hắn vốn bật hack, nên tự nhiên không có độ khó gì.
Nhưng Lý Ngọc vẫn phải làm bộ làm tịch, đứng tính toán trong chốc lát, sau đó mới tiện tay phá vỡ mắt trận, rồi đi tới tâng thứ sáu.
Loại tốc độ phá trận này khiến mười hai vị Trận Pháp Sư cấp hai đang dừng ở tầng năm này, nhìn đến choáng váng.
Trận pháp ở tâng thứ năm này cũng không phải là Trận Pháp ở tâng thứ nhất, vị trí mắt trận biến ảo rất nhanh, bọn họ một đường phá đến nơi này, đã sớm đầu váng mắt hoa, đối phương có thể phá trận nhanh như thế, rõ ràng là cực kỳ quen thuộc với trận pháp này.
Lý Ngọc đi tới tâng thứ sáu một cái, đám người ở đây cũng đều ngồi không yên được nữa.
Bọn họ vốn đang nghiên cứu trận pháp, lập tức bước tới trước trận pháp, Lý Ngọc cũng không nóng nảy, bình tĩnh xếp ở vị trí cuối cùng, lẳng lặng chờ đợi.
Mấy người lần lượt thử nghiệm, nhưng đều chấm rứt bằng thất bại, trên tỷ thí trận pháp của Thiên Đạo Tông này, tụ tập toàn bộ thiên tài trận pháp của toàn bộ tu tiên giới, độ khó của mỗi tâng trận pháp, đều rất cao, bọn họ không thể phá vỡ trận pháp của tầng thứ sáu trong thời gian ngắn được.
Chờ đến lúc cả sáu người đều thất bại, Lý Ngọc mới đứng trước trận pháp, một lúc sau hắn vươn tay ra, cả người đã đi tới tâng thứ bảy.
Mấy người ở tâng thứ sáu, khó tin thảo luận.
"Người này là ai vạy, tốc độ phá trận lại có thể nhanh đến thế, là người Hoa Sơn các ngươi sao?"
"Ta còn tưởng là người Thiên Đạo Tông các ngươi đấy!"
"Không phải Hoa Sơn, cũng không phải Thiên Đạo Tông, thế hắn từ đâu xuất hiện?”...
Bước đến tầng thứ bảy, Lý Ngọc liền ngồi xếp bằng dưới đất, ăn vào hai viên Hồi Khí Dưỡng Thần Đan, tỏ vẻ mình đang bị tiêu hao tinh lực rất nhiều.
Mặc dù hắn vẫn bình thường, nhưng giả bộ thì vẫn phải giả bộ một tí, không thì cũng quá đáng quá.
Một màn này cũng làm cho mọi người được an ủi trong lòng.
Luyện Đan Sư nhị phẩm, xông vào tận cửa thứ sáu tỷ thí Trận Pháp Sư cấp hai, nếu như ngay cả nghỉ ngơi cũng không thèm nghỉ ngơi, vậy thì thực sự là quá mức...
Hai người ở tâng thứ bảy này, một vị là thiên tài Thiên Đạo Tông, một vị là Thiên tài phái Hoa Sơn, cả hai đều còn rất trẻ, nhìn thấy có người xa lạ xâm nhập tầng thứ bảy, sau khi kinh ngạc một chút, thì nhắm mắt vào điều tức, không có bị ảnh hưởng quá nhiều.
Lý Ngọc đến sau họ, nên hai người kia chưa bắt đầu phá trận, hắn cũng không cần vội.
Người thanh niên phái Hoa Sơn kia điều tức khoảng mười lăm phút, thì đứng dậy đi tới phía trước trận pháp, nhìn vào trận pháp một lúc, cuối cùng đem tay phải đặt vào một cái vị trí trên trận pháp, thuận lợi tiến nhập tầng thứ tám.
Vị đệ tử Thiên Đạo tông kia, theo sát phía sau, cũng tiến nhập tầng thứ tám rồi, Lý Ngọc chờ thêm một lúc, rồi cũng tiến nhập tầng thứ tám theo bọn họ.
"Tầng thứ tám, Lý Ngọc cũng tầng thứ tám!" "Dương Giáp là đệ tử của một vị Trận Pháp Sư cấp bốn, Lý Cảnh Thành cũng là thiên tài trận pháp hiếm gặp của Thiên Đạo Tông, Lý Ngọc là một Luyện Đan Sư, thế mà có thể phá trận theo kịp tốc độ của bọn hắn..."
"Thật sự là khoảng cách quá mức..."
Khương Ly và Hứa Khuynh Tâm đứng ở trên quảng trường, nhìn đạo thân ảnh trong màn nước kia, đối mắt nhìn nhau, cũng tràn đầy mờ mịit.
Các nàng đều là người hiểu rõ Lý Ngọc nhất trên thế giới này, vậy mà các nàng cũng không biết Lý Ngọc học trận pháp lúc nào.
Hứa Khuynh Tâm lại càng khó hiểu, lúc trước nàng đi tới Bạch Vân Quán một chuyến, phá lệ nhận một tên đệ tử, ngoại trừ thiên phú tu hành không được, những thứ khác đều được... ...