Chương 118: Hai cái giải nhất (1)
Chương 118: Hai cái giải nhất (1)Chương 118: Hai cái giải nhất (1)
Lý Ngọc và Khương Ly hai người như một, Kim Đan của nàng cũng chính là Kim Đan của Lý Ngọc, muốn mượn lúc nào thì mượn, muốn mượn bao lâu cũng được.
Hắn cầm theo thẻ bài rồi dẫn theo Khương Ly, đi tới trước mặt hai vị đệ tử Thiên Đạo Tông kia.
Hai vị này còn đang chìm đắm trong nỗi khiếp sợ mà Lý Ngọc vừa mang lại lúc nãy, chưa hồi thần.
Tỷ thí trận pháp vốn là giành giật từng giây từng phút, người đến thi đấu cuối cùng lại là người đầu tiên phá giải hết tất cả các trận pháp rồi rời đi, thằng nhóc này cuồng vọng thật, nhưng người ta cũng có vốn mà cuồng.
Đám người vây xem dưới quảng trường, nhìn thấy hành vi của Lý Ngọc, lại cực kỳ khó hiểu đối với hành động lúc này của hắn.
"Sao hắn lại đi qua đó?"
"Không phải đã đoạt giải nhất rồi sao?"
"Chẳng lẽ hắn muốn tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư cấp mộ, nhưng tu vi của hắn là Trúc Cơ Kỳ, đây là không phù hợp yêu cầu thí sinh đâu.”...
Dưới chân núi, Lý Ngọc đưa thẻ bài giao cho một tên đệ tử Thiên Đạo Tông, hỏi hắn :”Ta được phép tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư cấp ba chứ nhỉ."
Vị đệ tử này cầm lấy ngọc bài, sau khi sửng sốt vài giây, mới gật đầu nói :“Được chứ, đương nhiên có thết"
Quy tắc tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư cấp ba chỉ có một, đó là tu vi không thể cao hơn Kim Đan Kỳ, bởi vì cường giả Nguyên Anh trở lên nếu tham gia, họ chỉ cần dựa vào pháp lực của mình, cũng đủ chấn vỡ trận pháp cấp ba, mà dù là Nguyên Anh, Kim Đan, Trúc Cơ, hay vẫn là Luyện Khí, mà cầm tới thẻ bài, thì có thể tham gia.
Nhưng hắn vốn chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, cho dù có hiểu được trận pháp cấp ba, thì liệu có sức mà phá vỡ nó hay không?
Trong lúc hai tên đệ tử Thiên Đạo Tông đang nghi hoặc, thì Lý Ngọc nhìn về phía Khương Ly, Khương Ly nhón chân lên, hai người môi kê môi...
Hai vị đệ tử choáng váng luôn rồi.
Đây là làm gì thế?
Bắt nạt đám FA bọn hắn sao?
Tất nhiên Lý Ngọc không phải thôn cơm chó cho mọi người, lúc này hắn còn đang nhanh chóng cảm giác được, có một vật thể hình cầu, đang từ trong miệng Khương Ly di chuyển qua bên miệng của hắn.
Đây là kết tinh của toàn bộ pháp lực trong thể nội của tu tiên giả, Khương Ly bị mất đi Kim Đan, khí tức trên thân hạ xuống còn Trúc Cơ hậu kỳ, mà trong cơ thể Lý Ngọc lại xuất hiện ba động pháp lực của Kim Đan Kỳ.
Đương nhiên, cái ba động này không thuộc về bản thân hắn, mà chỉ thuộc về Kim Đan đang trong miệng hắn kia, vì không phải là Kim Đan của mình, nên Lý Ngọc không thể mở miệng ra nói chuyện được.
"Bọn họ đang làm gì vậy?"
"Hôn kìa, hôn kìal" Mọi người vây xem trên quảng trường xôn xao một hồi, rồi cũng có người hiểu ra vấn đề.
"Hắn là đang mượn Kim Đan!"
"Hắn muốn tham gia tỷ thí trận pháp sư cấp bal"
"Cô nương kia cũng chỉ mười tám mười chín tuổi thôi, vậy mà đã là cường giả Kim Đan kỳ rồi á?"
"Ngươi thế mà không nhận ra nàng sao? Nàng chính là thiên kiêu Thiên Linh Mạch của Côn Luân, tu vi Kim Đan thì có gì kỳ quái chứ, nghe nói nàng và thiên tài Luyện Đan Sư Lý Ngọc của Côn Luân là thanh mai trúc mã, xem ra lời đồn là thật.'...
Lý Ngọc cũng không rảnh nghe bọn họ nghị luận, dẫn động pháp lực trong Kim Đan của Khương Ly, đặt vào một cái vị trí trên trận pháp, một lực đạo pháp lực mạnh mẽ tuôn ra từ Kim Đan của Khương Ly, tràn vào mắt trận.
Trận pháp tâng thứ nhất, phá!
Đám người trên quảng trường lại xôn xao một mảnh.
“Thật phát"
"Tạo nghệ trận pháp của hắn, đã đạt tới Trận Pháp Sư cấp ba, chỉ là pháp lực không đủ..."
"Bảo sao lúc nãy hắn phá trận pháp cấp hai đơn giản như vậy, hóa ra hắn chủ tu không phải Đan Đạo, mà là Trận Pháp.”
Lý Ngọc nổi tiếng trong tu tiên giới nhờ thuật luyện đan siêu đẳng của mình, nhưng cũng chỉ là Luyện Đan Sư nhị phẩm, ai biết dược tạo nghệ trận pháp của hắn, thế mà còn cao hơn so với Đan Đạo, nếu hắn Kết Đan, chẳng phải là người duy nhất trong tu tiên giới đương thời, là một Trận Pháp Sư tam giai, kiêm Luyện Đan Sư tam phẩm...
Đám người đến từ Hoa Sơn, và Thiên Đạo Tôn, cùng Trận Pháp Sư các phái, đều đang biểu lộ cực kỳ đặc sắc trên mặt.
Một vị Luyện Đan Sư, lấy giải nhất tỷ thí Trận pháp sư cấp hai xong, lại đi vào tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư cấp ba, này để mặt mũi của đám Trận Pháp Sư bọn họ ném đi nơi nào mới được.
Trong thời gian bọn họ còn đang ngây người, Lý Ngọc đã phá liền ba trận, đuổi kịp mấy vị Trận Pháp Sư cấp ba phá trận hơi chậm.
Điều này cũng cho thấy, tạo nghệ trận pháp của hắn không chỉ mới đạt tới cấp ba, mà thậm chí còn không tính là yếu trong nhóm Trận Pháp Sư cấp ba.
Lý Ngọc phá giải xong trận pháp tầng thứ ba, thì tốc độ liền chậm lại, độ khó của trận pháp cấp ba so với trận pháp cấp hai, không phải chỉ là một cái đẳng cấp lớn, vị trí mắt trận biến hóa thất thường, nên theo lẽ thường, hắn không thể phá nhanh hơn so với khi phá trận pháp cấp hai được.
Hắn nhìn về phía trước một cái, thấy người phá trận nhanh nhất cũng mới chỉ đang dừng lại ở tâng thứ sáu, mà họ còn đang nghỉ ngơi, chứ không phải đang phá trận.
Lý Ngọc cũng phá một tầng trận pháp xong, lại ngồi nghỉ ngơi tại chỗ một lúc, để hắn có chút phức tạp chính là, pháp lực trong Kim Đan của Khương Ly, dùng dùng một lầ là lại ít đi một chút, không có biện pháp bổ sung, chưa chắc đã có thể xông đến một cưa cuối cùng được.
Trên thực tế, lúc hắn xông qua cửa thứ tư, thì pháp lực ở trong Kim Đan cũng chỉ còn không đến một phần ba.
Trên bậc thang tầng thứ tư, Lý Ngọc nhìn thấy một người thanh niên ở phía tâng thứ năm, cũng đang ngồi khoanh chân.
Người đó mặc quần áo của Thiên Đạo Tông, tuổi tác không lớn lắm, nhưng nhìn cơ thể lại rất tiều tụy, dù sao phá trận cũng yêu cầu cần tính toán một lượng cực kỳ lớn và tinh vi, không chỉ tiêu hap thể lực, pháp lực, mà cả trí nhớ cũng bị tiêu hao hơn gấp mấy lần, so với luyện khí hay luyện đan, nếu như không có đan dược bổ sung điều dưỡng vào, không chỉ tiều tụy không, mà còn có thể bị hói đầu nữa.
Bên cạnh người thanh niên này còn đang đứng mấy người, đều là người Thiên Đạo Tông.
Nhưng bọn họ cũng không phái là Trận Pháp Sư.
Trong lúc Lý Ngọc đang không hiểu gì, tại sao trong tỷ thí Trận Pháp Sư, lại có người không phận sự đi theo đến tận đây, thì nhìn thấy một màn làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.
Không, phải nói là để cho hắn mở mang tâm mắt mới đúng.
Hắn thấy người thanh niên kia hé miệng, một viên Kim Đan ảm đạm bay ra từ trong miệng hắn, rồi được một vị lão giả nuốt vào thể nội, mà một vị trung niên đứng bên cạnh lão giả kia lại tiên lên, chậm rãi hé miệng ra, rồi một viên Kim Đan nhàn nhạt hồng quang bay ra, tiến vào trong miệng người thanh niên kia.
Người thanh niên này sau khi nhận được viên Kim Đan, thì một tay đặt lên một vị trí trên trận pháp, sau đó nhanh chóng xuất hiện ở tâng thứ sáu, mấy người bên cạnh cũng qua theo luôn.
Lý Ngọc nhìn một màn này đến mức trợn mắt, suýt há hốc mồm luôn.
Đã mượn nhờ ngoại lực nạp điện rồi còn chưa tính, thế mà còn mang theo cả pin dự phòng.
Lý Ngọc nhìn về một vị Trận Pháp Sư tam giai của Hoa Sơn, vị kia như hiểu hắn đang thắc mắc gì, cũng bất đắc dĩ nói :'Không có biện pháp, quy tắc tỷ thí chính là như vậy, dù sao cũng là chính hắn tìm được vị trí mắt trận, người khác chỉ cung cấp pháp lực cho hắn, lý luận trận pháp của hắn thực sự là tam giai, tuổi còn trẻ mà đã lĩnh ngộ trận pháp tam giai, thật sự là tổ sư gia thưởng cơm cho ăn..."
Sau đó vị này nhìn về phía Lý Ngọc, hỏi :"vị đạo hữu này, nhìn ngươi hơi lạ, xin hỏi là người trong phái nào?”
Trận pháp sư tam giai của tu tiên giới cũng không nhiều lắm, hắn không dám nói mình biết hết cả, nhưng cơ bản đều có ấn tượng, còn người trước mắt này hắn lại chưa từng thấy qua, cũng không biết là vị đồng đạo nào ăn Trú Nhan Đan nữa.
Lý Ngọc đang ngậm Kim Đan trong miệng nên cũng không thể nói rõ được.
Vị Trận Pháp Sư phái Hoa Sơn này, nhìn ánh sáng lam nhạt lóe ra từ miệng Lý Ngọc, cũng sững cả người.
Hắn vừa lầu bầu nửa ngày với một vị cũng mượn đan phá trận...
Lần tỷ thí này sao xuất hiện lắm yêu nghiệt loại này thế?
Pháp lực trong Kim Đan của Khương Ly đang trôi đi theo thời gian, nên Lý Ngọc không trì hoãn thời gian nữa, nghỉ ngơi một chút rồi phá vỡ trận pháp tầng thứ tư, đi tới tầng thứ năm, nhưng mà lúc này hắn cũng có thể cảm giác được , pháp lực trong Kim Đan của Khương Ly còn sót lại không đến một thành.
Lượng pháp lực này không đủ để phá vỡ tầng thứ sáu.
Dù sao đây cũng không phải Kim Đan do chính bản thân hắn tu ra, nên không có biện pháp lợi dụng hoàn mỹ.
Trên quảng trường dưới ngọn núi, Hứa Khuynh Tâm nhìn hình ảnh bên trong màn nước, lo lắng nói :"Không ổn rồi, pháp lực trong kim đan của sư muội sắp tiêu hao hết."
Bên cạnh các nàng lúc này, lại nhiều thêm mấy người nữa, Bạch Thanh Ảnh và ba tỷ muội Triệu thị nghe nói Lý Ngọc đang tham gia tỷ thí Trận Pháp Sư, thì cũng chạy đến đây xem.
Hứa Khuynh Tâm nhìn về phía vị trí mấy người Trọng Tài, rồi chậm rãi đi qua đó.
Lý Ngọc đang đứng trước trận pháp tâng thứ năm, nhưng lại lâm vào thế khó.
Bây giờ hắn đã hiểu được, vì sao người thanh niên kia lại dẫn theo nhiều cường giả Kim Đan bên cạnh như vậy.
Mượn dùng Kim Đan của người khác, pháp lực trôi mất rất nhanh, mà còn không có cách nào bổ sung, pháp lực một viên Kim Đan, chỉ đủ để đi tới tâng thứ năm, sớm biết có thể dẫn theo người đi lên như thế, hắn đã dẫn theo cả Khương Ly và Hứa sư tỷ cùng lên rồi.
Hắn vừa mới nghĩ đến điều này, thì sau lưng truyên đến khí tức quen thuộc.
Lý Ngọc quay đầu lại, nhìn thấy hai vị trọng tài dẫn theo ba người nữa, từ trên trời giáng xuống, lướt qua mấy tầng trận pháp rồi rơi vào tâng thứ năm.
Mà ba người đi theo này, ngoài Khương Ly ra, còn có Hứa Sư tỷ và Bạch sư tỷ.
Khương Ly cười hì hì, nói :'Chúng ta tới giúp ngươi."