Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 166 - Chương 119: Tới Cửa Mời Chào (1)

Chương 119: Tới cửa mời chào (1) Chương 119: Tới cửa mời chào (1)Chương 119: Tới cửa mời chào (1)

Côn Luân động thiên.

Dưới sự cố ý của chưởng giáo chân nhân lan truyền xuống, từ Ngọc Hư Cung truyền ra một tin tức, rất nhanh đã được lan truyền đến toàn bộ đệ tử CÔn Luân.

Ngay vừa nãy, bên trên tiên đạo đại hội do Thiên Đạo Tông tổ chức, đệ tử Côn Luân đã liên tiếp đoạt được hai cái thủ lĩnh, của tỷ thí Trận Pháp Sư cấp hai cùng cấp ba.

Toàn bộ Côn Luân trên dưới, từ tổ sư Nguyên Anh đến đệ tử Luyện Khí Kỳ bình thường, khi nghe được tin tức này, thì phản ứng đầu tiên đều là nghi ngờ mình nghe lầm rồi.

Đan Đạo của Côn Luân vô song, Pháp Tu nhất mạch miễn cưỡng có thể, nhưng mà Trận Pháp... không nói đến cũng được.

Toàn bộ Trận Pháp Sư của Côn Luân, cũng không có một vị nào quá giỏi, làm sao có thể ở trên sân chơi của toàn bộ thiên tài Trận Pháp Sư của tu tiên giới tê tụ, dùng lực đè cả thiên tài Trận Pháp Sư của Hoa Sơn lẫn Thiên Đạo Tông được, lại còn liên tiếp đoạt được hai cái giải nhất nữa.

Nhưng mà đây là tin tức do chính miệng chưởng giáo chân nhân nói ra, làm sao có thể sai được.

Sau khi xác nhận được tin tức là thật, toàn bộ Côn Luân triệt để sôi trào.

Trận Pháp vẫn luôn là khuyết điểm của Côn Luân, ngay cả trận pháp bảo vệ các phong trong tông môn, đều phải mua sắm từ môn phái khác, ai có thể nghĩ đến, có một ngày Côn Luân lại được nở mày nở mặt trên phương diện này chứ.

Mà đến lúc mọi người biết được, người vừa liên tiếp đoạt được hai cái giải nhất đó là Lý Ngọc xong, lại một lần nữa hoài nghi lỗ tai của mình.

"Cái gì cơ, người đoạt được hai lần giải nhất tỷ thí trận pháp là Lý sư huynh á?"

"Điều này làm sao có thể?"

"Hắn học trận pháp lúc nào vậy?"

"Ta cuối cùng đã biết, vì sao Lý sư huynh suốt ngày ru rú ở nhà không ra cửa, hóa ra hắn ở nhà một mình nghiên cứu trận pháp.'

"Lúc Lý sư huynh cứu bọn ta ở Hư Lăng động thiên, đã từng phá qua trận pháp của Luyện Hồn Tông, lúc đó ta đã biết là tạo nghệ trận pháp của Lý sư huynh không hề tầm thường rồi."

"Lý sư huynh cũng quá khắc khổ, quả nhiên là hết thảy cố gắng trên đời này, đều có thể có hồi báo..."...

Thành Thiên Đạo.

Tỷ thí trận pháp còn chưa kết thúc, vẫn còn rất nhiều trận Pháp sư ở bên trong khu vực tỷ thí, nhưng giải nhất của tỷ thí trận pháp cấp hai và cấp ba, đều đã có chủ nhân, mà lại còn là cùng của một người.

Luyện Đan Sư nhị phẩm Lý Ngọc, có danh sưng là một trong hai "Đan Đạo SOng Tử Tinh" của Côn Luân, vượt giới tham gia tỷ thí trận pháp, đoạt thủ lĩnh của tỷ thí Trận Pháp Sư cấp hai trước, sau đó lại đoạt thủ lĩnh tỷ thí Trận Pháp Sư cấp ba, có ther nói là làm vô số người sợ rớt cả quai hàm.

Dù hắn có đoạt giải nhất bên trên tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm, mọi người cũng sẽ không quá kinh ngạc, nhưng hắn là một vị Luyện Đan Sư, còn chưa tham gia tỷ thí Luyện Đan Sư, nhưng lại chạy đến đoạt thủ linh của tỷ thí Trận Pháp Sư, đây cũng là lần đầu tiên xảy ra loại chuyện này, từ lúc có tiên đạo đại hội.

Đám người trên quảng trường đã sớm nhao nhao nghị luận chuyện này đến sôi trào, mà kết quả tỷ thí Trận Pháp Sư cũng dùng tốc độ cực nhanh, lan truyền đến khắp các ngõ ngách trong thành Thiên Đạo.

Trên đỉnh núi, Lý Ngọc gọn gàng phá vỡ tâng trận pháp cuối cùng, rồi đem Kim Đan trả lại cho Khương Ly, tiếp đó mới bay tới chỗ đài cao để phần thưởng, ở dưới chân núi.

Các vị Trận Pháp Sư trọng tài đến từ các đại môn phái, đêu dùng ánh mắt không thể miêu tả nhìn Lý Ngọc.

HÔm nay có thể nói là một ngày đặc biệt, đối với giới Trận Pháp Sư.

Toàn bộ Trận Pháp Sư cấp hai và cấp ba ưu tú nhất của giới Trận Pháp Sư, đều ở nơi này, kết quả là hai cái thủ lĩnh đều bị một vị Luyện Đan Sư đoạt đi, thân là Trận Pháp Sư, bọn họ đều cảm thấy vô cùng mất mặt.

Nhưng mất mặt thì mất mặt, thua chính là thua.

Bọn họ chỉ có thể đem phần thưởng là bộ điển tịch trận pháp cấp cao kia, cùng bình Ất Mộc Linh Tủy, trao cho Lý Ngọc.

Hai vị trọng tài đến từ Thiên Đạo Tông đều vô cùng xoắn xuýt, bọn họ cùng biết chuyện phía sau bình Ất Mộc linh tủy này, thứ này vốn là dự định cho vị Trận Pháp Sư của Thiên Đạo Tông kia, nhưng ai biết được hắn thế mà không có thắng, cả cái bí điển Trận Pháp kia cũng là do Thiên Đạo Tông đạt được từ một cái bí cảnh thượng cổ, lần này lấy ra cũng chỉ vì muốn hiển lộ rõ ràng đại khí của tông môn, ai nghĩ đến lại thật bị đưa ra ngoài...

Nhưng lúc này bọn họ cũng chỉ đành trơ mắt nhìn Lý Ngọc đem cuốn bí điển và bình linh tủy cầm đi.

Thiên Đạo Tông dù sao cũng rất sĩ diện, đại tông môn nên hết sức coi trọng danh dự, một đại hội long trọng như vậy, lại còn trước mắt nhiều tu tiên giả như thế, làm sao có thể nói không giữ lời được.

Lý Ngọc cất ngọc giản ghi chép trận pháp đẳng cấp cao kia đi, sau đó đem bình Ất Mộc linh tủy đưa cho Hứa Khuynh Tâm, nói ra :"Hứa sư tỷ, cái này cho ngài."

Hứa Khuynh Tâm hơi sững sờ, nàng cho là Lý Ngọc không biết sự quý giá của bình Ất Mộc linh tủy này, nên giải thích cho hắn :"Đây là Ất Mộc linh tủy, có trọng dụng đối với tu hành giả tu Mộc Linh Mạch lúc Kết Đan, nó có thể trực tiếp tác động đến Mộc Linh Mạch, giảm bớt thời gian áp súc pháp lực, chờ đến lúc ngươi hoặc hai vị sư muội tu hành Mộc Linh Mạch đến Trúc Cơ viên mãn, sẽ có trọng dụng, ngươi mau cất kỹ đi..."

Lý Ngọc cười cười, nói :"Ta biết rõ đấy, nhưng bình Ất Mộc linh tủy này, ta vốn chính là tính thắng nó về để cho sư tỷ, ngài dẫn ta nhập môn, dạy ta tu hành, cho tới nay ta còn chưa có, cũng không có gì để cảm tạ ngài, đây coi như là một phần lễ vật nho nhỏ..."

Cái này đương nhiên có ích với hắn, nhưng chờ đến lúc Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền cần dùng đến, cũng không biết đến khi nào, với thiên phú của Khương Ly, tông môn sẽ nghĩ mọi biện pháp để giúp nàng Kết Đan, nên nàng cũng không quá cần đến nó.

Hứa Khuynh Tâm nghe vậy lại ngạc nhiên thêm lần nữa, nàng không nghĩ tới Lý Ngọc tốn thời gian như vậy mới nhận được chai linh tủy trân quý này, chỉ để tặng cho nàng.

Khương Ly cầm lấy bình ngọc từ trong tay Lý Ngọc, xong nhét vào trong tay Hứa Khuynh Tâm, nói ra :"Ô kìa sư tỷ, sư tỷ cứ thu lại đi, Mộc linh mạch của ta còn lâu mới viên mãn, sư tỷ cân cái này hơn ta nhiêu nha...

Hứa Khuynh Tâm nghe vậy, cũng không tiện nói gì thêm nữa.

Bạch Thanh Ảnh nhìn một màn này, trong lòng rất hâm môn, liếc về phía Lý Ngọc một cái, nói ra :"Ta cũng bận bịu giúp ngươi một phen, ngươi tính toán cảm tạ sư tỷ ta như thế nào?"

Lý Ngọc cười cười, đáp :"Bạch sư tỷ, sau này có gì yêu cầu, ta nhát định xông pha khói lửa..."

Từ trước đến giờ, Lý Ngọc đều có ân báo ân, có oán báo oán, tu tiên giả có thể đem Kim Đan cho người khác mượn, chính là cực kỳ tín nhiệm với đối phương, không có nàng hỗ trợ , Lý Ngọc cũng không lấy được ban thưởng của tỷ thí Trận Pháp Sư cấp ba.

Hôm nay vốn chỉ tính toán tùy ý đi dạo, không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn, lấy được ban thưởng xong, Lý Ngọc và các nàng cũng rời khỏi nơi này.

Lúc bọn họ đến đây, nơi này còn chưa tụ tập quá nhiều tu tiên giả, nhưng bây giờ toàn bộ quảng trưởng lại chật kín chỗ, bên ngoài còn đang không ngừng có người cố chen chân mà lách vào nữa, cũng không thích hợp ở lại lâu.

Lúc đám người Lý Ngọc trở lại chỗ ở, thì bên Thiên Đạo Tông ở bí cảnh Thiên Đạo cũng nhận được tin tức này.

Đại hội tiên đạo lân này, Thiên Đạo Tông đem tỷ thí Trận Pháp làm mở màn, cũng là đã trải qua suy tính kỹ lưỡng mới quyết định.

Không lâu lúc trước, bọn họ tại một cái bí cảnh mới phát hiện, nhận được truyền thừa từ một cái tông môn trận pháp thượng cổ, đó là một loại hệ thống trận pháp mới, không giống với bất luận một loại nào của tu tiên giới bây giờ, trước đó mấy vị đệ tử của Thiên Đạo Tông cũng đã tìm hiểu qua, tốc độ phá trận so với những người bên Hoa Sơn nhanh hơn rất nhiều.

Vốn tưởng rằng, lần trao đổi trận pháp này, Thiên Đạo Tông nắm chắc lấy được ba cái đệ nhất.

Nhưng kết quả lại là, chỉ có trong tỷ thí trận pháp cấp một, thì đệ tử Thiên Đạo Tông mới lấy được giải nhất, còn cấp hai cùng cấp ba đều bị mất, mà người kia còn là một vị đệ tử của Côn Luân.

Trong đại điện nghị sự, một vị trung niên nói :"Chư vị có ý kiến gì với chuyện này không?”

Một vị lão giả suy nghĩ một chút rồi nói ra :"Theo bổn tọa thấy, kẻ này không chỉ có tạo nghệ đan đạo cực cao, mà đối với trận pháp lĩnh ngộ, cũng hơn xa người thường, đáng giá tông môn bồi dưỡng đại lực, một khí hắn Kết Đan, sẽ trở thành đồng thời đệ nhất nhân Luyện Đan Sư tam phẩm và Trận Pháp Sư tam giai, chỉ cần ở Thiên Đạo Tông của chúng ta một thời gian, muốn thăng lên tứ phẩm, cũng không phải là không được...'

Địa vị Luyện Đan Sư ở tu tiên giới rất cao, không cần phải nói, mà địa vị của Trận Pháp Sư cũng không thấp, nhất là đối với Thiên Đạo Tông, Trận Pháp Sư rất là quan trọng, một số động phủ bên trong những bí cảnh thượng cổ, thường có trận pháp lợi hại bao trùm, không có TRận Pháp Sư phá trận, căn bản khó có thể tiếp cận.

"Loại người tài giỏi này ở CÔn Luân, đúng là nhân tài không được trọng dụng."

"Chỉ có ở tại Thiên Đạo Tông của chúng ta, mới có thể phát huy ra được hết tác dụng của hắn."

"Nhưng mà địa vị của hắn ở Côn Luân tựa hồ cũng không thấp, chưa chắc sẽ đáp ứng."

"Vậy thì cho hắn một cái điều kiện mà không có cách nào cự tuyệt..."...
Bình Luận (0)
Comment