Chương 121 : Chủ nào linh sủng nấy (1)
Chương 121 : Chủ nào linh sủng nấy (1)Chương 121 : Chủ nào linh sủng nấy (1)
"Cái tên Vương Hằng này có tận mười đạo lữu rồi còn chưa thấy đủ?"
"bây giờ chỉ cần người Thiên Đạo Tông tới Nga My, là sư tôn đều viện cớ không gặp, nàng nói nhìn thấy người Thiên Đạo Tông liên phiền chán..."
"Thận cho rằng hắn là đệ tử của chưởng giáo Thiên Đạo Tông, thì ai ai cũng đều phải thích hắn, hừ! Nếu như không phải nhờ phúc cha mẹ, với thiên phú của hắn cũng chưa chắc đã tu hành bằng chúng ta, còn nghĩ muốn cả ba chúng ta tới làm đạo lữ cho hắn, mơ tưởng.......
Đi cách khỏi đoàn người Vương Hằng một đoạn, ba tỷ muội Triệu thị mới bắt đầu thi nhau lải nhải với Khương Ly và Chu Tử Tuyên, chửi thê vị con trai của chưởng giáo Thiên Đạo Tông kia.
Đến ngay cả Triệu Liên Nhi, ngày thường vô cùng ít nói, mà lúc này cũng chửi góp hai ba câu, thì thấy được các nàng phải chán ghét tên này tới cỡ nào.
Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng cái loại khí thới coi trời bằng vung của tên kia, đã khiến Lý Ngọc khắc sâu ấn tượng, nhưng mà điều này cũng là bình thường, bởi với địa vị, thân phận, thực lực như vậy, đổi lại là một người khác, có khi còn điên hơn Vương Hằng.
Mấy cô gái thảo luận đề tài này mãi, Lý Ngọc thì đứng ở một chỗ, nhìn về phía màn nước khổng lồ phía trên quảng trường.
Trao đổi phù đạo của lần đại hội tiên đạo này đã bắt đầu, cũng là tiến hành phân làm ba cấp bậc, theo thứ tự là Phù Lục Sư nhất giai, nhị giai và tam giai, còn về phần tồn tại cấp cao hơn, thì đều là tổ sư Nguyên Anh của các phái, sẽ không tổ chức rầm rộ để mọi người vây xem như thế này.
Lý Ngọc xuất hiện ở đây, cũng làm cho hiện trường có chút rối loạn nho nhỏ.
"Đây không phải là vị thiên tài Luyện Đan Sư và Trận Pháp Sư của CÔn Luân sao?"
"Hôm nay tỷ thí phù đạo, hắn cũng tới đây làm gì?"
"Chẳng lẽ hắn cũng muốn tham gia cả tỷ thí phù đạo...'...
Lý Ngọc chỉ mới xuất hiện, nhưng làm cho một vài đệ tử Thiên Đạo Tông và Mao Sơn hơi xoắn quẩy, sợ Lý Ngọc lại vượt giới đến tỷ thí phù đạo, rồi nẵng luôn giải nhất như bên Trận Pháp kia, cũng may là lần này Lý Ngọc không tới dự thi, chỉ đứng từ xa để quan sát thôi.
Mà tỷ thí ngày hôm nay, Lý Ngọc thật cũng không có ý định tham gia.
Trừ Đan Đạo ra, thì trận pháp, luyện Khí, phù lục... hắn đều chỉ có trình độ nhập môn, chỉ hiểu được chút lý luận cơ bản, không có kinh nghiệm thực thế là bao, mấy đạo này cũng giống luyện đan, cần phải thực hành rất nhiều mới có thành tựu, đều không thể rời xa luyện tập thực hành được.
Xem không bao lâu, mấy cô gái đã cảm thấy nhàm chán, Lý Ngọc cũng không đợi được đến kết thúc trao đổi, liền dẫn các nàng trở về.
Ngày hôm sau, Lý Ngọc từ chỗ Ngô Thông biết được kết quả của tỷ thí phù đạo.
Lần thi đấu Phù Đạo này, phái Mao Sơn và Thiên Đạo tông xem như cân sức ngang tài, tỷ thí phù lục sư nhất giai, Thiên Đạo Tông hơi chiếm ưu thế hơn một chút, có năm vị đứng trong top mười, và người đoạt thủ lĩnh tỷ thí phù lục sư nhất giai là đệ tử của Thiên Đạo Tông.
Nhưng tỷ thí Phù Lục Sư nhị giai và tam giai, phái Mao Sơn lại hơn một bậc, không chỉ có số người lọt top mười nhiều hơn, mà thủ lĩnh của cả hai cấp bậc đều là người của Mao Sơn. Phái Mao Sơn này cũng không quá nổi danh, ngoại trừ tinh thông đạo phù lục ra, thì còn rất am hiểu lôi pháp, đệ tử hạch tâm trong tông môn, bình thường đều song tu hai cái linh mạch Thủy Hỏa, sau khi TRúc Cơ đều sẽ tu hành công pháp thuộc tính Lôi.
Mặc dù phái Mao Sơn vẫn bảo vệ được tên tuổi đệ nhất tông môn Phù Đạo, nhưng cũng không có biện pháp ngăn cản môn hạ đệ tử chuyển đến Thiên Đạo Tông.
Đệ tử nhiều đại phái, giống như chỉ coi các đại môn phái này là ván cầu để gia nhập vào Thiên Đạo Tông, đại hội tiên đạo chính là cơ hội tốt nhất của bọn họ, gần như tất cả môn phái đến đây, khi quay trở lại đều giảm nhân số đi vài người.
Thiên Đạo Tông thu nạp nhiều người mới như vậy, nên các đạo khác có không am hiểu, cũng từ từ đuổi kịp các tông môn khác.
Cứ theo xu thế như vậy, tiếp qua mấy trăm nghìn năm nữa, có lẽ bọn họ sẽ được như nguyện, trở thành tông môn có tất cả các đạo đều đứng đầu tu tiên giới, khi đó cũng chẳng cần tổ chức đại hội tiên đạo nữa.
Từ chỗ Ngô Thông về, Lý Ngọc cầm theo một cuốn sách trong tay, trở về chỗ ở của mình.
Đây là lấy được từ chỗ của Ngô Thông.
Tên này xung phong nhận việc, trở thành tình nguyện viên của đại hội tiên đạo này, để thuận tiện lấy được tin tức nhanh nhất, hắn còn tự mua một đôi linh loa, để nhanh chóng liên lạc với để tử phụ trách biên soạn Côn Luân Nguyệt Báo ở tông môn, kịp thời đưa những tin tức nóng sốt của đại hội tiên đạo về.
Một lần đại hội tiên đạo này, Ngô Thông kiếm được ít nhất cũng phải đến mười vạn linh tệ, một vài vị Luyện Đan Sư tam phẩm ở trong tông môn, còn không kiếm được nhiều bằng hắn.
Nội dung cuốn sách này, ghi lại cặn kẽ trình tự thi đấu các môn trong đại hội tiên đạo, không chỉ ghi rõ ngày giờ, địa điểm tỷ thí, mà còn giới thiệu cả quy tắc tỷ thí, rồi hiện trạng của từng môn phái, cũng như nhân tuyển dự tính của người có khả năng đoạt giải nữa.
Muốn sưu tập những tin tức này đến mức hoàn chỉnh như vậy, cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Lý Ngọc nhìn nhật trình đại hội tiên đạo, thấy ngày hôm nay tổ chức, là trao đổi linh sủng.
So sánh với Đan, Khí, Phù, Trận thì Ngự Thú ở trong tu tiên giới, là một nhóm ít được chú ý đến, trừ một số đại môn phái, thì có rất ít tu tiên giả sẽ chọn cái giao lưu hội này, dù sao đan dược, pháp khí, phù lục hay trận pháp các loại, đều có thể sử dụng cho bản thân, nhưng Ngự thú thì còn phải chia tài nguyên cho linh sủng nữa.
Thiên Đạo Tông cũng coi như tông môn toàn năng của tu tiên giới, vì muốn hiển lộ rõ ràng thực lực của tông môn, nên ngay cả tỷ thí linh sủng có ít người chú ý, cũng ban thưởng hậu hĩnh không kém gì mấy môn kia.
Tỷ thí linh sủng, cũng có ba cấp độ.
Linh thú nhất giai, tương ứng với Luyện Khí Kỳ, nhị giai tương ứng với Trúc Cơ, tam giai tương ứng với Kim Đan Kỳ, yêu thú kết thành Yêu Đan thì đã có chỉ số thông minh không kém gì nhân loại, có thể trưởng thành hóa hình, nên trừ Nam CƯơng Yêu Đình, những nơi khác rất ít nhìn thấy, Lý Ngọc dẫn theo các nàng đi mở mang thêm kiến thức.
Hắn cũng đã gặp qua không ít linh thú ở Côn Luân động thiên, nhưng đều là nhất giai cùng nhị giai, phần lớn đều là tọa ky của nhóm tiên nhị đại hoặc cường giả trong tông môn. Như Thanh Loan của Ngọc Châu Phong, tuy có thực lực Kim Đan Kỳ, nhưng bản thân nó có được huyết mạch của thần thú, nên phải đến Nguyên Anh mới có thể Hóa Hình được, với tính tình của Huyên Chân tổ sư, thì lần này cũng không có cho nó đến.
Không chỉ có Lý Ngọc, mà đám Khương Ly, Chu Tử Tuyền, cùng ba tỷ muội Triệu thị, cũng chưa từng thấy qua linh thú Hóa HÌnh.
Hứa KHuynh Tâm vẫn đang bế quan, nhưng Bạch Thanh Ảnh hôm nay lại rảnh rỗi, nên cũng cùng đi theo mấy người Lý Ngọc.
Trên đường đi, Bạch Thanh Ảnh nhìn thấy bộ dáng chờ mong của mấy cô gái trẻ, không đành lòng mà nhắc nhở trước :"yêu thú Hóa Hình mà các ngươi nghĩ đến và thực tế, cũng không giống nhau đâu, nên chuẩn bị tâm lý thật tốt..."
Lý Ngọc cũng không rõ ràng những lời này của Bạch sư tỷ là có ý gì, nhưng đến khi tới địa điểm trao đổi linh thú, nhìn thấy được mấy ảnh gọi là yêu thú Hóa Hình, đứng giữa đám người Thiên Đạo Tông và Ngự Thú Môn kia, cả người lập tức nổi da gà.
Đó chính xác phải gọi là quái vật mới đúng, hay nói giảm nói tránh đi thì là những chủng tộc không tiến hóa hoàn toàn, ví dụ như cái vị có đầu sói thân người kia, cũng là đi bằng hai chân, nhưng nhìn thì giống dã thú hơn là người, còn có vị thì đầu như người bình thường, nhưng phía sau còn hẳn một cái đuôi lông xù, mà toàn thân đều mọc lông dài phủ kín nữa...
Dạng tồn tại nửa người nửa thú như vậy, khiến cho không chỉ Lý Ngọc mà cả đám Khương Ly. , Chu Tử Tuyền cũng nhìn đến ngây người.
Lý Ngọc khó có thể tin, quay sang hỏi Bạch Thanh Ảnh :"Đây chính là yêu vật hóa hình?"
Bạch Thanh Ảnh nhìn biểu lộ thất vọng của đám người, thản nhiên nói :"Ta cũng không muốn đả kích các ngươi, nhưng thực tế chính là như vậy, yêu vật Hóa Hình vốn đã vô cùng khó, có thể biến thành cái dạng này đã là rất tốt, Hóa Hình Thuật hoàn chỉn, chỉ có ở Nam CƯơng Yêu Đình..."
Lý Ngọc hỏi :"Hóa hình thuật hoàn chỉnh, có thể biến thành giống hệt như người bình thường sao?"
Bạch Thanh Ảnh gật nhẹ đầu, nói ra :'Yêu vật hóa hình hoàn chỉnh, gần như nhìn không ra sự khác nhau so với với nhân loại, ta đi theo trưởng bối trong sư môn, đã gặp qua một số yêu tộc của Nam CƯơng Yêu ĐÌnh trong một vài bí cảnh, nhìn bề ngoài bọn họ trông giống chúng ta như đúc..."
Lý Ngọc cúi đầu nhìn Linh Nhi trong ngực, thầm nghĩ nhất định sau này, bất kể thế nào hắn cũng phải lấy Hóa Hình Thuật hoàn chỉnh tới cho nó, không thì thà rằng cứ để nó duy trì bộ dáng như bây giờ còn hơn.
Yêu thú Hóa Hình trong tưởng tượng không thấy được, khiến mấy người gần như mất hết hứng thú, nhưng đến cũng đến rồi, đi xem mấy trận tỷ thí linh thú cho đỡ phí công đi.
Tỷ thí linh sủng, CÔn Luân đương nhiên có tham gia, nhưng mà số lượng linh thú cũng không nhiều lắm.
Dùng đan đạo của Côn Luân, muốn tăng thực lực linh thú lên là chuyện rất dễ dàng, giống như Lý Ngọc nuôi Linh Nhi vậy, Thông Mạch Đan cho ăn như cơm, rất nhanh đã có thể Trúc Cơ, thậm chí là Kết Đan, nhưng Côn Luân người nhiều đan ít, các đệ tử còn chẳng đủ chia, nên Linh Thú cũng chẳng có phần.
Huống hồ tỷ thí linh sửng cũng không giống với tỷ thí pháp tu, thực lực không đồng nghĩa là vô địch, chỉ số thông minh là thứ thậm chí còn quan trọng hơn một chút.
Linh sủng tốt , có thể thấu hiểu ý nghĩ của nhân loại, chính là đồng bọn quan trọng của tu tiên giả, có thể cung cấp trợ lực cực lớn cho chủ nhân của nó. Không phải bất cứ yêu thú lợi hại nào, cũng trở thành đồng bọn tốt, lúc mấu chốt, nếu linh sủng không nghe lời, có khi không những không giúp đỡ được gì, mà còn thêm trở ngại phiền phức cho tu tiên giả, có khi còn chí mạng.
Vì thế, đánh giá đối với linh sủng, và đánh giá pháp tu mới khác nhau, không chỉ kiểm tra thực lực mà còn phải kiểm tra cả linh trí nữa.
Sân bãi tỷ thí ở trong một cái không gian thí luyện, mỗi một cấp bậc linh thú đều được thả vào đó, hỗn chiến một hồi, cuối cùng chỉ còn một con còn lại trong không gian thí luyện, chính là thủ lĩnh của tỷ thí linh sủng.