Chương 131: Âm Dương Ngũ Hành quyết
Chương 131: Âm Dương Ngũ Hành quyếtChương 131: Âm Dương Ngũ Hành quyết
Ngọc Tuyên Phong.
Ngồi ở đình nhỏ trong hậu hoa viên, Lý Ngọc đang cầm một cái ngọc giản chỉ lớn bằng ngón tay cái.
Đây là thứ hắn tìm được ở bên trong chiếc đàn cổ kia, ngọc giản này được giấu ở bên trong thân chiếc đàn, cũng không biết là ai đã bỏ vào đó.
Lúc nãy hắn nghe được âm thanh lạ bên trong thân cổ cầm, kiểm tra kỹ lại thì tìm thấy bên trong đàn cổ có một cái hốc nhỏ, ngọc giản này để vừa khít bên trong, có sẽ bởi vì sóng ấm chấn động, nên khiến nó bị bật ra ngoài cái hốc.
Ngọc giản này chắc chắn không phải đồ vật của thời đại gần đâym tu tiên giới bây giờ còn chưa có công nghệ chế tác ra ngọc giản.
Chỉ có những cái tông môn viễn cổ kia, mới dùng ngọc giản đến ghi chép tin tức.
Vật này chắc là đến từ Thượng Cổ Thiên Âm Môn, có cách đây ít nhất cũng phải vạn năm.
Điều này gây nên hứng thú cho Lý Ngọc, dựa theo kinh nghiệm của hắn, những thứ được ghi chép trong ngọc giản truyền từ thời thượng cổ này, đều có một chút truyền thừa Thượng Cổ, có Đan Đạo, Phù Đạo, TRận Pháp, hoặc các loại công pháp tu hành.
Lý Ngọc dán ngọc giản lên trán, dùng thần niệm đảo qua, thì lập tức có tin tức không ngừng tràn vào trong đầu của hắn.
"Ngày mùng ba tháng bảy, tại núi Tân Nam phát hiện một đóa Thất Tâm Hoa, lại bị Mã Minh Uyên của Thiên Đạo Tông cướp đi, còn làm bị thương một cánh tay của ta, thực lực ta không đủ, tạm thời ghi nhớ thù này, ngày sau tất báo."
Lý Ngọc nhìn thấy những chữ này, phản ứng đầu tiên là Ngọc giản này là của một đệ tử đương đại của Thiên Âm Môn, nhưng rất nhanh lại ý thức được, tu tiên giả hiện tại cũng không biết dùng ngọc giản ghi chép tin tức kiểu gì, Thượng Cổ cũng có Thiên Đạo Tông và Thiên Âm Môn, xem ra thì Thiên Đạo Tông thượng cổ hay Thiên Đạo Tông bây giờ, đệ tử cũng có đức hạnh giống hệt nhau.
Hắn lại tiếp tục xem.
"Ngày mùng ba tháng tư, tháng sau là sinh thân của Tống sư muội, tặng nàng cái gì thì tốt nhỉ, nàng từng nói muốn một bộ Tiên Y Nga My, nhưng thứ này quá đắt, cần phải lấy quặng mười năm cho tông môn, mới có thể tích lũy đủ tiên tệ, mà thôi .. mười năm thì mười năm."
"Ngày mùng sáu tháng năm, sinh nhật của Tống sư muội, Vương Đình Phong đưa tặng nàng một bộ Tiên Y Nga My, một cái Linh Thuyền, Tống sư muội cũng đã đáp ứng làm đạo lữ song tu của hắn, họ Vương đó không phải chỉ là ỷ lại mình có một vị lão tổ Hóa Thần sao, đã có sáu vị đạo lữ rồi, thế mà còn chưa biết dừng, trước đây ta cũng không nhìn ra, Tống sư muội lại là một cô gái nông cạn như vậy, không có cũng được..."
"Ngày mùng bảy tháng năm, say mèm."
"Ngày mùng tám tháng năm, say mèm.'
"Ngày mùng năm tháng sáu, ta nghĩ là Lưu sư muội nhìn còn xinh hơn, nàng chủ động mời ta đi săn giết yêu thú cùng, chẳng lẽ có ý gì với ta?"...
Lý Ngọc phát hiện, nội dung trên ngọc giản này cũng không phải là một Đạo truyền thừa nào đó, hoặc là công pháp tu hành, như là hắn đã nghĩ. Mà nó giống một bản nhật ký hơn, chính xác là một quyển nhật ký của đệ tử Thượng Cổ Thiên Âm Môn lưu lại.
Nội dung trong đó đều là những chuyện vụn vặt hàng ngày, không có gì hữu dụng.
Nhưng Lý Ngọc vẫn kiên nhẫn xem tiếp, dù sao tu tiên giới hiện giờ cũng không hiểu rõ quá nhiều về Thượng Cổ tu tiên giới, những tông môn thượng cổ kia, hình như đã biến mất cùng một lúc, để lại một bí ẩn cực lớn cho đời sau.
Mà trên này cũng không phải mỗi ngày chủ nhân ngọc giản đều có ghi, mà lúc đầu hắn ghi khá nhiều, càng về sau thì ghi càng ít, đến cuối cùng thì một năm, thậm chí là mấy năm cũng không ghi chép lấy một lần, tu tiên giả tu vi tăng trưởng, thời gian bế quan cũng càng tăng, không có chuyện xảy ra, nên cũng không có gì để ghi lại.
Lý Ngọc tiếp tục xem tiếp, thì tìm được một cái tin tức quan trọng.
"Ngày đầu tháng bảy, trải qua năm mươi năm tu hành, ngày hôm nay cuối cùng cũng Kết Đan, lòng ta rất mừng, say mèml!"
Xem ra vị đệ tử Thượng Cổ Thiên Âm Môn này thiên phú cũng không tệ, chưa đến năm mươi tuổi đã Kết Đan, mà địa vị của hắn ở trong tông môn cũng không được cao lắm, nên chắc chắn không phải tăng lên tu vi nhờ đan dược chồng chất."
Loại thiên phú này đặt ở hiện tại, cũng là thiên tài trong đám thiên tài, nhưng mà nghĩ lại đến thời Thượng Cổ, độ dày của linh khí trong thiên địa, và mức độ phong phú tài nguyên, thì năm mươi tuổi Kết Đan, có lẽ cũng là chuyện bình thường.
"Ngày một tháng ba năm. . , ngày hôm nay ta cùng bốn vị sư huynh muội, chiến với ma đầu Tư Đồ Phong của Ngũ Hành Môn, ma đầu kia không hổ là ngũ mạch đồng tu, lấy một địch năm mà còn không bị rơi vào thế hạ phong, nếu không phải do pháp bảo của Trần sư huynh lợi hại, e là chúng ta không tránh khỏi thân tử đạo tiêu, tu vi trăm năm cũng bị hủy đi.
Từ trên người Tư Đồ Phong này thu được «Âm Dương Ngũ Hành quyết» công pháp của ma đầu này quả nhiên lợi hại, mặc dù tu hành lên sẽ cực kỳ khó khăn, nhưng Hóa Thần sẽ lập tức Phá Hư, mà ngày Phá Hư cũng là thời điểm Hợp Đạo, Thiên Nhân phi thăng chỉ trong chốc lát..."
Lý Ngọc vốn chỉ đang đọc ngọc giản này giống như đang đọc sảng văn giải trí, nhưng nhìn thấy một đoạn ghi chép này, hắn bị chấn động đến đứng cả người lên.
Đồ chơi gì?
Hóa Thần sẽ lập tức Phá Hư, mà ngày Phá Hư cũng là thời điểm Hợp Đạo... còn có loại công pháp nghịch thiên này?
Thần cảnh, Hư cảnh, Đạo cảnh, mỗi cảnh đột phá thì càng về sau càng khó so với trước, dựa theo ghi chép ngày hôm đó, thì Thân cảnh chính là điểm cuối cùng của tu hành.
Trong lòng Lý Ngọc vô cùng chấn động, lập tức đọc tiếp ghi chép phía sau.
"Ngày sáu tháng ba, hôm qua giúp Lưu sư muội cản lại một kích của ma đầu kia, ngày hôm nay Lưu sư muội đáp ứng làm đạo lữ của ta, chẳng lẽ ta tu hành trăm năm, cuối cùng sắp thoát khỏi kiếp thân thể thuần dương?”
Theo nội dung được ghi lại tiếp đó, thì xem ra vị đệ tử Thượng Cổ Thiên Âm Môn này, đúng là đã thoát khỏi kiếp thân thể thuần dương.
Nhưng ghi chép trọn vẹn một tháng tiếp theo, hắn vẫn còn đang ghi chép chuyện này, thậm chí còn miêu tả hết sức cẩn thận, có thể là do nguyên nhân thói quen viết nhật ký, mà vị này hành văn cũng không tệ lắm, nhật ký một tháng này của hắn, hoàn toàn có thể mang đi xuất bản thành tiểu thuyết 3x, đến ngay cả người từng trải như Lý Ngọc đọc cũng có chút xấu hổ.
Vị này chỉ nhắc một lần tới «Âm Dương Ngũ Hành quyết», rồi viết chuyện chỉ tiết song tu của mình hẳn một tháng, mặc dù hắn viết đọc rất cuốn, nhưng Lý Ngọc thực không muốn đọc cái này.
Hắn muốn đọc cái công pháp nghịch thiên mà Hóa Thần có thể thành tựu Thiên Nhân, rồi có được vô tận thọ nguyên kia cơ.
Kết quả làm hắn thất vọng rồi.
Đối phương không chỉ viết một tháng song tu, mà còn kéo dài tới tận ba tháng, trong nhật ký ghi chép đủ các loại tư thế mà bọn họ song tu, rồi song tu ở những địa phương nào, sau ba tháng đó thì không thấy viết tiếp nữa...
Lý Ngọc thầm mắng một câu trong lòng, hắn còn chưa thấy ai háo sắc như tên này, đem nhật ký viết thành tiểu thuyết 3x luôn.
Lúc này trong lòng Lý Ngọc tràn đầy khát vọng về bộ «Âm Dương Ngũ Hành quyết» này.
Trong nhật ký có nói qua, công pháp này đến từ Ngũ Hành Môn, xem ra hẳn là một cái Thượng Cổ Ma Tông, nhưng tu tiên giới hiện tại, hai đạo Chính Ma đều không có Ngũ Hành Môn, vậy có nghĩa là môn phái Ma Đạo này có khả năng bị diệt môn từ thời kỳ Thượng Cổ, hoặc là có lưu lại truyền thừa, nhưng truyền thừa vẫn chưa bị phát hiện.
Từ ngày đọc được tin tức về quyển bí quyết «Âm DƯơng Ngũ hành quyết» này bên trong nhật ký, hắn quyết định sẽ tiếp tục đi theo đường ngũ mạch đồng tu.
Lý Ngọc liên hệ với yêu nữ đầu tiên, đi thẳng vào vấn đề, hỏi nàng :"Cô nương, ngài nghe qua Ngũ Hành Môn chưa?"
Yêu nữ suy nghĩ một chút, nói ra :'Chưa nghe nói qua."
"Vậy «Âm dương ngũ hành quyết» thì sao?
"Cũng chưa, đó là vật gì?”
"Vậy, không sao.......
Ngũ Hành Môn là Thượng Cổ Ma Tông, nhưng Yêu nữ cũng không biết, vậy khả năng những người khác biết đến càng nhỏ hơn, Lý Ngọc nghĩ ngợi, có nên đợi chưởng giáo xuất quan, thì tới chỗ của ngài ấy hỏi thăm một chút, thì trong đầu lại nghĩ đến một người.
Loại chuyện này thế mà hắn nghĩ đến đầu tiên không phải là Ngô Thông, thật sự là không nên chút nào.
Một lúc sau, trong một nhã gian của lầu hai Phiêu Hương Các, Lý Ngọc rót cho mỗi người một chén linh tửu đầy, trò chuyện vài câu, rôi mới hỏi Ngô Thông :"Ngươi đã từng nghe nói qua về môn phái Ngũ Hành Môn chưa?”
Ngô Thông nhấp một ngụm rượu, hỏi lại :"Thượng Cổ Ma Tông Ngũ Hành Môn?
Lý Ngọc kinh ngạc thốt lên :"Ngươi thật đúng là biết rõ?"
Ngô Thông nói :"Người biết rõ môn phái này, thật đúng là không nhiều lắm, ta cũng may mắn đọc được từ một ít điển tịch thượng cổ viết về nó, môn phái này danh chấn một thời gian trong thời kỳ thượng cổ, đệ tử Ngũ Hành Môn không nhiều lắm, nhưng đều có hung danh hiển hác ở trong giới tu hành thượng cổ, nhưng về sau vì bọn họ hành động quá mức hung tàn, nên bị hai đạo Chính Ma liên thủ diệt tông..." Lý Ngọc đoán không lầm, Ngũ Hành Môn quả nhiên bị diệt môn từ thời kỳ thượng cổ, bảo sao không có đạo thống truyền xuống tới bây giờ.
Lý Ngọc lại hỏi :"Ngũ Hành Môn có một môn ma công, ngươi biết không?”
Ngô Thông cười :"Ngươi nói là «Âm Dương Ngũ Hành quyết» sao?"
Lý Ngọc cả kinh :"Cái này ngươi cũng biết?"
Ngô Thông nói :"ĐƯơng nhiên, Thượng Cổ Ngũ Hành Môn bởi vì có hai điểm, một là mỗi vị đệ tử nội môn đều là sát thần có hung danh hiển hách, hai chính là Âm Dương Ngũ Hành quyết, có thể lướt qua hai Đại cảnh giới tu hành là Hóa Thần cùng Phá Hư, mà đi thẳng vào Thiên Nhân, tại chỗ phi thăng..."
Lý Ngọc kinh sợ mất một lúc :"Thật sự có công pháp nghịch thiên như vậy?"
Ngô Thông suy nghĩ một chút, nói thêm :"Thực ra... Âm Dương Ngũ Hành quyết cũng không đơn giản như vậy, cũng không phải tự nhiên mà từ Nguyên Anh Hậu Kỳ trực tiếp thành tựu Thiên Nhân, Tu hành âm dương ngũ hành quyết khó khăn, không đơn giản hơn các công pháp khác bao nhiêu. .
"Nói tỷ mỉ..."
Gặp chuyện khó hiểu thì đi hỏi Ngô Thông, quả nhiên không sai, Lý Ngọc đã nhanh chóng biết được đáp án mà hắn muốn biết.
Âm Dương Ngũ Hành quyết, tinh hoa của nó nằm trong hai từ "Âm Dương" và "Ngũ Hành".
Tu tiên giả bình thường, vì theo đuổi tốc độ tu hành, nên chỉ tu hành một cái linh mạch, từ Luyện Khí đến Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phá Hư, rồi đến Thiên nhân, đều chỉ tu một cái linh mạch.
Người không đủ thiên phú, thọ nguyên còn thừa không đủ để tu hành đến lúc Phá Hư.
Loại tình huống này, có một số Tu Tiên Giả tìm được lối tắt, là một con đường đi tới Phá Hư hoàn toàn mới, được gọi là "Ngũ Hành Phá Hư"
Hậu bối của bọn họ bắt đầu từ Luyện Khí Kỳ, sẽ tu ngũ hành linh mạch cùng một lúc, cứ như vậy có đển ngũ linh mạch Nguyên Anh hậu kỳ.
Mà Nguyên Thần là do Nguyên Anh hình thành, chờ khi bọn họ Hóa Thần xong, sẽ có năm đạo Nguyên Thần có được năm thuộc tính khác biệt.
Năm đạo Nguyên Thần này, mặc dù có thuộc tính khác nhau, nhưng đồng căn đồng nguyên, sau khi đem dung hợp lại, sẽ hình thành một Nguyên Thân duy nhất, có thể từ Hóa Thần sơ kỳ, trực tiếp tiến vào Phá Hư.
Loại phương thức này, nếu so với tu một linh mạch đến Phá Hư như bình thường, thì nhanh hơn.
Nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng.
Đó là so với cùng thế hệ, giai đoạn đầu khi tu hành sẽ tiến triển rất chậm, dù sao người khác chỉ tu một cái, bọn họ phải tu tận năm cái, thọ nguyên gặp phải uy hiếp rất lớn, vô luận là Trúc Cơ, Kết Đan, hay Thành Anh, đều muộn hơn nhiều năm so với bình thường, chưa chắc đã có đủ thời gian để sống qua ải này.
Lý Ngọc cực kỳ hiểu vấn đề này.
Lúc Luyện Khí, Trúc Cơ còn dễ, sau khi Kết Đan thì không có đan dược phụ trợ tăng tu vi, nên tu ngũ linh mạch chẳng khác gì không muốn Kết Anh, trừ khi là có Thiên Linh Mạch giống như Tần sư tỷ, Khương Ly, hay yêu nữ.
Thiên Linh Mạch có thể tự động thu nạp linh khí tu hành, nên các nàng có thể đem thời gian và tinh lực tập trung vào bên trên các linh mạch khác. Trên lý luận nói, Thiên Linh Mạch càng nhiều, thì tu hành càng dễ dàng.
Nếu như năm cái linh mạch đều là Thiên Linh Mạch, thế thì có thể trực tiếp nằm ngửa mà chờ, linh mạch sẽ tự mình tu hành.
Nếu như không phải Thiên Linh Mạch, nhưng lại cố chấp đi tu ngũ hành linh mạch, phải tìm mọi cách Kết Anh thành công, trước khi thọ nguyên hao hết, hiển nhiên chỉ còn lại một con đường.
Săn giết cùng giai.
Ngô Thông tiếp tục nói :”Ngũ hành tương sinh tương khắc, năm cái linh mạch phải nhất định cùng lúc tu hành, thì mới đảm bảo được ngũ hành cần bằng, mỗi loại thuộc tính pháp lực không được chênh lệch quá nhiều, nếu không linh mạch yếu thế sẽ phải chịu áp chế, rất khó tăng trưởng pháp lực, vì vậy đệ tử Ngũ Hành Môn khi Luyện KHí Kỳ, ngũ mạch đồng tu nên thực lực vượt xa cùng giai, nhưng tốc độ tu hành chậm, thọ nguyên lại càng thêm gấp gáp, chỉ còn cách thông qua săn giết cường giả cùng giai, dùng Kim Đan và Nguyên Anh của người khác để tăng lên thực lực của mình, gia tăng thọ nguyên, cuối cùng dẫn tới nhiều người tức giận, bị các đại tông môn Thượng Cổ liên thủ tiêu diệt..."
Lý Ngọc lại một lần nữa suy đoán đúng, Âm Dương Ngũ Hành Quyết quả nhiên đi theo con đường giết chóc.
Ngô Thông ung dung nói ra :"Kỳ thực những chuyện này đối với những vị đỉnh cấp cường giả trong tu tiên giới mà nói, căn bản cũng chẳng phải là bí mật gì, bằng không ngươi cho rằng vì sao đám thiên kiêu Thiên Đạo Tông kia, đều tu Ngũ Hành linh mạch?Tần sư tỷ của bổn tông, còn có vị thánh nữ Huyền Âm Giáo kia, và cả vị Khương sư muội của nhà ngươi nữa, các nàng đều tu ngũ hành linh mạch, cũng là vì một cơ hội Phá Hư kia, chỉ là chính các nàng có khi còn chưa biết được điểm này..."
Người khác có biết hay không thì Lý Ngọc không biết, nhưng Khương Ly thì đúng thật là không biết.
Nàng chỉ là cứ thế dựa theo yêu cầu của sư tôn mà làm, những thứ khác cũng chưa hề nghĩ đến.
Lý Ngọc lại hỏi :"Thế Hợp Đạo thì sao?"
Ngô Thông nhún vai, nói :Ngũ Hành Phá Hư, Âm Dương Hợp Đạo, linh mạch luyện chính là dương, luyện ngược là âm, đệ tử Thượng Cổ Ngũ Hành Môn sau khi Nguyên ANh, sẽ tu một cỗ phân thân, luyện ngược linh mạch, đem tu vi của cỗ phân thân này cũng đạt tới Phá Hư, vậy thì có thể dung hợp Âm Dương, thành tựu Thiên Nhân...
Đáng tiếc chính là, sau khi Ngũ Hành môn bị tiêu diệt, lão tổ sáng chế ra thuật phân thân của Ngũ Hành Môn cũng thất truyền triệt để, ÂM Dương Ngũ Hành chỉ còn lại Ngũ Hành, không có Âm Dương, nên không ai có thể tu hành được hoàn chỉnh Âm Dương Ngũ Hành quyết."
Nghe Ngô Thông nói xong, Lý Ngọc ý thức được Âm Dương Ngũ Hành Quyết này, mới nghe thì tưởng là một loại tu hành linh mạch, nhưng thực ra là một thuật phân thân.
Nói cách khác, không cần pháp quyết tu hành gì cả, chỉ cần hắn cứ tu năm cái linh mạch đến Nguyên Anh hậu kỳ, sau đó thành công ngưng tụ thành năm đạo Nguyên Thần, cũng có thể nhảy qua giai đoạn Hóa Thần Kỳ, trực tiếp thành tựu Phá Hư.
Nếu như hắn có thể kiêm tu công pháp Ma Đạo, gom đủ mười lại Nguyên Thuần cả thuận ngũ hành và nghịch ngũ hành, có thể lướt qua cả quá trình Hóa Thần lẫn Phá Hư, và trực tiếp đến thành tựu Thiên Nhân.
Nhưng loại chuyện này nghĩ thôi cũng thấy độ khó của nó cũng phải thuộc cấp độ địa ngục.
Thọ nguyên Kim Đan Kỳ chỉ có năm trăm năm. Trong vòng năm trăm năm này, hắn dựa vào tự mình tu hành còn khó có hy vọng có thể Kết Anh một cái linh mạch, chứ nói gì đến Nguyên Anh Hóa Thần, lại còn trong mấy trăm năm tu hành từ Nguyên Anh sơ kỳ đến ngũ linh mạch Hóa Thần nữa...
Đó căn bản là chuyện Không Thể Nào!
Trừ khi có thể mở ra một con đường tu hành mới.
Hay hoặc là, vì tăng lên tu vi, không ngừng cướp lấy Kim Đan và Nguyên Anh của người khác, ngay cả Ma Đạo còn không hung ác đến mức này, một khi xuất hiện người như vậy, cũng nhất định bị Chính Ma hai đạo liên thủ tru sát, giống như vạn năm trước đây...