Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 192 - Chương 136: Đại Diện Chưởng Giáo

Chương 136: Đại diện Chưởng giáo Chương 136: Đại diện Chưởng giáoChương 136: Đại diện Chưởng giáo

Ngọc Châu Phong.

Bên trong một tòa đại điện, Hứa Khuynh Tâm cũng nhìn Lý Ngọc với vẻ kinh dị, nàng nhìn đi nhìn lại từ trên xuống dưới Lý Ngọc, xác định được đúng là có ba động pháp lực Kim Đan Kỳ tản mát ra từ trên người hắn.

Trong thời gian chưa tới hai năm, tu vi từ Trúc Cơ lên đến Kim Đan, cho dù là có các loại đan dược phụ trợ, thì cũng là chuyện cực kỳ khó tin, ít nhất nói rõ, thiên phú của hắn, căn bản không hề kém như trong đồn đại.

Mà trái lại, loại thiên phú này, chỉ dưới mỗi Thiên Linh Mạch.

Phải biết là Khương sư muội mặc dù Thiên Linh Mạch của nàng đã sớm Kết Đan, nhưng linh mạch của nàng còn có tài nguyên của tông môn bồi đắp, mà đến bây giờ còn chưa có Kết Đan được đầu linh mạch thứ hai.

Hứa Khuynh Tâm ngạc nhiên nhìn Lý Ngọc, nghi hoặc hỏi hắn :"Ngươi Kết Đan tốc độ nhanh như vậy, thì tốc độ tu hành lúc Luyện Khí Kỳ hẳn là cũng sẽ không chậm, khi còn ở Bạch Vân Quán tu hành, thì ngươi làm gì vậy?”

Khương Ly đứng bên cạnh Lý Ngọc, nhớ lại chuyện xưa, vô cùng xấu hổ.

Khi đó đều do nàng cưỡng ép lôi kéo Lý Ngọc cùng nàng xuống núi, ăn uống chơi bời, chẳng phải nói, chính là do nàng trì hoãn hắn tu hành sao?

Lý Ngọc nhìn vẻ mặt của Khương Ly, cũng biết tỏng lòng nàng đang nghĩ gì, hắn cười cười nhẹ nhàng xoa đầu nàng, an ủi an ủi.

Đúng là khi ở Bạch Vân Quán, Khương Ly có chút ham chơi.

Nhưng mà thực ra khi đó Lý Ngọc vẫn chăm chỉ tu hành, chỉ là thiên phú của hắn chỉ có như vậy, cho dù có tu hành một cách nghiêm túc, cũng chẳng bằng người ta tùy ý chơi đùa.

Nhưng hắn cũng không giải thích gì, sau khi Kết Đan rồi, ngoài tự mình tu hành, thì hắn còn có thể thông qua hấp thu lực tín ngưỡng cùng các loại vật liệu luyện đan, vật liệu luyện khí, để tu hành, nên tốc độ cũng chỉ kém hơn so với Thiên Linh Mạch, chứ không quá chậm, nên bây giờ mọi người cho là thiên phú của hắn vốn không tệ, cũng bớt đi việc sau này phải giải thích thế nào.

Kim Đan Kỳ ở Côn Luân không ít, khoảng chừng hơn hai trăm vị, mặc dù còn lâu mới bằng số lượng của Thiên Đạo Tông, nhưng tại bên trong đám tông môn Chính Đạo, cũng có thể xếp ở vị trí thứ hai, một vị để tử Trúc Cơ Kỳ thành công Kết Đan, không tính là chuyện gì lớn cả, vì hàng năm Côn Luân đều có người Kết Đan, cũng có trưởng lão Kim Đan vẫn lạc, nên cũng không đưa ra thảo luận gì quá lớn bên trong tông môn.

Nhưng nếu như người Kết Đan là Lý Ngọc thì lại là chuyện khác.

Điều này cho thấy, lúc trước có tin tức thiên phú tu hành của hắn không tốt, đều là lời đồn đại vô căn cứ, người ta không chỉ có thiên phú Đan Đạo kinh người, mà thiên phú tu hành cũng chẳng kém, một số năm sau, rất có thể là một vị Luyện Đan Sư Ngũ Phẩm, kiêm cường giả Hóa Thần của tông môn.

Ngay cả Chưởng giáo chân nhân, cũng phải gọi hắn đến Ngọc Hư Cung, để hỏi thăm cặn kẽ về liên quan đến tu hành của hắn.

Lý Ngọc Kết Đan, hắn còn tỏ ra vui vẻ hơn cả Lý Ngọc. Bên trong Ngọc Hư Cung, Vương Đạo Huyền cười ha hả võ vai Lý Ngọc, nói ra :"Bổn tọa vốn còn lo lắng, với thiên phú của ngươi, lại đem nhiêu chuyện của tông môn giao cho ngươi xử lý như thế, sẽ ảnh hưởng đến chuyện tu hành của ngươi, bây giờ xem ra, hoàn toàn là lo lắng quá, kể từ hôm nay, bổn tọa muốn bế quan thời gian dài, chuyện của tông môn, đều giao cho ngươi, ngươi không quyết định được, thì triệu tập trưởng lão đoàn để thương nghi..."

Ra khỏi Ngọc Hư Cung, thân phận của Lý Ngọc lại thay đổi lần nữa.

Hắn từ đệ tử chưởng giáo, mơ mơ màng màng biến thành Người đại diện cho Chưởng giáo, phụ trách xử lý những sự vụ lớn nhỏ của tông môn, trong lúc ngài ấy bế quan, còn sư tôn tiện nghi của hắn, thì triệt để làm chưởng quầy vung tay.

Tin tức này vừa truyền ra, lại đưa tới sự nghị luận náo nhiệt trong Côn Luân.

Trong lịch sử của Côn Luân, Kim Đan Kỳ đã làm Đại diện Chưởng giáo, Lý Ngọc cũng không phải người đầu tiên.

Chưởng giáo của tông môn thứ hai bên Chính Đạo, thường thường đều là người kiệt xuất nhất bên trong các thiên tài cùng thế hệ, có đầy đủ thiên phú, thực lực và uy vọng, thiếu một thứ cũng không được, trừ việc xử lý các sự vụ tông môn ra, chuyện tu hành cũng rất quan trọng với bọn họ.

Mà trong lúc bọn họ bế quan tu hành, cần phải có một người thay thế họ xử lý sự vụ của tông môn.

Nhân tuyển này, thường là do đệ tử của chưởng giáo đảm nhiệm.

Mà chưởng giáo chân nhân chỉ có hai vị đệ tử.

Tần sư tỷ mặc dù thiên phú cực cao, là đệ nhất thiên kiêu trong cùng thế hệ, nhưng nàng chỉ một lòng tu hành, không hỏi tục sự, đương nhiên không phải lựa chọn tốt để làm thay chưởng giáo.

Nên người có tư cách làm đại diện Chưởng giáo, chỉ còn có Lý Ngọc.

Giá trị của đại diện chưởng giáo, không chỉ là thay chưởng giáo xử lý sự vụ của tông môn, trong lúc ngài ấy bế quan, mà mỗi vị đại diện chưởng giáo, đều được coi là chưởng giáo tương lai để bồi dưỡng, hiện tại chẳng qua chỉ là để hắn sớm thích nghỉ với vị trí chưởng giáo mà thôi.

Nếu chưởng giáo chân nhân đã lựa chọn hắn, không có bất ngờ xảy ra, thì ngày Lý Ngọc đến Nguyên Anh, chính là ngày hắn chính thức trở thành chưởng giáo Côn Luân.

Tin tức này rất ngoài dự liệu của nhiều người.

Dù sao thì thiên phú tu hành của Lý Ngọc cũng không cao, đây là chuyện mà mọi người trong Côn Luân đều biết, nhưng hắn lại Kết Đan nhanh như vậy, khiến cho lời đồn truyền lưu trước đây tự sụp đổ, luận thiên phú và thực lực, hắn đã phù hợp yêu cầu để làm đại diện chưởng giáo, mà luận uy vọng, thì tại trong lòng đệ tử bình thường, trong Côn Luân này chẳng ai có thể so được với hắn, trừ những thứ đó ra, thì thiên phú Đan Đạo của hắn, càng là chẳng ai có thể so được ở Côn Luân này.

Nghĩ đi nghĩ lại, đúng là hình như không có ai thích hợp ở vị trí này bằng hắn cả.

Côn Luân dù sao cũng được gọi là tông môn Đan Đạo, mà bên trong cùng giai, thì Luyện Đan Sư luôn có uy vọng cao hơn một chút, địa vị của Luyện Đan Sư tam phẩm cũng có thể so với tổ sư Nguyên Anh trong tông môn, người như thế làm đại diện chưởng giáo, cũng rất là hợp lý.

Ngọc Hư Phong.

Lý Ngọc đã trở thành đại diện chưởng giáo của Côn Luân, nên địa điểm tu hành của hắn cũng dọn đến Ngọc Hư Phong, nơi này có bố trí tụ linh trận cỡ lớn, là đỉnh núi có linh khí nồng nặc nhất, trong Côn Luân động thiên. Hắn và Chu Tử Tuyên thường ngày vẫn ở Ngọc Tuyền Phong, nhưng khi tu hành sẽ tới Ngọc Hư Phong.

Sau khi Kết Đan, tốc độ hấp thu linh khí dường như cũng nhanh hơn, độ dày linh khí rất quan trọng đối với việc tu hành.

Lý Ngọc ngồi khoanh chân, Kim Đan ở trong đan điền chậm rãi xoay tròn, hấp thu linh khí thiên địa ở xung quanh, hút về trong cơ thể hắn, đi qua linh mạch, tràn vào đan điền, rồi bị Kim Đan hấp thu toàn bộ.

Sau một ngày tu hành, Lý Ngọc cũng không cảm nhận được sự tăng trưởng chút nào của tu vi.

Đây cũng là chuyện rất bình thường.

Nếu có thể cảm nhận được tu vi tăng trường, đây mới là chuyện không bình thường.

Kim Đan không giống với Luyện Khí hay Trúc Cơ, nó đã là đại cảnh giới thứ hai của tu hành, trong vòng trăm năm, nếu có thể đi từ Kim Đan sơ kỳ tới Kim Đan trung kỳ, đã được coi là thiên tài, có cơ hội rất lớn để thăng tiến Nguyên Anh.

Quá trình này không có bất kỳ đan dược nào có thể phụ trợ.

Luyện KHí và Trúc Cơ căn cứ vào đả thông và mở rộng linh mạch, nên mỗi một cái huyệt vị được đả thông, hoặc một tầng linh mạch được mở rộng, sẽ kèm theo tu vi được tăng lên theo giai đoạn, còn Kim Đan Kỳ yêu cầu tích lũy tu hành theo từng ngày từng tháng, tu vi cũng sẽ không xuất hiện tính nhảy lên theo giai đoạn.

Đương nhiên, không có đan dược không có nghĩa là không có đường tắt.

Trên lý thuyết thì bất kỳ giai đoạn tu hành nào, cũng đều có đường tắt, Kim Đan cùng thuộc tính, có thể trực tiếp hấp thu để phát triển bản thân, nhưng trong quá trình này lại có hao tổn rất lớn, vì nếu một vị tu hành giả Kim Đan Kỳ, chỉ dựa vào cướp đoạt Kim Đan của người khác để tu hành đến lúc Kết Anh, thì cũng phải cần ít nhất mấy chục viên Kim Đan cùng giai.

Côn Luân được coi là đại tông thứ hai của Chính Đạo, cường giả Kim Đan Kỳ có hơn hai trăm vị.

Nói cách khác, cần phải giết sạch tất cả Kim Đan Kỳ của Côn Luân, mới có thể miễn cưỡng gom góp cho ra một vị ngũ linh mạch Nguyên Anh.

Một số tông môn Ma Đạo ưa thích giết chóc, cũng không làm ra loại chuyện này, cũng không có thực lực làm ra chuyện này, lén lút giết một hai người thì cũng chẳng ảnh hưởng gì, nhưng nếu nhiều Kim Đan Kỳ cùng thuộc tính, bị giết trong một thời gian ngắn, nhất định sẽ bị phát hiện ra vấn đề, tu tiên giới sẽ vây quét, Ngũ Hành Môn cũng bị tiêu diệt vì lý do này.

Triệu Quang Huyền chết, cũng bị quy về lý do này.

Côn Luân sau khi điều tra, cho rằng hắn bị cùng giai đánh lén giết hại rôi chiếm mất Kim Đan, sau đó còn hủy thi diệt tích, trong lúc đi ra ngoài.

Tông môn suy đoán vậy cũng không sai chút nào.

Kim Đan của Triệu Quang Huyền đã bị Yêu nữ dùng U Minh Linh Hỏa luyện hóa, ngay sau lúc hắn bị chết trong nháy mắt, sau khi linh hỏa của nàng trở về cơ thể, thì chuyển hóa thành một phần pháp lực của yêu nữ, bình thường Ma Đạo cũng săn giết Yêu thú, Yêu đan của yêu thú Kim Đan Kỳ, cũng có tác dụng giống như Kim Đan của tu tiên giả.

Dùng phương thức giết người đoạt đan để đề thăng tu vi, là quá mức máu tanh, cũng may mà Lý Ngọc có biện pháp thay thế tốt hơn, cả luyện đan, hay đạo tín ngưỡng, đều ôn hòa hơn rất nhiều so với loại phương thức này.

Chỉ là khi hắn bước vào Kim Đan rồi, tốc độ tu vi tăng lên bằng hai phương thức này, chậm hơn nhiều so với lúc còn Trúc Cơ Kỳ.

Nhất là lực tín ngưỡng của phàm nhân, đối với Kim Đan Kỳ có tác dụng cực kỳ bé nhỏ, không có tích lũy mười năm trở lên, rất khó nhìn thấy hiệu quả, muốn tăng tu vi nhanh, vẫn phải dùng luyện đan làm chủ.

Bỗng yêu nữ triệu hoán hắn từ trong linh hồn, làm rối loạn suy nghĩ của Lý Ngọc.

Trong một đại điện tĩnh mịc ở Huyền Âm Giáo.

Nam Cung Thiền ngồi xếp bằng trên bảo tọa to lớn, hỏi Lý Ngọc :"Ngươi đang bận gì, mà hai ngày nay không thấy tin tức gì?"

Lý Ngọc giải thích :'Hai ngày qua ta vừa mới Kết Đan, sư tôn lại để ta làm đại diện chưởng giáo, nên bận bịu hơn một chút so với ngày thường...'

Nam Cung Thiên sửng sốt, khó tin hỏi lại :"Cái gì? Ngươi Kết Đan rồi?"

Nàng hiểu rất rõ thiên phú của Lý Ngọc, hắn muốn từ TRúc Cơ đỉnh phong đến lúc kết thành viên Kim Đan thứ nhất, kiểu gì cũng phải tám đến mười năm mới thành, trừ khi Côn Luân đem Kim Linh Đan thành cơm cho hắn ăn, nhưng điều này hiển nhiên là không thể.

Lý Ngọc nói :"Đúng vậy cô nương, Kim linh mạch hai ngày trước vừa mới Kết Đan, sư tôn nói thiên phú của ta hình như không tệ, trước kia bởi vì toàn bộ nhờ đan dược tu hành, nên mới không để thiên phú tu hành lộ rõ ra...'

Chi đến lúc tách liên hệ linh hồn với Lý Ngọc ra, Nam Cung Thiền vẫn chưa phục hồi tinh thần lại từ tin tức vừa nhận được.

Hắn Kết Đan trong thời gian ngăn như vậy, thiên phú đâu thể chỉ là không tệ, mà phải là chỉ đứng sau mỗi Thiên Linh Mạch, nếu như Lý Ngọc Kết Đan xong, chỉ tu hành một cái linh mạch, thì còn tới Nguyên Anh trước cả nàng.

Đến lúc đó khế ước linh hồn của bọn họ, chẳng phải sẽ bị đảo ngược.

Thực lực của tiểu đệ của nàng còn mạnh hơn so với nàng, mặt mũi của nàng biết để chỗ nào?
Bình Luận (0)
Comment