Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 196 - Chương 140: Ngũ Hành Kim Đan

Chương 140: Ngũ Hành Kim Đan Chương 140: Ngũ Hành Kim ĐanChương 140: Ngũ Hành Kim Đan

Giới Luật Phong.

Huynh đệ Diêu thị bị lột Tiên Y xuống, và buộc vào trên hai cây cột đá trong quảng trường phía trước điện.

Đệ tử Côn Luân đã vây Giới Luật Phong chật như nêm cối, nhìn không khác gì tình hình lúc thi đấu Đan Đạo, thậm chí còn tấp nập hơn cả thi đấu Đan Đạo.

Dù sao tỷ thí Đan Đạo năm nào cũng có, nhưng đệ tử hạch tâm của tông môn chịu hình phạt, thì cho du là đệ tử nhập môn mười mấy năm, cũng là lần đầu tiên thấy.

Tu tiên giới này thực lực vi tôn, không thể so với thế tục được, thân là đệ tử hạch tâm, còn là đồ đệ của đại trưởng lão nữa, tương lai họ sẽ là trụ cột vững vàng của tông môn, đừng nói là xâm phạm một nữ đệ tử bình thường, cho dù bọn họ có làm ra chuyện gì quá phận, thì tông môn cũng sẽ chỉ phạt tượng trưng bọn họ, kiểu như đóng cửa suy nghĩ vài ngày.

Nhưng hôm nay, huynh đệ Diêu thị tiếng xấu đầy mình tại tông môn, lại thua trong tay Lý Ngọc.

Luận thân phận, Lý Ngọc không chỉ là Côn Luân Thất Tử, đệ tử chưởng giáo, mà thân còn là đại diện chưởng giáo, địa vị cao hơn không biết bao nhiêu so với hai huynh đệ, chỉ có thân phận đệ tử hạch tâm và là đệ tử thân truyền của Đại Trưởng Lão, nên hắn hoàn toàn có tư cách xử trí hai người này.

Pháp lực của hai huynh đệ Diêu thị không có cách nào vận chuyển, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin vê phía vị trưởng lão Kim Đan Kỳ của Ngọc Minh Phong, còn vị trưởng lão này cũng không ngờ tới Lý Ngọc thế mà không thèm nể mặt chút nào, vội vàng chạy về Ngọc Minh Phong để bẩm báo.

Lý Ngọc vươn tay ra, hào quang chợt lóe lên trong lòng bàn tay hắn, sau đó thì một cái pháp khí hình cây roi xuất hiện.

Cái pháp khí này hắn được tặng từ lúc còn Luyện Khí Kỳ, bình thường vẫn để trong không gian trữ vật, cũng không dùng đến, hôm nay lại vừa vặn có công dụng.

Hắn đưa cây roi này cho một tên đệ tử Giới Luật Phong, rồi nói :"Cách

Mỗi một canh giờ lại phạt bọn họ một trăm roi, cứ như vậy cho tới hết thời hạn ba ngày."

Hình phạt roi ba ngày này, cũng không phải là liên tục đánh ba ngày không ngừng nghỉ, nếu vậy thì đệ tử hành hình cũng sẽ mệt mỏi tê liệt.

Sắc mặt của vị đệ tử Giới Luật Phong kia lúc trắng lúc đỏ, huynh đệ Diêu thị này nổi tiếng thù dai, nếu chính mình quất roi bọn họ, sau này cũng không thể ở nổi trong tông môn nữa.

Hắn đánh ôm bụng, lắp bắp nói :"Đệ tử, cơ thể đệ tử có chút khó chịu..."

Lý Ngọc nhìn dáng vẻ sợ hãi của hắn, phất tay áo nói ra :“Được rồi, ngươi lui xuống đi!"

Để đệ tử Giới Luật Phong đi trừng phạt đệ tử thân truyên của Đại trưởng lão, đúng là làm khó nhóm bọn họ.

Thế là hắn quyết định đích thân động thủ.

Vút... !

Một tiếng roi mang theo thanh âm gió rít truyền tới tai mọi người, một trong hai người bị đánh một roi trước ngực, lập tức phát ra một tiếng hét thảm.

Bọn họ là tam linh mạch Trúc Cơ Hậu Kỳ, cơ thể hết sức cường hãn, kể cả không dùng đến pháp lực hộ thể, thì cũng có thể chống đỡ được công kích của pháp khí cấp thấp, nhưng Lý Ngọc đích thân xuất thủ, mỗi một roi vẫn khiến cho thân thể bọn hắn, cảm nhận được sự đau đớn.

"Đánh hay lắm!"

"Lý sư huynh uy vũt"

“Hai tên cặn bã kia cũng có ngày hôm nay!"

Cùng mỗi một lần Lý Ngọc xuất thủ, trên mặt Trân Thiến xuất hiện vẻ khoái ý, đệ tử vây xem cũng bộc phát ra từng tiếng reo hò, cũng đủ thấy bình thường danh tiếng của hai huynh đệ này ở trong hàng đệ tử, kém đến mức độ nào.

Lý Ngọc ngạc nhiên phát hiện ra, huynh đệ Diêu thị hét càng thảm, lực tín ngưỡng lại càng nhiều, nên hắn càng quất càng hăng...

Mà hắn càng quất hăng say, thì huynh đệ Diêu thị lại hét càng thảm, lực tín ngưỡng cứ vậy mà không ngừng tăng lên liên tục...

Ba cái linh mạch khác trong cơ thể hắn, vốn đã bị áp súc đến cực hạn, chỉ kém một chút áp lực cuối cùng, những lực tín ngưỡng này thay cho Kim Linh Đan, khởi phát trùng kích từng chút một vào linh mạch của hắn, từng đợt lại từng đợt.

OanhIl

Đến lúc quất được ba mươi roi, trong cơ thể của Lý Ngọc lúc này, Pháp lực của Thủy linh mạch bị áp súc đến cực hạn, rồi bên trong Đan Điền của hắn, xuất hiện một viên Kim Đan mầu lam nhạt.

Đến roi thứ bảy mươi, Mộc Linh Mạch có dấu hiệu Kết Đan.

Lý Ngọc quất đến vui vẻ, roi trong tay càng vẩy càng nhanh, cũng không biết qua bao lâu, bỗng nghe thấy tiếng nhỏ giọng nhắc nhở của một vị đệ tử chấp sự Giới Luật Đường :"Lý sư huynh, ngài vừa quất quá mười roi rồi..."

Động tác trên tay Lý Ngọc dừng lại, hắn ngượng ngùng nói :"Ngại quá, ta quên đếm..."

Lúc nãy hắn chỉ lo trùng kích Kết Đan, quên đếm số roi, chỉ tính toán đủ pháp lực của thuộc tính Mộc, nên không cẩn thận quất thêm chục cái.

Lúc này, trong đan điền của hắn , đã có bốn viên Kim Đan, chỉ còn mỗi Thổ linh mạch là chưa Kết Đan.

Dưới một trăm roi phạt, hai huynh đệ Diêu thị đã sớm hôn mê bất tỉnh, một nửa là vì đau, còn phần lớn là vì tức giận.

Hai năm qua ở trong tông môn, bọn họ có thể nói là đi ngang, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, chưa bao giờ bị mất mặt như lúc này, thay vì tỉnh táo chịu nhục, chẳng bằng ngất đi.

Rất nhiều đệ tử Côn Luân nhìn sự thảm hại này của hai huynh đệ Diêu thị với vẻ mặt khoái ý.

Lý Ngọc vốn lại định quất thêm vào roi nữa để gom đũ ngũ hành Kim Đan, nhưng trong hư không bỗng đột nhiên xuất hiện hư ảo hai bàn tay lớn, đôi bàn tay khổng lồ trảo nhẹ một cái, bắt lầy hai vị huynh đệ Diêu thị đi, bay vê hướng một tòa núi treo ngược, hiển nhiên đây chính là do sư tôn của bọn hắn xuất thủ.

Nhìn hướng bàn tay tiêu tán, Lý Ngọc có chút tiếc nuối trong lòng, những cũng không làm gì được.

Dù sao hắn cũng chỉ là đại diện chưởng giáo, Đại Trưởng Lão Nguyên Anh hậu kỳ xuất thủ, hắn không ngăn trở được.

Lý Ngọc nhìn về nữ đệ tử Trần Thiến, nói ra :"XIn lỗi, ta cũng chỉ có thể làm được điểm này!" Trân Thiến nhìn hắn, cảm kích nói :"Đã đủ rồi, đa tạ Lý sư huynh!"

Nàng chỉ là ôm chút hy vọng nhỏ nhoi đi tới Giới Luật Phong, cũng không dám kỳ vọng hai người đó sẽ phải chịu hình phạt như vậy, kết quả như này, đã cực kỳ ngoài dự liệu của nàng.

Lý Ngọc lấy ra một cái hộp ngọc, đưa cho nàng, nói ra :"Mười viên Thông Mạch Đan này, là ta đại biểu cho tông môn, đưa cho ngươi đền bù tổn thất, mời Trần sư muội nhận lấy."

Trần Thiến còn muốn cự tuyệt , Lý Ngọc lại áy náy nói :"XIn lỗi, coi như là đại diện Chưởng giáo, thì cũng là do ta thất trách, để ngươi chịu ủy khuất"

Trân Thiến còn chưa kịp nói gì, các đệ tử xung quanh đã nhịn không được nhao nhao mở miệng :

"Lý sư huynh, đây không phải ngươi sai."

"Người nên nói xin lỗi không phải ngươi."...

Một đám đệ tử Côn Luân hết sức đau lòng cho Lý Ngọc, trong cao tâng của tông môn, chỉ có hắn là vị duy nhất, bằng lòng chủ trì công đạo cho đệ tử bình thường, thậm chí không ngại đắc tội cả Đại Trưởng Lão Nguyên Anh hậu kỳ.

Hai vị đệ tử hạch tâm bị phạt roi thị chúng ba ngày, đây không chỉ ném đi mặt mũi của chính hai người họ, mà còn có cả mặt mũi của Ngọc Minh Phong.

Lý sư huynh bây giờ coi như triệt để đắc tội Ngọc Minh Phong.

Có một vị đại diện chưởng giáo như này, là phúc khí của tất đệ tử cấp thấp Côn Luân. ...

Ngọc Tuyền Phong.

Từ Giới Luật Phong trở vê, Lý Ngọc hỏi qua ý kiến của Trân Thiến, rồi đem nàng điều tới làm việc ở Ngọc Tuyền Phong luôn.

Làm như vậy chủ yếu là lo lắng nàng sẽ bị trả thù, chuyện đã xảy ra như vậy, nàng ở bất kỳ chỗ nào trong tông môn, chỉ sợ cũng sẽ gặp phải chỉ trích.

Ngọc Tuyền Phong thì đỡ một chút, hàng ngày nàng chỉ cân chăm sóc một chút dược thảo cấp thấp, công việc thanh nhàn, đãi ngộ cũng gấp mấy lần trước kia.

Từ lúc quất roi hai vị huynh đệ Diêu thị ở Giới Luật Phong, Lý Ngọc cuối cùng cũng thu được lực tín ngưỡng từ trên người các đệ tử Côn Luân mỗi ngày.

Loại lực lượng này tinh thuần hơn rất nhiều, so với lực tín ngưỡng thu được từ phàm nhân, nó cũng có trợ lực lớn với tu hành của Kim Đan Kỳ, khiến cho tốc độ tu hành của hắn tăng lên mấy lần, cho du kém Thiên Linh Mạch một chút, nhưng cũng gần bằng.

Bây giờ hắn chỉ còn có Thổ Linh Mạch là chưa Kết Đan.

Lực tín ngưỡng mạnh nhất hắn thu được, là trong lúc hắn thi hành hình phạt roi hai vị huynh đệ Diêu thị kia, còn lực tín ngưỡng lúc bình thường thì yếu hơn không ít.

Nhưng bọn họ bị đưa bề Ngọc Minh Phong, sau đó cũng chưa từng ra ngoài, nên Lý Ngọc cũng hết cách.

Côn Luân rốt cục vẫn là danh môn chính phái, các đệ tử Hạch Tâm đôi lúc có hành động khoa trương một chút, nhưng vẫn biết giới hạn mà làm, Lý Ngọc cũng không tìm ra được vị nào giống như không giống hai huynh đệ Diêu thị nhà giàu mới nổi này, để mà gõ nữa.

Thời gian nửa tháng, thoáng cái đã qua. Trong nửa tháng này, Lý Ngọc hay đi tới Thiên Trụ Phong, Phi Lai Phong, ... nói chung là các nơi mà đệ tử cấp thấp hay tụ tập.

Thứ nhất là đi thị sát tình hình cơ sở, hiểu rõ hơn những chuyện được các đệ tử bình thường báo lên.

Thứ hai là vì đi thu thập lực tín ngưỡng.

Ngọc Tuyền Phong.

Trong một gian phòng yên tĩnh.

Lý Ngọc ngồi khoanh chân, hai mắt hơi đóng.

Tích góp từng li từng tí lực tín ngưỡng trong nửa tháng, cộng với hấp thu số vật liệu luyện đan của tháng này nữa, cuối cùng lúc nấy, cũng đến lúc mà cái linh mạch cuối cùng của hắn, đã Kết Đan thành công.

Giờ phút này, bên trong linh mạch của hắn đã không còn một chút pháp lực nào, còn ở bên trong đan điền, thì có năm viên Kim Đan to bằng nhau, nhưng mầu sắc không đồng nhất.

Một viên trong đó đang chậm rãi xoay tròn, còn bốn viên khác thì đang nằm yên bất động/

Linh khí thiên địa thông qua Hỏa Linh Mạch, tiến nhập vào đan điền, cuối cùng nhập vào viên Kim Đan mầ đỏ thắm kia.

Không bao lâu, Lý ngọc chậm rãi mở mắt ra.

Ngũ Hành Kim Đan đã kết thành, nhưng hắn không có Thiên Linh Mạch nên không thể tự hành hút linh khí trong cùng một lúc, chỉ có thể vận chuyển một loại công pháp, để tu hành một viên Kim Đan.

Đa số tu tiên gia tu nhiều linh mạch, sau khi Kết Đan xong, sẽ chỉ tu một thuộc tính, để còn theo đuổi tốc độ Kết Anh, kể cả những vị đại trưởng lão Nguyên Anh hậu kỳ kia cũng vậy, nhưng Lý Ngọc đã biết rõ chỗ tốt của Ngũ Mạch ĐỒng Tu, nên sẽ không dễ dàng từ bỏ con đường này.

Một lúc sau, Lý Ngọc rời khỏi Ngọc Tuyền Phong, bay về phía Ngọc Hư Phong.

Hôm nay hắn đã Ngũ Hành Kết Đan thành công, hai mạch Nhâm Đốc của hắn, dưới sự trợ giúp của lực tín ngưỡng, cũng đã mở rộng đến cực hạn, nếu toàn lực ứng phó, không biết có phải là đối thủ của Tần sư tỷ hay không...
Bình Luận (0)
Comment