Chương 148: Trong lòng có nàng
Chương 148: Trong lòng có nàngChương 148: Trong lòng có nàng
Lý Ngọc nghỉ ngơi một đêm ở Huyền Âm Giáo, đem trạng thái của mình điều chỉnh đến mức tốt nhất.
Sáng sớm ngày thứ hai, Nam Cung Thiền sẽ tới đón hắn.
Nhìn sắc mặt không tốt của nàng, Lý Ngọc cứ tưởng chắc tại đêm qua, nàng không nhận được đáp án như mong muốn nên tức giận, mặc dù lúc ấy nàng cũng không nói gì, nhưng với tính cách hẹp hòi của yêu nữ, thì không thể nào là không tức giận được.
Hắn chỉ lóc cóc đi theo nàng từ chỗ nghỉ, tới tận ngọn núi chính, cũng không dám lên tiếng.
Bay qua một ngọn núi, Nam Cung Thiền trâm giọng nói :"Người Thiên Đạo Tông tới."
Đuôi lông mày của Lý Ngọc nhảy lên, xem ra tâm tình yêu nữ không tốt, hình như cũng không phải do chuyện của mình, bèn mạnh dạn lên tiếng hỏi :"Bọn họ tới làm cái gì?"
Nam Cung Thiền nói :"Bọn họ phái tới năm vị Luyện Đan Sư tam phẩm, hẳn là cũng muốn hợp tác luyện đan cùng chúng ta.'
Ánh mắt Lý Ngọc chợt lóe, đến đoạn buôn bán cơ.
Bọn họ sớm muộn không đến, lại đến ngay sau khi mình tới Huyền Âm Giáo được một ngày, mà còn là năm vị Luyện Đan Sư tam phẩm, hiển nhiên là đã sớm có dự mưu.
Nhưng mà phải công nhận da mặt Thiên Đạo Tông dày thật, Lý Ngọc không nhớ lầm, gần đây bọn họ còn mới đoạt đi vài tên đệ tử thiên tài của Huyền Âm Giáo, thế mà bây giờ còn tới để xin hợp tác nữa.
Trong một tòa đại điện của Huyền Âm Giáo, Lý Ngọc gặp được người của Thiên Đạo Tông.
Ngoại trừ hai vị lão giả Nguyên Anh hậu kỳ mà Lý Ngọc không biết, người còn lại thế mà toàn gương mặt quen thuộc.
Một vị thanh niên tướng mạo bình thường, chính là người mà Lý Ngọc đã gặp một lần ở Thành Thiên Đạo, vị con trai chưởng giáo Thiên Đạo Tông Vương Hằng, hai bên trái phải phía sau hắn, còn có hai người trẻ tuổi đứng đó, là một đôi song sinh, hai người này nhìn thấy Lý Ngọc một cái, lập tức trợn mắt lên nhìn hắn.
Huynh đệ Diêu thị gia nhập Thiên Đạo Tông, quả nhiên đã nhận được rất nhiều chỗ tốt.
Tu vi của bọn hắn bây giờ, so với lần trước Lý Ngọc gặp, đã có sự bay vọt về chất.
Hai huynh đệ cùng sở tu ba cái linh mạch, rõ ràng đều đã Kết Đan hết, coi như là có cường giả Hóa Thần tương trợ, thì Thiên Đạo Tông cũng hao không ít Kim Linh Đan lên người bọn hắn, nhưng mà Thiên Đạo Tông nắm trong tay nhiều bí cảnh động thiên nhất, của cải cũng phong phú nhất, không tông môn nào có thể so sánh được độ giàu có với bọn họ, nên điều này cũng không có gì kỳ lạ.
Mà năm vị Luyện Đan Sư mà Nam Cung Thiền nói lúc nấy, Lý Ngọc cũng đều biết.
Ngô Bá Ung, Tư Mã Ngạn, Dư Văn Hi, Nghê Quang, Cao Uyên, bọn họ đều từng là Luyện Đan Sư của CÔn Luân, đã cùng phản bội Côn Luân ngay trên đại hội tiên đạo, để gia nhập Thiên Đạo Tông, không nghĩ tới lân này cả nhóm phản đồ Côn Luân đều tới đây một lượt, không lọt tên nào, hiển nhiên lần hợp tác này phải là tình thế bắt buộc với bọn họ.
Lúc Lý Ngọc cùng Nam CUng Thiền tới chỗ điện này, một vị trưởng lão Nguyên Anh Hậu Kỳ của Thiên Đạo Tông, đang ôm quyền nói với một người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng, là :“một vị tổ sư Nguyên Anh của phái ta, sốt ruột ái tài, mới chưa trải qua quý tông đồng ý, đã thu đệ tử Huyền Âm Giáo làm môn hạn, nên vẫn mang áy náy trong lòng, một trăm viên Thông Mạch Đan, năm mươi viên Thác Mạch Đan này, mong nhất định phải nhận lấy."
Lý Ngọc nhìn vị Nguyên Anh hậu kỳ của Thiên Đạo Tông này, bộ dáng ra vẻ cực kỳ đạo mạo, lúc bọn họ đoạt đệ tử của Chính Đạo, cũng chưa từng thấy biểu lộ áy náy như vậy.
Đơn giản là nhìn Côn Luân và Huyền Âm Giáo hợp tác, muốn chặn ngang một cước, nên tự biến mình thành gậy quấy phân heo của tu tiên giới, bọn họ có thám tử ở tất cả các tông, nên tin tức Côn Luân và Huyền Âm Giáo hợp tác với nhau, cũng không thể giấu được bọn hắn.
Đối với Huyền Âm Giáo thì, Thông Mạch Đan có thể không cần, nhưng Thác Mạch Đan lại vô cùng trân quý, chỉ có rất ít thiên kiêu mới có tư cách phục dụng.
Không phải là bọn họ không có vật liệu, chỉ là thiếu Luyện Đan Sư có thể luyện chế ra đan dược, thi thoảng mới tới nhờ Côn Luân hoặc Thiên Đạo Tông luyện chế một ít, nhưng giá cả hết sức đắt đỏ, đến mức bọn họ tình nguyện ném đám vật liệu đó trong kho, cũng không muốn thành dê béo để Chính Đạo làm thịt.
Hai vị tổ sư Nguyen Anh của Thiên Đạo Tông, còn có cả con trai chưởng giáo đích thân tới cửa xin lỗi, đồng thời dâng lên hậu lễ, làm gì có chuyện không thu.
Nhìn thấy người Huyền Âm Giáo nhận những đan dược kia, vị cường giả Nguyên Anh hậu kỳ trên mặt giãn ra, lộ một nụ cười tươi rói, nói ra :"Lần này tông ta mang theo thành ý mà đến, liên quan đến việc hai phái hợp tác, không biết các vị suy tính thế nào?"
Giờ phút này, bên trong đại điện, tám vị Nguyên Anh hậu kỳ của Huyền Âm Giáo, đều có mặt đầy đủ, không ai vắng mặt.
Lần này Thiên Đạo Tông đúng là mang theo thành ý tới.
Đệ nhất đại tông tu tiên giới, hai vị Nguyên Anh hậu kỳ, con trai chưởng giáo, năm vị Luyện Đan Sư, còn dẫn theo chừng một trăm viên đan dược quý trọng nữa, có thể nói là thành ý mười phần.
Mà Côn Luân, chỉ cử một vị Luyện Đan Sư tới mà thôi.
Tuy người của Côn Luân đến chính là đại diện chưởng giáo, thân phận cũng rất siêu nhiên, coi như là có thành ý, nhưng điểm ấy thành ý so cùng "thành ý" của Thiên Đạo Tông bây giờ, lại có chút không đủ phân lượng.
Vô luận từ góc độ nào tới xem, Thiên Đạo Tông hình như là đối tượng hợp tác tốt hơn.
Nhưng mà bọn họ hợp tác với Huyền Âm Giáo có kèm theo một điều kiện, đó là sau này Huyền Âm Giáo chỉ có thể cùng hợp tác với Thiên Đạo Tông, có thể nói vẫn là cái phong cách bá đạo quen thuộc như trước kia.
Đám người Huyền Âm Giáo bố trí một cái trận pháp cách âm mạnh mẽ, thảo luận hồi lâu, một vị lão giả đi ra, hỏi vị Nguyên Anh hậu kỳ của Thiên Đạo Tông :"lấy Trúc Cơ Đan và Thác Mạch Đan làm ví dụ, luyện chế một viên đan dược, Luyện Đan Sư của quý phái cần mấy phần vật liệu?"
Cho dù là hợp tác với Thiên Đạo Tông hay vẫn là Côn Luân, thì đối với Huyền Âm Giáo cũng chẳng có gì khác nhau.
Ai có thể dùng vật liệu ít hơn, luyện chế ra càng nhiêu đan dược hơn, mới là điều bọn họ quan tâm nhất đấy.
Giờ phút này, nhìn Luyện Đan Sư của hai phái Côn Luân và Thiên Đạo Tông, một đám cường giả Huyền Âm Giáo đều có chút cảm khái trong lòng.
Trước đây đều là bọn họ cầm vật liệu, tới xin Luyện Đan Sư hai tông này luyện đan giúp. Nhưng bây giờ thì ngược lại.
Thời đại đúng là thay đổi thật rồi...
Vấn đề của vị trưởng lão Huyền Âm Giáo này, có thể nói là hỏi tới trọng điểm, lão giả Nguyên Anh hậu kỳ của Thiên Đạo Tông, thương lượng với năm vị Luyện Đan Sư tam phẩm xong, mới đáp là "Sáu phần!"
Năm vị Luyện Đan Sư của Côn Luân bị bọn họ tiêu phí giá đắt để đào được này, đều là người nổi bật trong đám Luyện Đan Sư tam phẩm, ba phần vật liệu có thể luyện chế ổn định ra một viên đan dược cấp ba có phẩm chất trung phẩm trở lên.
Nhưng bọn họ tới hợp tác với Huyền Âm Giáo, cũng không phải tới làm từ thiện, bản thân chắc chắn phải kiếm chác một chút.
Sáu phần vật liệu đã là có lời cho bọn họ.
Trước kia phải mười phần vật liệu, mới có thể đổi lấy được một viên đan dược.
Nhưng hôm nay có Lý Ngọc ở đây, nếu như bọn hắn báo giá quá cao, cách quá xa Lý Ngọc báo giá, vậy thì khả năng Huyền Âm Giáo sẽ hợp tác cùng Côn Luân.
Giá này ở trong giới Luyện Đan Sư, có thể nói là một cái giá hết sức bình thường.
"Sáu phần vật liệu..."
Cái giá này, cường giả Huyền Âm Giáo cũng không phải là không thể tiếp nhận.
Dù sao trước kia đều là yêu cầu mười phần vật liệu, mới có thể đổi lấy được một viên đan dược, lần này thoáng cái đã tiết kiệm được bốn phần, là có thể luyện chế ra thêm được nhiều không biết bao nhiêu đan dược nữa.
Nhưng bọn họ cũng chưa đáp ứng luôn, mà tất cả quay sang nhìn Lý Ngọc.
Huyền Âm Giáo hợp tác cùng ai, quyết định xem phe nào sẽ báo giá thấp hơn.
Lý Ngọc suy nghĩ một chút, nói ra :"Năm phân."
Hắn cũng không cần phải đè giá quá thấp, có thể cắt xén thêm càng nhiều linh dược, thì sẽ càng có lợi cho hắn, nên Lý Ngọc chỉ cần đảm báo giá của mình thấp hơn Thiên Đạo Tông là được.
Không nhiều không ít, chỉ ít hơn một phần.
Vị cường giả Nguyên Anh hậu kỳ kia của Thiên Đạo Tông nhíu mày, lại thương lượng với đám Luyện Đan Sư một lân nữa, sau đó báo ra :"bốn phần."
Dùng năng lực của mấy người kia, bốn phần vật liệu quá đủ cho bọn họ luyện chế ra được một viên đan dược, mặc dù còn dư, nhưng Thiên Đạo Tông thu lợi đã rất ít ỏi, ít ỏi đến mức gần như làm không công cho Huyền Âm Giáo.
Mà mục đích của bọn họ, chỉ là để cho Côn Luân không được lợi.
Toàn bộ tu tiên giới này, uy hiếp lớn nhất của bọn họ, chính là Côn Luân.
Hai vị đệ tử của chưởng giáo Côn Luân, một vị thiên phú trác tuyệt, một vị Đan Đạo vô song, mấy trăm năm gần đây còn tốt, nhưng ngàn năm sau, ai là thiên hạ đệ nhất đại tông môn ở Chính Đạo, thì còn chưa biết được.
Nếu như Côn Luân liên thủ cùng Huyền Âm Giáo, như vậy địa vị của Thiên Đạo tông, không thể nghi ngờ sẽ hình thành sự trùng kích lớn hơn.
Mục đích bọn họ lần này tới Huyền Âm Giáo rất đơn giản, cho dù có ăn thiệt thòi, cũng phải quấy nhiễu sự hợp tác của Côn Luân và Huyền Âm Giáo.
Cường giả Nguyên Anh của Thiên Đạo Tông vừa dứt lời, Lý Ngọc dứt khoát báo giá :'Ba Phần!"
Đây cũng vốn là giá quy định mà hắn chuẩn bị báo cho Huyền Âm Giáo, báo giá đan dược cấp ba, hắn không có ý định thiết lập quá cao, bởi vì hắn còn có mục đích càng sâu hơn một tầng, lúc này biểu hiện quá tham lam, sẽ chỉ bất lợi cho kế hoạch về sau của hắn.
Này chẳng khác nào, bọn họ có thêm một vị Luyện Đan Sư tam phẩm làm miễn phí.
Thiên Đạo Tông đến thật là tốt.
Vị lão giả Nguyên Anh kia của Thiên Đạo tông nhăn mày càng sâu, lúc này lão không thèm thương lượng cùng mấy vị Luyện Đan Sư tam phẩm, mà mở miệng nói luôn :"Hai Phần!"
Đám Luyện Đan Sư tam phẩm Ngô Bá Ung, Tư Mã Ngạn, cơ bắp trên mặt đồng loạt co rúm, muốn ngăn nhưng không kịp.
Hai phần vật liệu một viên đan dược, bọn họ còn chưa có cái khả năng này.
Đan dược cấp ba luyện chế rất khó, ba phần vật liệu miễn cưỡng đảm bảo cho ra được một viên, muốn hai phần vật liệu luyện chế ra một viên, bình thường cũng chỉ có mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm kia mới có thể luyện ra được, Hoàng tổ sư chính mình khoác lác, hà cớ gì phải kéo theo bọn họ...
Lần này Lý Ngọc không ép giá nữa, mặc dù hắn có thể dùng một phần vật liệu, cũng có thể thoải mái luyện chế ra được Trúc Cơ Đan và Thác Mạch Đan.
Hắn giang tay ra, nói với vị cường giả Huyền Âm Giáo :"Hai phần vật liệu ta không luyện ra được một viên đan dược, Lý Ngọc tài nghệ không bằng người, cam nguyện rời khỏi."
Một vị trưởng lão Huyền Âm Giáo cười nói :"KHông sao cả, tiểu chưởng giáo đường xa tới đây, cho dù không thể hợp tác, thì bổn giáo cũng sẽ đưa lên một phần hậu lễ..."...
Một lúc sau, Lý Ngọc rời khỏi chủ điện Huyền Âm Giáo, trở lại chỗ ở của mình.
Hai phần vật liệu một viên đan dược, ai muốn luyện thì đi mà luyện.
Thiên Đạo Tông muốn làm từ thiện, vậy để cho bọn họ làm.
Không đầy một lúc, yêu nữ đã đẩy cửa đi vào, mang cho Lý Ngọc một cái hộp ngọc, nhàn nhạt nói ra :'Đây là tạ lễ tông môn đưa cho ngươi."
Lý Ngọc tiếp nhận lấy hộp ngọc, trong hộp ngọc là một viên lớn chừng ngón cái, có mầu xanh lam, trông giống đan dược, nhưng lại rõ ràng không phải là đan dược.
Lý Ngọc tò mò hỏi :"Đây là... ?"
Nam Cung Thiền đáp :"Yêu đan nhất chuyển thủy thuộc tính."
Lý Ngọc khẽ động trong lòng, không nghĩ tới Huyền Âm Giáo thế mà hào phóng như vậy.
Sau khi lên Kim Đan Kỳ, phục dụng đan dược đã không thể tăng trưởng tu vi, nhưng trực tiếp luyện hóa Kim Đan của người khác, thì lại có thể.
Chỉ là, cho dù là tu tiên giả hay Yêu vật, đều xem Kim Đan, Yêu Đan như tính mạng, trước khi chết sẽ tự bạo Kim Đan, cho dù không thể cùng địch nhân đồng quy vu tận, cũng không muốn để Kim Đan, yêu đan rời vào tay người khác.
Dù sao có thể trực tiếp tăng tu vi của tu tiên giả lên, nên dù chỉ là một viên Yêu đan nhất chuyển, cũng càng thêm trân quý hơn, so với Kim Linh Đan. Đáng tiếc...
Đối với hắn vô dụng.
Hắn có thể cảm nhận được khát vọng truyền đến từ lò Càn Khôn trong cơ thể mình, hiển nhiên năng lượng ẩn bên trong viên yêu đan này cũng có tác dụng với nó.
Nếu Lý Ngọc ăn viên Yêu Đan này vào, mười thành năng lượng thì chín thành bị lò Càn Khôn hấp thu, nó ăn thịt, Lý Ngọc chỉ được nếm chút canh.
Nên viên yêu Đan này có đưa cho hắn, cũng hoàn toàn lãng phí.
Vì thế Lý Ngọc cũng không suy nghĩ nhiều, liền đưa cho Yêu nữ, nói ra :"Viên Yêu Đan này, hay là cho cô nương đi."
Yêu nữ vẫn còn đang giận hắn, thay vì lãng phí viên yêu Đan này, còn không bằng mang nó đi dỗ dành nàng.
Nam Cung Thiền sửng sốt một chút, cho là Lý Ngọc không biết, giải thích :“Đây là Kim Đan của Yêu Thú , ăn nó vào có thể tăng lên pháp lực cho Kim Đan thuộc tính Thủy của ngươi, những lão gia hỏa kia chẳng mấy khi hào phóng được một lần..."
Lý Ngọc nói :"ta biết rõ."
"Vậy ngươi còn cho ta?”
"ừn"
Lý Ngọc không giải thích gì thêm, đi ra đại diện, tính đi dạo một vòng Huyền Âm Giáo xem sao.
Nam Cung Thiền nhìn bóng lưng hắn rời đi, lại nhìn viên Yêu Đan đang ở trong tay mình, sững sờ bất động.
Đồ vật quý giá như thế, hắn không cho Tần Khả Nhân, cũng không cho hai vị đạo lữ của hắn.
Mặc dù Lý Ngọc không nghe lời như trước, nhưng trong lòng hắn vẫn là có nàng đấy.
Bóng hình Lý Ngọc đã sắp khuất xa, Yêu nữ mới vội vàng đuổi theo :"Đợi ta một chút..."