Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 207 - Chương 149: Thực Lực Nghiền Ép (2)

Chương 149: Thực lực nghiền ép (2) Chương 149: Thực lực nghiền ép (2)Chương 149: Thực lực nghiền ép (2)

Lý Ngọc đã biết được chuyện năm vị Luyện Đan Sư tam phẩm của Thiên Đạo Tông, đã luyện chế thất bại.

Cái này không nằm ngoài dự kiến của hắn.

Luyện Đan Sư tam phẩm bình thường, muốn luyện chế ra được một viên đan dược cấp ba, yêu cầu phải có ba phần vật liệu.

Nếu như bọn họ đã thất bại, có nghĩa Lý Ngọc lại lần nữa nhập cục.

Cao tầng Huyền Âm Giáo đều là lão hồ ly, chỉ nhìn lợi ích của tông môn, không thiên vị Côn Luân hay Thiên Đạo Tông, ai luyện chế ra đan dược phẩm chất cao, sẽ hợp tác cùng người đó, còn bên kia sẽ trực tiếp bị loại.

Mấy người bên Thiên Đạo Tông sau khi thương nghị, Ngô Bá Ung nói với một vị trưởng lão Huyền Âm Giáo là :"Ba phần vật liệu một viên đan dược, chúng ta có thể đảm bảo tất cả đan dược đều từ trung phẩm trở lên, trong đó tâm phân nửa sẽ là thượng phẩm..."

Đây là cực hạn mà bọn họ có thể làm được, cũng tương đương với giúp Huyền Âm Giáo luyện đan miễn phí.

Phóng nhãn toàn bộ tu tiên giới này, không có vị Luyện Đan Sư nào phải làm như vậy, nhưng Lý Ngọc ép quá chặt, còn bọn họ cần phải đạt được mục đích của chuyến đi này, nên không còn cách nào khác.

Đến Thiên Đạo Tông, bọn họ mới cảm nhận được, ở Côn Luân thoải mái biết nhường nào.

Vốn tưởng rằng Thiên Đạo Tông là thánh địa của Tu tiên giới, gia nhập Thiên Đạo Tông, bọn họ có thể an tâm tu hành ở động thiên phúc địa có linh khí nông nặc nhất, nhưng thời gian tu hành chưa thấy đâu, chỉ thấy mỗi ngày ngoài luyện đan ra thì vẫn là luyện đan, không chỉ luyện đan cho Thiên Đạo Tông, mà còn bị phái tới tận Ma Đạo để làm việc không công... những chuyện này khác xa với những gì bọn họ đã tưởng tượng, trước khi gia nhập Thiên Đạo Tông.

Sau khi người Thiên Đạo Tông nói xong, mọi người Huyền Âm Giáo lại nhìn sang Lý Ngọc.

Lý Ngọc suy nghĩ một chút, nói ra :"Ba phần vật liệu một viên đan dược, tất cả đan dược đều siêu phẩm trở lên, nếu có một viên thấp hơn Siêu phẩm, bồi thường mười viên Thượng Phẩm..."

Nhóm Luyện Đan Sư tam phẩm Ngô Bá Ung nghe vậy, biểu lộ trên mặt cũng dại cả ra.

Nào có vị Luyện Đan Sư nào làm như vậy?

Rốt cuộc hắn đến luyện đan hay làm từ thiện?

Địa vị Luyện Đan Sư ở tu tiên giới rất cao cả, Luyện Đan Sư tam phẩm là những người cực kỳ tôn quý, người nào không phải đều được người ta tới cửa cầu xin luyện đan, trừ gấp đôi tài liệu, còn nhận được thù lao nữa, có thể luyện chế ra một viên đan dược Trung phẩm, bọn họ cũng đã cảm tạ trời đất rồi...

Chỉ có định mức vật liệu cơ sở, vậy mà còn dám đảm bảo từ siêu phẩm trở lên, thấp hơn đền mười viên...

Đây chẳng phải là bán phá giá toàn bộ ngành nghề sao?

Nếu như tất cả Luyện Đan Sư đều giống như Lý Ngọc, vậy những người như bọn họ, về sau làm gì có đan mà luyện.

Cường giả Huyền Âm Giáo im lặng rất lâu. Ba phân vật liệu, một viên đan dược siêu phẩm, không phải siêu phẩm sẽ bồi gấp mười, ... nói thật là, bọn họ có nằm mơ cũng không dám mơ đẹp đến thế.

Thiên Đạo Tông và Côn Luân đấu đá nhau, Huyền Âm Giáo cuối cùng trở thành người thắng lợi lớn nhất.

Cường giả Nguyên Anh hậu kỳ phụ trách Đan Bộ của Huyền Âm Giáo lập tức nói :"Thiếu chưởng giáo nói quá lời rồi, bồi thường cũng không cần, nếu không mấy vị ở đây luyện chế mấy lò đan dược, chúng ta dùng phẩm chất đan dược quyết định chuyện này..."

Từng có một lần kinh nghiệm, bọn họ cũng không dám quyết định dựa trên lời nói một phía nữa, Luyện Đan Sư, thì cũng phải xem luyện Đan thế nào đã.

Vừa vặn nhân cơ hội này, để cho bọn họ luyện chế miễn phí thêm mấy viên đan dược.

Huyền Âm Giáo nhanh chóng chuẩn bị xong vật liệu, Năm vị luyện Đan Sư của Thiên Đạo Tông cùng lúc khai lò.

Mặc dù bọn họ đều từng bại dưới tay Lý Ngọc ở đại hội tiên đạo, nhưng lúc đó bọn họ đều cho rằng, biểu hiện khi ấy của Lý Ngọc xuất sắc như vậy, là do có sự trợ giúp rất lớn của đạo Tử Vi Linh Hỏa được vị Luyện Đan Sư tứ phẩm cho mượn kia, bọn họ không tin, hắn chỉ là Kim Đan Kỳ, mà có thể chỉ dùng ba phần vật liệu, mà luyện chế ra được Thác Mạch Đan siêu phẩm...

Mấy người Thiên Đạo Tông đã bắt đầu luyện chế ra, Lý Ngọc vẫn điều tĩnh cách không chắt lọc linh dịch xong, trong tay mới dâng lên một đoàn hỏa diễm.

Luyện chế một lò Thác Mạch Đan, bình thường yêu cầu năm canh giờ trở lên.

Chỉ có lực ngưng tụ đầy đủ, hoặc tạo nghệ Đan Đạo cực cao, thì mới có thể rút ngắn được thời gian luyện chế.

Gần nửa canh giờ sau, Đám người Ngô Bá Ung vẫn còn đang nghiêm túc luyện đan.

Lý Ngọc thì đã thu đan hỏa, mở nắp lò đan ra, bên trong lò lập tức truyên đến mùi đan hương nồng đậm.

Hai năm qua, lò Càn Khôn đi theo hắn, hấp thu vô số lực tín ngưỡng, cùng không biết bao nhiêu là dược thảo, vết nứt trên thân lò đã được chữa trị không ít, nên năng lực thay thế Lý Ngọc luyện đan cũng mạnh hơn rất nhiều.

Đan dược cấp ba nó có thể luyện trong mười lăm phút.

Nhưng làm vậy thì quá kinh thế hãi tục, nên Lý Ngọc cố gắng trì hoãn thời gian chậm lại gấp mấy lần, mới được như này.

Nhưng mà dù thế, thì loại tốc độ này cũng khiến cho mấy vị Ngô Ba Ung, bị sợ hết hồn.

Nhìn hắn lấy ra viên đan dược có bốn đạo đan văn, trong đầu mấy người lập tức trống rỗng.

Hắn thế mà có thể luyện chế ra được đan dược siêu phẩm cấp ba thật, lại còn trong thời gian ngắn như thế.

Rất hiển nhiên, sau khi tấn thăng Luyện Đan Sư tam phẩm, tạo nghệ Đan Đạo của hắn còn có sự tăng lên, mà tăng lên một cách kinh khủng, so với trước đây.

Trong chớp mắt bị sốc, khiến đan hỏa trong tay bọn họ lắc lư, nếu không phải bọn họ đều dày dặn kinh nghiệm, thì vừa rồi đã bị nổ lò cái đùng, bọn họ cũng chẳng dám phân tâm nữa, tập trung tinh lực luyện chế đan dược của chính mình. Lý Ngọc đang lúc rảnh rỗi, luyện xong lò đan này, hắn lại xin vị trưởng lão Huyền Âm Giáo này, tiếp tục luyện chế lò thứ hai.

Cường giả Huyền Âm Giáo đương nhiên sẽ không cự tuyệt hắn, đây là miễn phí luyện đấy, nên lại lấy ra một phân vật liệu nữa.

Sau nửa canh giờ, lô đan dược thứ hai của Lý Ngọc cũng thuận lợi ra lò.

Sau đó là lô thứ ba, lô thứ tư, lô thứ năm...

Đến lức hắn luyện xong năm lô đan dược, năm viên đan dược siêu phẩm Thác Mạch Đan, cũng được đặt ở trên bàn bạch ngọc dùng để đặt đan thành, đám người Ngô Bá Ung còn chưa luyện xong lô thứ nhất.

Giờ phút này, trong lòng bọn họ đã chết lặng.

Có thể trở thành Luyện Đan Sư tam phẩm, mỗi vị bọn họ đều là thiên tài Đan Đạo, một đường đi tới trong sự khen ngơi, tâng bốc của mọi người.

Trên thiên phú Đan Đạo, mặc dù so với những vị Luyện Đan Sư tứ phẩm kia, bọn họ cũng chưa bao giờ cảm thấy sự chênh lệch quá lớn với đối phương.

Nhưng trong hơn hai canh giờ ngắn ngủi này, bọn họ ở trên người Lý Ngọc, đã cảm nhận được một cái hào rộng, tới mức làm người ta tuyệt vọng.

Loại tuyệt vọng này, thậm chí khiến đạo tâm của bọn họ đối với Đan Đạo sinh ra dao động.

Năm người cộng lại, thọ nguyên cũng vượt qua một ngàn năm trăm tuổi, liên thủ lại không sánh bằng Lý Ngọc mới hơn hai mươi tuổi đầu.

Lý Ngọc luyện chế ra năm viên Đan dược siêu phẩm, năm người bọn họ còn chưa luyện chế ra được một viên.

Điều này khiến cho cả đám đều từng là thiên tài Đan Đạo này, nổi lên sự hoài nghi về giá trị của Luyện Đan.

Luyện chế đan dược cấp ba cần sự tập trung rất cao, không thể phần thần, năm người bị Lý ngọc đả kích, sinh ra vết nứt trong đạo tâm, ngọn lửa pháp lực lắc lư kịch liệt, trong lò đan, linh lực cuồng bạo không còn khống chế được nữa, từng đợt ba động năng lượng xảy ra, cả năm cái lò đan, đều lần lượt bị nổ tung.

Nếu không phải ở đây có gần mười vị Nguyên Anh Hậu Kỳ, dùng pháp lực mạnh mẽ ngăn trở mảnh vỡ lò đan và linh lực cuồng bạo, thì tòa đại điện này sẽ bị san thành đất bằng.

Cả tòa đại điện, hoàn toàn yên tĩnh.

Không ai nghĩ tới, vị Đại diện chưởng giáo trẻ tuổi này của Côn Luân, hiệu suất luyện đan của một mình hắn, còn vượt qua năm người của Thiên Đạo Tông.

Luyện Đan cường độ cao như thế, mà phẩm chất đan dược của hắn luyện ra, lại còn cao như vậy.

Mặc dù bọn họ chỉ là pháp tu, không hiểu về Đan Đạo, nhưng đều thấy rõ sự chênh lệch ở đây.

Nam Cung Thiên ngơ ngác nhìn Lý Ngọc, lúc nghe hắn nói trình độ đan đạo của hắn với nàng, Nam Cung Thiền vẫn chưa cảm thấy gì.

Nhưng so với đám Luyện Đan Sư tam phẩm của Thiên Đạo Tông này, nàng mới biết được, một câu hời hợt kia của Lý Ngọc, có ý nghĩa đến nhường nào.

Khó trách sư tôn muốn đưa hắn ở lại Huyền Âm Giáo. Đột nhiên nàng phát giác ra được, có một ánh mắt đang nhìn mình.

Nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía đó.

Sư tôn của nàng, chưởng giáo đương đại của Huyền Âm Giáo, ánh mắt bà nhìn Lý Ngọc vô cùng cháy bỏng, sau đó lại điên cuông nháy mắt với nàng.
Bình Luận (0)
Comment