Chương 154: Đau lòng
Chương 154: Đau lòngChương 154: Đau lòng
Linh Thiên Phong.
Sau khi trở lại phòng luyện đan, Lý Ngọc cũng tiện tai khởi động trận pháp phòng hộ.
Bộ cờ trận này là lúc ở thành Thiên Đạo, hắn thắng giải nhất tỷ thí Trận Pháp Sư tam giai, sau đó đem bí điển trận pháp thượng cổ cho Hoa Sơn xem, rồi được Hoa Sơn đáp lễ.
Trận này có thể chống lại đòn tấn công của Kim Đan cửu chuyển trong một lúc, Lý Ngọc bố trí trận này xuống, cũng không phải vì phòng ngừa bị người khác tấn công, mà vì muốn ngắn cách thần thức người khác thăm dò hắn, trong lúc luyện đan.
Trong lúc Luyện Đan Sư luyện đan, thì không thể bị làm phiền, Huyền Âm Giáo cũng biết rõ điểm này, chỉ cần Lý Ngọc ở trong phòng luyện đan, thì trong vòng mười trượng xung quanh nơi này, sẽ không có ai tới gân, cho dù là yêu nữ cũng sẽ không tới nơi này.
Tuy là như vậy, nhưng thần thức của cường giả Nguyên Anh cũng đủ để bao trùm toàn bộ Huyền Âm Giáo, nên cứ phòng ngừa chút cũng tốt.
Nếu để cho bọn họ nhìn thấy, một lò hắn luyện chế ra được bảy viên đan dược, thì cũng khó giải thích cho vào bao nhiêu phần vật liệu để ra được chừng đó viên đan.
Sự thật chứng minh, Lý Ngọc cẩn thận là rất đúng.
Trong quá trình luyện đan, trận pháp phòng hộ đã ngăn trở rất nhiều đạo thần thức thăm dò.
Bên trong Huyền Âm Giáo, có rất nhiều vị cường giả đều cảm thấy hứng thú với quá trình luyện đan của hắn, nên số lượng thăm dò cũng không ít.
Sau khi phát hiện nơi này có trận pháp ngăn cản, bọn họ mới không tiếp tục hành vi thăm dò này nữa.
Trong lúc luyện đan, thì gần như tất cả Luyện Đan Sư đẳng cấp cao, đều lợi dụng trận pháp để tạo ra một môi trường tuyệt đối yên lặng và tránh bị làm phiền, dù sao vật liệu của đan dược đẳng cấp cao đều là vật liệu quý giá, nếu như luyện chế thất bại hoặc nổ lò vì bị quấy rầy, thì sẽ là tổn thất rất lớn với Luyện Đan Sư.
Sau khi mở trận pháp xong, Lý Ngọc mới lôi khối đá kỳ lạ kia ra.
Thứ này đen thu, giống kim loại mà không phải kim loại, giống đá nhưng không phải đá, Lý Ngọc cũng xem qua rất nhiều sách luyện khí, nhưng cũng không thấy vật liệu nào giống với nó cả.
Nhưng mà nếu lò Càn Khôn có phản ứng, thì Lý Ngọc cũng chẳng cần quan tâm nhiều làm gì, đụng vào nó là được rồi.
Lý Ngọc đưa tay chạm vào khối vật liệu này, lò Càn Khôn khát vọng đã lâu, lập tức có phản ứng ngay, một lực hút mạnh mẽ từ thể nội Lý Ngọc truyền đến, Lý Ngọc cũng nhìn thấy khối vật liệu này đang dần nhỏ đi bằng mắt thường.
Khoảng hơn mười nhịp thở, khối vật liệu không biết tên lấy từ bảo khố của Huyền Âm Giáo đã biến mất hoàn toàn.
Thần thức của Lý Ngọc chìm vào không gian lò đan luôn.
Lò Càn Khôn bây giờ, so với lò Càn Khôn mà lần đầu tiên Lý Ngọc nhìn thấy, đã có sự khác biệt to lớn.
Lúc đầu nhìn thấy nó, trên bề mặt lò toàn là vết nứt lớn nhỏ, giống như có thể vỡ tan ra bất cứ lúc nào, nhưng trải qua mấy năm, nhất là hai năm gần đây, Lý Ngọc có ý thức chăm chút nó nhiều hơn, để nó hấp thu các loại năng lượng, nên những vết nứt nhỏ trên lò đan đã sớm được chữa lành, còn một số vết nứt lớn cũng đang khép nhỏ dần lại.
Vài ngày trước Lý Ngọc mới xem qua nó một lần, sau khi hấp thu khối vật liệu này, thì mấy cái vết nứt cỡ trung của lò đã biến mất, Lý Ngọc tính toán một chút, thế mà khối vật liệu này, chữa trị được diện tích còn nhiều hơn tổng diệt tích những vết nứt nhỏ kia.
Dựa theo kinh nghiệm của Lý Ngọc, mỗi khi thân lò chữa trị được một chút, thì năng lực của nó sẽ mạnh mẽ hơn một chút.
Lý Ngọc lấy ra một viên Kim Linh Đan thượng phẩm, nắm ở trong lòng bàn tay, một lúc sau hắn xòe bàn tay ra, phía trên bề mặt của viên Kim Linh Đan này đã có thêm hai đạo đan văn, trở thành một viên Kim Linh Đan cực phẩm.
Trước đây hắn chiết xuất, chỉ có thể đem đan dược cấp bốn tăng lên được một phẩm giai.
Lý Ngọc lại lấy ra mười phần vật liệu, vùi đầu vào trong lò đan, bắt đầu luyện chế một lò Kim Linh Đan mới.
Một canh giờ sau, Lý Ngọc từ trong mờ mịt lấy lại được tinh thần.
Trên mặt của hắn lộ ra vè ngoài ý muốn, mặc dù lúc nãy hắn ủy thác cơ thể một trăm phần trăm, nhưng vẫn có thể cảm giác được rất rõ thời gian trôi qua bao lâu.
Lúc này cách lúc hắn mở lò luyện đan, chỉ mới qua một canh giờ.
Dùng thực lực hôm nay của hắn, có dù có linh hỏa của yêu nữ giúp đỡ, nhưng luyện chế đan dược cấp bốn vẫn cần phải mất một ngày một đêm, mà sau khi lò Càn Khôn hấp thu khối vật liệu kia xong, thì hiệu suất tăng lên hẳn gấp mười lần...
Nếu như nó được chữa trị hoàn toàn, vậy chẳng phải quăng vật liệu vào một giây là thành đan sao?
Không chỉ như vậy, trước kia Lý Ngọc luyện đan, tinh thần và tinh lực của hắn đều bị hao tổn rất nhiều, lần này luyện đan dược cấp bốn, hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi gì lắm.
Lý Ngọc mở lò đan ra, mười viên đan dược cực phẩm yên lặng nằm trong lò.
KHông chỉ tăng tốc độ luyện chế nhanh hơn, mà phẩm chất đan dược cũng tăng lên một khoảng lớn.
Lý Ngọc lại lấy ra mấy phân vật liệu Thác Mạch Đan, để thử xem dưới tình huống ủy thác hoàn toàn, thì luyện chế đan dược cấp ba sẽ mất bao nhiêu thời gian, trước đó là mất một khắc đồng hồ thì xong.
Hắn dâng lên đan hỏa, giao quyền khống chế pháp lực cho lò Càn Khôn, sau đó thì ngồi đếm thời gian.
Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở.
Sau mười hơi thở, Lý Ngọc kéo lò đan ra, thấy mười viên đan dược Thác Mạch Đan cực phẩm.
Là một vị Luyện Đan Sư.
Loại chuyện này, vượt qua khỏi nhận thức của hắn đối với đan đạo, lý thuyết luyện đan mà Côn Luân dạy cho hắn, ở trước mặt lò Càn Khôn, không có bất kỳ tác dụng nào.
Không một vị Luyện Đan Sư nào có thể tưởng tượng được, chỉ dùng mười hơi thở, có thể luyện chế ra một lò Thác mạch Đan Cực phẩm.
Đừng nói là Luyện Đan Sư tam phẩm, cho dù là tứ phẩm, ngũ phẩm, cũng không cách nào làm được điều này.
Đây là một tin tức tốt đối với Lý Ngọc, vì điều này cũng có nghĩa là, sau này hắn sẽ không bị chuyện luyện đan làm trễ nải quá nhiều thời gian và tinh lực, luyện chế đan dược cấp bốn trở xuống, đều chỉ là chuyện thuận tay mà làm.
Sau khi suy nghĩ một lát, Lý Ngọc lại quyết định khiêu chiến xem cực hạn của lò Càn Khôn tới đâu.
Hắn phân biệt chiết xuất xong linh dịch của Thác Mạch Đan và Kim Linh Đan, sau đó đem cái lò luyện đan cấp ba của mình ra, nhất tâm nhị dụng, cùng lúc luyện chế hai lò đan dược, U Minh Linh Hỏa mượn được của yêu nữ, thì dùng để luyện chế Kim Linh Đan, còn ngọn lửa pháp lực của hắn, thì dùng để luyện chế Thác Mạch Đan.
Sau khi đem quyền khống chế giao cho lò Càn Khôn, quá trình luyện chế vô cùng thuận lợi.
Có lẽ là do phải phân thần làm hai việc một lúc, nên thời gian luyện chế Thác Mạch Đan so với lúc nãy lâu hơn một chút, nhưng cũng chỉ từ mười hơi thở lên hai mươi hơi thở, phẩm chất thì vẫn là cực phẩm như cũ.
Một lò này chỉ là dùng để thử nghiệm năng lực của lò Càn Khôn.
Mấy lò về sau, Lý Ngọc sẽ cố ý khống chế, mỗi lò Thác Mạch Đan sẽ có một viên siêu phẩm, còn Kim Linh Đan thì có một viên thượng phẩm, những viên này là để giao cho Huyền Âm Giáo.
Bảy phần vật liệu Kim Linh Đan, Lý Ngọc phân phối hợp lý, một phần luyện thành đan dược cho Huyền Âm Giáo, sáu phần khác thì hắn luyện chế ba phần cho ra đan dược, còn ba phần để cho lò Càn Khôn hấp thu.
Cứ như vậy xuống, chờ đến lúc luyện xong tất cả đan dược cho Huyền Âm Giáo, thì hắn có được khoảng một ngàn viên Kim Linh Đan.
Trong khi mỗi tháng, Côn Luân chỉ sản xuất ra được có ba viên.
Một tháng sau đó, Lý Ngọc cũng không bước ra khỏi Linh Thiền Phong một bước nào, mà hoàn toàn đắm chìm trong quá trình luyện đan.
Vật liệu Kim Linh Đan là cân đối thuộc tính, điều này cũng khiến cho tu vi của năm cái Kim Đan của hắn, cùng tăng trưởng đồng đều, mặc dù còn chưa đột phá chuyển thứ hai, như Lý Ngọc đã cảm nhận được một cái bình cảnh nho nhỏ tồn tại.
Một tháng trước, Huyền Âm Giáo giao cho hắn linh dược để luyện chế ra ba mươi viên đan dược cấp bốn, chính là hai trăm mười phần vật liệu Kim Linh Đan, trừ đi ba mươi phần nộp lên cho Huyền Âm Giáo, thì còn dư lại một trăm tám mươi phần, Lý Ngọc để lò Càn Khôn hấp thu một nửa, còn lại thì biến thành chín mươi viên Kim Linh Đan.
Đã đến lúc trở vê Côn Luân một chuyến, để tăng tu vi của các nàng lên.
Huyền Âm Giáo lúc này.
Bên trong đại điện nghị sự, mấy vị trưởng lão của Huyền Âm Giáo đang tụ tập ở chung một chỗ, ai cũng đều lo lắng ra mặt.
"Một tháng rồi hắn còn chưa ra."
"Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
"Cũng không đến mức gặp chuyện không may, cách vài ngày đều có đệ tử đưa đan dược cấp ba vào trong cho hắn, theo những đệ tử kia nói, hắn cùng lúc luyện chế hai lò đan dược."
"Tiếp tục như vậy không được, ta lo lắng thân thể của hắn không chống đỡ được.......
Không nghi ngờ chút nào, Lý Ngọc chính là một vị Luyện Đan Sư cực kỳ xứng chức, tuy nói là Huyền Âm Giáo mời hắn tới luyện đan, phải trả giá không nhỏ, nhưng là cực kỳ đáng giá.
Một tháng này, Lý Ngọc giúp bọn họ luyện chế ra vô số đan dược đẳng cấp cao, một số đệ tử hạch tâm có thực lực trong tông môn, cũng đã nhận được sự tăng trưởng tu vi lên một khoảng lớn trong thời gian ngắn, bọn họ cũng lần đầu tiên cảm nhận được, tông môn có một vị Luyện Đan Sư đẳng cấp cao thì tốt đến mức nào.
Nhưng luyện đan là một chuyện hết sức hao tâm tốn sức, Lý Ngọc liều mạng luyện đan như vậy, khiến bọn họ đều rất lo lắng.
Thật vất vả mới có được một vị Luyện Đan Sư đẳng cấp cao, bọn họ cũng không muốn hắn bị mệt chết mất đâu.
Huyền Nguyên trưởng lão nhìn về phía Nam Cung Thiền, nói :"Thánh Nữ đi khuyên hắn chút đi, đan dược cũng không thể luyện hết được trong một lúc, cơ thể suy sụp thì cái được không bù nổi cái mất..."
Nam Cung Thiên khẽ cắn môi, quay đầu bay về phía Linh Thiên Phong.
Trong phòng luyện đan, Lý Ngọc đang xem sách luyện khí và trận pháp.
Linh dược Huyền Âm Giáo cho hắn, thực ra hắn đã luyện chế xong từ lâu, lò Càn Khôn hấp thụ càng nhiều năng lượng, thì tốc độ luyện đan của nó lại càng nhanh, hắn rảnh rỗi quá, nên phải tìm chút việc khác để làm.
Sắc mặt của Lý Ngọc có chút tái nhợt, tóc tai cũng lộn xôn, dù sao liên tục luyện đan cường độ cao như vậy, vẫn có hao tổn nhất định đối với tâm thân của hắn.
Nhưng mà nghĩ đến thu hoạch một tháng này, Lý Ngọc có mệt mỏi cũng vẫn rất vui vẻ.
Cảm nhận được có người ở bên ngoài trận pháp đang gọi, Lý Ngọc cất sách đi, rồi bước tới trước lò luyện đan.
Vốn tưởng là đệ tử Huyền Âm Giáo đến đưa linh dược, nhưng mở ra trận pháp, lại phát hiện người tới là yêu nữ.
Nam Cung Thiền nhìn bộ dạng sắc mặt tái nhợt, tóc tai lộn xộn của Lý Ngọc, không khỏi đau lòng một hồi.
Nàng bước nhanh đến phía trước, nắm lấy cổ tay của hắn, kéo ra bên ngoài, vừa đi vừa tức giận nói :"Ngươi sao lại ngốc như vậy, luyện đan cho người khác còn liêu mạng như thế làm gì, lười biếng chút thì có sao, đần chết mất thôi..."