Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 224 - Chương 164: Phụng Chỉ Hành Động

Chương 164: Phụng chỉ hành động Chương 164: Phụng chỉ hành độngChương 164: Phụng chỉ hành động

Nga My động thiên.

Dưới bóng đem, Lý Ngọc và Nam Cung Thiền đi dạo ở nhiều phong Nga My.

Bầu trời đêm trên đỉnh đầu, mặc dù đều là trận pháp huyễn hóa ra, nhưng một số đệ tử Luyện Khí Kỳ vẫn không có thói quen đi ra ngoài buổi tối, đều chỉ ở trong phòng của mình, hoặc ngủ, hoặc tu hành.

Yêu Nữ có được nhân khí cực cao, ở bên trong đệ tử cấp thấp của Nga My, ban ngày đi ra ngoài, tới đâu là gây nên động tĩnh rất lớn ở chỗ đó, buổi tối thì đỡ, Nga My động thiên cũng khá vắng vẻ, Lý Ngọc dẫn nàng ra ngoài đi dạo.

Hắn thường xuyên đến Nga My, cũng xem như nửa cái đệ tử của Nga My, nên quen thuộc nơi này chỉ đứng sau mỗi Côn Luân, vì thế có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho nàng.

Mặc dù là buổi tối, nhưng đối với bọn họ, thì ngày hay đêm cũng chẳng khác nhau là mấy.

Đi qua một bức họa quyển to lớn ở trên không trung, Nam Cung Thiền hỏi :"Đó là cái gì?"

Người nào lần đầu tiên tới Nga My, gân như đều sẽ bị bức họa quyển to lớn này làm cho rung động, kể cả Lý Ngọc cũng đã từng.

Lý Ngọc giới thiệu cho nàng :"Đây là bức vẽ Ngàn Dặm Giang Sơn, phỏng chế linh bảo tiên khí trấn pháp của Nga My, trong đó có một cái không gian ảo cảnh, ở bên trong luyện tập pháp thuật hay luận bài, cũng sẽ không chịu tổn thương thực tế..."

"Tiên khí..." Nam Cung Thiền nói :"Thật hâm mộ Chính Đạo các ngươi, có nhiêu đồ tốt như vậy."

Lý Ngọc không tiếp lời nàng, mặc dù thực lực của tông môn không kém nhiều lắm, nhưng so sánh cùng Côn Luân và Nga My, thì Huyền Âm Giáo đúng là có hơi bần hàn một chút, không chỉ không có động thiên phúc địa giống nhau, mà toàn bộ Ma Đạo góp lại, cũng không có nửa kiện tiên khí.

Nhưng mà Tiên khí ở tu tiên giới vốn cũng chẳng có nhiều lắm, Thiên Đạo Tông có một cái, Chính Đạo tam cự đầu đều có một cái, còn một cái cuối cùng, thì nghe nói ở vương triều Đại Chu trong truyền thuyết, nghe nói năm kiện tiên khí này đều nằm trong tay cường giả Phá Hư.

Lý Ngọc suy đoán, lò Càn Khôn trong cơ thể hắn, ít nhất cũng phải có cấp bậc Tiên Khí.

Vì hắn còn chưa nghe nói qua, có pháp bảo nào nghịch thiên như vậy cả.

Lúc đi qua bức vẽ Ngàn Dặm Giang Sơn này, thân hình Lý Ngọc hơi nhoáng một cái.

Ngay tại lúc nãy, lò Càn Khôn trong cơ thể hắn hình như có chút dị động.

Dị động này rất rõ ràng là nhằm vào bức vẽ này, nhưng cũng không mãnh liệt lắm.

Lúc trước hắn cũng tới Nga My nhiều lần, nhưng chưa từng có xuất hiện qua loại cảm giác này, chẳng lẽ do hai tháng này, lò Càn Khôn được chữa trị nhiều vết nứt hơn?

Đạo dị động không tâm thường kia, mới đầu chỉ thoáng qua, rồi lại yên lặng ngay, nhưng Lý Ngọc tin chắc, đây không phải là ảo giác của mình.

Nó không phải muốn thôn phệ bức vẽ này chứ?

Với sự hiểu rõ của Lý Ngọc về lò Càn Khôn, chỉ cần là đồ tốt thì nó đều muốn nuốt hết, nhưng bức vẽ Ngàn Dặm Giang Sơn này lại không phải là đồ vật bình thường, mặc dù chỉ là một món hàng phỏng chế của Tiên Khí, nhưng cũng là một món đồ chất lượng cao, mà chỉ có duy nhất một cái, cho dù là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, cũng có thể bị nhốt ở bên trong, còn món Tiên Khí thật sự, lại có thể có uy năng vây giết được cả Hóa Thần Kỳ.

Món đồ này nếu như bị nuốt, cho dù Lý Ngọc có giao tình sâu sắc với Nga My, người ta cũng sẽ trở mặt với hắn chứ chẳng chơi.

Nam Cung Thiền nhìn Lý Ngọc ngây người tại chỗ, hỏi hắn :"Sao lại không đi nữa?"

Lý Ngọc nhìn thoáng qua bức họa, quay đầu lại đáp lời nàng :"Vừa rồi đang nghĩ đến một chuyện, đi thôi!"

Đi dạo cùng yêu nữ dưới bóng đêm ở Nga My một vòng, hai người lại trở vê Ngọc Chân Phong, từ xa, Lý Ngọc đã nhìn thấy một người đang đứng trước cửa phòng của hắn.

Mới chỉ nhìn hình dáng cơ thể, Lý Ngọc đã biết rõ người đó là ai.

Hắn nhìn yêu nữ nói :”Ta đi về trước..."

Nam Cung Thiền nhìn Chu Tử Tuyền ở chỗ xa kia, trong lòng cũng biết sau đó sẽ có chuyện gì xảy ra, không khỏi đó mặt lên, chủ động tách ra liên hệ linh hồn với Lý Ngọc, rồi đi về gian phòng của mình.

Lý Ngọc trở lại phòng mình, đóng cửa phòng, rồi bố trí một cái trận pháp cách âm.

Không biết qua bao lâu, Chu Tử Tuyên nằm trong ngực hắn, hỏi :"Ta hỏi ngươi một chuyện, không được phép nói dối."

Bàn tay của Lý Ngọc vẫn đang du tẩu trên đường cong lồi lõm của nàng theo thói quen, gật đầu nói :"Hỏi đi!"

Chu Tử Tuyền ngẩng đầu lên nhìn hắn, hỏi :"Có phải ngươi ưa thích Nam Cung cô nương không?”

Lý Ngọc cúi đầu hỏi :"Sao lại nghĩ như vậy?"

Chu Tử Tuyên nói :'Bộ Tiên Y Nam Cung cô nương vừa mặc, lúc ở phường thị, nàng cứ nhìn nó mãi, nhưng lại không mua, hắn là lúc chúng ta ngâm người ở linh tuyền, ngươi đã trở lại mua cho nàng đúng không?”

Lý Ngọc không chối, mà gật đầu.

Hắn không nghĩ tới Chu Tử Tuyền lại quan sát cẩn thận như vậy.

Chu Tử Tuyền cúi đầu xuống, giọng có chút chua :"Ngươi thực sự rất để tâm tới Nam Cung cô nương..."

Nàng không che giấu sự lo lắng của mình chút nào, mà hỏi hắn :"Nếu như Nam Cung cô nương muốn ngươi rời khỏi chúng ta, thì làm sao bây giờ?"

Nếu là nữ tu khác, nàng còn có chút tự tin.

Nhưng vô luận là thân phận, thiên phú, hay vẫn là dung mạo, thì Nam Cung cô nương cũng đều là nữ tu đỉnh phong của tu tiên giới, chỉ có Tần sư tỷ mới có thể so sánh được với nàng, đứng trước mặt Nam Cung Thiền, nàng không có bất kỳ tự tin nào.

Lý Ngọc ôm nàng vào trong ngực, an ủi :'Không ai có thể bắt ta rời xa các ngươi."

Hắn suy nghĩ một chút, rồi làm ra một quyết định, vừa giúp nàng bỏ đi băn khoăn trong lòng, cũng là thời điểm để nói cho nàng biết.

Lý Ngọc ôm lấy mặt của nàng, nhìn thẳng rồi nói ra :"Thực ra Nam Cung cô nương có ân cứu mạng với ta, nếu như không có nàng, thậm chí ta còn không có cơ hội nhận biết các ngươi, chuyện xảy ra từ lúc trước khi ta gia nhập Bạch Vân Quán..."

Chu Tử Tuyền hơi sững sờ, cho dù nàng coi như là người thân mật nhất của Lý Ngọc, nhưng cũng chưa từng được nghe hắn kể qua những chuyện này.

Bây giờ nàng mới biết, Lý Ngọc đã từng trải qua những thời điểm hung hiểm đến mức nào.

Trước khi tiến nhập Bạch Vân Quán, hắn đã nhận biết Nam Cung cô nương rồi?

Lần đầu tiên hai người gặp mặt, Nam Cung cô nương đã cứu mạng của hắn.

Tôn trưởng lão và Triệu trưởng lão từng đối với hắn vô cùng tốt, thế mà đều từng muốn giết hắn...

May mắn có Nam Cung cô nương.

Chu Tử Tuyền thở dài trong lòng một hơi, đồng thời lại ý thức được một việc.

Hắn là do Nam Cung cô nương đưa vào Bạch Vân Quán, nói như vậy thì hắn thực sự là nội ứng của Ma Đạo?

Lúc này mọi nghi ngờ trong lòng nàng, dường như đã được khơi thông hết.

Bảo sao Nam Cung cô nương từ đầu đã ưu ái có thừa với hắn, lúc ở Ngọc Tuyền Phong cũng quát hắn tới lui, sai khiến hắn như tiểu đệ , hắn lại không có nửa câu oán thán...

Nàng nhìn Lý Ngọc, ngơ ngác hỏi hắn :"Vậy quan hệ của các ngươi bây giờ..."

Lý Ngọc suy nghĩ một chút rồi nói :"Tính là bạn bè đi, Nam Cung cô nương cứu mạng ta rất nhiều lần, bây giờ đã hiểu vì sao ta luôn đối tốt với nàng như vậy rồi chứ?"

Chu Tử Tuyền gật đầu.

Ba lượt ân cứu mạng, ngay cả tu hành của Lý Ngọc, cũng là do Nam Cung cô nương dẫn vào cửa, nói nàng là người trọng yếu nhất trong cuộc đời của hắn cũng không quá đáng, nếu như hắn đối với nàng có bất kỳ chỗ nào không tốt, chẳng phải là vong ân phụ nghĩa?

Nếu là con gái, loại ân tình như thế này, e là chỉ có thể lấy thân báo đáp mới đủ.

Vừa nghĩ tới chuyện, nếu không nhờ Nam Cung cô nương, nàng cũng sớm đã mất đi Lý Ngọc, thậm chí căn bản còn không gặp được hắn, thì thái độ của Chu Tử Tuyền đối với Nam Cung cô nương đã có sự thay đổi cực lớn, từ không thích chút nào, biến thành cực kỳ biết ơn, nàng cầm lấy tay Lý Ngọc, nghiêm túc nói ra :"Nam Cung cô nương có đại ân đối với chúng ta, nên chúng ta nhất định phải đối tốt với nàng, cho dù tính tình của nàng có khó chịu hay gì, cũng phải tận lực chiều theo, chuyện này ta cũng sẽ nói với A Ly..."

Lý Ngọc nói chuyện này với Chu Tử Tuyền, là để cho nàng không nghĩ ngợi linh tinh nữa.

Không nghĩ tới nàng lại còn dặn dò hắn.

Còn phụ trách tẩy não A Ly.

Nhìn vẻ mặt thành thật của nàng, cũng không phải là nói chơi.

Hắn còn lo lắng nàng sẽ ghen tuông không vui.

Nhưng nàng còn thông tình đạt lý hơn là hắn nghĩ.

Nếu như đạo lữ chính cung đã lên tiếng, Lý Ngọc cho dù đối tốt với Yêu nữ thế nào, cũng chỉ là phụng chỉ làm việc, hoàn toàn không còn áp lực tâm lý nữa, đừng nói là nấu ăn, làm đồ trang sức cho yêu nữ, mà làm gì, cũng không thành vấn đề nữa...
Bình Luận (0)
Comment