Chương 165: Bạn bè bình thường
Chương 165: Bạn bè bình thườngChương 165: Bạn bè bình thường
Sáng sớm ngày hôm sau, Nam Cung Thiền vừa từ gian phòng đi ra, lập tức trở thành tiêu điểm ánh mắt của các nàng.
Yêu nữ trước đây vẫn luôn giữ hình tượng cao lãnh kiêu ngạo.
Một thân váy dài mầu đen, tóc đuôi ngựa đơn giản, ánh mắt trong vắt bình tĩnh thâm thúy như nước hồ, không có chút gợn sóng nào, luôn khiến cho người khác cảm giác chớ lại gần.
Yêu nữ hôm nay, lại mặc một bộ quần áo có mầu sắc đối lập với mọi khi nàng hay mặc.
Đó là một bộ váy áo mầu trắng, vừa thanh lịch vừa hoa lệ, mép váy có thêu từng cánh hoa nhỏ xinh, đầu tóc nàng vẫn chỉ đơn giản là buộc đuôi ngựa như cũ, nhưng trên đó lại có một cây trâm mầu bạc cắm nghiêng, đuôi trâm có một cánh bướm sống động, rung rung theo mỗi bước chân của nàng di chuyển, giống như có một con bướm đang đậu trên đó thật.
Yêu nữ Ma Đạo bây giờ, nhìn lại giống Tiên Tử không vướng khói lửa nhân gian hơn.
Nam Cung cô nương của ngày hôm nay, có thẩm mỹ vượt ra khỏi nhận thức của các nàng trước đây.
Hai loại khí chất khác nhau hoàn toàn, vậy mà có thể xuất hiện trên cùng một người.
Nhóm cô gái ở đây, dù là thiên phú hay dung mạo, đều thuộc về nhóm đứng đầu bảng nữ tu trong tu tiên giới, nhưng lúc này gặp yêu nữ, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh diễm khó giấu, cảm thán trời cao thật sự đã đem hết những thứ tốt đẹp nhất cho nàng hết, không keo kiệt chút nào.
Nga My là thánh địa của nữ tu, đi dạo một ngày, vẫn chưa thể thăm thú được hết.
Hôm nay các nàng lại đi dạo phường thị Nga My, Tần sư tỷ hôm nay không đi cùng nữa, nàng vốn không thích náo nhiệt, nên cực kỳ không thích cảm giác bị rất nhiều đệ tử Nga My vây xem, một mình ở lại Ngọc Chân Phong để tu hành.
Hôm nay Lý Ngọc đi bên cạnh bọn họ, cũng cảm thấy được thanh tịnh nhiều hơn.
Tần sư tỷ không có ở đây, Yêu nữ thay đổi một bộ quần áo, khiến hắn quen thuộc nàng như vậy còn phải sững sờ trong chốc lát, người cùng nàng không quen, sẽ rất khó nhận ra nàng.
Ngày hôm qua đã mua rất nhiêu Tiên Y, nên hôm nay các nàng đi xem đồ trang sức.
Đồ trang sức của nữ tu cực kỳ đa dạng, có rất nhiều loại không chỉ có tác dụng trang trí đơn thuần, mà còn kiêm cả tác dụng phòng ngự, nhưng mà có thể dùng để bày bán ở trong cửa hàng, cũng chỉ là hàng để dành cho đệ tử Luyện Khí Kỳ, cao hơn chút là Trúc Cơ Kỳ, còn pháp khí lợi hại hơn nữa, thì phải do Luyện Khí Sư đẳng cấp cao làm theo đơn đặt hàng.
Trong cửa hàng, đồ trang sức rực rỡ muôn mày muôn vẻ, Lý Ngọc nhìn cũng hoa hết cả mắt.
Chỉ là tùy ý nhìn lướt qua, hắn cũng không thể không thừa nhận, tay nghề của Luyện Khí Sư Nga My, cao siêu hớn rất nhiều so với hắn, bất kể là công nghệ hay kiểu dáng, hắn đều không thể bằng được.
Như vậy xem ra, cái trâm cài đầu hắn tặng cho Yêu nữ kia, có vẻ hơi bân hàn...
Chu Tử Tuyền vừa ý một cái Trâm cài tóc, ở vị trí đầu trâm, là hai con phượng đan xen nhau, hoa văn điêu khắc trên đó cũng rất hoa lệ, nàng mua xong lại không đeo cho mình, mà đi tới trước mắt Nam Cung Thiền, mỉm cười nói :"Cây Trâm này rất xứng đôi với khí chất Nam Cung cô nương, tặng cho Nam Cung cô nương...
Không thể không nói, loại chuyện này con gái vẫn chuyên nghiệp hơn. Lý Ngọc cũng cảm thấy cây trâm này rất phù hợp với Yêu nữ, Phượng Vũ vừa hoa lệ mà đại khí, rất thích hợp với bộ đồ đen nàng hay mặc kia.
Nam Cung Thiền có chút kinh ngạc, nàng có thể cảm giác được, trước giờ đạo lữ của Lý Ngọc đều không ưa gì nàng, trước đây nàng tới Ngọc Tuyền Phong, nàng ta đều là trốn tránh, hôm này sao tự nhiên lại đưa quà tặng?
Mặc dù có nghi hoặc trong lòng, nhưng nàng vẫn phản ứng rất nhanh, nhận lấy cây trâm này rồi lễ phép nói :"Cảm ơn!"
Lúc đi qua một cửa hàng khác, Khương Ly nhìn thấy một cây trâm khác, cũng khá giống với với cây trâm Nam Cung Thiền đang đeo, chỉ là thay thế cánh bướm bằng một con ve sầu, nhưng chế tác thì tinh xảo hơn cây trâm hiện tại của nàng rất nhiều.
Chu sư tỷ đã nói cho nàng biết chuyện giữa Nam Cung cô nương và Lý Ngọc, nàng cảm giác mình cũng nên có chút biểu hiện, như một lời cảm tạ với Nam Cung cô nương.
Khương Ly mua lại cây trâm này, đưa cho Nam Cung Thiền rồi nói :'Nam Cung cô nương hẳn rất thích trâm cài đầu hình Hồ Điệp, cây này xin tặng cho cô nương."
Nam Cung Thiền cảm thấy hôm này mình thụ sủng nhược kinh*, vốn chỉ có Chu Tử Tuyền vô cùng khách khí, lại tới Khương Ly nữa, đạo lữ của Lý Ngọc hôm nay sao lại tốt với nàng như vậy?
Mà đây cũng chỉ là bắt đầu, sau đó một đường đi dạo, nàng lại lần lượt nhận được quà tặng các nàng đưa, nào là khuyên tay, dây chuyền, trâm cài tóc, vòng tay... đám Hứa Khuynh Tâm cũng tràn đầy nghi hoặc, không biết vì sao hai nàng lại nhiệt tình với Nam Cung Thiền như thế.
Nam Cung Thiền hôm nay vốn đã rất đẹp, nhưng có thêm những vật phẩm trang sức này nữa, toàn bộ người càng thêm sặc sỡ lóa mắt, khiến cho đệ tử Nga My trên đường đều phải chăm chú dõi theo.
Mặc dù chỉ dùng ánh mắt của con gái để nhìn, cũng phải công nhận thẩm mỹ của cô gái này không gì sánh được.
Nhưng để cho các cô gái khó hiểu là, mặc dù Nam Cung Thiền đeo thêm không ít đồ trang sức mới, nhưng cây trâm nàng đeo ban đầu kia vẫn không bị thay thế đi, mặc dù cây của Khương Ly đưa cho nàng đẹp hơn nó rất nhiều.
Trải qua hai ngày chung sống , các cô gái mặc dù không tính là thân thiết cùng vị Thánh Nữ Ma Đạo này mấy, nhưng sự ngăn cách lúc đầu giữa bọn họ, cũng biến mất tự lúc nào không biết.
Quen thuộc cùng nàng hơn một chút, Bạch Thanh Ảnh nhìn cây trâm cài tóc trên đầu nàng, hỏi :"Cây trâm này hắn rất quan trọng với Nam Cung cô nương, là người rất quan trọng tặng cho cô nương ư?"
Nam Cung Thiền liếc Lý Ngọc một cái, hỏi lại :"Sao lại nói như vậy?"
Bạch Thanh Ảnh nói :"Cây trâm này được chế tác cũng không tính là tinh xảo, hẳn là người chế tạo nó không thành thạo việc luyện khí cho lắm, mà cô nương còn có một chiếc giống vậy lại đẹp hơn nữa, nhưng Nam Cung cô nương vẫn không muốn thay thế, vì vậy ta đoán, cây trâm này đối với Nam Cung cô nương, hẳn là có một ý nghĩa đặc thù..."
Trong lòng Nam Cung Thiền hơi ngọt ngào, nhưng ngoài miệng lại vô thức phủ nhận, nói :'Cũng không phải rất quan trọng, chỉ là một người bạn bình thường."
Bạch Thanh Ảnh cười nói :'Có lẽ đối với Nam Cung cô nương mà nói, người kia chỉ là bạn bè bình thường, nhưng tỏng lòng người kia, thì địa vị cïa Nam Cung cô nương nhất định rất là quan trọng."
Nam CUng Thiền sửng sốt một chút, hỏi :”Vì sao?" Bạch Thanh Ảnh nhìn cây trâm, giải thích :"Mỗi một món trang sức được làm ra, đều có ý nghĩa đặc thù của nó, cây trâm cài tóc này, bộ phận trâm anh là ánh trăng cùng những ngôi sao, rõ ràng có nghĩa là quân tỉnh phủng nguyệt, tên của Nam Cung cô nương, hẳn là cũng có nghĩa là ánh trăng đúng không?"
Bạch Thanh Ảnh trưởng thành ở Nga My, mưa dầm thấm đất, đối với việc thiết kế Tiên Y và đồ trang sức, có nghiên cứu rất nhiều, cho nên chỉ liếc một cái đã nhìn ra giá trị của cây trâm này.
Nàng tiếp tục nói :"Quần tinh phủng nguyệt, vốn chính là Nam CUng cô nương, đây còn chưa thể nói rõ địa vị của cô nương trong lòng hắn sao, còn Hồ Điệp thường kết bạn mà bay, song túc song tê, tượng trưng cho tình yêu, nếu như ta không đoán sai, thì đây là đồ do một chàng trai tặng cho Nam Cung cô nương đúng không?”
Lý Ngọc ở bên cạnh nghe thế cũng sửng sốt cả người.
Hắn có nghĩ tới Ánh trăng là thật, vì đây chính là quà tặng dành riêng cho yêu nữ.
Quần tinh phủng nguyệt...
Lúc đó thì hắn thật sự không nghĩ tới.
Chỉ đơn giản thất là, nếu chỉ có một vầng trăng thì sẽ rất đơn điệu, lại còn dư không ít vật liệu nên hắn tiện tay làm thêm mấy ngôi sao cho vào thêm, nhìn cũng khá đẹp.
Còn chuyện con bướm tượng trưng cho tình yêu, đây là kiến giải của thế giới này à?
Nam Cung Thiên nghe thế cũng sửng sốt nốt.
Cây trâm này còn có thâm ý như vậy?
Dường như nghĩ đến điều gì, khiến tim của nàng đập nhanh một cách khó hiểu, vẻ mặt vẫn không đổi sắc, khoát tay áo nói :"Ngươi hiểu lầm rồi, chẳng qua chỉ là bạn bè bình thường mà thôi..."
Bạch Thanh Ảnh mỉm cười, nói ra :"Có lẽ thật sự là ta suy nghĩ nhiều."
Nhưng trong lòng nàng lại cực kỳ tò mò, đến cùng thì là một chàng trai như thế nào, có thể tóm được trái tim của Nam Cung cô nương nhỉ, trâm cài tóc cũng không phải có thể dễ dàng tặng được, nàng nhận trâm cài tóc, cũng đại biểu cùng chàng kết tóc xe duyên, cho là Nam Cung cô nương không biết điều này, nhưng bạn bè bình thường tặng trâm, nàng sẽ coi nó như báu vật vậy sao?
Ánh mắt của nàng nhì về phía Lý Ngọc.
Không thể nghi ngờ, hắn là người có hiềm nghi lớn nhất. ...
Ở Nga My chơi hai ngày, Lý Ngọc quyết định mai sẽ lên đường trở về Côn Luân, đưa các nàng về tông trước, sau đó lại đi Huyền Âm Giáo luyện đan tiếp.
Mấy trăm năm tích lũy linh thảo linh dược của Huyền Âm Giáo, với tốc độ trước mắt, hắn còn phải luyện một năm nữa mới xong.
Thời gian một năm này, phần lớn thời gian hắn cũng phải ở Huyền Âm Giáo.
Nhìn thi như hắn đang lãng phí tu hành mất một năm, nhưng thực tế là giảm bớt đi rất nhiều năm khổ tu của hắn.
Lý Ngọc nội thị đan điền của mình, năm viên Kim Đan đều đã có hai cái hoa văn, hoa văn thứ nhất rất đậm, còn cái thứ hai thì có mầu sắc nhạt hơn cái hoa văn thứ nhất một chút, chỉ luyện đan dược hai tháng cho Huyền Âm Giáo, mà pháp lực của hắn đã vượt qua cả yêu nữ lẫn Tần sư tỷ.
Có tiếng bước chân từ phía sau đang tới, yêu nữ đi đến trước mặt hắn, nói ra :"Ngày mai về nhà xong, chúng ta đi câu cá bạc nhé." Lý Ngọc cũng không nhìn nàng một cái, chỉ lắc đầu nói :"Không đi!"
Nam Cung Thiên sửng sốt nói :"Vì sao?"
Lý Ngọc thản nhiên nói :"Ta không câu cá với bạn bè bình thường..."...
Ngày hôm sau.
Trước lúc rời khỏi Nga My, Lý Ngọc đã để lại cho Bạch sư tỷ và ba tỷ muội Triệu thị đan dược, đủ cho bọn họ ngũ linh mạch Kết Đan, sau đó mới dẫn các nàng trở lại Côn Luân.
Lại ở Côn Luân thêm một ngày nữa, hôm sau hắn và Yêu nữ lại bước lên linh thuyền, để trở về Huyền Âm Giáo.
Khoang thuyền bên trên linh thuyền, yêu nữ đi vào khoang thuyền, Lý Ngọc từ trong đó đi ra ngoài.
Yêu nữ đi ra, hắn lại đi vào.
Hai vị tổ sư Nguyên Anh Huyền Âm Giáo liếc nhau.
Lần trước là Thánh Nữ, lần này là thiếu chưởng giáo.
Người trẻ tuổi bây giờ thật là...
Một lúc sau, Nam Cung Thiền lại đi vào khoang thuyền lần nữa, Lý Ngọc đang định đi ra, thì yêu nữ đã bắt được tay của hắn, ngẩng đầu nhìn hắn với vẻ mặt cực kỳ đáng thương, nói ra :”Ta sai rồi, là rất quan trọng, là người bạn rất quan trọng với ta, được chưa?"