Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 234 - Chương 171: Nơi Thiên Kiêu Hướng Về (1)

Chương 171: Nơi Thiên Kiêu hướng về (1) Chương 171: Nơi Thiên Kiêu hướng về (1)Chương 171: Nơi Thiên Kiêu hướng về (1)

Từ Dị đánh bại Hoàng Uy trong nháy mắt, khiến đám người xôn xao một mảnh.

Đệ tử các tông Ma Đạo khác, phần lớn đều không nhận ra Từ Dị, chỉ cảm thấy ngạc nhiên trong lòng, Luyện Hồn Tông từ bao giờ lại xuất hiện một vị cường giả trẻ tuổi như vậy, không chỉ có song linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong, lại còn tu cả Lôi pháp nữa.

Theo lý thì người này, không thể là hạng bừa bãi vô danh được.

Nhưng đệ tử Luyện Hồn Tông lại biết rõ, tu vi của Từ Dị mới chỉ tăng lên mãnh liệt, trong có vài ngày ngắn ngủi gần đây.

Với thiên phú của hắn nữa, thì trong vòng mười năm nữa, có thể sẽ song linh mạch kết thành Kim Đan, lại thêm ưu thế tuổi tác, thì địa vị của hắn ở tỏng tông môn, sợ là còn muốn hơn đa số trưởng lão Kim Đan khác.

Hoàng Uy ngơ ngác đứng tại chỗ, cảm thấy mình vô cùng thất bại.

Dù hắn có một vị lão tổ tông Nguyên Anh kỳ, cũng không thể trút nhiều tài nguyên xuống người hắn đến như vậy, chênh lệch giữa hắn và Từ Dị, e là cả đời này cũng không thể bù đắp được nữa.

Càng khiến hắn đau lòng hơn, chính là phần khế ước kia.

Mấy con linh quỷ hắn bồi dưỡng thật khổ cực, nhất là con linh quỷ Trúc Cơ hậu kỳ mà lão tổ tông mới cho hắn kia, tất cả đều thua vào tay Từ Dị, điều này khiến thực lực của hắn hao tổn rất nhiều, triệt để biến thành đệ tử Trúc Cơ bình thường.

HOàng Uy chủ động chặt đứt liên hệ cùng mấy con linh quỷ kia, thấp giọng nói ra :"Mấy con linh quỷ này giờ là của ngươi."

Bây giờ đã đích thân cảm nhận được thực lực của Từ Dị, từ nay về sau, hắn cũng mất hết tâm tư đối nghịch cùng đối phương, người như Từ Dị, sớm muộn sẽ thành một dạng tồn tại giống như lão tổ tông.

Từ Dị nhận lấy mấy con linh quỷ, cũng không có ép người quá đáng, bắt Hoàng Uy quỳ xuống nhận thua gì đó nữa.

Làm người cứ lưu lại một đường, ngày sau còn gặp lại.

Tâm cảnh của hắn bây giờ đã sớm khác trước, đã không để mâu thuẫn với Hoàng Uy trong lòng nữa.

Giao ra linh quỷ xong, HOàng Uy nhìn Từ Dị bằng ánh mắt phức tạp, rồi yên lặng rời đi giữa lúc mọi người vẫn còn đang vây xem.

Trải qua một phen phong ba nho nhỏ này, Từ Dị trở về gian phòng của mình, tiếp tục nghiên cứu thực đơn.

Ma Đạo đại điển lần này còn chưa chính thức bắt đầu, nên đệ tử các phái cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, chuyện Luyện Hồn Tông xuất hiện một vị cường giả trẻ tuổi, rất nhanh được lan truyền nhiệt nghị trong hàng đệ tử Trúc Cơ các phái, thậm chí ngay cả một vài cường giả Nguyên Anh cũng biết chuyện.

Nơi cư trú của đệ tử Hợp Hoan Tông.

Một người thanh niên nghe được tin tức này, thì kinh sợ thật lâu không nói nên lời.

Cái tên Từ Dị này song linh mạch đã Trúc Cơ đỉnh phong rồi?

Trong lòng Điền Tề ngũ vị tạp trân... Hắn và Từ Dị vốn có tu vi tương đương nhau, sau này dưới sự trợ giúp của Lý Ngọc, thì gân như cũng Trúc Cơ cùng một lúc, thiên phú hai người cũng không kém nhau là mấy, Từ Dị có linh quỷ tương trợ, nên chiến lực thực tế cũng cao hơn hắn , nhưng hắn có rất nhiều đạo lữ, lại tinh thông đạo song tu, nên tốc độ tu hành cũng nhanh hơn Từ Dị một chút, xem như cũng có ưu có khuyết.

Quan hệ của hai người cũng không tệ, thường ngày vẫn hay liên hệ với nhau, Từ Dị vừa mới thác mạch hai tâng, còn hắn đã Thác Mạch ba tầng.

Điền Tề còn rất đắc ý với chuyện này.

Là bạn bè với nhau, nên hắn cũng từng khuyên bảo Từ Dị đừng có mãi trâm mê trong chuyện nấu nướng quá, sẽ không có tác dụng gì với tu hành, chẳng bằng đi tìm mấy vị đạo lữ, đi đạo song tu như hắn, tập trung vào tu hành hơn.

Nhưng mà Điền Tê còn chưa đắc ý được bao lâu, Từ Dị đã song linh mạch Trúc Cơ viên mãn, Thác Mạch một trăm sáu mươi hai tầng.

Nhớ tới lúc mình khuyên nhủ Từ Dị, hắn cảm thấy mình giống như tên hề vậy. ...

Linh Thiên Phong.

Tháng này ở Huyền Âm Giáo, tu vi Lý Ngọc không tăng lên nhiều quá, nhưng trình độ nấu ăn lại tăng mạnh, đã nhận được sự nhất trí tán thưởng của Yêu nữ và Thanh nhi.

Dưới sự dốc lòng dạy bảo của Từ Dị, số lượng món tủ của Lý Ngọc đã tăng lên mấy chục món.

Lúc Từ Dị đến Linh Thiên Phong lần nữa, bên cạnh còn đi theo một người, chính là Điên Tê của Hợp Hoan Tông, đỉnh cấp công pháp song tu "Lưỡng Nghỉ Kinh" của Lý Ngọc, chính là lấy được từ chỗ hắn.

Lý Ngọc hơi ngạc nhiên một chút, liền cười nói :"Điền huynh, đã lâu không gặp!"

Thấy Lý Ngọc vẫn còn nhớ rõ tình nghĩa ngày xưa, Điền Tề cũng cảm tháy an tâm hơn một chút, cũng mỉm cười đáp lễ :"Nếu không phải Từ Huynh cho biết, ta còn không biết Lý huynh cũng có mặt ở nơi đây."

Trên đường tu hành luôn có bất ngờ xảy ra, có đôi khi một lần tạm biệt, cũng có khả năng chính là vĩnh biệt.

Ba người nhóm Tử Kim Động Thiên ngày xưa khó có dịp tê tụ đông đủ, Lý Ngọc nghĩ lại những chuyện đã trải qua lúc còn Luyện Khí Kỳ, khi đó vì đổi Trúc Cơ Đan, mà hắn còn phải đi Tử Kim Động Thiên đào khoáng sản, mấy năm ngắn ngủ qua đi, Trúc Cơ Đan từng viên khó cầu ngày đó, bây giờ đã chất đống thành núi ở trong góc túi trữ vật của hắn.

Một con Dê non đang được xiên que gác trên kệ để nướng, dầu mỡ xì xèo bắn ra, còn phải lúc nữa mới chín được, ba người vây quanh đống lửa, giống hệt năm đó, Lý Ngọc đụng đụng chén cùng bọn họ, Điền Tề mỉm cười nói ra :"Mấy năm nay mặc dù không có gặp qua Lý huynh, nhưng ta ở tông môn cũng thường xuyên nghe được tin tức của ngươi, ở Hợp Hoan Tông chúng ta, có nhiều vô số kể đệ tử đều sùng bái Lý huynh.”

Nói chuyện một lúc, thì món Dê nướng cũng đã được nướng tới độ vừa ăn.

Lý Ngọc chọn một chỗ trên đùi nó, cắt xuống một miệng thịt nướng, đặt ở trên đĩa, rôi đưa cho Nam Cung Thiền.

Yêu nữ hé miệng nhỏ ra cắn một miếng thịt Dê nướng mới ra lò, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, tên Lý Ngọc này cũng thật là, bạn bè đâu đều có, Chính Ma hai đạo, chỗ nào cũng thấy có người quen.

Điền Tề cũng đang gặm đùi Dê, nhưng có chút không tập trung lắm.

Vài ngày ngắn ngủi mà tu vi của Từ Dị đã bò từ Trúc Cơ sơ kỳ lên tới Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí còn là Song linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong, đã giảm bớt đi gần trăm năm tu hành, trong lòng của hắn đương nhiên cực kỳ hâm mộ.

Tiết kiệm một trăm năm tu hành, thì thành tựu Nguyên Anh coi như là ván đã đóng thuyền.

Nhưng hắn lại không giống Từ Dị, Lý huynh là coi tọng tài nấu nướng của Từ Dị, còn mình so với hắn, lại chẳng có cái gì có thể bỏ ra được, nên trong lòng rất lo lắng.

Nghĩ một lúc, Điền Tề quay sang nói với Lý Ngọc :"Hai năm qua, ta lại ngẫu nhiên được một quyển công pháp song tu mới tên là «Huyên Nữ Kinh» trong đó ghi lại nhiều bí pháp song tu, không biết Lý huynh có hứng thú hay không?”

Lý Ngọc hỏi :"Cái ngươi nói chính là 'Long phiên, Hổ bộ, Viên bác, Thiềm đỉnh... ' * đó hả?"

Sau khi trở thành đại diện chưởng giáo, hắn cũng được tăng lên nhiều quyên hạn hơn ở Côn Luân, Tàng Thư Các trước đây không thể đi, bây giờ có thể tùy ý đi, nên Lý Ngọc cũng đào được không ít thứ tốt ở trong đó, cũng tìm thấy rất nhiều bí pháp song tu khác nữa.

Điền Tề kinh ngạc hỏi :"Lý huynh cũng biết Huyền Nữ cửu pháp à ?"

Lý Ngọc gật đầu nói :"Huyền Nữ Kinh này ta cũng có, ở bên trong tàng thư các của Côn Luân cũng có không ít công pháp song tu.'

Điên Tề nghe vậy thì cảm thấy thất vọng, cũng chỉ bỏ đi ý nghĩ hiến sách.

Trái lại thì Nam Cung Thiền rất hiếu kỳ, hỏi :"Cái gì là Long Phiên Hổ bộ Viên bác?"

Lý Ngọc lại cắt một miếng thịt cho nàng, nói ra :"Không có gì, ăn nhanh lên, không lại mất ngon."

Nhìn Từ Dị ngôi bên cạnh đã biến thành cường giả sâu không lường được, Điên Tề cũng chưa hết hy vọng, hắn dùng ánh mắt chuyển sang Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, so nấu ăn thì hắn kém Từ Dị, nhưng nói về hiểu phụ nữ, thì hắn lại là cao thủ trong lĩnh vực này, chấp mười Từ Dị cũng không theo kịp hắn.

Thánh Nữ Huyền Âm Giáo này, tuyệt đối có quan hệ không tầm thường với Lý huynh.

Có thể đột phá từ chỗ của nàng.
Bình Luận (0)
Comment