Chương 190: Bị đánh lén (2)
Chương 190: Bị đánh lén (2)Chương 190: Bị đánh lén (2)
Dáng vẻ nho nhỏ kia giống như một đứa trẻ sơ sinh, sắc mặt có phần giống với vị tổ sư Nguyên Anh của Ma Diễm môn, nhưng lúc này lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ.
Một quyên!
Lão không tưởng tượng được, chỉ vẻn vẹn một quyền, mà thân thể của lão liền trực tiếp bị phá hủy, mà trước khi thân thể của lão bị phá hủy, còn có vài tấm phù lục hộ thân cấp ba, nhưng cũng không thể ngăn cản nổi, dù chỉ trong chớp mắt.
Đây đâu phải pháp lực của Kim Đan mười mấy chuyển, Kim Đan năm mươi chuyển cũng không có uy lực như thế.
Giờ phút này lão hối hận cực độ, nếu như không phải nghĩ giết hắn nhanh chóng, mà dùng pháp lực hộ thể, thì bộ thân thể này của lão làm gì đến mức ngăn cản không nổi một quyền như này chứ.
Trước khi chuyển hóa thành Nguyên Thần, Nguyên Anh của tu tiên giả cực kỳ yếu ớt, mất đi thân thể thì mười phần pháp lực sẽ chẳng phát huy nổi một phần, nếu bị cùng giai phát hiện, nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp để thôn phệ.
Vị tổ sư Nguyên Anh này của Ma Diễm Môn, cũng không lo được nhiệm vụ gì đó mà vị kia giao cho lão nữa, lập tức thuấn di * Nguyên Anh đi hơm trăm trượng, trốn xa xa.
Chỉ cần vẫn còn Nguyên Anh, lão vẫn còn cơ hội phục hồi cơ thể.
Nhưng vào lúc này, từ phía sau của lão chợt bộc phát một lực hút cực mạnh.
Nguyên Anh của lão rõ ràng đang dùng sức vọt về phía trước để trốn, nhưng đám mây trắng ở phía trước lại lùi càng ngày càng xa.
Mấy hơi thở sau, Nguyên Anh của vị tổ sư Nguyên Anh Ma Diễm Môn, đã bị lò Càn Khôn hút vào trong cơ thể của Lý Ngọc, hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, rồi bị lò Càn Khôn hút đi.
Vốn sẽ có một bộ phận năng lượng, tràn vào Kim Đan thuộc tính Hỏa của Lý Ngọc.
Nhưng viên Kim Đan kia của hắn đã có chín đạo đường văn thật sâu, pháp lực ẩn chứa trong đó cũng đã bão hòa, nên những năng lượng kia dạo qua cơ thể của hắn một vòng, rồi lại tiến vào lò Càn Khôn lần nữa.
Lý Ngọc vội vàng ném một nắm thuốc vào trong miệng.
Một quyền nhìn như đơn giản lúc nãy, đã hao hết tất cả Pháp Lực và Chân Khí của hắn.
Mấy viên đan dược cực phẩm vào bụng, pháp lực của hắn về đầy trong nháy mắt, toàn thân cũng có vô số năng lượng tuôn ra, tiền vào Chân Đan Võ Đạo.
Từ lúc đánh ra một quyền làm nổ thân thể của cường giả Ma Diễm Môn, rồi hút đi Nguyên Anh của lão, nói thì dài nhưng thực ra chỉ diễn ra trong vài hơi thở, Nam Cung Thiền mặc dù cực kỳ lo lắng cho Lý Ngọc, nhưng lấy thực lực của nàng, cho dù là có Ngũ Quỷ Nhiếp Hồn Trận, nhưng đối phó với một vị cường giả Nguyên Anh, cũng phải dốc hết sức ứng phó, căn bản không thể có nửa điểm phân tâm.
Nàng chỉ phân tâm lo lắng cho Lý Ngọc một cái chớp mắt, gây ra một cái ba động nho nhỏ trong pháp lực, liền đã bị lão già Nguyên Anh kia chớp lấy thời cơ.
"Ha ha ha!" một tiếng cười càn rỡ từ trong trận pháp truyền đến, sau đó trận Ngũ Quỷ Nhiếp Hồn lập tức bị chọc ra một lỗ thủng lớn, vị cường giả Nguyên Anh kia nhanh chân bước qua từ chỗ đó, nói :“Muốn dùng trận này để nhốt lão phu, chỉ là linh quỷ Kim Đan nhất chuyển, còn chưa đủ đâu..." Cười nói vài câu xong, trên mặt lão bỗng nhiên hiện ra vẻ nghi hoặc, nhìn xung quanh một chút, nghỉ ngờ gọi :"Hoàng lão quỷ, ngươi đâu rồi?"
Mấy hơi thở trước đó, một vị tổ sư Nguyên Anh khác của Ma Diễm Môn còn ở đây, lão chỉ là bị nhốt trong trận kia có mấy giây, đi ra đã không thấy tên kia, trong không gian bị phong tỏa này, chỉ còn lưu lại hơi thở nhàn nhạt của lão ta.
Nam Cung Thiền cũng quay đầu lại, biểu lộ của nàng cũng hơi nghi hoặc một chút.
Nàng vừa nhìn thấy vị cường giả Nguyên Anh kia đang phát động công kích với Lý Ngọc, bây giờ sao đã không thấy rồi?
Lý Ngọc nhìn vị cường giả Nguyên Anh khác vừa mới phá trận ra, đôi cánh bằng sấm sét phía sau lưng của hắn chớp động lần nữa.
Vị cường giả Ma Diễm Môn này sau khi sững sờ trong giây lát, bền tùy ý điều động một bộ phận pháp lực của mình, tạo nên một cái vòng hộ thể.
PhanhI
Phốc...
Sau một tiếng vang nặng nề, trên ngực của vị cường giả Nguyên Anh Ma Diễm Môn này đã có một vết lõm, lão phun ra một ngụm máu tươi, trong lúc thân thể bay ngược ra, trong mắt lão còn lưu lại vẻ khó có thể tin đến cực điểm.
Một quyền này... sao lại cứng rắn đến vậy?
Lý Ngọc lau đi mấy giọt máu tươi trên mặt.
Một năm vừa rồi, hắn không chỉ bồi Yêu nữ chơi đùa.
Mặc dù hắn không còn tiếp tục hấp thu tài nguyên của chư tông Ma Đạo, nhưng những viên Phá Cảnh Đan kia lại đổi lấy lực tín ngưỡng, của hơn một ngàn vị Kim Đan Kỳ lúc họ phá cảnh.
Một quyên nhìn như đơn giản này của hắn.
Ẩn chứa sức mạnh của sáu viên Kim Đan cửu chuyển, tương đương với công lực của Kim Đan năm mươi tư chuyển.
Chỉ là thân thể của Nguyên Anh sơ Kỳ, làm sao ngăn cản nổi.
Một quyền đánh lui người kia, Lý Ngọc cũng không để lão ta có cơ hội thở dốc, lại dựa vào tốc độ cực hạn của mình, lần nữa tiếp cận thân thể lão.
Kim Đan và Nguyên Anh, dù sao cũng chênh lệch một cái cảnh giới lớn, pháp lực có thể đuổi kịp về lượng, nhưng lại kém xa về chất, hắn cần dựa vào ưu thế và tốc độ của mình, mượn nhờ đặc tính của lò Càn Khôn, không thể để cho lão ta bất luận cơ hội thở dốc nào.
Phanh!
Lại là một tiếng vang nặng nề, lân này vị cường giả Ma Diễm Môn không dám khinh thường nữa, đem toàn bộ pháp lực dùng để hộ thể, mới miễn cưỡng ngăn được một quyên này, đồng thời điên cuồng nhét thuốc vào miệng, để chữa thương và khôi phục pháp lực.
Người Thiên Đạo Tông đưa tình báo cho lão sai lầm nghiêm trọng, Lý Ngọc này căn bản không phải thực lực Kim Đan mười mấy chuyển.
Đồng thời, trong lòng của lão cũng hiện lên một ý nghĩ vô cùng kinh sợ. Hoàng lão quỷ...
Sẽ không bị hắn đánh chết rồi chứ?
Không có khả năng, cho dù thân thể của lão bị hủy, thì Nguyên Anh cũng có thể chạy ra, nếu Nguyên Anh muốn chạy trốn, dưới Hóa Thần rất khó ngăn cản, chẳng lẽ thân thể bị hủy, nên Nguyên Anh của lão ta chạy trốn rồi?
Trong lúc lão hơi phân thần, lại bị một quyền nữa của Lý Ngọc, ập vào đầu.
Một quyên này mặc dù lão ngăn cản được, nhưng đầu cũng bị ong ong một chút, trong lòng càng cực kỳ biệt khuất đến cực điểm, đường đường là tổ sư Nguyên Anh, lại bị một tên Kim Đan áp chế đến loại trình độ này, chỉ có thể bị động điều động pháp lực phòng ngự, căn bản không có cách thoát thân, ngay cả cơ hội phóng thích pháp thuật đều không có.
Tên thanh niên có thân thể cực kỳ mạnh mẽ này, đã khiến lão ứng đối vô cùng mệt mỏi rồi.
Lại thêm Thánh Nữ Huyền Âm Giáo kia, thế mà còn không ngừng ở bên cạnh đánh lén, khiến lão không thể không phân thần.
Mé cái đôi cẩu nam nữ này nữa!
Lý Ngọc đem tất cả pháp lực và chân khí, dùng để cường hóa thân thể, đan dược cực phẩm hồi phục pháp lực và thể lực, được ném hết viên nọ tới viên kia vào trong miệng, dùng tốc độ cực hạn bám dính lấy vị trưởng lão Ma Diễm Môn này, người này ngay từ đầu đã dùng pháp lực phòng hộ toàn thân, khiến Lý Ngọc không thể dùng một quyền đấm nổ cơ thể lão, nhưng qua mấy chục hơi thở, hết quyền nọ tới quyên kia, thân thể của lão, cũng đã tàn tạ không chịu nổi.
Vị trưởng lão Ma Diễm Môn này cuối cùng cũng ý thức được, nhiệm vụ lần này không chỉ không có cách nào hoàn thành, mà nếu cứ còn tiếp tục như thế này nữa, chờ tới lúc người của Huyền Âm Giáo đến, chỉ sợ lão sẽ vẫn lạc tại nơi này.
Vừa nghĩ tới đây, lão lập tức bỏ qua thân thể tàn tạ không dùng được nữa kia của mình, Nguyên Anh ly thể, hối hả độn về phía xa để trốn đi.
Hành động này của lão, lại rất đúng ý của Lý Ngọc.
Nguyên Anh của lão còn trong cơ thể, được thân thể bảo hộ, Lý Ngọc cũng không có cách nào bắt lão.
Nhưng chỉ cần bỏ qua thân thể, Nguyên Anh của người tu hành cũng chẳng khác gì Linh Quỷ, chính là năng lượng tinh thuần mà lò Càn Khôn thích nhất, trước kia hấp thu Linh Quỷ còn phải chờ linh quỷ chui vào cơ thể, hoặc chạm vào, nhưng lò Càn Khôn bây giờ dã được chưa trị hòm hòm, năng lực của nó phát ra càng mạnh mẽ.
Lý Ngọc vốn cách lão rất gần, nên Nguyên Anh người này vừa dời khỏi thân thể, đã bị lò Càn Khôn khống chế rồi hút vào trong thân thể của Lý Ngọc, trong lúc Nguyên Anh của lão còn chưa kịp phản ứng, đã bị biến thành năng lượng tinh thuần nhất, toàn bộ quá trình cũng không có bất kỳ thống khổ nào...
Lúc này, Lý Ngọc mới triệt để thở phào.
Dù sao đối phương cũng là cường giả Nguyên Anh, đối mặt với một người cao hơn mình cả một cái đại cảnh giới, mỗi một kích của hắn đánh ra, đều phải dùng toàn lực.
Từng quyền tiếp theo của hắn, đều nhờ vào năng lượng mà đan dược vô hạn cung ứng, mới kéo được cho tới lúc này.
Sau đó, Lý Ngọc cảm thấy trời đất quay cuồng, lúc thân thể sắp đổ xuống, thì cảm nhận được mình rơi vào một lồng ngực mềm mại.