Chương 196: Chúng ta thử một chút?
Chương 196: Chúng ta thử một chút?Chương 196: Chúng ta thử một chút?
Vì giải quyết nhu cầu ôm ấp của Yêu nữ lúc mình vắng mặt, Lý Ngọc tự tay làm cho nàng một chiếc gối ôm.
Gối ôm làm bằng vải được dệt bằng sợi tơ của Linh Tằm, giống loại vải dùng để may Tiên Y của Nga MI.
Bên trong được nhồi bằng lông vũ của Linh Hạc.
Cho dù là lúc tu hành, nàng cũng có thể luôn ôm nó được.
Yêu nữ ôm cái gối ôm hình con thỏ trong ngực, Lý Ngọc hỏi :"Thế nào, xúc cảm cũng khá tốt phải không?”
Nam Cung Thiền yêu thích cái gối ôm này không rời tay, thực ra trước đây khi còn nhỏ, bé gái nào chẳng muốn có một con thú bông, cho dù nguyện vọng của nàng được thực hiện muộn một chút, nhưng cũng coi như đền bù một cái tiếc nuối trong cuộc sống của nàng.
Nam Cung Thiền ôm gối ôm, nói với Lý Ngọc :"Lau son môi trên miệng ngươi đi."
Lý Ngọc dùng mu bàn tay lau miệng,
Chắc là vừa nãy bị dính son của A Ly.
Trong mắt Nam Cung Thiền lại ánh lên vẻ tò mò, hỏi :"Cái đó... có cảm giác gì?"
Lý Ngọc nhìn nàng hỏi :"Cái nào?”
Nam Cung Thiền thò hai tay ra, hai ngón trỏ của nàng nhẹ nhàng đụng vào nhau.
Đây chính là hậu quả của việc không đề phòng đối với yêu nữ, ở Ngọc Tuyền Phong này, hắn và Chu Tử Tuyền, Khương Ly làm chuyện gì, cũng có thể bị nàng nhìn thấy.
Lòng hiếu kỳ của Yêu nữ càng ngày càng nặng, vài ngày trước nàng chỉ tò mò ôm là cảm giác gì, bây giờ lại đã tò mò hôn thì có cảm giác ra sao?
Còn tiếp tục như vậy, không biết sau đó nàng sẽ tò mò chuyện gì nữa, Lý Ngọc quả thực không dám nghĩ nữa.
Hắn nhớ lại cảm giác nụ hôn đầu tiên với Chu Tử Tuyên, sau đó miêu tả :"Mềm mại, tê tê, toàn thân nhẹ nhàng thư thái... , tóm lại thì loại chuyện này, mỗi người có một cảm thụ khác nhau, cũng rất khó dùng từ ngữ để mà miêu tả ra được."
Nam Cung Thiền cố gắng tưởng tượng ra cái cảm giác mà Lý Ngọc miêu tả, nhưng bởi vì chưa từng trải qua, nên nàng có vắt hết óc, cũng không tưởng tượng ra được.
Nhưng làng lại rất muốn biết.
Đều tại Lý Ngọc, mỗi ngày đều anh anh em em với Chu Tử Tuyên và Khương Ly ở trước mặt nàng, nhìn nhiều quá nên khiến nàng khó tránh khỏi tò mò.
Một khi cái hộp tò mò bị mở ra, sẽ không đóng lại được.
Cuối cùng nàng vẫn không chiến thắng nổi cái cảm giác tò mò đến ngứa ngáy toàn thân như kiến bò này, nhỏ giọng nói :"Chúng ta... thử một chút!"
Lý Ngọc không dám tin, hỏi lại :"Thử cái gì?"
Nam Cung Thiền lại lấy hai ngón trỏ đụng đụng nhau. Lý Ngọc kinh hãi nói :“Đây là chuyện có thể thử sao?"
So với nữ đệ tử Chính Đạo, thì nữ đệ tử bên Ma Đạo phóng khoáng hơn rất nhiều, những cũng không tới mức đem nụ hôn đầu của mình tùy tiện cho một người chứ.
Nam Cung Thiền liếc mắt nhìn hắn, hỏi :"Sao không thể, coi như ta muốn thử, thì cũng là ngươi được lợi còn gì, lại còn là lần đầu tiên của bản cô nương, còn ngươi thì chẳng biết bị bao nhiêu người hôn qua rồi."
Lý Ngọc bất mãn nói :"Ngươi đây là phỉ báng, ta giữ mình rất trong sạch có được hay không, trừ Tử Tuyền và A Ly ra, ta cũng không hôn qua người thứ ba đâu."
Nam Cung Thiền quả quyết hỏi :'Đừng nói nhảm, đến cùng là ngươi có cùng thử với ta hay không?"
Lý Ngọc biểu lộ không vấn đề, đáp :"Ngươi là Thiền Thiên, ngươi quyết định."
Không phải chỉ là chạm môi thôi à, ân cứu mạng mấy lần, hắn còn đã chuẩn bị sẵn sàng lấy thân báo đáp nàng rồi, A Ly và Chu Tử Tuyên cũng không có ý kiến gì, chỉ là Yêu nữ bài xích chuyện có đạo lữ mà thôi.
Cũng không biết, son môi của Yêu nữ có vị gì...
Hai người nhanh chóng đi vào trong tẩm điện của Yêu nữ.
Nhưng sau khi đi vào trong, Nam Cung Thiền vừa nãy hết sức hùng hổ, bây giờ lại có chút do dự.
Dù sao đây cũng là nụ hôn đầu của nàng, nàng cũng không nghĩ cứ tùy ý mà trao tùy tiện như vậy.
Nhưng trừ Lý Ngọc ra, thì nàng có thể trao cho ai đây?
Lúc đầu nàng chỉ có một lòng tu hành, không có chút hứng thú nào đối với loại chuyện này.
Có thể do mỗi ngày đều bị nhóm Lý Ngọc, Chu Tử Tuyền và Khương Ly nhồi no cơm chó, nên khiến nàng bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này, loại chuyện này, có gì thú vị?
Khi ý nghĩ này được sinh ra, liền như nước vỡ đê, không thể ngăn cản được nữa.
Nếu như chỉ biết tu hành, nàng và Tần nhạt nhẽo kia khác nhau ở chỗ nào?
Huống hồ, quả thực nàng cũng rất tò mò về chuyện này, đến cùng là có ma lực như thế nào?
Toàn bộ tu tiên giới này, người trong cùng thế hệ có thể lọt vào mắt nàng, cũng chỉ có Lý Ngọc và Tần Khả Nhân.
Nàng cũng đâu thể trao nụ hôn đầu cho Tần Khả Nhân nhỉ.
Thế thì cũng chỉ còn có Lý Ngọc là người thích hợp nhất, dường như cũng là nhân tuyển duy nhất.
Nghĩ tới đây, tín niệm của nàng lại kiên định ngay tức khắc.
Lý Ngọc thấy nàng đứng im không nhúc nhích, cười hỏi :"Thế nào, sợ rồi à?"
Nam Cung Thiền hừ nhẹ một tiếng :"Đùa à, chẳng qua chỉ là hôn một chút mà thôi, ngươi nghĩ bản cô nương sẽ sợ?"
Lý Ngọc ngạc nhiên hỏi :"Ngươi thật muốn thử?"
Nam Cung Thiền hỏi ngược lại :"Thế nào, ngươi sợ rồi à?"
Cũng không phải là Lý Ngọc sợ, có thể thử một chút, nhưng thử xong sẽ thế nào?
Khi bờ môi hai người chủ động chạm nhau, loại quan hệ thuần khiết lúc trước, cũng không thể quay lại được nữa.
Mặc dù mối quan hệ đó là sự kỳ vọng của Lý Ngọc. Trong lúc Lý Ngọc còn đang ngây người, Nam Cung Thiền đã nhón chân lên, dùng đôi môi mềm mại của nàng, dán lên môi Lý Ngọc.
Một cái hôn nhẹ nhàng, thoảng qua như chuồn chuồn lướt nước, Yêu nữ sửng sốt một chút rồi nói :"Có gì đâu, căn bản không có cái cảm giác mềm mại, tê tê, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái... mà ngươi nói kia."
Lý Ngọc cúi đầu xuống nhìn nàng chăm chú, hỏi lại lần cuối cùng :"Ngươi thật muốn thử?"
Nam Cung Thiền tức giận, nói :'Không phải đã thử rồi à?"
Lý Ngọc lắc đầu nói :'Hôn cũng không phải như vậy..."
Nam Cung Thiền nghi ngờ hỏi :"Vậy thì thế nào..."
Nàng còn chưa nói hết câu, thì đã không có cách nào mở miệng nữa.
Lý Ngọc ôm nàng vào lòng, dùng môi của hắn phủ lên đôi môi mềm mại của nàng, mạnh mẽ dùng lưỡi của hắn cạy mở hàm răng của nàng, thuần thục chạm vào chiếc lưỡi thơm tho đã bị bấm ngừng của nàng...
( động tác kế tiếp không thể miêu tả tỉ mỉ. )
Không chỉ đầu lưỡi của nàng bị bấm ngừng, mà cả cơ thể của nàng cũng bị bấm ngừng.
Đầu óc của nàng như bị nổ bùm một cái, trong đầu biến thành trống rỗng, cùng lúc đó, nàng rốt cục cũng cảm nhận được cái cảm giác mềm mại, tê tê, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái... mà Lý Ngọc nói qua kia.
Đâu chỉ nhẹ nhàng khoan khoái, nàng cảm thấy mình đã bay lên đám mây rồi.
Yêu nữ vô sự tự thông nhắm mắt lại, ôm Lý Ngọc thật chặt, giống như muốn đem thân thể của hai người hòa làm một thể, còn chiếc lưỡi thơm tho bị đình trệ kia, cũng chậm rãi thức tỉnh, bắt đầu chủ động thăm dò...
Mười lăm phút trôi qua.
Một sợi tơ trong suốt bị kéo rồi tách ra, giữa phần môi của hai người.
Tóc tai của Yêu nữ lộn xôn, hơi thở chập trùng, sắc mặt ửng đỏ.
Mười lăm phút ngắn ngủi kia, không thể nghi ngờ là thể nghiệm vui vẻ nhất trong đời của nàng.
Lý Ngọc nói :"Bây giờ thì biết cảm giác đó là gì rồi chứ?"
Nam Cung Thiền nhìn Lý Ngọc, trong mắt lóe lên một chút, không do dự nói ra:"Quên mất rồi, chúng ta thử lại một lần nữa đi."
Lý Ngọc còn chưa kịp nói gì, cũng không có cách mở miệng ra nói nữa.
Không biết qua bao lâu.
Hai người nằm song song trên bảo tọa của Yêu nữ trong tẩm điện.
Lý Ngọc mím môi, hỏi :"Chúng ta bây giờ... được tính là quan hệ gì?"
Nam Cung Thiên thản nhiên nói :"Bạn bè..."
Lý Ngọc ngồi dậy, cúi đầu xuống nhìn nàng, hỏi :"Có bạn bè nào lại làm chuyện như vậy với nhau không?”
Ép hắn thân thiết gần một canh giờ, thế mà Yêu nữ này rõ ràng còn không có ý định chịu trách nhiệm. Nam Cung Thiền nhìn hắn một cái, nói :”Ngươi cảm thấy là quan hệ như thế nào?"
Lý Ngọc nói :"Dù sao cũng phải thân thiết hơn bạn bè một chút chứ..."
Nam Cung Thiền hừ nhẹ một tiếng, nói :"Ta lại không có ý định làm đạo lữ của ngươi, chẳng qua chỉ là hôn một chút mà thôi, người tu hành để ý những tiểu tiết này làm gì?"
Lý Ngọc nhìn nàng, hỏi lại :"Một chút?"
Nam Cung Thiền để hai tay ra sau gáy làm gối, từ tốn nói :"Người bạn họ Ngô kia chẳng phải nói, muốn Kết Anh thì không thể chỉ biết tu hành, phải nếm thử thể nghiệm nhân sinh khác nhau, chuyện chưa làm qua đều phải thử, sẽ có trợ giúp tăng tâm cảnh lên, ta là ân nhân cứu mạng của ngươi, chẳng lẽ ngay cả chút vất vả này người cũng không muốn giúp ta à?"
Thể nghiệm nụ hôn đầu bị nàng nói xiên xẹo thành thể nghiệm nhân sinh, tăng lên tâm cảnh, Lý Ngọc thật sự không biết phải nói gì hơn.
Hắn coi như thấy rõ, nàng căn bản không có ý định chịu trách nhiệm.
Ăn xong lau sạch, thu lưỡi vô tình.
Thật không hổ là Yêu nữ.
Lúc này, Nam Cung Thiền ngồi dậy, lại nói :“Đúng rồi, chuyện ngươi giúp ta tăng lên tâm cảnh, đừng nói cho người khác, nhất là Chu Tử Tuyên và Khương Ly."
Lý Ngọc nói :"Các nàng sẽ không để ý."
Lúc trước tin đồn hắn làm nàng mang thai, các nàng còn có thể tiếp nhận, huống hồ chỉ là "tăng lên tâm cảnh".
Nam Cung Thiền nói :"Vậy... cũng đừng nói."
Mặc dù nàng cũng không lo lắng các nàng kia sẽ biết, nhưng loại chuyện này, hình như lén lút một chút, lại càng có cảm giác hơn thì phải...